Chương 903: Khách Quý Nhất Đẳng
Một tòa cung điện thủ vệ nghiêm ngặt xuất hiện trước mặt hai người La Thiên.
Bên ngoài đại điện tụ tập rất nhiều võ giả.
“Nhiều võ giả mượn Truyền Tống Trận như vậy ư?”
La Thiên cảm thấy ngoài ý muốn.
Truyền Tống Trận của Võ Thị Linh Điện tại Phá Toái Tinh Vực hiếm khi được vận dụng.
La Thiên và Mộ Thanh Thanh đi qua đó xếp hàng.
“Ha ha ha, đây không phải là tam trưởng lão Lý gia sao? Lần này chỉ mang đến sáu người thôi à?”
Một lão giả mặt vuông cười nói.
“Thiên tài không quan trọng ở số lượng mà là chất lượng đủ tốt là được.”
Một người trung niên mặc hắc y lạnh giọng đáp.
Bên cạnh 2 người vừa nói chuyện có vài tên thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi.
Hai bên châm chọc mỉa mai lẫn nhau.
“Là Lý gia và Tống gia của Kim Vân Giới! Hai đại gia tộc kết thù đã lâu, vừa thấy mặt đã khắc khẩu.”
“Nhưng ta cũng tò mò, không biết năm nay hai đại gia tộc này có mấy người có thể tiến vào Vô Cực Thánh Viện.”
Đám người vây xem náo nhiệt thảo luận.
Nghe lời bàn tán xôn xao, La Thiên đã hiểu ra vì sao lại có nhiều võ giả tụ tập tại đây như vậy.
Vô Cực Thánh Viện - 1 trong 3 đại thánh viện - nửa năm sau sẽ chiêu sinh!
Võ giả tụ tập tại đây đều đến từ giao diện gần đó, bọn họ muốn dùng truyền tống trận để mau chóng đi đến Vô Cực Thánh Viện, tránh bỏ lỡ thời điểm chiêu sinh.
“Xem ra vận may của chúng ta không tồi!”
La Thiên lộ ra ý cười.
Hắn cũng cần phải đến Vô Cực Thánh Viện trong nửa năm, nếu bỏ lỡ lần chiêu sinh này thì không biết phải chờ tới khi nào.
Sau khi xếp hàng trong chốc lát, cuối cùng đã đến phiên La Thiên.
“Lệnh bài thân phận. Truyền tống gần hay truyền tống siêu xa?”
Một lão giả mặt đỏ lạnh nhạt hỏi.
“Truyền tống siêu xa.”
La Thiên vừa dứt lời liền cùng Mộ Thanh Thanh đưa lệnh bài ra, đây là lệnh bài vừa nhận được sau khi tiến vào Võ Thị Linh Điện.
Lão giả mặt đỏ kiểm tra tin tức trong lệnh bài thân phận, sau đó ngẩng đầu lộ vẻ kinh ngạc: “Các ngươi đến từ Phá Toái Chi Hoàn ư?”
La Thiên gật đầu.
“Người Phá Toái Tinh Vực không thể mượn truyền tống trận cự ly siêu xa. Dù là truyền tống trận gần thì cũng cần tu vi đạt tới Thiên Trì cảnh tam trọng.”
Lão giả mặt đỏ mất kiên nhẫn nói.
La Thiên không biết chuyện này.
Những điều kiện này rõ ràng là phân biệt đối xử với người tới từ Phá Toái Chi Hoàn.
Nhưng quy tắc nơi này chính là như thế, quả thật Thương Bạch Chi Hoàn cao hơn một bậc, ở trong mắt bọn họ, người đến từ Phá Toái Chi Hoàn chính là kẻ thấp kém vô năng!
“Đến từ Phá Toái Chi Hoàn ư?”
“Nhìn không giống, Phá Toái Chi Hoàn có võ giả Thiên cấp trẻ tuổi như vậy sao?”
Võ giả gần đó nghe vậy thì nổi lên hứng thú.
Mọi người đánh giá hai người La Thiên, lớn tiếng đàm luận.
“Đám người Phá Toái Chi Hoàn ngu xuẩn, nhanh cút về đi.”
Một thanh niên áo tím trực tiếp chửi bới.
La Thiên quay đầu nhìn thoáng qua.
Người thanh niên áo tím kia chính là con cháu Lý gia.
Tu vi của gã chỉ có Địa Nguyên Cảnh bát trọng, vậy mà lại dám mở miệng vũ nhục võ giả Thiên cấp, điều này tuyệt đối không bao giờ xảy ra ở Phá Toái Tinh Vực!
Thanh niên kia tỏ ra thượng đẳng như vậy là vì địa vị gia tộc của gã cùng với cao tầng gia tộc đang ở ngay bên cạnh!
“Nhìn cái gì? Khó chịu à? Nhịn đi!”
Thanh niên áo tím lãnh ngạo châm chọc.
“Hãy ăn nói cẩn thận.”
La Thiên lạnh lùng lên tiếng.
Hắn không muốn gây chuyện thị phi không có nghĩa là để mặc người ta khinh nhục!
“Ha ha ha, một kẻ tới từ Phá Toái Chi Hoàn mà dám giáo huấn bản công tử ư?”
Thanh niên áo tím cười lớn.
Người trung niên đứng bên cạnh gã không nói gì, ánh mắt nhìn về phía La Thiên lộ vẻ lạnh lùng!
La Thiên cũng nhìn lại gã ta, khí tức người này tương đương lão bà lục bào từng gặp lúc trước, đều là Thiên Trì cảnh tứ trọng.
Sau khi tu vi của La Thiên đột phá Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh, hắn không cần sợ hãi những kẻ như vậy nữa.
Hơn nữa nơi này là Võ Thị Linh Điện, người Lý gia cũng không dám động thủ với hắn.
“Hừ, bản công tử sắp đến Vô Cực Thánh Viện, ngươi là cái thá gì mà dám nói chuyện cùng ta như vậy?”
Thanh niên áo tím kiêu căng nói tiếp.
“Hai vị, mời trở về đi, các ngươi không đủ tư cách sử dụng Truyền Tống Trận.”
Lão giả mặt đỏ lãnh đạm nói.
La Thiên nhăn mày.
Nếu để hắn tự đi thì phải mất vài năm để đến Vô Cực Thánh Viện, mà nửa năm sau Vô Cực Thánh Viện đã chiêu sinh, La Thiên nhất định phải mượn Truyền Tống Trận.
Lúc này, La Thiên bỗng nhớ ra chuyện mình là khách quý nhất đẳng của Võ Thị Linh Điện.
Tuy rằng nơi này là Thương Bạch Chi Hoàn, nhưng có lẽ tất cả Võ Thị Linh Điện đều thuộc một chỉnh thể.
“Ta là khách quý nhất đẳng của Võ Thị Linh Điện!”
La Thiên ôm tâm lý thử xem nói ra.
“Khách quý nhất đẳng?”
Lão giả mặt đỏ biến sắc.
Lão không thể đắc tội với khách quý nhất đẳng!
Bốn phía lập tức an tĩnh đi nhiều, không ít người lộ vẻ giật mình!
Người trẻ tuổi tới từ Phá Toái Chi Hoàn kia là khách quý nhất đẳng của Võ Thị Linh Điện ư? “Chờ một lát, để ta đi tra.”
Lão giả mặt đỏ lập tức phải thủ hạ đi tra.
“Tiểu tử, ngươi đừng nói láo, ngươi có biết khách quý nhất đẳng của Võ Thị Linh Điện hiếm thấy cỡ nào không?”
“Nếu lừa gạt Linh Điện với ý đồ trục lợi thì ngươi sẽ bị Võ Thị Linh Điện đưa vào danh sách đen, cả đời không được tiến vào!”
Thanh niên áo tím lạnh lùng quát.
Gã nói vậy khiến mọi người cũng cảm thấy La Thiên đang nói dối để mượn Truyền Tống Trận.
Nhưng ngay sau đó thủ hạ của lão giả mặt đỏ đã trở lại, hắn nhỏ giọng bẩm báo tình hình cụ thể.
“Thật sự là khách quý nhất đẳng!”
Lão giả mặt đỏ trầm giọng nói.
Vừa dứt lời, bốn phía ồ lên.
Những kẻ từng xem thường La Thiên đều cảm thấy hổ thẹn, thậm chí là sợ hãi!
Chẳng lẽ La Thiên đã tìm được chỗ dựa ở Thương Bạch Chi Hoàn ư?
Tư cách khách quý nhất đẳng của Võ Thị Linh Điện không phải tùy tiện người nào cũng có thể có được!
Thanh niên áo tím trợn mắt há hốc mồm.
Thân phận La Thiên còn cao hơn gã ư?!