Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 912 - Chương 912: Đột Phá

Chương 912: Đột Phá Chương 912: Đột Phá

Chương 912: Đột Phá

Nửa tháng sau.

La Thiên và Mộ Thanh Thanh đi vào "Vô Cực Thánh Thành"!

Đây là một tòa thành vô cùng rộng, thành thị phồn hoa, diện tích lớn hơn Võ Thị Linh Điện gấp bốn lần!

Vô Cực Thánh Viện được thành lập ngay trong Thánh Thành.

Còn khoảng một tháng nữa là đến ngày tuyển sinh Vô Cực Thánh Viện, lúc này ở đây đã tấp nập người, tất cả cường giả, thiên tài các thế lực lớn đều hội tụ về đây.

"Cường giả ở đây còn nhiều hơn ở Võ Thị Linh Điện!"

La Thiên không khỏi cảm khái.

Tại Thương Bạch Chi Hoàn, một thế lực hạng ba ít nhất cũng do một gã Thiên Trì cảnh Cao giai tọa trấn, có thể nhẹ nhõm tiêu diệt Mộ gia ở Thiên Sơn giới.

Trên thế lực hạng ba còn có thế lực hạng hai, mười đại thế gia Siêu cấp, năm đại Cổ Tộc!

Có lẽ ven đường tùy tiện gặp được một võ giả, bối cảnh cũng rất kinh người.

La Thiên cảm nhận được bản thân nhỏ bé, thiếu một cái chỗ dựa.

Gia nhập Vô Cực Thánh Viện là lựa chọn tốt nhất.

Tình hình chiêu sinh của Thánh Viện, La Thiên hoàn toàn không biết gì cả, cho nên đi hỏi thăm một ít tình báo.

Vô Cực Thánh Viện chia thành mười phân viện lớn.

Trong từng phân viện, đều có Sơ Dương Lâu, Chính Dương Cung và Kiêu Dương Điện.

"Tiêu chuẩn chiêu sinh Sơ Dương Lâu là ngoài Địa Nguyên cảnh Trung giai, dưới ba mươi tuổi."

"Tiêu chuẩn của Chính Dương Cung là ngoài Địa Nguyên cảnh tầng chín, dưới năm mươi tuổi."

Mỗi lần chiêu sinh, chỉ có Sơ Dương Lâu và Chính Dương Cung tuyển nhận đệ tử.

Kiêu Dương Điện là thành viên hạt nhân của Vô Cực Thánh Viện, vào được trong đó đều là thiên kiêu thiên tư tuyệt đỉnh, chưa bao giờ tuyển sinh từ bên ngoài mà chỉ có thể thăng tiến từ Chính Dương Cung lên.

Sơ Dương Lâu, Chính Dương Cung, Kiêu Dương Điện... đây là lộ trình thăng tiến thông thường ở Vô Cực Thánh Viện.

"Với tình hình của ta, tiến vào Chính Dương Cung không thành vấn đề... Thanh Thanh, ngươi có thể đi Sơ Dương Lâu."

La Thiên nói với Mộ Thanh Thanh.

Ông của Mộ Thanh Thanh cho La Thiên hai tấm lệnh bài, khả năng cũng có quyết định này.

Trong khoảng thời gian tiếp xúc, La Thiên đã xác định, Lưu Thủy Giới trước kia Mộ Thanh Thanh ở là một khu tị nạn khác của Nhân tộc.

Vừa rời khỏi khu tị nạn lại có cơ hội tiến vào Vô Cực Thánh Viện, người bình thường sao có thể hưởng thụ đãi ngộ như thế.

"La đại ca, nghe người khác nói, thi tuyển vào Vô Cực Thánh Viện cực kỳ nghiêm khắc, mỗi một lần ít nhất cũng có mấy vạn người báo danh, nhưng thuận lợi tiến vào chưa tới vài trăm người."

Mộ Thanh Thanh có chút chần chừ.

Nàng cảm giác tu vi tất cả mọi người ở đây đều cao hơn nàng.

Như vậy cũng có thể thi vào được Vô Cực Thánh Viện?

La Thiên vô ý thức vận chuyển Đoán Khí Chi Pháp, phát hiện cột khí trên đỉnh đầu Mộ Thanh Thanh hết sức kinh người, tản mát ra hào quang màu xanh lá nhàn nhạt óng ánh.

Theo cột khí mà nói, tiền đồ Mộ Thanh Thanh tươi sáng, lại gặp được rất nhiều quý nhân.

"Thử một lần, không đậu cũng không sao."

La Thiên cười nói.

Mộ Thanh Thanh nhẹ gật đầu, chân thành nói: "La đại ca, ta đi tu luyện."

"Đợi một chút, ngươi cầm những cái này đi, khi nào tắm thì cho vào ngâm một lúc."

La Thiên lấy ra hai chiếc bình ngọc, bên trong chính là máu Cự Lư Thú.

Tinh huyết Cự Lư Thú tương đương Thiên Trì cảnh cấp thấp, La Thiên có thể bôi trực tiếp lên người, nhưng với Mộ Thanh Thanh, pha loãng ra với nước để tắm là tốt nhất.

Sau đó.

La Thiên cũng bắt đầu bế quan, chỉ chờ đến ngày thi.

Mặc dù hắn nắm chắc đậu vào Vô Cực Thánh Viện.

Nhưng thời gian qua, nhận thức của La Thiên đối với Thương Bạch Chi Hoàn tăng nhiều, ý thức được bản thân nhỏ bé, cộng với lai lịch bị kỳ thị của bản thân.

Khiến La Thiên càng muốn thoát khỏi tình huống này.

Hắn muốn biểu hiện thật tốt trong kỳ thi, nói không chừng có thể có niềm vui ngoài ý muốn, ví dụ như nhận được ban thưởng, hoặc là được cấp cao trong Thánh Viện nhìn trúng.

"Tuy thời gian gấp gáp, nhưng còn tới một tháng, chưa hẳn không có khả năng đột phá Thiên Trì cảnh tầng hai."

La Thiên vận chuyển Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết, bắt đầu tu luyện.

Nửa tháng sau.

Tài nguyên trong tay La Thiên đã tiêu hao hết.

Hắn rời khỏi chỗ ở, đi mua thật nhiều trân tài tu luyện phù hợp với Thiên Trì cảnh cấp thấp, thậm chí bán luôn số tinh huyết Cự Lư Thú còn lại.

Thứ này hiệu quả lúc đầu không gì sánh kịp, nhưng sau khi La Thiên sử dụng nhiều lần, hiệu quả giảm xuống rất nhiều, tác dụng đã không lớn.

Sau khi ra khỏi Võ Thị.

Trong tay La Thiên chỉ còn lại ba mươi vạn Linh Nguyên Tệ, thoáng cái đã xài hết.

Đây là cái giá lớn để giúp tu vi tăng tốc trong ngắn hạn.

La Thiên không xoắn xuýt nhiều, trở lại chỗ ở tiếp tục bế quan.

...

Nửa tháng sau.

Vào ngày tuyển sinh Vô Cực Thánh Viện!

Vô số người đi thẳng đến Vô Cực Thánh Viện.

Trong tửu lâu, hầu như mọi người đã đi hết từ sớm, giờ đây vô cùng quạnh quẽ.

"La đại ca, hôm nay là ngày thi."

Mộ Thanh Thanh ở ngoài cửa hô hào.

Nhưng cửa phòng đóng chặt, bên trong không có một chút động tĩnh nào.

Mộ Thanh Thanh hết cách, chỉ có thể chờ.

Bốn tiếng sau.

Mộ Thanh Thanh có chút nóng nảy, đi tìm tiểu nhị của quán rượu.

"Chúng ta không có quyền tự tiện mở cửa phòng của khách."

Tiểu nhị lắc đầu, chẳng muốn quản nhiều.

"Nhưng chúng ta còn phải tham gia tuyển sinh Thánh Viện." Mộ Thanh Thanh xinh đẹp tuyệt trần lên tiếng.

Tiểu nhị nghe được chuyện đó, không khỏi xùy cười một tiếng.

Tu vi Mộ Thanh Thanh rất thấp, không chênh lệch lắm so với gã.

Như vậy đã có thể vào Vô Cực Thánh Viện, vậy gã cũng có thể, sao còn làm tiểu nhị ở chỗ này?

Bỗng nhiên.

Oanh!

Bên trong cửa phòng đóng chặt kia, chấn động ra một cỗ hơi thở đáng sợ, thiên địa linh khí bốn phía run lên, lập tức bị hấp thu toàn bộ.

Tiểu nhị đứng im tại chỗ không nhúc nhích, cảm giác Nguyên Trì trong cơ thể mất khống chế, sôi trào lên.

Mấy hơi sau.

Cửa phòng mở ra, La Thiên đi ra.

"Thật trẻ tuổi." Tiểu nhị khách điếm kinh hãi.

Võ giả Thiên cấp còn trẻ như vậy, hi vọng đậu vào Vô Cực Thánh Viện là rất lớn!

May mắn vừa rồi mình không có lắm miệng, nếu không thì xong rồi.

"Đột phá cảnh giới, hơi tốn chút thời gian, đi thôi."

La Thiên mang Mộ Thanh Thanh rời đi.

"Khách quan đi thong thả."

Tiểu nhị cúi đầu chín mươi độ tiễn khách.

Bình Luận (0)
Comment