Chương 922: Đánh Cược
"Quan Hồng Phi, ngươi làm theo ta nói, thay đổi một vài chỗ như sau..."
Tên lão đầu râu bạc đi tới, chậm rãi nói.
Sau khi hướng dẫn xong.
Quan Hồng Phi biểu diễn kiếm chiêu giống vậy, tiến công cột đá.
Căn cứ dấu vết lưu lại bên ngoài, cùng với hào quang bên trên cột đá, uy lực kiếm chiêu của Quan Hồng Phi, chỉ tăng lên "một phần rưỡi".
Lão đầu râu bạc hơi xấu hổ.
Với thân phận và địa vị của hắn, kết quả này làm ông cảm thấy mất mặt.
Sau đó.
Các đạo sư lần lượt xuất hiện, chỉ dẫn kiếm đạo cho Quan Hồng Phi.
"Ài, kỹ xảo kiếm chiêu của Quan Hồng Phi sợ là cao thâm hơn cả ta, vả lại kiếm pháp mà hắn tu luyện cũng vô cùng hiếm thấy."
Hồ Siêu nhíu mày thở dài.
Gã cũng muốn thử xem, nhưng không có biện pháp.
Nhiều Đạo sư thử qua, nhưng không có bất kỳ một người nào đạt được yêu cầu của Quan Hồng Phi.
Nếu cho các vị Đạo sư đủ thời gian, cũng không phải việc khó, nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi lần Quan Hồng Phi diễn tập kiếm chiêu không giống nhau, mỗi lần chỉ tập trong một hai giờ.
"Ài... Xem ra, ta chọn sai phân viện."
Quan Hồng Phi thở dài một tiếng, đối với Đạo sư Thiên Phong Viện có chút thất vọng.
Nghe được chuyện đó, không ít Đạo sư ở đây tỏ ra lo lắng!
Chẳng lẽ, Quan Hồng Phi muốn chuyển tới phân viện khác?
Thiên tài ưu tú như thế, tuyệt đối không thể để cho phân viện khác!
Vào lúc rất nhiều Đạo sư bó tay.
La Thiên đi ra: "Ngươi không có tới sai phân viện, chỉ là ngươi còn chưa gặp được… Đạo sư ưu tú nhất!"
Lời này mặc dù có hơi không biết xấu hổ.
Nhưng La Thiên có tự tin đối với chính mình, đánh ra chiêu bài, dễ dàng cho việc tuyển nhận đệ tử sau này, hoàn thành nhiệm vụ Đạo sư!
Từ giờ trở đi, mục tiêu của La Thiên là trở thành Đạo sư ưu tú nhất, hưởng thụ chế độ đãi ngộ tài nguyên tốt nhất!
"Hửm?"
"Đây là vị Đạo sư mới kia sao?"
Các Đạo sư còn lại nghe được chuyện đó, hơi không đồng ý.
Một vị Đạo sư mới tới, vậy mà dám nói ra lời khoác lác này!
Ở đây có nhiều Đạo sư như vậy, vị nào không ưu tú hơn La Thiên?
"A? Thỉnh Đạo sư chỉ dạy!"
Quan Hồng Phi nhìn La Thiên, có chút giật mình, tuổi của La Thiên dường như không kém bản thân mình bao nhiêu.
Nhưng thấy La Thiên khoác lác, lại hoàn toàn tự tin, làm cho Quan Hồng Phi thấy hơi hứng thú.
"Ngươi đã thành tâm thành ý thỉnh giáo, như vậy bản Đạo sư sẽ chỉ điểm cho ngươi một chút..."
La Thiên khoanh tay, mỉm cười đi ra.
Đối với chuyện La Thiên "tự cho là đúng", một vài Đạo sư Sơ cấp Thiên Phong Viện ở đây đều khinh thường.
Khoác lác thì ai mà không biết nói, đợi tí nữa La Thiên hướng dẫn, nếu là rắm chó không kêu, người mất mặt chính là bản thân hắn!
Ánh mắt Đạo sư Hồ Siêu ngốc trệ, nhìn La Thiên, tiểu tử này còn mạnh miệng hơn cả mình.
Nếu không phải hắn biết rõ ràng chi tiết chuyện La Thiên, thiếu chút nữa đã tin là thật rồi.
"La đạo sư, nếu ngươi xử lý việc này không tốt, không chỉ mất mặt, còn đắc tội những Đạo sư có người chỗ dựa này."
Hồ Siêu thấp giọng nói.
La Thiên nói chuyện gây xấu mặt, thanh danh lại càng thối, hơn nữa đám đạo sư xa lánh, La Thiên chắc chắn lăn lộn ngoài đời không nổi, chỉ có thể cuốn gói rời đi.
"Yên tâm."
La Thiên cười nhạt một tiếng, đi ra ngoài.
Đang lúc hắn chuẩn bị chỉ điểm.
"Khoan!"
Một giọng nói vang dội bỗng nhiên truyền đến.
"Đạo sư Lưu Lục?"
"Đạo sư Lưu Lục không phải Đạo sư tinh anh của Chiến Võ Viện sao? Sao lại chạy đến nơi này rồi?"
Một vài học viên, kể cả Đạo sư xung quanh, đều lên tiếng nghị luận.
"Là thằng cha này!"
Ánh mắt La Thiên trầm xuống.
Người đến chính là Lưu đạo sư, kẻ trước kia khắp nơi nhằm vào hắn, cố ý lừa hắn.
"Lưu đạo sư, nơi này là Thiên Phong Viện, ngươi tới đây làm cái gì?"
Lão đầu râu bạc quát lạnh nói.
"Nơi này có một học sinh thiên kiêu, tha thiết cầu xin Đạo sư ưu tú chỉ dạy, ta đương nhiên là đến giúp hắn một tay."
Lưu Lục Đạo sư cười nói.
"Vậy thì không cần."
Giọng La Thiên lạnh lùng nói.
Lưu đạo sư giờ này đến cướp đoạt học sinh của hắn, La Thiên làm sao có thái độ tốt cho được!
"Ha ha, ta nhận thấy việc này là tất yếu, thân là nhà giáo, sao ta có thể trơ mắt nhìn học sinh ưu tú như thế, bị Đạo sư không có năng lực chà đạp."
Lưu Lục cười ha ha, giọng châm chọc nói.
Gã vốn chỉ định đến tranh đoạt đệ tử thiên tài, nhưng không nghĩ tới, Đạo sư mới La Thiên, rõ ràng cũng đánh chủ ý Quan Hồng Phi, quả thực là khôi hài.
Thiên Phong Viện có nhiều lão Đạo sư như vậy, cũng không có cách nào.
Chẳng lẽ La Thiên cũng không tự hiểu năng lực bản thân?
Vừa vặn, để cho mình đến giáo huấn Đạo sư mới này.
"Lưu Lục, ngươi nói bậy bạ gì đó?"
"Thu hồi lời ngươi nói mới rồi, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí với ngươi."
Sắc mặt mấy vị lão Đạo sư Thiên Phong Viện không vui, quát lớn!
Câu nói kia của Lưu Lục thật ra là đang châm chọc La Thiên, nhưng gã lại vô tình một gậy tre quật ngã một thuyền người.
"Vô Cực Thánh Viện có quy định, sau khi học viên lựa chọn phân viện, cũng có một lần cơ hội được sửa đổi lựa chọn. Hơn nữa, học viện khuyến khích cạnh tranh giữa các Đạo sư, Lưu mỗ hình như cũng không có làm trái quy định."
Lưu Lục khẽ cười một tiếng, không thèm để ý đến sự uy hiếp của lão Đạo sư Thiên Phong Viện.
Sắc mặt mấy vị lão Đạo sư trầm xuống, không nói gì.
Lưu Lục đúng là hoàn toàn không có làm trái quy định, nhưng hành vi của gã, không khác nào đánh vào mặt Đạo sư Thiên Phong Viện.
Nếu để cho gã cướp Quan Hồng Phi, Đạo sư Thiên Phong Viện còn có mặt mũi nào?
"Đương nhiên, Thiên Phong Viện nếu như có Đạo sư có thể thu Quan Hồng Phi làm học sinh, Lưu mỗ cũng sẽ không nói gì. Quan trọng là, Thiên Phong Viện có sao?"
Lưu Lục hung hăng càn quấy phóng túng mở miệng.
Nhưng hết lần này tới lần khác, chúng Đạo sư Thiên Phong Viện không có cách nào phản bác.
Bọn hắn đều đã thử chỉ dẫn, nhưng tất cả đều không đạt tới yêu cầu của Quan Hồng Phi.
Còn Đạo sư không ra tay, vì không có nắm chắc, còn hai vị Đạo sư mới là Hồ Siêu và La Thiên, bọn họ chắc chắn cũng sẽ thất bại.
"Có!"
La Thiên lạnh nhạt mở miệng.
"Ha ha ha, La đạo sư tự tin như thế, đây là chuyện tốt, không bằng chúng ta đánh cược một lần?"
Lưu Lục cười ha ha, tỏ vẻ đăm chiêu.
Nếu như La Thiên không biết tự lượng sức, gã quyết định hung hăng giáo huấn La Thiên.