Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 931 - Chương 931: Chiếm Tiện Nghi Của Nữ Đệ Tử?

Chương 931: Chiếm Tiện Nghi Của Nữ Đệ Tử? Chương 931: Chiếm Tiện Nghi Của Nữ Đệ Tử?

Chương 931: Chiếm Tiện Nghi Của Nữ Đệ Tử?

Đối với Lạc Hạ Đình, La Thiên còn có tuyệt chiêu riêng.

Vù vù!

Một vụ nổ khiến sương mù lan ra khắp nơi, trên bờ vai La Thiên xuất hiện con quạ Ô Nha lông đen mang bom.

"Con quạ xấu xí, đệ tử này của ta phải giao cho ngươi, tính cách của nàng không tốt, tiếng ca của ngươi có thể giúp nàng tu thân dưỡng tính."

La Thiên phân phó một tiếng.

"Nhớ năm đó, bản thần cũng có cả tỷ tiểu đệ như vậy, loại sự tình này, coi như là chút lòng thành!"

Ô Nha cạc cạc kêu to, bay tới đậu trên đỉnh đầu của Lạc Hạ Đình!

Sắc mặt Lạc Hạ Đình thay đổi!

Nữ nhi yêu thích cái đẹp, mà Ô Nha lại vô cùng xấu xí, nàng chỉ mới nhìn sơ đã ghét bỏ.

Huống chi, Ô Nha hiện tại lại đang diễu võ dương oai ở trên đỉnh đầu của nàng!

"Tiểu cô nương, đừng nóng vội, để bản thần bắt đầu hát... Người quái dị người quái dị, có thể đừng mở đèn không..."

Ô Nha bắt đầu hát.

Cái trán của Lạc Hạ Đình nổi gân xanh, lửa giận bốc lên, thò tay muốn bóp chết Ô Nha.

Nhưng nàng nào chụp được Ô Nha!

"Đừng hát nữa..."

Lạc Hạ Đình hét to.

Ô Nha đã đắm chìm trong tiếng hát mỹ diệu của nó, quên luôn mình, hoàn toàn không nghe thấy tiếng nàng.

Sau mấy lần thử ngăn cản, nhưng không có cách nào ngăn Ô Nha lại được, Lạc Hạ Đình chuẩn bị chạy trốn.

La Thiên ngay lập tức đóng cửa lại.

Hai mắt hắn khép hờ, tính toán.

Hắn muốn biết, Lạc Hạ Đình này có tiền đồ tốt như vậy, vì sao tốc độ tu luyện lại vô cùng chậm chạp.

Lạc Hạ Đình là đệ tử vào lượt đầu, hôm nay mới tới Địa Nguyên cảnh, ngang với Quan Hồng Phi.

"Hửm?"

La Thiên ban đầu tưởng rằng, suy đoán về tình huống cụ thể của Lạc Hạ Đình rất nhẹ nhàng, kết quả lại gặp một chút vấn đề khó khăn.

Hắn chú ý tới thế giới Thiên Thư, hỏi thăm mọi chuyện, mọi thứ bỗng nhiên được làm sáng tỏ!

"Thì ra là như vậy!"

Sắc mặt của La Thiên thay đổi, bộ dáng cũng thay đổi.

"La Thiên, lão sư... Mở cửa!"

Trong lớp học truyền ra tiếng cầu cứu của Lạc Hạ Đình.

La Thiên mở cửa.

Lạc Hạ Đình chạy thẳng ra ngoài, còn hung hăng trợn mắt liếc nhìn La Thiên, chớp mắt đã đi tới Sơ Dương lâu.

Vù vù!

Ô Nha vỗ cánh đi theo.

Trong lớp học.

Quan Hồng Phi và Trần Nguyên mang vẻ mặt sợ hãi, nhìn về phía La Thiên thể hiện sự tôn kính!

Vừa rồi, cái con Ô Nha kia thật là đáng sợ, về sau ngàn vạn không thể trêu chọc La Thiên.

Một canh giờ sau.

Lạc Hạ Đình trở lại, bộ dáng bị tra tấn đến mức nổi điên, cầu xin La Thiên tha thứ: "Lão sư, tha mạng, xin ngài mở lòng từ bi, thu hồi linh sủng của ngài!"

Tính tình nàng vốn mạnh mẽ, giờ lại bị Ô Nha tra tấn đến không thiết sống.

"Ô Nha, đừng hát nữa!"

La Thiên thản nhiên nói.

Ô Nha không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ La Thiên bắt về nó lại thiên thư, lập tức câm miệng.

Lạc Hạ Đình nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt lại trở nên hung ác, bộ dáng giống như muốn ăn tươi nuốt sống La Thiên.

"Nếu như ngươi biết ngoan ngoãn, lão sư ta sẽ không để ý, thuận tiện giúp ngươi giải quyết bệnh tật luôn!"

La Thiên lạnh nhạt nói.

"Bệnh tật? Ngươi lại nói bậy bạ gì đó?"

Vẻ mặt Lạc Hạ Đình sững sờ, cuống quít nói.

"Ngươi cảm thấy ta đang nói bậy, vậy ta tiếp tục nói bậy. Tình trạng của ngươi, nếu còn tiếp tục, ba năm sau, tu vi của ngươi khó mà tăng lên được, trong vòng năm năm, sẽ trở thành phế vật!"

Giọng điệu của La Thiên vô cùng nhẹ nhõm, mang một bộ dáng vô cùng chắc chắn.

Lạc Hạ Đình như sét đánh ngang tai!

Thân thể nàng thật sự có bệnh, nhưng La Thiên nói nghiêm trọng như vậy, dọa nàng một trận!

Trong vòng năm năm, bản thân nàng sẽ trở thành một phế nhân sao?

Vẻ mặt của Lạc Hạ Đình đột nhiên thay đổi, nàng cũng không hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của La Thiên, nhưng vẫn muốn ôm lấy chút hy vọng.

Nàng tỉnh táo lại, hỏi: "Lão sư, ngươi biết rõ cụ thể bệnh tình của ta sao?"

"Cũng không sai lệch lắm, nhưng cũng nên chuẩn đoán lại một lần."

La Thiên thản nhiên nói.

Lạc Hạ Đình hoài nghi y thuật của La Thiên, nhưng La Thiên có thể nhìn ra được bệnh tình của nàng, nói không chừng thực sự có biện pháp chữa trị?

Nàng không muốn chịu sự tra tấn của bệnh tật nữa, càng không muốn trở thành một phế nhân, vì vậy đồng ý cho La Thiên chẩn đoán bệnh.

La Thiên thò tay ra, đặt ở trên phần sống lưng của Lạc Hạ Đình.

Lạc Hạ Đình cũng rất phối hợp.

Võ mạch là cầu nối câu thông thiên địa linh khí, là nền tảng để tu luyện của võ giả!

Võ mạch ở gần sống lưng con người.

"La Đạo sư..."

Lúc này, Diệp Thủy Vân Đạo sư xuất hiện ở bên ngoài lớp học.

Nàng liếc nhìn, thấy hành động của La Thiên, đôi mắt như nước hồ thu chợt mở to!

"La Đạo sư, ngươi đang làm cái gì vậy?"

Diệp Thủy Vân quát lớn!

La Thiên ngừng tay, chậm rãi nhìn về phía Diệp Thủy Vân, bình tĩnh nói: "Xem bệnh cho đệ tử."

Sắc mặt của Diệp Thủy Vân u ám.

Nàng tin chắc rằng La Thiên này lại đang tìm lý do!

Theo suy nghĩ của nàng, La Thiên nhất định là đang lừa gạt và hãm hại, để chiếm tiện nghi của nữ đệ tử!

Nếu như Lạc Hạ Đình thật sự có bệnh như lời hắn nói, sao lại không đi tìm danh y?

La Thiên còn trẻ như vậy, y thuật có thể cao minh đến mức nào?

Thật không nghĩ tới, La Thiên lại là loại người này, ra tay với nữ đệ tử xinh đẹp của mình, thực sự là điên rồ mà!

Loại người này không xứng với cái danh Đạo sư, nhất định phải xóa bỏ thân phận của hắn, trục xuất khỏi Thánh Viện!

Bình Luận (0)
Comment