Chương 935: Tình Ngay Lý Gian
Còn cách một đoạn đường mới đến chỗ La Thiên.
"Ồ? Đây không phải là Đặng Hiểu Thiến sao?"
"Là Đặng Hiểu Thiến, trước kia muốn trở thành học sinh Lưu Lục lão sư, nhưng nàng thi tuyển sinh, xếp hạng bình thường, Lưu lão sư cự tuyệt..."
Có hai nam đệ tử đi qua nơi này, một người trong đó thấy cô gái ngọt ngào có chút kỳ lạ, nên đi tới gần xem thử.
Sau khi xem xét, nam đệ tử có chút ngốc trệ!
Thân thể Đặng Hiểu Thiến đỏ ửng mê người, mị nhãn như tơ, hắn vừa nhìn, dục hỏa lập tức luồn lên!
"Ta kháo, nàng làm sao vậy?"
Nam đệ tử này nhìn mà lòng ngứa khó nhịn.
"Không phải là phát... xuân rồi nha?"
Một nam đệ tử khác lộ ra nụ cười tà ác, xấu xa.
Hai nam đệ tử nhích tới gần, một cỗ dương cương chi khí bức đến, thân thể mềm mại của Đặng Hiểu Thiến run rẩy, thậm chí muốn chủ động bổ nhào qua.
"Các ngươi cút đi... không được tới gần ta!"
Đặng Hiểu Thiến còn giữ lại một ít lý trí.
Nhưng thân thể của nàng nào còn lý trí, toàn thân khô nóng, kìm lòng không được muốn cởi quần áo.
Hai nam đệ tử sao chịu đựng được hấp dẫn như vậy, huống chi Đặng Hiểu Thiến có vẻ ngoài thanh lệ khả ái, có thể cùng với thiếu nữ thanh thuần như thế cá nước giao hoan, coi như là thiếu mười năm tuổi thọ cũng đáng.
"Đi!"
"Kéo tới rừng cây kia đi."
Hai nam đệ tử nổi tà niệm, Đặng Hiểu Thiến chống chọi, thừa dịp ban đêm đen kịt, đi hướng rừng cây.
Toàn thân Đặng Hiểu Thiến giờ này bủn rủn vô lực, không tránh thoát được.
Nàng vũ mị câu người, trên khuôn mặt chảy xuống hai hàng nước mắt.
Lần này xem như xong, nhiệm vụ không hoàn thành, lại còn bị hai nam đệ tử này làm bẩn!
"La... lão sư, cứu ta..."
Tại đây thời khắc nguy hiểm, nàng lại nghĩ tới La Thiên ở cách đó không xa.
Sau một khắc.
Một nam đệ tử bịt miệng Đặng Hiểu Thiến lại, lôi vào trong rừng cây.
"Đặng Hiểu Thiến, ngươi đã như vậy, thì để cho ta thoải mái một chút đi! Sau đó ta sẽ giúp ngươi nói với Lưu lão sư, để hắn thu ngươi làm học sinh."
Người nam đệ tử này xấu xa cười một tiếng.
Rẹt!
Hắn tự tay kéo xiêm y Đặng Hiểu Thiến xuống, lộ ra thân thể phấn hồng mê người.
Nam đệ tử liếm liếm bờ môi, vô cùng hưng phấn nhào tới.
Đặng Hiểu Thiến không cách nào phản kháng, nhắm hai mắt lại, chỉ có thể chờ đợi ác mộng giáng xuống.
Bịch!
Nhưng đột nhiên, người nam đệ tử này bị đánh bay ra, nện gãy mấy cái cây, rơi xuống hồ nước.
Một vị nam đệ tử khác chăm chú nhìn lại, chỉ thấy trước mắt chẳng biết lúc nào nhiều ra một người, mặc trên người trang phục Đạo sư!
"Đạo sư!"
Còn chưa thấy rõ dung mạo Đạo sư, người nam đệ tử này đã bị hù quỳ trên mặt đất.
Xâm phạm nữ đệ tử, đây chính là trọng tội!
Một khi điều tra ra, tất nhiên sẽ bị trục xuất Thánh Viện!
"Đạo sư, chuyện này không có liên quan tới bọn ta, là nàng câu dẫn chúng ta!"
Nam đệ tử cuống quít nói.
Hắn nói thật.
"Ngươi cho là mắt ta mù sao? Ta nếu như tới chậm một chút, học sinh của ta đã bị các ngươi điếm ô!"
La Thiên hừ lạnh một tiếng, lại một cước đạp bay ra ngoài!
Bịch!
Nam đệ tử không hề có lực chống cự, bay ra xa mấy chục thước, cũng rơi vào trong hồ nước.
"La... lão sư..."
Đặng Hiểu Thiến bỗng nhiên đánh về phía La Thiên, thân hình uốn éo ma sát, hai tay vuốt ve lồng ngực La Thiên.
Một hơi thở ấm áp mê người, ập vào cổ La Thiên.
Đặng Hiểu Thiến giờ phút này còn một tia ý thức.
Nàng biết là La Thiên tới cứu nàng, trong lòng có chút cảm động, đồng thời có chút hối hận...
Nhưng thân thể không theo sự khống chế của nàng, đã đến nước này rồi, ít nhất nhiệm vụ có thể hoàn thành.
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt!
La Thiên giống như hóa thành một khối hàn băng vạn năm, tản mát ra hơi lạnh, lạnh đến thấu xương.
Cỗ lửa nóng của Đặng Hiểu Thiến như rơi vào sông băng, toàn thân đông lạnh, phát run.
Ba hơi sau.
Thân hình Đặng Hiểu Thiến cứng ngắc như băng điêu.
La Thiên cất bước kéo dài khoảng cách với Đặng Hiểu Thiến, hơi đánh giá vài lần.
Hắn sớm đã cảm thấy người học sinh này có vấn đề.
Xem ra vấn đề rất lớn.
"Này là tự hạ dược chính mình sao?"
La Thiên líu lưỡi.
Hắn không cho rằng, nam đệ tử Vô Cực Thánh Viện có lá gan lớn như vậy, dám ở một nơi không xa chỗ ở Đạo sư dùng thuốc mê để đối phó nữ đệ tử.
Vèo! Vèo! Vèo!
Có Đạo sư và đệ tử bị tiếng vang ở đây kinh động, chạy tới.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Đặng Hiểu Thiến như thế nào thành như vậy? La đạo sư cũng ở đây? Chẳng lẽ lời đồn đãi là thật?"
Mọi người nhao nhao nghị luận, ánh mắt nhìn La Thiên mang xem thường, vẻ mặt buồn nôn.
Một bà lão mặt vàng, nhìn thấy quần áo Đặng Hiểu Thiến bị kéo xuống, lộ da thịt, sắc mặt tái nhợt!
"Còn ra thể thống gì!"
Bà lão mặt vàng quát chói tai, sau đó lại nhìn La Thiên, quát: "La đạo sư, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Bà lão mặt vàng là Đạo sư Sơ cấp trong Thiên Phong Viện, lai lịch rất sâu.
Bà trước kia nghe La đạo sư là đồ háo sắc, động tay động chân với nữ đệ tử!
Giờ phút này, bên cạnh La Thiên có một nữ đệ tử bị cởi nửa quần áo, bà lập tức cảm thấy La Thiên có vấn đề lớn!
Loại Đạo sư này quả thực làm bại hoại nghiêm trọng bầu không khí Thiên Phong Viện!
"La đạo sư, ngươi lại có mưu đồ làm loạn với nữ học sinh của chính mình, ngươi quả thực phát rồ!"
Đúng lúc này, phương xa truyền đến một tiếng gầm!
Vù!
Đúng là Lưu Lục nhanh chóng chạy đến.
Trước khi Đặng Hiểu Thiến chuẩn bị hành động đã đưa tin cho Lưu Lục, gã đúng lúc chạy đến, thấy một màn như vậy, trong bụng nở hoa!
Kế hoạch thành công rồi!
"Lưu đạo sư, không thể nói lung tung!"
La Thiên lườm Lưu Lục, thằng cha này ngược lại đến thật đúng lúc.
"Ta nói lung tung? Vậy ngươi nói xem, tại đây đến cùng xảy ra chuyện gì?"
Khóe miệng Lưu Lục cười lạnh, chứng cứ vô cùng xác thực, làm sao La Thiên còn có thể lật bàn?