Chương 964: Thông Hiểu Dược Lý
Vụt!
Roi dài gào thét mà đi, nhưng lại không rơi xuống mà bị một bàn tay có lực giữ lại.
Phí đạo sư nhìn chăm chú người ngăn cản, sắc mặt lãnh đạm nói: "Các hạ cũng là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện, đối với quy định Thánh Viện có lẽ hiểu rất rõ, thỉnh không nên nhúng tay ta dạy dỗ học sinh của mình!"
Người ngăn trở vừa rồi chính là La Thiên.
"Dạy dỗ học sinh, ta không gì để nói, nhưng điều kiện tiên quyết là học sinh thật sự làm sai."
Giọng La Thiên lạnh lùng nói.
Lúc vừa đến hắn đã nghe được tiếng nói chuyện trong lớp học, cũng đại khái hiểu rõ.
La Thiên cảm thấy Mộ Thanh Thanh chắc chắn không khả năng làm ra loại chuyện ăn cắp này.
Phí đạo sư nhíu mày, La Thiên là Đạo sư mới trẻ tuổi như vậy, không chỉ ngăn cản lão dạy dỗ học sinh lại còn dám nghi vấn lão!
"Bản Đạo sư đã điều tra rõ, sai chính là bọn họ, mời ngươi buông tay!"
Vẻ mặt Phí đạo sư nghiêm khắc.
La Thiên không khỏi lắc đầu.
Vị Phí đạo sư này tính tình quá lớn, theo hứng thú của mình mà tùy ý xử trí trách phạt học sinh.
Lão có lẽ là một danh y có học thức bản lĩnh nhưng không phải người phù hợp làm Đạo sư!
La Thiên chậm rãi buông lỏng bàn tay ra.
Phí đạo sư lộ mặt vui vẻ, coi như La Thiên thức thời.
Nhưng bỗng nhiên.
Rắc!
Bàn tay La Thiên vung lên một cái, phát ra một ánh sáng màu kim hoa mỹ lóng lánh.
Roi dài trong tay Phí đạo sư bị bàn tay La Thiên chặt đứt.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Một màn này quá mức đột ngột làm cho người giật mình.
Vị La đạo sư tuổi trẻ này mạnh đến như vậy sao?
Đôi mắt Mộ Thanh Thanh cũng trừng lớn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch.
La Thiên mỉm cười sờ lên đầu của nàng.
Chính mình đã đồng ý sẽ chăm sóc Mộ Thanh Thanh, làm sao có thể để cho Mộ Thanh Thanh bị oan khuất ở trước mặt mình, gặp phải xử phạt về thể xác.
"La đạo sư, ngươi đây là có ý gì?"
Sắc mặt Phí đạo sư tức giận, vứt đoạn roi dài còn lại trong tay xuống mặt đất quát: "Ngươi là Đạo sư Thiên Phong Viện, nhưng nơi này là Thảo Mộc Viện, ngươi cũng đừng quá cuồng vọng!"
La Thiên không để ý tới Phí đạo sư, nói với Mộ Thanh Thanh: "Thanh Thanh, một lần nữa chọn sư."
"Ừm!"
Mộ Thanh Thanh gật đầu.
Đoạn thời gian này nàng ở chỗ Phí đạo sư rất không thuận lợi.
Nàng đến từ chỗ tránh nạn ở Phá Toái Chi Hoàn, đối với toàn bộ Vô Cực Thánh Viện đều rất kính sợ cho nên khắp nơi chịu nhịn.
Nhưng lời nói của La Thiên, Mộ Thanh Thanh sẽ nghe.
"Mộ Thanh Thanh, ngươi dám!"
Phí đạo sư giận dữ mắng!
Học sinh một lần nữa chọn sư cũng có tổn hại đến danh dự nguyên Đạo sư.
Huống hồ, hành vi hôm nay của La Thiên làm cho Phí đạo sư cực kỳ tức giận, lão tuyệt sẽ không dễ dàng tha cho Mộ Thanh Thanh và La Thiên.
"Ở Thảo Mộc Viện, lời nói của lão phu vẫn rất có quyền uy, mà thiên phú ngươi bình thường, ta phân phó xuống, sẽ không Đạo sư Thảo Mộc Viện nào thu nhận ngươi!"
Thần thái Phí đạo sư cao ngạo nghênh ngang.
"Vậy thì chuyển viện làm học sinh của ta."
La Thiên bình tĩnh nói.
Mộ Thanh Thanh làm học sinh của La Thiên, ít nhất hắn có thể chăm sóc vô cùng tốt, sẽ không gặp loại ủy khuất này.
"Làm học sinh của ngươi, ngươi hiểu tri thức dược lý y đạo sao? Ngươi sẽ làm chậm trễ tương lai tiền đồ của Mộ Thanh Thanh!"
Phí đạo sư mỉa mai.
"Những chuyện này cũng không cần ngươi quan tâm."
La Thiên mặc kệ, chuẩn bị mang Mộ Thanh Thanh rời đi.
Lúc này, một trung niên mặt chữ quốc đi vào lớp học của Phí đạo sư.
"Xảy ra chuyện gì?"
Trung niên mặt chữ quốc trầm giọng nói!
La Thiên không khỏi sững sờ.
Vị trung niên mặt chữ quốc này, mình lại nhận biết, là chủ nhiệm Đạo sư Sơ cấp của Thiên Phong Viện!
Chủ nhiệm Đạo sư Sơ cấp của Thiên Phong Viện, La Thiên cũng chỉ gặp qua một lần, là vào lần đệ tử mới nhập viện tại hội nghị Đạo sư Sơ cấp.
Nhưng vì sao vị Đạo sư chủ nhiệm này lại xuất hiện ở chỗ này?
"Chủ nhiệm, là như thế này, La đạo sư cuồng vọng vô tri, ngăn cản ta dạy dỗ học sinh còn muốn chậm trễ tương lai tiền đồ của một vị học sinh..."
Phí đạo sư nhìn thấy chủ nhiệm, nhếch miệng lên, híp mắt nhìn chằm chằm La Thiên, chậm rãi kể lại.
"Chủ nhiệm, sự tình cũng không phải như vậy."
La Thiên muốn giải thích.
Hắn có thể không để ý tới Phí đạo sư, nhưng vị này đây là chủ nhiệm Đạo sư Sơ cấp của Thiên Phong Viện, chính là cấp trên của mình.
"La đạo sư chớ có hồ đồ!"
Chủ nhiệm quát lạnh!
Chủ nhiệm rõ ràng đứng về phía Phí đạo sư.
Phí đạo sư cười đắc ý.
Thực lực của lão không bằng La Thiên, ít nhất là không cách nào chém đứt cái roi dài kia một cách đơn giản như vậy được.
Nhưng lão là một Y Sư, có địa vị cao hơn Đạo sư Sơ cấp rất nhiều, nhân mạch bên trong Thánh Viện cũng rộng.
Ai cũng có lúc bị thụ thương, chỉ cần đã từng được Phí đạo sư chữa trị coi như thiếu nhân tình.
Không khéo.
Vị chủ nhiệm Đạo sư Sơ cấp của Thiên Phong Viện là một trong những bệnh nhân của Phí đạo sư, đang được lão trường kỳ chữa bệnh.
"La đạo sư, ngươi không phải là muốn Mộ Thanh Thanh trở thành học sinh của mình sao? Lão phu cũng không phải người không nói đạo lý, nếu như ngươi hiểu một ít dược lý, có tư cách trở thành lão sư của Mộ Thanh Thanh, ta chắc chắn sẽ không ngăn cản!"
"Ta chỉ là không hy vọng ngươi hại nàng."
Phí đạo sư hiên ngang lẫm liệt, đường hoàng nói.
"Nếu ta nói ta hiểu dược lý thì sao?"
La Thiên hỏi.
"Như thế vừa vặn, chỉ cần ngươi có thể nói ra được chứng bệnh của chủ nhiệm, cũng nói ra phương án giải quyết, lão phu sẽ tin tưởng ngươi, sẽ không ngăn cản Mộ Thanh Thanh một lần nữa chọn sư hoặc là chuyển viện."
Phí đạo sư vui vẻ vô cùng.
Lúc lão nhìn thấy Đạo sư chủ nhiệm của Thiên Phong Viện thì lão đã có chủ ý này, đào hầm cho La Thiên.
Dù sao La Thiên là Đạo sư Thiên Phong Viện, hắn ở nơi đây bị mất mặt xấu hổ, vị chủ nhiệm này chắc chắn khó chịu, thời gian về sau La Thiên cũng sẽ khổ sở.
La Thiên nghĩ nghĩ, nói: "Có thể thử một lần."