Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 983 - Chương 983: Khiêm Tốn Thỉnh Cầu

Chương 983: Khiêm Tốn Thỉnh Cầu Chương 983: Khiêm Tốn Thỉnh Cầu

Chương 983: Khiêm Tốn Thỉnh Cầu

La Thiên đạt thành tích kinh người làm cho không ít Đạo sư giật mình hâm mộ.

Nhất là đám đạo sư liên hợp đối phó La Thiên, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bọn họ thậm chí hoài nghi, rốt cuộc là chính mình đối phó La Thiên hay là bị La Thiên đối phó?

Học sinh của bọn họ sau khi gặp học sinh của La Thiên đều thua thảm hại, các trận chiến đấu tiếp theo đều ở trạng thái thua nhiều thắng thiếu.

Chuyện này làm cho số học sinh tiến vào hai trăm hạng đầu của họ ít hơn so với dự liệu.

"Chúng ta thực sự đánh giá thấp tiểu tử này. Có điều, hắn có nhiều học sinh lọt vào hai trăm người đứng đầu đi nữa, thi đấu xếp hạng ở vòng thứ ba không có khả năng có thành tích tốt được."

"Nói không sai, hắn có vài học sinh cũng chỉ miễn cưỡng tiến vào hai trăm hạng đầu mà thôi."

"Ta không tin tiểu tử này biết rõ nhược điểm của hai trăm học sinh đứng đầu."

Vài Đạo sư bàn luận, dùng chuyện này để tự an ủi mình.

Vòng thứ ba của Thi đấu Sơ Dương vẫn là sân chơi của Đạo sư tinh anh có kinh nghiệm.

"Câm miệng."

Bành Ngọc Ông đột nhiên quát, Đạo sư xung quanh đều im lặng.

Ông ẩn giấu sắc mặt, cảm thấy bọn Đạo sư này thật ngu xuẩn, vẫn dùng cái cớ này tự an ủi mình.

La Thiên có sáu học sinh lọt vào hai trăm người đứng đầu.

Này đã đủ cho La Thiên thu hoạch cực nhiều chỗ tốt trong Thương Cổ Bí Cảnh!

"Lão sư không cần tức giận, thi đấu xếp hạng kế tiếp, khiến cho tất cả học sinh của La Thiên bị tàn phế là giải quyết được chuyện này."

Một thanh niên mặt gầy cười nói.

Hắn chính là đệ tử đắc ý nhất của Bành Ngọc Ông, "Đỗ Hồng Phi", người được bình chọn nhiều nhất sẽ là người đứng đầu Thi đấu Sơ Dương.

"Ừm!"

Nhìn Đỗ Hồng Phi, sắc mặt Bành Ngọc Ông hơi hòa hoãn, khẽ gật đầu.

Việc đã đến nước này, suy nghĩ chuyện này quá nhiều cũng không có ý nghĩa.

Ít nhất, số lượng học sinh của ông lọt vào hai trăm người đứng đầu nhiều hơn La Thiên, mà thành tích cuối cùng của ông chắc chắn cũng càng ưu tú hơn của La Thiên.

Thương Cổ Bí Cảnh nửa năm sau, ông cũng sẽ là người thắng lớn nhất.

...

Đám người dần dần tán đi chuẩn bị cho ngày mai.

"La đạo sư mau nói ta biết ngươi làm sao mà làm được?"

Đạo sư Hồ Siêu đi tới, nét mặt khẩn cầu nói.

"Làm được cái gì?"

"Làm sao có thể làm cho học sinh của mình ưu tú như vậy! Ngươi có tới sáu học sinh tiến vào hai trăm người đứng đầu!"

Hồ Siêu nói với vẻ mặt kích động, cực kỳ hâm mộ.

Nếu học sinh của y có thể làm được trình độ này, Hồ Siêu thật sự cảm ơn trời đất.

Mà trên thực tế, y chỉ có một đệ tử tiến vào hai trăm người đứng đầu, thành tích có thể nói là rất kém.

Hồ Siêu từ ghen ghét bất mãn chuyển thành khiêm tốn thỉnh cầu.

"Sáu là nhiều sao?"

La Thiên hỏi một câu.

Không phải Bành đạo sư của Chiến Võ Viện có tới mười một đệ tử tiến vào hai trăm người đứng đầu sao?

Nếu như La Thiên có đủ nhiều học sinh hoặc có nhiều thời gian hơn, chắc chắc đã có mười học sinh tiến vào hai trăm người đứng đầu.

Chỉ có sáu học sinh tiến vào hai trăm người đứng đầu, La Thiên không hài lòng.

"..."

Hồ Siêu triệt để bó tay.

Không phải ta mới có một đệ tử tiến vào hai trăm hạng đầu đây sao!

"La đạo sư đừng che giấu nữa, ta và ngươi dù gì cũng là đồng sự có quan hệ thân thiết. Làm thế nào học sinh của ta mới có thể ưu tú như vậy?"

Hồ Siêu thấp giọng hỏi.

"Cho học sinh của ngươi bái nhập ta, bọn họ có thể ưu tú như vậy."

La Thiên đáp.

"Không nói thì thôi vậy."

Hồ Siêu vội vàng lôi kéo học sinh của mình rời đi.

Đúng là y sợ La Thiên cướp người.

Mỗi dịp Thi đấu Sơ Dương, có rất nhiều học sinh một lần nữa chọn sư.

Lần này La Thiên biểu hiện rất chói mắt, tuyệt đối có một ít học sinh đang suy nghĩ bái hắn là lão sư.

Hồ Siêu rời đi.

Nhưng có Đạo sư khác đến tìm La Thiên hỏi bí quyết.

Đích thật lần này thành tích La Thiên quá kinh người, với tư cách một Đạo sư mới lại có thể làm cho sáu học sinh xông vào hai trăm người đứng đầu.

La Thiên chắc chắn có bí quyết gì đó.

Trong số Đạo sư tìm đến hỏi thăm, thậm chí có cả Đạo sư trong nhóm liên hợp âm thầm đối phó La Thiên.

Diệp Thủy Vân sau khi biết được thành tích của La Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc.

"Người này thật đúng là có chút bổn sự."

Diệp Thủy Vân thở dài.

Mới đầu lúc La Thiên thi khảo hạch Đạo sư, thành tích đã không tệ.

Về sau cạnh tranh danh ngạch Thiên Linh Cốc, La Thiên đoạt hạng nhất bốn lần, vượt qua đám Đạo sư có kinh nghiệm.

Hôm nay Thi đấu Sơ Dương, La Thiên lại giương cao danh tiếng.

Diệp Thủy Vân càng ngày càng hiếu kỳ đối với La Thiên, muốn lý giải và học tập làm phong phú bản thân.

Vừa đẩy cửa ra.

Cách đó không xa truyền đến một giọng nói: "Thủy Vân, nàng đang định đi đâu?"

"Là Yến Đạo sư à, ta đi bái phỏng La Thiên một chút, thành tích của hắn lần này ở Thi đấu Sơ Dương rất ngoài dự đoán của mọi người."

Diệp Thủy Vân không suy nghĩ nhiều.

"La Thiên?"

Lần trước sau đợt ở Thiên Linh Cốc, Yến Phi Tiêu đã nhớ kỹ La Thiên.

"Lại là hắn?"

Yến Phi Tiêu có chút ngoài ý muốn.

Có thể làm cho Diệp Thủy Vân coi trọng như thế, chủ động bái phỏng, La Thiên hoàn toàn chính xác không đơn giản.

Có điều, Diệp Thủy Vân là của gã!

Yến Phi Tiêu không nghĩ La Thiên có năng lực cướp Diệp Thủy Vân từ tay mình, chẳng qua là không thích cô gái mình yêu qua lại quá nhiều với nam nhân khác.

"Một Đạo sư Sơ cấp mà thôi, sao có thể làm phiền Thủy Vân tự mình bái phỏng, chúng ta ở đây đợi, ta phái người đi gọi hắn tới."

Yến Phi Tiêu nói xong, lập tức đi vào nơi ở của Diệp Thủy Vân.

Diệp Thủy Vân cũng không có ý đuổi khách, huống chi Yến Phi Tiêu có địa vị rất cao tại Thánh Viện, chức vị Đạo sư cũng cao hơn nàng.

Ngay cả ông của nàng cũng bảo Diệp Thủy Vân nếu không bận việc thì đi thỉnh giáo gã.

"Được."

Diệp Thủy Vân nhẹ gật đầu.

Nhưng chỉ chốc lát sau.

Một người hầu của Yến Phi Tiêu trở lại, nói: "Đại nhân, La đạo sư nói không rảnh."

"Đã không rảnh, vậy không nên miễn cưỡng, bản Đạo sư là người rất tùy ý."

Yến Phi Tiêu khoát tay áo, bảo người hầu lui đi.

Trên thực tế, người hầu vốn không có đi mời, La Thiên cũng không có khả năng đến.

Như vậy chẳng phải gã có thể được ở riêng với Diệp Thủy Vân sao?

Khóe miệng Yến Phi Tiêu hơi vểnh: "Diệp cô nương, hôm qua ta vừa vẽ một bức tranh, nàng xem thử..."

Dứt lời, Yến Phi Tiêu lập tức lấy một ống tranh và mở ra, nội dung trên đó biểu đạt rõ ràng chuyện yêu đương nam nữ.

Bình Luận (0)
Comment