Chương 986: Dũng Mãnh Nghiền Áp
Phí đạo sư mới vừa đến nơi, lập tức thấy Tử Tinh trên đài tỷ võ dùng một chưởng đánh bại đối thủ!
"Phí đạo sư, đây không phải học sinh của ngươi... A, không có ý tứ, ta đã quên nàng đã lần nữa chọn sư rồi."
Một Đạo sư khác kinh ngạc xong, lập tức nói xin lỗi.
Phí đạo sư hơi ngơ ngác.
Tử Tinh thực sự có thiên phú võ đạo sao? Có thể đi đến vòng cuối cùng, còn chưa bị loại?
"Tử Tinh khiêu chiến chiến thắng, trở thành người thứ tám!" Trọng tài tuyên bố kết quả.
"Xếp thứ tám?"
Phí đạo sư trợn trừng mắt, thiếu chút nữa hỏi ra thành tiếng.
Mười hạng đầu Thi đấu Sơ Dương, không ai không phải ngọc trong đá, tiềm lực vô hạn.
Tử Tinh là phế vật trên cả võ đạo và y đạo, lại lên được vị trí thứ tám trong Thi đấu Sơ Dương!
Phí đạo sư hoài nghi mình nghe nhầm.
Nhưng sự thật bày ở trước mắt.
Sau khi Tử Tinh khiêu chiến thành công, trở thành đối tượng được toàn trường ủng hộ, vạn người chú ý, bản thân được vinh quang.
"Phí đạo sư, đây là có chuyện gì? Nàng không phải phế vật sao?"
"Làm sao ta biết được."
Phí đạo sư tức giận nói.
Dựa vào cái gì ở trong tay mình là phế vật, đến tay La Thiên lại trở thành thiên tài.
Nhìn kỹ lại.
Phí đạo sư phát hiện La Thiên có sáu học sinh thuộc hai trăm người đứng đầu, lão lập tức có chút thở không nổi.
...
Bên trên khán đài.
Sắc mặt Lưu Lục âm trầm như nước.
"Không nghĩ tới Tử Tinh lại là thiên tài võ đạo, thật sự là tiện nghi cho tiểu tử La Thiên, nhặt được thiên tài như vậy."
"Tiểu tử này vận khí không phải tốt bình thường!"
Lúc nãy La Thiên không tiến hành chỉ đạo, nhóm Đạo sư tìm không ra cớ gì nên chỉ có thể đổ lỗi La Thiên có vận khí tốt.
Thi đấu xếp hạng tiếp tục.
Ngay sau đó đến phiên Quan Hồng Phi.
Hắn khiêu chiến người thứ mười, dưới sự chỉ đạo của La Thiên, Quan Hồng Phi hoàn toàn khắc chế đối thủ, nhẹ nhõm thủ thắng.
Rất nhanh lại đến phiên Lạc Hạ Đình.
"Khiêu chiến hạng năm!"
La Thiên phân phó nói.
Sắc mặt Lưu Lục càng thêm tối tăm phiền muộn, vị trí thứ năm là đệ tử gã đắc ý nhất.
La Thiên lại nhằm vào học sinh của gã!
Mà còn là dùng học sinh cướp từ tay gã đánh học sinh của gã.
Cho dù chiến thắng cũng không vui vẻ gì.
Còn nếu thua thì mất hết mặt mũi.
Lưu Lục bối rối trong lòng khi thấy La Thiên đang tiến hành "chỉ đạo" cho Lạc Hạ Đình.
Lưu Lục ngồi không yên, lập tức rời khán đài vội vàng tiến hành chỉ đạo cho đệ tử của mình.
Dù sao trước đó Lạc Hạ Đình cũng là học sinh của Lưu Lục, gã cho là mình hiểu rất rõ Lạc Hạ Đình.
"Lạc Hạ Đình, không nghĩ tới có ngày ngươi có thể chiến một trận với ta."
Vị trí thứ năm là một thanh niên tóc tím, hắn ngạo mạn nói.
Khi Lạc Hạ Đình còn ở lớp Lưu Lục, hai người hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.
"Chuyện ngươi không thể tưởng được còn rất nhiều, ví dụ như kết quả của trận đấu này."
Lạc Hạ Đình không có chút yếu thế nào, lập tức tiến công.
Tay trái của nàng có dòng nước màu xanh da trời quấn quanh, nắm tay phải là ngọn lửa thiêu đốt rào rạt, thế công vô cùng hung hãn.
Đều là nửa bước Thiên Trì Cảnh, thanh niên tóc tím lập tức kinh hãi.
Lạc Hạ Đình đang phát động tiến công và Lạc Hạ Đình trong trí nhớ của thanh niên tóc tím chênh lệch quá xa.
Hắn lập tức rút kiếm chém tới, ánh kiếm như sấm chớp màu tím rơi xuống.
Ầm ầm! Xì xì!
Trong nháy mắt, hai người giao thủ mười chiêu.
Chưa hết mười chiêu, xu thế thắng bại cũng đã hiện ra.
Kiếm pháp thuộc tính Lôi của thanh niên tóc tím bị quyền pháp Thủy Hỏa của Lạc Hạ Đình áp chế.
Dưới đài.
Lưu Lục đang đứng ở gần xem cuộc chiến.
Sắc mặt gã rung động, mờ mịt, khó có thể tin.
"Tại sao có thể như vậy?"
Trong trí nhớ của gã, Lạc Hạ Đình có rất nhiều khuyết điểm, cũng có liên quan tới tính cách táo bạo của Lạc Hạ Đình, nàng không quá chú trọng kỹ xảo và chi tiết.
Cho dù La Thiên có thể đưa ra chỉ đạo cao minh hơn, tính cách của một người sao lại dễ dàng thay đổi như vậy?
Nhưng bây giờ, những khuyết điểm này hoàn toàn biến mất, Lạc Hạ Đình dường như thay đổi hoàn toàn.
Sau bốn mươi chiêu.
Bịch!
Thanh niên tóc tím thua thê thảm.
"Lạc Hạ Đình thắng, trở thành người thứ năm!"
Trọng tài tuyên bố kết quả.
Hạng thứ tư và thứ ba đều ngưng trọng nhìn Lạc Hạ Đình, bọn họ cảm nhận được sự uy hiếp.
Hạng nhất, Đỗ Hồng Phi mang ánh nhìn băng hàn.
Hắn muốn giáo huấn học sinh La Thiên, nhưng Thánh Viện có quy tắc khiêu chiến bắt đầu từ vị trí cuối đi lên, không được phép tồn tại ác ý.
Đến phiên người thứ tư, sau khi suy nghĩ, hắn bỏ quyền.
Rất nhanh, hai trăm học sinh đều trải qua một lần khiêu chiến.
Kế tiếp, lại bắt đầu từ hạng thứ hai trăm.
Khi tất cả đã dùng hết cơ hội khiêu chiến, thứ tự xếp hạng đã xác định.
Lúc này đây.
Có không ít đệ tử lựa chọn bỏ quyền, bọn họ đều cho rằng thứ tự rất khó tiếp tục tăng lên, ổn định thứ hạng hiện tại là được.
Cũng không lâu lắm.
Lại đến phiên Quan Hồng Phi, theo La Thiên phân phó, hắn khiêu chiến thanh niên tóc tím.
"La Thiên, ngươi..."
Lưu Lục tức đến mặt trắng bệch.
Vốn là nếu thanh niên tóc tím nghỉ ngơi tốt, nói không chừng còn có khả năng đoạt lại vị trí thứ năm.
Nhưng bây giờ coi như xong rồi.
Không có ngoài ý muốn.
Thanh niên tóc tím bị Quan Hồng Phi hành hạ một trận, trở thành người đứng thứ bảy.
Ngay sau đó Tử Tinh khiêu chiến vị trí thứ sáu, lấy được thắng lợi.
Vị trí thứ năm là Lạc Hạ Đình, nàng lại khiêu chiến người thứ tư!
Lần này không có người khinh thị thực lực Lạc Hạ Đình.
Nàng như trước bảo trì phong cách chiến đấu hung ác, đá bay người thứ tư.
"Quá hung mãnh!"
"Học sinh của Đạo sư mới xông vào vị trí thứ tư, Tử Tinh và Quan Hồng Phi còn xếp trước mười, vị La đạo sư ấy muốn dương danh rồi!"
.
Ngày hôm sau.
Lại nghênh đón một vòng khiêu chiến mới.
Quan Hồng Phi, Tử Tinh, Lạc Hạ Đình đều tiến thêm một hạng, lần lượt giữ vị trí thứ ba, thứ tư, thứ năm!
"Cái này... Có ba học sinh xông vào năm vị trí đầu!"
"Hơn nữa ba người đó có thứ tự liên tiếp, giống như một cái máy, nghiền áp nguyên một đám đệ tử phía sau!"
"Thú vị! Ba người bọn họ không phải là muốn dùng phương pháp này trùng kích hạng nhất đó chứ?"