Chương 988: Bỏ Quyền
Quan Hồng Phi bị đánh bay hơn mười thước, trên cánh tay, lồng ngực lưu lại vài vết máu.
"Ta nhận thua."
Quan Hồng Phi quyết đoán nhận thua.
Hắn có can đảm khiêu chiến nhưng không có nghĩa là không thể nhận thua nổi.
Biết rõ không có khả năng thắng, hơn nữa địch nhân cố ý muốn kích thương hắn, Quan Hồng Phi cũng sẽ không tiếp tục kiên trì chiến đấu.
"Chưa đủ ghiền, chưa đủ ghiền, không đến hai mươi chiêu đã nhận thua."
Đỗ Hồng Phi thoáng trào phúng vài câu, sau đó nhìn về phía Lạc Hạ Đình và Tử Tinh, cười lạnh nói: "Không biết hai người các ngươi có đảm lượng chơi với ta hay không."
"Lão sư?"
Đứng thứ tư, Tử Tinh nhìn La Thiên hỏi ý kiến.
"Thi đấu xếp hạng có quy tắc không thể liên tục khiêu chiến cùng một người, vòng này ngươi bỏ quyền đi."
La Thiên đưa ra đề nghị.
Hơn nữa, hy vọng Tử Tinh chiến thắng Đỗ Hồng Phi vẫn tương đối nhỏ.
Tử Tinh bỏ quyền, đến phiên Lạc Hạ Đình.
"Ta khiêu chiến vị trí thứ hai."
Lạc Hạ Đình hô.
Trận chiến này, La Thiên không tiến hành chỉ đạo, để Lạc Hạ Đình dựa vào bản lãnh của mình.
La Thiên cũng biết hắn không có khả năng lúc nào cũng ở cùng học sinh, mỗi một lần chiến đầu đều tiến hành chỉ đạo.
Trận chiến này nếu Lạc Hạ Đình thắng, vẫn còn hy vọng khiêu chiến Đỗ Hồng Phi.
"Thủy Hỏa Thôn Thiên Quyền."
Lạc Hạ Đình vừa lên đài đã triển khai tiến công mãnh liệt.
Hạng hai Lưu Mai Hồng ngay từ đầu rơi vào hạ phong, sau đó dựa vào kinh nghiệm và kỹ xảo bản thân dần thay đổi cục diện.
Hai người giao phong hai ba mươi chiêu.
Lưu Mai Hồng dần chiếm thế thượng phong!
Lưu Mai Hồng có thể ngồi ở vị trí thứ hai tuyệt không phải là hư danh, trong số người nửa bước Thiên Trì Cảnh, nàng tuyệt đối cao cấp nhất.
Lạc Hạ Đình lâm vào khổ chiến.
Nhưng nàng cũng không từ bỏ, dùng phong cách chiến đấu hung mãnh như trước không ngừng cuồng oanh loạn tạc, tìm kiếm điểm đột phá.
Sáu mươi chiêu... một trăm chiêu... hai trăm chiêu đi qua.
Lạc Hạ Đình như trước dũng mãnh vô song!
Lưu Mai Hồng cũng đã cảm thấy mỏi mệt, toàn thân đau đớn như con kiến gặm nhấm.
Có thể quan sát thấy trên người nàng có một vài vết thương bị thiêu đốt, có nhiều chỗ miệng vết thương nhìn như đầm nước lam nhạt.
Bị lực Thủy Hỏa đồng thời ăn mòn, thương thế vượt xa so với tưởng tượng!
"Ta nhận thua!"
Mấy chục chiêu về sau, Lưu Mai Hồng đầm đìa mồ hôi chủ động nhận thua.
"Lạc Hạ Đình thắng, trở thành người đứng hạng hai!"
Trọng tài tuyên bố.
Kết quả như vậy làm cho không ít người ngoài ý muốn.
Với tư cách là Đạo sư mới, ở Thi đấu Sơ Dương, có học sinh lấy được thành tích thứ hai đã đầy đủ kinh người.
Sau lần Thi đấu Sơ Dương này, danh tiếng của La Thiên và học sinh của hắn sẽ thăng hoa.
"La đạo sư này cũng thật là một kỳ nhân, Lạc Hạ Đình trước kia bất hảo như vậy, Lưu Lục đều không có cách dạy nàng. Sau khi đến chỗ La Thiên lại hoa lệ lột xác."
"Còn có Tử Tinh trước kia càng là phế vật, ai cũng không có ngờ tới nàng thản nhiên xông vào năm hạng đầu của Thi đấu Sơ Dương."
Lưu Lục và Phí đạo sư nghe mấy lời nói này đều tức đến phát run, cảm thấy thật nhục nhã.
"Có điều, hạng nhất cuối cùng là Đỗ Hồng Phi. Kinh nghiệm La đạo sư đúng là vẫn chưa đủ, học sinh của hắn còn thiếu một ít hỏa hầu."
"Không người có thể rung chuyển địa vị Đỗ Hồng Phi."
...
Thi đấu xếp hạng lại đến vòng khiếu chiến mới.
Sau mấy chục trận chiến đấu không thú vị, rốt cục nghênh đón thời khắc quan trọng nhất.
Lúc này đây, có người khiêu chiến Đỗ Hồng Phi hay không, có ai có thể thủ thắng hay không?
Tiêu điểm lớn nhất vẫn là chỗ La Thiên.
Hắn sẽ để cho Tử Tinh và Lạc Hạ Đình khiêu chiến Đỗ Hồng Phi sao?
"Tử Tinh, bỏ quyền." La Thiên nói.
Tử Tinh có thể khiêu chiến vị trí thứ ba, Lưu Mai Hồng, nhưng nhất định là một cuộc ác chiến, tiếp sau còn có thể bị những người khác khiêu chiến cướp đi thứ tự.
"Ta bỏ quyền."
Tử Tinh hô.
Không ít người có chút thất vọng.
La Thiên lúc trước nhìn như rất lớn mật, cuối cùng vẫn không dám để học sinh của mình khiêu chiến Đỗ Hồng Phi.
"La Thiên Đạo sư, lá gan của ngươi cũng quá nhỏ, vậy mà cũng không dám để học sinh thử một lần."
Đỗ Hồng Phi càng thất vọng, nhìn La Thiên kỳ dị nói.
"Không bằng như vậy, học sinh của ngươi và ta giao thủ, ta áp chế tu vi tại nửa bước Thiên Trì Cảnh? Hoặc là ta chỉ xuất ra sáu thành thực lực?"
Đỗ Hồng Phi tỏ ra vô cùng ngạo nghễ, châm chọc.
"Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta đương nhiên đồng ý."
La Thiên bỗng nhiên nói.
Sau khi nói xong, hắn nhìn Lạc Hạ Đình nói: "Lạc Hạ Đình, ngươi khiêu chiến hạng nhất! Có điều trước đó, để ta kiểm tra trạng thái của ngươi một chút."
"Ha ha ha!"
Ban đầu Đỗ Hồng Phi không kịp phản ứng, sau đó liều lĩnh cười ha hả.
La Thiên vậy mà để Lạc Hạ Đình khiêu chiến chính mình, hay lắm!
Với phong cách chiến đấu của Lạc Hạ Đình, Đỗ Hồng Phi nắm chắc làm cho nàng bị trọng thương.
"Lão sư, trạng thái của ta coi như cũng được."
Lạc Hạ Đình đã đi tới dưới đài, có chút nghi hoặc.
La Thiên không trả lời nàng, bỗng nhiên đưa tay điểm vào huyệt vị sau lưng Lạc Hạ Đình!
Thân hình Lạc Hạ Đình khẽ run, cảm giác như có hơi lạnh đánh tới.
Bành bành bành!
La Thiên lại liên tục ra tay.
Mỗi một lần điểm huyệt đều giống như đang đẩy cánh cửa phủ bụi đã lâu.
Thẳng đến cuối cùng, cánh cửa này triệt để mở ra!
Ông oanh!
Một cỗ năng lượng đáng sợ chấn động, hào quang màu xanh dương đậm sâu thẳm từ trong cơ thể Lạc Hạ Đình phát ra phóng lên bầu trời.
Thiên Địa biến sắc, bầu trời đều bao phủ một tầng thủy quang màu xanh dương đậm, giống như hóa thành không gian dưới đáy biển!
Thể chất đặc thù của Lạc Hạ Đình đã thức tỉnh!
"Đi lên, đánh hắn."
La Thiên vỗ vào vai Lạc Hạ Đình.