Chương 990: Bí Quyết
Người hạng nhất gây ra chú ý lớn nhất.
Trong năm hạng đầu, Lưu Mai Hồng và Đỗ Hồng Phi xuất thân là học sinh của hai vị có Đạo sư kinh nghiệm.
Mà ba người còn lại cùng là học sinh của một vị Đạo sư mới.
"Bắt đầu trao giải đi."
Một vị phân viện trưởng nói.
Hai trăm người đứng đầu Thi đấu Sơ Dương đều được ban thưởng một ít học phần và Linh Nguyên tệ.
Một trăm hạng đầu được nhiều học phần và Linh Nguyên tệ hơn.
Trọng điểm là hai mươi hạng đầu được thưởng rất nhiều linh đan diệu dược.
Ba người đứng đầu, ngoại trừ lượng lớn học phần và Linh Nguyên tệ, còn được ban thưởng một viên Thiên Nguyên Đan, có thể tùy ý lựa chọn một kiện Huyền khí Hạ phẩm, một môn võ kỹ Thiên cấp Trung phẩm.
Thân là hạng nhất, Lạc Hạ Đình được ban thưởng nhiều hơn hạng hai, được năm viên Thiên Linh Đan, có thể tùy ý tuyển chọn ba kiện Huyền khí Hạ phẩm, một môn võ kỹ Thiên cấp Trung phẩm.
"Đạo sư bồi dưỡng những học sinh này cũng được ban thưởng, bây giờ cho mời Đạo sư có học sinh đạt hai mươi hạng đầu tiến lên đài."
Người chủ trì hô.
Đạo sư có học sinh đạt hai mươi hạng đầu chỉ có mười một người, đều là Đạo sư Sơ cấp tinh anh của Thánh Viện.
Chỉ có La Thiên vừa tới một năm, kinh nghiệm cực mỏng, lại được chú ý nhất.
La Thiên sau khi lên đài, nhìn thấy sắc mặt vài vị Đạo sư không tốt, không cần nghĩ cũng biết bọn họ đều là đứng bên phía đối lập với La Thiên.
Vài vị Đạo sư khác dường như đều mỉm cười, gật đầu hỏi thăm La Thiên.
Ở trong số đó có bà lão mặt vàng của Thiên Phong Viện, bà cười ha hả nói: "La đạo sư thật đúng là bỗng nhiên nổi tiếng, nâng cao uy danh Thiên Phong Viện."
Kế tiếp, từng vị Đạo sư ở đây tiếp nhận ban thưởng.
La Thiên là người cuối cùng.
Học sinh đoạt được hạng nhất, Đạo sư được ban thưởng hai trăm vạn Linh Nguyên tệ, tùy ý tuyển chọn một kiện Huyền khí Trung phẩm, một môn võ kỹ Thiên cấp Thượng phẩm.
"Huyền khí Trung phẩm?"
La Thiên không khỏi vui vẻ, phần thưởng này ngược lại rất không tệ.
Huyền khí Trung phẩm bình thường là Thiên Trì Cảnh Trung giai, Cao giai sử dụng, giá trị cao hơn Huyền khí Hạ phẩm năm đến mười lần!
Trước mắt Huyền khí trong tay La Thiên đều là cấp bậc Hạ phẩm.
Về phần thưởng võ kỹ, La Thiên không để ý đến.
Ngoài ra.
La Thiên còn có hai học sinh tiến vào năm vị trí đầu, lần lượt được ban thưởng năm mươi vạn Linh Nguyên tệ.
Cộng lại, ba trăm vạn Linh Nguyên tệ, tùy ý chọn một kiện Huyền khí Trung phẩm.
"La đạo sư, lần này học sinh của ngươi đạt được hạng nhất, mà còn có hai học sinh tiến vào năm hạng đầu, thành tích như thế thật là khiến người khác thán phục."
"Làm Đạo sư của các học sinh ưu tú này, ngươi có cảm tưởng gì hoặc là có phương pháp dạy bảo gì, ngươi có thể chia sẻ với mọi người không?"
Người chủ trì cười hỏi.
"Không nói được không?"
La Thiên ngược lại là không nghĩ tới, chính mình còn phải phát biểu trước công chúng, hắn hoàn toàn không có chuẩn bị.
Về phần phương pháp dạy lại càng càng không thể tiết lộ.
Người chủ trì nhất thời có chút xấu hổ, đây là lệ cũ mỗi lần Thi đấu Sơ Dương, Đạo sư bình thường ước gì được đứng ở vị trí La Thiên nói thêm vài câu.
"Tùy tiện nói vài câu, cảm tạ một chút là được..." Người chủ trì truyền âm nói.
Bình thường phát biểu cảm nghĩ khi lĩnh thưởng đều là giả vờ.
La Thiên nghe người chủ trì kiên trì nói, vậy thì mình nói cảm ơn là được rồi.
"Học sinh của ta quang vinh đoạt hạng nhất tại Thi đấu Sơ Dương, chuyện này phải cảm tạ Lưu Lục lão sư."
La Thiên nói xong.
Toàn trường yên tĩnh vài phần, mọi người đều là sững sờ.
Cảm nghĩ của La Thiên quá không bình thường.
Ngay sau đó, mọi người như kịp phản ứng, hiểu ra ý của La Thiên.
Vì vậy toàn trường truyền ra tiếng cười.
Một ít người không biết chuyện, sau khi nghe người khác kể lại cũng đã biết được nguyên nhân.
Thì ra.
Lạc Hạ Đình vốn là học sinh của Lưu Lục, sau đó mới đến lớp của La Thiên.
Lưu Lục đang ở trên đài, ngay ở bên cạnh La Thiên.
Lúc nghe được lời này, gã giống như thùng thuốc nổ bị bén lửa, thiếu chút nữa liều mạng với La Thiên.
Nhưng có rất nhiều phân viện trưởng và phân viện phó ở đây, gã nào dám gây sự.
Lưu Lục chỉ có thể xấu hổ ở lại trên đài, trở thành tiêu điểm cười nhạo của toàn trường, sắc mặt gã đỏ lên, hận không thể đào cái động chui vào.
Bên cạnh, Bành Ngọc Ông cũng tỏ vẻ mặt không cam lòng.
Thi đấu Sơ Dương kết thúc, mọi người dần tán đi.
Nhưng người xung quanh La Thiên lại càng ngày càng nhiều.
"Chúc mừng La đạo sư."
"La đạo sư, thật không tưởng tượng được, vào Thánh Viện không lâu mà trong Thi đấu Sơ Dương đã giúp học sinh mình đoạt được hạng nhất."
"La đạo sư, ngài còn thu học sinh không?"
Rất nhiều Đạo sư của mười đại phân viện đều tới chúc mừng, muốn kết giao với La Thiên.
Còn có rất nhiều đệ tử muốn bái La Thiên làm lão sư.
Cách đó không xa, Phí đạo sư nhìn La Thiên và Tử Tinh, trong lòng có chút hối hận.
Lão muốn tìm Tử Tinh nói vài câu, hóa giải ân oán ngày xưa, nhưng vẫn không thể nào bỏ qua mặt mũi.
"Chư vị có việc gì sau này hãy nói."
"Hôm nay ta muốn tổ chức tiệc ăn mừng cho các học sinh của ta."
La Thiên từ chối tất cả, mang theo học sinh của mình rời đi.
Đi chưa được mấy bước.
Trước mắt xuất hiện một bóng dáng thanh tú nho nhã xinh đẹp, chính là Đạo sư Trung cấp Diệp Thủy Vân.
"La đạo sư, trong số học sinh của ngươi có một người coi như là nửa học sinh của ta, tiệc ăn mừng lần này có thể dẫn ta theo hay không?"
Diệp Thủy Vân cười một tiếng.
La Thiên không khỏi câm nín, lúc trước Diệp Thủy Vân phái đệ tử đến nằm vùng.
"Cân nhắc lần trước nàng mời ta, ta cũng mời lại nàng một lần." La Thiên không so đo nhiều.
Khóe miệng Diệp Thủy Vân khẽ nhếch.
Nàng cố ý trà trộn vào chỉ là vì muốn hỏi thăm một chút, La Thiên dạy bảo học sinh như thế nào.
Diệp Thủy Vân hiểu rất rõ La Thiên.
Nàng khó có thể tưởng tượng, một Đạo sư vừa nhập Thánh Viện không lâu, trong một năm ngắn ngủi lại dạy ra nhiều học sinh ưu tú như vậy.
Lần Thi đấu Sơ Dương này, danh tiếng La Thiên lấn át tất cả Đạo sư.
Ở trong đó nhất định có bí quyết.
Sơ Dương Lâu có Thi đấu Sơ Dương, Chính Dương Cung cũng có Thi Đấu Chính Dương, Diệp Thủy Vân muốn lĩnh giáo La Thiên một chút.