Trong một tòa phủ đệ thần bí, Thiên Dạ thần điện điện chủ chắp tay sau lưng nhìn vào hư không, thật lâu không nói lời nào.
Từ trong bóng tối có một bóng người chậm rãi bước, quỳ một chân xuống đất cung kính nói:
"Điện chủ, theo những gì thuộc hạ dò xét được thì Tịch Thiên Dạ đã đến nhân loại liên bang quốc độ, nhưng trước khi hắn đến nhân loại liên bang quốc độ thì nơi đó đã hóa thành tro tàn."
Người nói chuyện, chính là Minh Uyên Dạ Vương một trong tứ đại Dạ Vương của Thiên Dạ thần điện.
Từ sau khi thất bại bên ngoài Yên Nhạc hoàng đô, hắn liền chuyên môn phụ trách việc điều tra cùng truy tung Tịch Thiên Dạ.
"Nhân loại liên bang quốc độ? Hừ! Hắn đến trễ." Thiên Dạ điện chủ thản nhiên nói.
Thiên Dạ điện chủ tên là Trương Hoành Tiêu, bề ngoài không khác gì một người trung niên bình thường.
Hầu như rất ít người biết Trương Hoành Tiêu chính là nhân tộc.
Từ xưa đến nay, nhân tộc thì không thể trở thành Chí Tôn vương nhưng mà Trương Hoành Tiêu lại có thể trong vòng ngàn năm ngắn ngủi đã tu luyện tới cấp độ thứ tư của Chí Tôn vương, quả thự là chuyện khó mà tin nổi.
"Điện chủ, tên Tịch Thiên Dạ kia lai lịch bí ẩn, có lẽ thật sự có quan hệ truyền thừa cùng Thiên Dạ thần điện chúng ta, chuyện này người nhất định phải nắm bắt cùng tìm hiểu rõ ràng, bằng không rất có thể trở thành họa lớn. Đã biết được hắn ở nhân loại liên bang quốc độ, vậy sao chúng ta lại không bố trí thiên la địa võng đưa hắn vào bẫy."
Minh Uyên Dạ vương nói.
Lần trước thua trong tay Tịch Thiên Dạ, hắn một mực canh cánh trong lòng, nghĩ đến việc hắn đường đường là một trong tứ đại Dạ vương của Thiên Dạ thần điện lại bại trận thê thảm dưới tay một người trẻ tuổi không danh không tiếng, nói ra quả thực chính là điều sỉ nhục.
Thời gian gần đây tam đại Dạ vương không biết đã cười nhạo hắn bao nhiêu lần.
Mặc dù lỗi không nằm ở chỗ hắn ta, ngay cả phân hồn của điện chủ tự thân xuất mã vẫn thất bại trong gang tấc, nhưng lời này hắn lại không dám nói ra.
"Bản tọa cũng muốn bắt hắn, nhưng phái ai đi? Đừng nói đến việc bố trí thiên la địa võng, ngay cả việc phái mấy cao thủ ra dáng tiến đi cũng đã là việc rất khó."
Thiên Dạ điện chủ lạnh lùng nói.
"Điện chủ, thần điện chúng ta cao thủ nhiều như mây, thật sự không có cách nào điều ra một vài nhân thủ sao?"
Minh Uyên Dạ vương không cam lòng nói.
Thần điện bọn hắn có hai vị Phó điện chủ, tứ đại Dạ vương cùng với mười hai vị... Dường như người nào người nấy đều là cao thủ tuyệt thế.
Không cần điện chủ phải đích thân đi, chỉ cần điều ra một tên Phó điện chủ, một tên Dạ vương cộng thêm hắn, tin chắc là có thể trấn áp được Tịch Thiên Dạ.
"Chúng ta tranh đấu cùng Tinh Linh tộc rất quyết liệt, bây giờ điều ra hàng loạt cao thủ rất có thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến chiến cuộc. Mặc kệ nguyên nhân là gì, Niết Bàn thánh chiến tuyệt đối không được phép chậm trễ dù chỉ một giây, bằng không một khi thất bại, hậu quả như thế nào ngươi hẳn là người rõ nhất."
Thiên Dạ điện chủ lạnh lùng nói, lúc nói đến Niết Bàn thánh chiến, một luồng hàn ý cùng chiến ý lạnh lẽo từ trên người hắn bộc phát ra.
Minh Uyên Dạ vương nghe vậy thì thân thể run lên, không dám lại nói thêm bất cứ điều gì.
So với Niết Bàn thánh chiến thì Tịch Thiên Dạ đích thực chẳng có ý nghĩa gì. Nếu vì việc này mà ảnh hưởng đến Niết Bàn thánh chiến, hậu quả không ai gánh không nổi, ngay cả điện chủ đại nhân cũng đảm đương không nổi.
"Việc của Tịch Thiên Dạ trước mắt cứ thả lỏng một chút đi, ngươi cũng đừng chăm chăm nhắm vào hắn. Chỉ cần hắn còn ở trên đại lục của chúng ta thì vĩnh viễn chạy không thoát. Hừ! đại thế trước mắt, bất kể là ai cũng chỉ có một con đường chết. Bất luận là ai, cho dù là thần cũng không thể ngăn cản chúng ta Niết Bàn."
Thiên Dạ điện chủ vô cùng băng hàn nói.