Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 834

Cùng ngày hôm đó.

Sau khi đại điển đăng cơ kết thúc, Trần Mộc giao lại hết mọi thứ ở Ninh Quốc cho đám Trần Thiên Hải, Khương Động Đình.

Bản thân hắn lại chạy đến Linh Tiêu Tông cùng Hạ Chỉ Lan.

Bây giờ thời gian càng ngày càng eo hẹp, hắn không còn nhiều thời gian để lãng phí ở Ninh Quốc. Thiếu tọa ky Thất Sắc Tường Vân Phượng Vân Hương Nhị, hiển nhiên thời gian Trần Mộc quay về Linh Tiêu Tông sẽ bị kéo dài ra rất nhiều.

Trên đường quay về, hai người Trần Mộc cũng không gặp phải trở ngại gì, cho nên sau mấy ngày, Trần Mộc đã nhìn thấy đất Linh Tiêu Tông.

Vào lúc hoàng hôn, một tòa thành cổ khổng lồ đứng sừng sững đập vào mắt Trân Mộc và Hạ Chỉ Lan.

Đó chính là thành Linh Tâm!

Một trong những thành trì quan trọng nhất của Linh Tiêu Tông!

Nhưng khác với tòa thành Linh Tâm náo nhiệt ngày xưa, cổ thành bây giờ vô cùng yên tĩnh, như thể nó đã trở thành một †òa thành chết!


Trên tường thành cao ngất trong mây, vô số vết kiếm khí lạnh thấu xương vẫn con dao động, còn cửa thành vững chãi như bàn thạch giờ đã dập nát, mùi thuốc súng thoang thoảng, dù cách rất xa vẫn ngửi thấy.

Bầu không khí tràn ngập áp lực. Nơi này không còn là thành Linh Tâm thành náo nhiệt trong ấn tượng của mọi người nữa, mà nó đã như luyện ngục không một ai lui tới!

"Trần Mộc!" Nhìn cảnh này, vẻ mặt Hạ Chỉ Lan cũng vô cùng nặng nề, quay lại nhìn hắn.

"Vào xem đi!" Trần Mộc thở dài.

Hai người bước

Những kiến trúc hùng vĩ chỉnh tề ban đầu giờ đã bị phá hủy, hóa thành phế tích hỗn độn. Những con đường rộng rãi trải dài vô tận giờ lấp đầy đá sỏi, cát bụi mịt mù trôi theo gió, hương vị hoang vu lan tỏa khắp nơi.

Một lượng lớn máu đã khô trên mặt đất, vô số thi thể đã biến thành thây khô chìm trong vũng máu, tình trạng thảm thiết không nỡ nhìn.

Nơi đây không còn sự bình yên và tĩnh lặng ngày xưa, chỉ còn vết thương và tiếng than khóc giận dữ.

Tay chân đứt đoạn! Máu chảy thành sông!


"Người của Thất Huyền Tông làm việc tàn nhẫn như vậy ư?

Hạ Chỉ Lan nhìn núi thây trước mặt, trong mắt tràn đầy tức giận.

Nếu không tận mắt chứng kiến tất cả những điều này, nàng ta khó có thể tưởng tượng rằng chỉ trong vòng ba ngày, một tòa thành cổ trù phú náo nhiệt lại biến thành một tòa thành chết cô quạnh trong trận đại chiến như vậy!

"Con gái thành chủ có khác, chơi vào không giống hàng bình thường, sướng thật đấy!"

"Ngày xưa người ta là đại tiểu thư cao cao tại thượng đó, giờ lại thành đồ chơi cho chúng tail"

Lúc này, hai tiếng kêu gào không được hài hòa cho lắm đột nhiên rơi vào trong tai Hạ Chỉ Lan và Trần Mộc.

Hai người nhìn nhau, sắc mặt trở nên lạnh lùng, lập tức chạy qua đó.

Trong một khu di tích hoang vắng, ánh sáng ảm đảm, có ba gã thanh niên mặc đồ của Thất Huyền Tông đang lột sạch quần áo, đè lên người một thiếu nữ tuổi còn xuân thì.

Thiếu nữ kia hai mắt chết lặng, dù bị người khác bắt nạt vẫn chẳng cầu cứu, chỉ nằm như vậy trên đất, không hề nhúc nhích, để mặc bọn họ chà đạp.

Khi Trần Mộc và Hạ Chỉ Lan chạy tới, nhìn một màn này, đồng tử Hạ Chỉ Lan rụt lại, sát khí ngập trời không thể ngăn lại nữa.

"Đám súc sinh các ngươi!"

Có lẽ nghe thấy được giọng nói giận dữ phía sau, hai gã đệ tử Thất Huyền Tông kia khựng lại. Khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng tuyệt sắc của Hạ Chỉ Lan, bọn họ liếm môi, trong mắt lóe lên sự hứng thú.

Bình Luận (0)
Comment