Lý Thiên Mệnh xem giới thiệu, mắt sáng lên, lập tức quyết định chọn bộ này.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Tông chủ, ta chọn xong rồi!
Hiên Viên Đạo hỏi:
- Nhị Nguyên? Ngươi xác định?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ừ, thử một lần đã, nếu không phát huy ra uy lực thì ta sẽ thử chọn ảo diệu.
Hiên Viên Đạo nói:
- Lấy thêm một quyển chiến quyết Nhất Nguyên đi.
- Đa tạ tông chủ, vậy thì ta không khách khí!
Lý Thiên Mệnh lại chọn một môn chiến quyết Sinh Tử Nhất Nguyên, hắn biết Hiên Viên Đạo sợ hắn mắt tham vọng xa hơn thực tế.
Không lấy đi chiến quyết Sinh Tử Nhị Nguyên, ngược lại cho thêm, chứng minh sự cẩn thận và khảng khái của Hiên Viên Đạo, càng chứng minh địa vị của Lý Thiên Mệnh trong lòng của gã.
Lý Thiên Mệnh còn chưa trở thành đệ tử mạnh nhất Thái Cổ Thần Tông, nhưng Hiên Viên Đạo đã xem hắn như đệ tử của tôn thần.
Thân phận đệ tử của tôn thần có lẽ đối với những người muốn giết tôn thần là trò cười bất kỳ ai đều có thể giẫm lên.
Nhưng đối với Thái Cổ Hiên Viên thị thì là người số một dưới thần!
Bọn họ cùng nhau rời đi Tàng Long Các.
Vẻ mặt Hiên Viên Đạo mặt nghiêm túc, trịnh trọng hỏi thăm Lý Thiên Mệnh:
- Thiên Mệnh, ta chú ý có nhiều đệ tử của tám Thần Vực đều biết thân phận, bề ngoài và thực lực của ngươi. Ngươi là đệ tử của tôn thần, thân phận này quá mẫn cảm, chỉ cần ngươi đạp vào chiến trường thì sống chết khó đoán. Ta ước chừng trong một nghìn sáu trăm đệ tử Đệ Nhất Thiên Hạ Hội có ít nhất một nghìn người muốn mạng của ngươi, ngươi thật sự không suy nghĩ kỹ hơn nữa sao?
Lý Thiên Mệnh mỉm cười, nhẹ tênh nói:
- Tông chủ, ta không sợ chết, ta chỉ sợ chết uất ức.
Hiên Viên Đạo cười gượng lắc đầu, vỗ vai hắn:
- Đúng là nam nhi chân chính, tôn thần không nhìn lầm ngươi.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tông chủ, ta bây giờ là danh nhân của Đệ Nhất Thiên Hạ Hội hả?
- Đúng rồi, hiện giờ tin tức trao đổi trong chín Thần Vực đã đến mức độ kinh người, tôn thần đã cho ngươi cái gì, ngươi từng làm gì trong Thái Cổ Thần Tông, đã đánh bại ai, người tham chiến Đệ Nhất Thiên Hạ Hội đều biết. Người có ý đồ khác đều chờ đụng độ ngươi, nếu có thể lấy đầu của ngươi thì ngươi biết nó mang ý nghĩa gì không?
- Ừ, ta biết.
- Vẫn không thay đổi quyết định?
- Không đổi.
- Rất gan dạ.
. . .
Khi bọn họ về Nhiên Linh Cung, Lý Thiên Mệnh vừa lúc thấy Thiên Nguyên tông chủ, Phương Thái Thanh đang nói chuyện với Phương Thanh Ly.
Phương Thái Thanh hỏi:
- Thiên Mệnh, ngươi sẽ tham chiến đúng không?
Lý Thiên Mệnh gật đầu:
- Đúng vậy!
Phương Thái Thanh nói:
- Ta tin tưởng bản lĩnh của ngươi, hãy cho đối thủ mở rộng tầm mắt.
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Chắc rồi.
Phương Thái Thanh mỉm cười, chào Hiên Viên Đạo một tiếng rồi trở về bên Thiên Nguyên Thần Điện.
Giọng điệu Phương Thanh Ly bình thản nói:
- Đi vào bái kiến tôn thần đi!
- Không được, chờ đánh xong ta sẽ đến.
Hiện tại gặp mặt chỉ càng lo lắng hơn.
Lý Thiên Mệnh từ biệt hai người, nhanh chóng rời đi, giành giật từng giây.
Hiên Viên Đạo nói:
- Cho hắn tham chiến, tôn thần vô tư thật nhỉ?
Phương Thanh Ly nói một câu rồi xoay người đi vào:
- Ngươi làm sao hiểu thấu được ý tưởng của tôn thần?
. . .
Mấy ngày này đối với đa số người chẳng khác nào sống một ngày bằng một năm.
Lý Thiên Mệnh bận rộn như con quay, còn lại bao nhiêu ngày đâu.
Nhiệm vụ của hắn nặng nề.
Tu hành cảnh giới, hấp thu Tinh Nguyên trong Phồn Tinh Trì và Thiên Kiếp Kiếm Khí, cộng thêm khiến Tà Ma liên tục hấp thu tinh khí của Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, cực kỳ thiếu thời gian.
Lý Thiên Mệnh thậm chí không quay về Đệ Nhất Thiên Hạ các.
Trở về từ Tàng Long Các trong Hiên Viên Hồ, Lý Thiên Mệnh tăng thêm một nhiệm vụ, đó là tu luyện Bát Hoang Ma Long Tiên.
Bỏ qua Nhất Nguyên, trực tiếp tu luyện chiến quyết Sinh Tử Nhị Nguyên!
Tuy rằng không có kiếp hoàn, nhưng Tà Ma vốn ẩn chứa lực lượng chấn nhiếp thần hồn khủng bố, chỉ cần Lý Thiên Mệnh có thể thông ngộ huyền ảo thì tệ đến mấy cũng mạnh hơn chiến quyết Sinh Tử Nhất Nguyên.
Hắn đang tu luyện đệ nhất kiếm quyết Viêm Hoàng, càng huống chi là Bát Hoang Ma Long Tiên này?
Trước khi Đệ Nhất Thiên Hạ Hội khai chiến, công phu không phụ lòng người, Lý Thiên Mệnh hoàn thành mấy mục tiêu!
Mục tiêu thứ nhất, mỗi buổi tối Tà Ma hấp thu, thành công có được ba sợi kiếp văn, nhưng uy lực có lẽ mạnh còn hơn Kháng Long Thần Giản của Hiên Viên Vũ Hành.
Mục tiêu thứ hai, đột phá cảnh giới, đến Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng!
- Lần trước Tiên Tiên tiến hóa, cộng thêm tăng số lượng Thiên Ý Phồn Tinh trên Trạm Tinh Cổ Lộ, vừa đủ thành công. Xem ra ta tu hành trong Sinh Tử Kiếp cảnh sẽ không có tốc độ khủng khiếp như ở Cổ Thánh cảnh nữa.
- Nhưng Cổ Thánh cảnh đệ bát trọng chắc đủ giữ mạng rồi.
Lý Thiên Mệnh có Thái Nhất Tháp trấn giữ, dù đối phương đông hàng nghìn vạn người, ít nhất hắn sẽ không chết, trừ phi không có thời gian chui vào Thái Nhất Tháp.
Mục tiêu thứ ba, Lý Thiên Mệnh bổ sung Mộc Tinh Nguyên trong Trạm Tinh Cổ Thần Thể, rồi cùng luyện hết.
Hiện giờ hắn đã có ba trăm Tinh Nguyên, nếu bàn về máu thịt chiến thể thì phỏng chừng không có nhiều địch thủ.
Mục tiêu thứ bốn, số lượng Thiên Kiếp Kiếm Khí trong người hắn lên đến tám trăm cái.
Đây là thành quả liều mạng chịu khổ, hành hạ mình như tên điên.
Huỳnh Hỏa cũng có năm trăm Thiên Kiếp Kiếm Khí!
Hoàn thành bốn mục tiêu lớn khiến Lý Thiên Mệnh và bốn con thú bản mệnh của hắn, một gà một mèo một rồng một hoa cùng tiến bộ mọi mặt.
- Cuối cùng, công phu không phụ lòng người.
Thiên đạo thù cần, hắn không có làm hỏng thiên phú của chính mình, ngược lại cố gắng hơn ai hết.
- Kiên trì đấu tranh mới giành được tôn nghiêm và tính mệnh, có tư cách thủ hộ người mình yêu.
Đời này Lý Thiên Mệnh không muốn lại trải qua cảnh trơ mắt nhìn Kim Vũ mất đi.
Huỳnh Hỏa nói:
- Ta phát hiện ngươi thật sự thay đổi, từ thiếu niên trưởng thành làm nam nhân đội trời đạp đất.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đừng thổi, ta không nhịn được.
Huỳnh Hỏa cười xấu xa:
- Chậc chậc, nếu để Linh Nhi ‘chuốt’ thêm cho ngươi thì sẽ càng nam nhân.
- Chuốt???
Cái con gà vô liêm sỉ này, đừng tùy tiện dùng từ!
- Nửa cha, sắp đánh nhau rồi, mau đi tích trữ nguyên liệu cho Tiên Tiên, Tiên Tiên mà đói bụng là nghỉ việc nha!
Linh thể của Tiên Tiên tự do chạy ra vào không gian bản mệnh, thường nằm sấp trên đầu Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Chẳng phải ngươi mới ăn xong sao? Lại đòi ăn, nhiều còn hơn Meow ca của ngươi ngủ. Lúc trước ta kêu ngươi học tập tiên pháp, đã học chưa?
Trên cánh tay của Tiên Tiên cũng có Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, thiên phú về chiến quyết của cây nhỏ không kém.
Tiên Tiên ngại ngùng nói:
- Quên mất, hi hi, lãng phí thời gian ăn thịt thịt của người ta, không luyện!
- . . .
Lý Thiên Mệnh túm cổ con gà ra, nói:
- Ta phát hiện chỉ có mình ngươi là đáng tin.
Huỳnh Hỏa chảnh gà nói:
- Đừng mê luyến ca, ca chỉ là một truyền thuyết.
- Ôi mợ, trò này cũ mèm, ta nghe muốn nôn!