Long Ẩn Phong vừa nói xong, Lý Thiên Mệnh đã dùng Đông Hoàng Kiếm chém nát kết giới Địa Ngục của gã.
Long Ẩn Phong bỗng ngây ra.
- Ngươi . . .!
Còn chưa nói hết câu, Lý Thiên Mệnh đã chém bay đầu của gã.
Vèo!
Xác chết rơi xuống đất.
Mọi người lại lần nữa ngẩn ngơ.
Giết người dễ dàng thoải mái đến vậy sao?
Bắc Cung Mông Mông ấp úng hỏi:
- Cái đó . . . Thiên Mệnh huynh đệ, thật sự định giết sạch bọn họ sao? Có muốn chừa chút tình cảm cho Tứ Tượng Hải Tông không? Thần Vực của họ hơi mạnh . . .
Lý Thiên Mệnh quay đầu, thản nhiên nhìn nàng:
- Không nghe bọn họ nói sao? Thả một con ruồi bọ ra ngoài đều có thể mang người đến chỗ Địa Ngục Thụ các ngươi, đến lúc đó chết sẽ là các ngươi. Các ngươi tự chọn đi.
Bắc Cung Mông Mông thè lưỡi:
- Được rồi!
Bắc Cung Mông Mông và Tây Môn Tuyền Tử nhìn nhau một cái, trong lòng rung động mạnh.
Bắc Cung Mông Mông nói:
- Người này dữ quá.
Tây Môn Tuyền Tử nói:
- Ta cảm thấy cũng được, hắn rất lý trí. Nhân nghĩa và mềm lòng đôi khi sẽ hại chết người bên cạnh.
Bắc Cung Mông Mông nói:
- Ài, thế cục là như vậy, quy tắc sinh tồn càng tàn khốc.
Hai nàng nhìn nhau, hơi không dám xem.
Bên tai nghe lời mắng chửi chất chứa sợ hãi của đệ tử Tứ Tượng Hải Tông, cảm giác sắp đến lượt mình ngay giây sau đó thật sự là ác mộng của đời người.
Một kết giới Địa Ngục phá ý vị rất nhanh thì sẽ có một đệ tử của Tứ Tượng Hải Tông chết.
Bắc Cung Mông Mông lại hỏi một câu:
- Không thể cho bọn họ ở trong kết giới Địa Ngục à?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Vốn có thể, nhưng ta phải báo thù cho đệ tử Thái Cổ Thần Tông chết trận trên Thiên Nguyên chiến trường.
Đồng tình bọn họ thì có ai đồng tình những xác chết trên Thiên Vân chiến trường?
Lý Thiên Mệnh sẽ không quên hơn bốn mươi đệ tử Thái Cổ Thần Tông trong Địa Ngục tầng thứ chín còn sống mưa gió lắc lư.
Còn không biết bọn họ có thể sống qua mười ngày này hay không.
Những đệ tử của Tứ Tượng Hải Tông này xác thực có thể ở trong kết giới Địa Ngục, không đi đâu được.
Nhưng ai biết bọn họ có thủ đoạn nào đó dẫn mấy người khác đến đây không?
Trong Địa Ngục chiến trường này, Lý Thiên Mệnh không muốn mạo hiểm.
- Đế Quân không có nghĩa là không thể sát sinh!
Thần Hình Câu Diệt Kiếm trong Lục Đạo Sinh Tử Kiếm có thể nói là cực kỳ hợp với tâm tình hiện giờ của Lý Thiên Mệnh.
Phập phập phập!
Cuối cùng hai mươi lăm đệ tử Tứ Tượng Hải Tông và thú bản mệnh của bọn họ đều chết trận, bị Lý Thiên Mệnh ném vào núi lửa.
Lý Thiên Mệnh chắp tay nói:
- Quét dọn sạch sẽ, không làm chậm trễ việc của các ngươi, các vị, có duyên sẽ gặp lại.
- . . .
Đệ tử của Tam Tài Tiên Tông hơi sợ hắn.
Lý Thiên Mệnh nở nụ cười, xoay người đi.
Bắc Cung Mông Mông kêu hắn một tiếng:
- Thiên Mệnh huynh đệ!
- Có chuyện gì?
Bắc Cung Mông Mông nói:
- Bất kể như thế nào, chúc phúc ngươi!
- Đa tạ.
Lý Thiên Mệnh nhẹ nhàng bước đi.
Tây Môn Tuyền Tử đá lông nheo:
- Hơi bị đẹp trai.
Bắc Cung Mông Mông chu môi nói:
- Thì đấy, nhưng dữ quá, lỡ lúc nồng nhiệt dọa ta ướt quần thì sao? Cho nên, kính từ xa là được.
- Tra nữ! Phỏng chừng hắn đều không biết ngươi là ai, vậy mà ngươi đã mơ mộng nồng nhiệt với người ta?
- Lỡ miệng, lỡ miệng thôi.
. . .
Tam Nguyên chiến trường.
Theo Lý Thiên Mệnh bắt đầu đồ sát, toàn bộ chiến trường lần thứ hai rơi vào tĩnh mịch.
- Địa Ngục chiến trường mở ra đến hiện tại là buổi trình diễn đồ sát cá nhân của Lý Thiên Mệnh này hay sao?
Vấn đề này không cần đáp lại, đáp án tuyệt đối là khẳng định.
Theo Lục Đạo Kiếm Tông rồi đến Tứ Tượng Hải Tông.
Lục Đạo Kiếm Tông còn lại hai người, Tứ Tượng Hải Tông thì bao gồm nhi tử của Long Thương Nguyên, đều chết sạch.
- Ta chỉ biết, trong lịch sử cuộc chiến Địa Ngục mười lần cộng lại cũng không chết nhiều người như vậy, hơn nữa mới qua ngày thứ ba.
- Càng đáng sợ là gần như một người làm!
- Hắn đang làm gì?
- Báo thù.
Báo thù cho đệ tử Thái Cổ Thần Tông bị giết trên Thiên Nguyên chiến trường.
Hơn nữa là trả lại gấp mấy lần.
Bên Tam Tài Tiên Tông, San Hô Tiên Tử Bắc Cung Lâm Lam đã xem thật lâu.
Nàng không vui không giận, cường giả Tam Tài Tiên Tông ở bên cạnh nàng cũng là như vậy.
Bọn họ đều rung động trước sự kinh người của đệ tử tôn thần, nhưng đứng ở góc độ của bọn họ rõ ràng có thể cảm giác được, hắn giết người như vậy là vì buộc Tam Tài Tiên Tông đứng về phía Thái Cổ Thần Tông.
Cùng là cực kỳ bá đạo.
Nhưng phương thức khác nhau.
Người ta giết người làm kinh sợ, hắn thì giết địch cứu người.
Có người hỏi:
- Chắc chắn Long Thương Nguyên hận chúng ta rồi, làm sao bây giờ hả tông chủ?
Bắc Cung Lâm Lam nói:
- Chờ xem ý kiến của hai tông chủ khác, ý tưởng của ta không thay đổi.
Nói thật lòng, với thế lực và thực lực của bọn họ thì đứng về phía phe nào đều không phải là chuyện tốt.
Đứng ngoài cuộc là tốt nhất, nhưng đáng tiếc không có khả năng đó.
- Thoải mái một chút, trên thế giới này, mỗi người đều sẽ bị buộc đứng thành hàng.
Bắc Cung Lâm Lam nói một tiếng, quay đầu nhìn phương hướng cường giả Tứ Tượng Hải Tông.
Bên kia một mảnh tĩnh mịch.
Hai mươi mấy đệ tử đứng đầu nhất trên Tứ Tượng bảng đã chết hết, nhi tử của Long Thương Nguyên cũng chết luôn, tương đương với thật sự chặt đứt truyền thừa một thế hệ.
Đây cơ hồ là tổn hại nặng Tứ Tượng Thần Vực.
Bốn chữ sắc mặt xanh mét đã không đủ để hình dung nhóm người Long Thương Nguyên.
Nếu thật sự muốn hình dung, đó là . . .
Xé rách tim gan!
Tim như bị dao cắt!
Vạn kiếm xuyên tim!
. . .
Tứ Tượng Hải Long Cung.
Nơi này là vùng đất trung tâm của Tứ Tượng Thần Vực, đại bản doanh của Tứ Tượng Hải Tông.
Tòa cung điện này xây trong biển cả.
Lúc này, toàn bộ Tứ Tượng Hải Long Cung đều rung rinh, vô số tiếng mắng chửi, gầm rống lan xa, một mảnh hỗn loạn.
- Còn xem cái gì?
- Giết đi!
- Không có mệnh lệnh của tông chủ, không cho phép ai động!
- Không được động thì ở lại đây xem gì nữa? Đệ tử của chúng ta đều chết hết!!!
Tiếng kêu khóc rung trời vang vọng toàn bộ Tứ Tượng Thần Vực.
Mọi thứ phát sinh ở đây giống hệt với Lục Đạo Thần Vực mới xảy ra gần đây.
Lúc ức hiếp giết người thì sướng.
Lúc bị báo thù giết ngược lại cũng phải chịu đựng.
. . .
Kết giới Thiên Nhãn có một thị giác rất lớn luôn đặt ở trên người Lý Thiên Mệnh.
Hiên Viên Đạo nói:
- Hắn đang tìm vị trí của Khương Vô Tâm.
Mọi người gật đầu.
Hiên Viên Đạo nói:
- Kiếm Vô Ý, không uổng công ngươi bảo hộ hắn lâu như vậy, lần này xem như hắn giúp ngươi một phen, vậy là Tam Tài Tiên Tông chỉ có thể đứng về phía chúng ta, vừa lúc cho ngươi phu thê đồng lòng.
Kiếm Vô Ý cúi đầu nhìn Lý Thiên Mệnh ở trên chiến trường, nói:
- Ừm, làm khá lắm.
Hiên Viên Đạo nói:
- Chỉ cần Tam Tài Tiên Tông kiên định, Bát Quái Tâm Tông và Ngũ Hành Địa Tông liền có thể chịu đựng được. Cục diện có lợi cho chúng ta, tiểu tử này đang từng bước một sáng tạo kỳ tích.
Kiếm Vô Ý nói:
- Đúng rồi, thật sự giỏi.