Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1070 - Chương 1070 - Cái Chết Của Thôn Nhật Ma Lang

Chương 1070 - Cái chết của Thôn Nhật Ma Lang
Chương 1070 - Cái chết của Thôn Nhật Ma Lang

Trong lòng Khương Vô Tâm bị đả kích quá nặng.

Nhưng kết cục chỉ có thế thôi sao?

Lý Thiên Mệnh muốn giết Khương Vô Tâm!

Hắn không bao giờ tích tài với kẻ địch, người tốt đến mấy khi đứng ở mặt đối lập, nếu đã ở hai đầu chiến tuyến thì chết đi!

Lý Thiên Mệnh ghép Đông Hoàng Kiếm lại với nhau, xoay người chém vào kết giới Địa Ngục.

Kết giới Địa Ngục nổ tung.

Xung lực cuồng bạo chấn động lên người Khương Vô Tâm, dẫn đến gã khí huyết lăn lộn, phun ra búng máu.

Nguy hiểm chết chóc buông xuống!

- Ta có thánh huyết, có thánh huyết! Ta sẽ không chết, sẽ không thua!

Tâm cảnh của Khương Vô Tâm bỗng nhiên sụp đổ, toàn thân tê dại.

Đáp lại Khương Vô Tâm là ánh mắt lạnh lùng của Lý Thiên Mệnh, và Đông Hoàng Kiếm bùng nổ kiếm khí.

- Xuống Địa Ngục suối vàng đoàn viên với đôi kiều thê của ngươi đi, không cần cảm tạ ta!

Khương Vô Tâm không sợ chết, gã chỉ sợ không thể báo thù.

- Ta không phục!!

- Không phục thì nghẹn!

Khương Vô Tâm bây giờ không có kết giới Địa Ngục bảo hộ, chạy trời không khỏi nắng.

Lý Thiên Mệnh, Huỳnh Hỏa, Meow Meow mang tuyệt sát ập đến.

Vào phút chỉ mành treo chuông này, thân thể của Khương Vô Tâm lần thứ hai phát sinh biến hóa.

Trên người Khương Vô Tâm bộc phát ánh sáng đen, tách làm đôi.

Một bóng đen nhỏ hơn bị bật ra ngoài, một bóng đen khá to đụng hướng nhóm Lý Thiên Mệnh, trực tiếp hóa thành Thôn Nhật Ma Lang phun lửa ngay tại chỗ.

Bọn họ giải trừ Quỷ Thần Biến.

Không phải Khương Vô Tâm muốn chạy trốn, mà là Thôn Nhật Ma Lang hất bay gã ra, tự mình xông về phía nhóm Lý Thiên Mệnh.

Nguyên con thú to hóa thành vòng xoáy lửa.

- Grào!

Một tiếng gầm rống, lửa đen rực cháy.

Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng, hai tay cầm Đông Hoàng Kiếm mạnh mẽ chém tới, một nghìn Thiên Kiếp Kiếm Khí bùng nổ.

Thôn Nhật Ma Lang này toàn thân đẫm máu, trên người thủng lỗ chỗ, sớm đã bị thương nặng.

Nó đã là nỏ mạnh hết đà, tiến đến chịu chết!

Đã như vậy, Lý Thiên Mệnh không khách khí, Đông Hoàng Kiếm trực tiếp chém xuống đầu của nó.

Phập!

Máu thịt nổ tung!

Thiên Kiếp Kiếm Khí bùng nổ.

Đầu của Thôn Nhật Ma Lang bị Lý Thiên Mệnh chém thành hai nửa.

Thôn Nhật Ma Lang không rên một tiếng đã chết ngay.

Đầu sói bị xẻ đôi, óc văng ra.

Một con thú lớn cứ như thế đập xuống đất, máu tươi tung tóe.

- Thôn Nhật Ma Lang chết rồi!

- Bị Lý Thiên Mệnh giết?!

Mãi đến lúc này, biến đổi trên chiến trường mới dẫn tới rất nhiều đệ tử chú ý.

- Tiểu Kiếm Ma bị phế!

Tin tức này quả thực nổ tung.

Đệ tử năm Thần Vực vốn lạc quan trong phút chốc ngây người.

Bởi vì bọn họ đều biết Khương Vô Tâm hiện tại là Sinh Kiếp ngũ trọng, xếp vào tốp năm đệ tử trên Viêm Hoàng đại lục.

Gã chỉ có một con thú bản mệnh.

Thôn Nhật Ma Lang chết trận ý vị gã tàn đời.

Mấu chốt là, mọi người chờ gã đi vào giết Lý Thiên Mệnh báo thù, kết quả lại bị đào thải ngược?

Càng đáng sợ là . . .

Giờ thì Khương Vô Tâm khó giữ được mạng sống.

Khương Vô Tâm vừa bị hất văng ra, quay đầu chợt thấy Thôn Nhật Ma Lang chết vì cứu mình.

Khoảnh khắc đó, hốc mắt Khương Vô Tâm suýt nứt ra, mắt gã chảy lệ máu.

Khương Vô Tâm không khóc la, ánh mắt gã nhìn Lý Thiên Mệnh đã tan nát tim gan.

- Ngươi phải chết, ngươi phải chết!

Khương Vô Tâm cắn răng, xoay người chạy, không ngừng lặp lại ba chữ này.

- Ngươi sẽ chết ngay bây giờ!

Tà Ma của Lý Thiên Mệnh bắn ra ngoài, chớp mắt đâm tới sau lưng Khương Vô Tâm.

Mắt thấy gã sắp chết ngay.

Trong tích tắc, đột nhiên có một bóng đen đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Khương Vô Tâm, tay ném ra gậy ngắn chặn một kích tuyệt sát của Lý Thiên Mệnh.

Người kia ẩn trong khói đen và áo đen, đôi mắt đen như mực lạnh lùng nhìn Lý Thiên Mệnh.

Là một trong ba Tiểu Quỷ Vương, Hắc Ảm.

Gã cứu Khương Vô Tâm, mang theo Khương Vô Tâm rời đi ngay.

Sau lưng Hắc Ảm có thú bản mệnh Dạ La Sát bảo hộ, nhanh chóng lao ra cửa hang.

Lý Thiên Mệnh đuổi theo đến nửa đường thì không thể bắt kịp nữa.

Bây giờ tất cả người của bốn tông môn đang chật vật chống đỡ, Lý Thiên Mệnh chỉ có thể lựa chọn trước tiên trợ giúp người khác!

Sau khi Sinh Kiếp nhị trọng, việc Lý Thiên Mệnh có thể làm cũng nhiều lên.

Trước mắt bên Tam Tài Tiên Tông, Ngũ Hành Địa Tông, Bát Quái Tâm Tông có xu hướng tan tác.

Lý Thiên Mệnh vội vàng mang theo Huỳnh Hỏa, Lam Hoang cùng Meow Meow chạy qua bên kia chi viện.

- Lý Thiên Mệnh đến!

Các đệ tử vốn vất vả chống đỡ bảo vệ cửa hang trong một chốc đều tràn ngập hy vọng.

- Hắn suýt chút giết được Khương Vô Tâm!

- Bên chúng ta cũng có cường giả cấp độ này!

- Nói thật, nếu không phải hắn thì cả đám chúng ta làm sao có thể sống đến hôm nay?

Vốn cho rằng chỉ có thể gắng gượng sống, oanh liệt mà chết.

Nào ngờ trong phút tuyệt vọng thì Lý Thiên Mệnh đứng dậy, thành tia sáng hy vọng.

Nếu nói trước đó chỉ muốn kéo một đệm lưng trước khi chết, hiện tại bọn họ chiến ý ngút trời, khí huyết hùng dũng.

Chẳng những muốn giết người, còn muốn thắng!

- Còn chờ cái gì?

- Buông ra hết thảy, giết đi!

- Cửu Cung Quỷ Tông thật sự mạnh như vậy sao? Thật sự có thể chèn ép chúng ta như súc sinh?

- Cho bọn chúng chết đi!

Thắng thua của một trận đấu đơn trở thành biến chuyển của cuộc chiến.

Bốn tông môn nổi lên!

. . .

Lục Đạo Thần Vực, Kiếm Hồn Đế Sơn.

Theo ồn ào cuồng nhiệt đến một mảnh tĩnh mịch.

Thôn Nhật Ma Lang chết trận, Khương Vô Tâm chật vật chạy trốn, từ đấy Lục Đạo Kiếm Tông lặng ngắt như tờ.

Giết đệ tử của bọn họ, bọn họ nổi giận.

Nhưng ngay cả Khương Vô Tâm cũng thua thảm thì bọn họ không giận nổi nữa.

Trừ thấy thất vọng ê chề ra không còn gì khác.

Giận dữ trong bất lực.

Bọn họ chỉ có thể nói một câu:

- Sau Đệ Nhất Thiên Hạ Hội phải diệt Thái Cổ Thần Vực, giết tôn thần, ngược chết Lý Thiên Mệnh này!

. . .

Tam Nguyên chiến trường, các cường giả đứng đầu đến từ toàn bộ đại lục đều im phăng phắc.

Trong khu vực Lục Đạo Kiếm Tông.

Chư vị cường giả nhìn Phong Thanh Ngục ở đằng trước, càng thêm nói không ra lời.

Lúc nãy bọn họ hào hứng thảo luận biến hóa thần kỳ của Khương Vô Tâm, ngay cả bọn họ đều không biết ba chữ Quỷ Thần Biến.

Bọn họ còn cho rằng, đây là tạo hóa mà Phong Thanh Ngục truyền cho.

Nhưng hôm nay, ngay cả thú bản mệnh đều chết rồi, còn có cái gì đáng giá kiêu ngạo sao?

- Sỉ nhục hôm nay của Lục Đạo Kiếm Tông, một ngày nào đó trên chiến trường phải bắt Nhất Nguyên Thần Tông trả lại gấp nghìn lần, vạn lần, ức vạn lần!

Bọn họ đều biết Lục Đạo Kiếm Ma, nguyên nhân có chữ ma là vì thái độ làm người, phong cách làm việc của gã có ma tính.

Khương Vô Tâm là đệ tử đắc ý nhất của Lục Đạo Kiếm Ma, gã trừ tu hành ra thì trút nhiều tinh lực nhất lên người Khương Vô Tâm, gã thậm chí không có nữ nhân.

Cho nên hiện tại, Lục Đạo Kiếm Ma đã nổi giận chứ?

Bọn họ trông thấy là Lục Đạo Kiếm Ma không nhúc nhích.

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng?

Bình Luận (0)
Comment