Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1077 - Chương 1077 - Ba Món Bảo Bối, Máu Của Quỷ Thần

Chương 1077 - Ba món bảo bối, máu của Quỷ Thần
Chương 1077 - Ba món bảo bối, máu của Quỷ Thần

Diêm La nheo mắt nói:

- Ngươi cần gì như vậy? Thắng thì thắng đi, đừng nhàm chán như vậy, quyết chiến cuối cùng sẽ có cơ hội phân ra sống chết.

Lý Thiên Mệnh ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Đó là chuyện về sau, còn hiện tại ta có thể giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu, còn sáu ngày, các ngươi từ từ hưởng thụ đi.

Bọn họ tức điên lên.

Nhưng mấu chốt là, bọn họ không làm gì được Lý Thiên Mệnh.

Hắc Ảm hung hăng nói:

- Khương Vô Tâm, ngươi bám giữ hắn!

Tuy thú bản mệnh của Khương Vô Tâm đã chết nhưng cảnh giới thì vẫn còn đó.

Trong đám người, ánh mắt Khương Vô Tâm ngơ ngẩn, không để ý Hắc Ảm.

Rồi thì đám người vẫn tiếp tục khó chịu.

Tần suất ra tay của Lý Thiên Mệnh không cao, nhưng mỗi lần đều là một kích tất sát!

Hoặc là đánh nát kết giới Địa Ngục, hoặc là trực tiếp giết người.

Bọn họ buộc phải kết thành một trận hình, luôn theo dõi Lý Thiên Mệnh, thậm chí một đám người đuổi theo, nhưng cơ bản vô dụng.

Còn lại vài ngày, bọn họ căng thẳng thần kinh, sống rất thảm, mất hết thể diện.

Ba Tiểu Quỷ Vương bị Lý Thiên Mệnh chọc tức đến nỗi sắc mặt xanh tím, sát khí ngập trời.

Nhưng bọn họ bó tay trước Lý Thiên Mệnh bám dai như đỉa.

Phập phập phập!

Roi dài quất tới đâu là ác mộng của bọn họ.

Đau khổ rốt cuộc kết thúc vào ngày thứ sáu.

Sáu ngày còn lại này, Lý Thiên Mệnh dùng các phương thức ghê tởm một bên giám thị bọn họ, một bên thừa cơ giết người.

Mỗi ngày giết hai, ba người, trong sáu ngày giết mười mấy người!

Thất Tinh Thiên Tông chỉ còn lại năm người.

Cửu Cung Quỷ Tông thì chết trận năm mươi người, còn lại ba mươi người.

Tổn thất thảm trọng!

Sáu ngày này rất bình thản, nhưng chọc Cửu Cung Thần Vực tức giận đến xì khói.

Rốt cuộc, cuộc chiến Địa Ngục chín tầng liên tục mười ngày cũng kết thúc.

Ai thắng ai thua, thiên hạ đều biết.

Lý Thiên Mệnh ngồi trên người của Meow Meow, nhìn các đối thủ của mình ở phía xa.

Không còn lại bao nhiêu, chủ yếu nhất là Diêm La, Bạch Nhiêu, Hắc Ảm còn sống.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Ba vị Tiểu Quy Vương, hẹn gặp ở Tam Nguyên chiến trường.

Hắn nói quy, chứ không phải quỷ.

Diêm La nói:

- Được lắm, chuẩn bị sắp hai bộ quan tài đi, một cái cho ngươi, một cái cho tôn thần của ngươi.

- Ha ha!

Trước khi Lý Thiên Mệnh nổi lên phía trước, Diêm La được công nhận là Đệ Tử Đệ Nhất Thiên Hạ.

Nghe đồn Diêm La có nhiều thủ đoạn khủng bố, Lý Thiên Mệnh đã biết được một ít.

Xác thực rất đáng sợ.

Bao gồm Bạch Nhiêu, Hắc Ảm đều rất kinh người, ít nhất mạnh hơn Sở Tiểu Thất.

Lý Thiên Mệnh mong đợi giây phút phân ra sống chết với bọn họ.

. . .

Đến giờ, kết giới Đệ Nhất Thiên Hạ chiến trường bao trùm Thiên Vân chiến trường và Địa Ngục chiến trường thu lại.

Mọi thứ xung quanh đột nhiên biến mất hết.

Trong thiên địa, chỉ còn lại hai nhóm đệ tử.

Một đám đệ tử của bốn tông môn lấy Thái Cổ Thần Tông dẫn đầu, hơn chín mươi người còn sống.

Một đám đệ tử Cửu Cung Quỷ Tông, Thất Tinh Thiên Tông còn sót lại hơn ba mươi người.

Khoảng bốn trăm thiên tài đứng đầu đại lục đi vào, chỉ có hơn một trăm người sống sót.

Trong đó có nhiều người bị phế bỏ giống như Khương Vô Tâm.

Đủ thấy trận chiến này thảm liệt cỡ nào.

Nói thật lòng, Đệ Nhất Thiên Hạ Hội trong lịch sử chưa từng tàn khốc đến mức độ này.

Hoạn nạn gặp chân tình!

Lý Thiên Mệnh và nhóm Hiên Viên Vũ Thành ôm siết nhau.

Nhiều người đều nước mắt lưng tròng.

Bọn họ chống chọi qua săn giết tàn khốc nhất, tử chiến ở bờ vực sống chết, cuối cùng là bọn họ thắng!

Chẳng những giành thắng lợi, còn thắng được tôn nghiêm.

Giây phút này, căn bản không phân tông môn của ai, người trẻ tuổi ôm nhau, hốc mắt đỏ rực.

Giống như Hiên Viên Vũ Thành đã nói, mặc kệ tương lai như thế nào, lần này sóng vai tử chiến, đời này khó quên.

- Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, các vị, tạm biệt.

- Hy vọng ngày gặp lại, chúng ta vẫn là chiến hữu!

- Nhất định!

Đám người Triệu Thiên Hành, Đông Phương Tử Xung, Lâm Tịch Tịch đều ở cùng nhau.

- Thiên Mệnh, chờ xem biểu hiện của ngươi trong quyết chiến cuối cùng!

- Nhất định phải thắng đấy, ở trong lòng ta, ngươi hoàn toàn xứng đáng là Đệ Nhất Thiên Hạ!

Triệu Thiên Hành rất là khâm phục Lý Thiên Mệnh, gã vỗ mạnh bả vai của Lý Thiên Mệnh, muôn vàn lời muốn nói hội tụ thành hai câu này.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười, siết chặt bàn tay với Triệu Thiên Hành.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Lý Thiên Mệnh.

- Không thể thua, không thể chết!

Đây là tín ngưỡng của bọn họ.

Ngược lại bên kia, hơn ba mươi đệ tử của Cửu Cung Quỷ Tông quay về chỗ trưởng bối dẫn đội.

Vẻ mặt bọn họ ủ rũ, sát khí ngập trời, âm u mà đi.

Trưởng bối của Lục Đạo Kiếm Tông, Tứ Tượng Hải Tông, Âm Dương Ma Tông nhặt xác vãn bối xong đã sớm rời đi.

- Các vị!

Trạm Tinh Điện Chủ Dịch Tinh Ẩn đã chờ bọn họ.

- Chúc mừng mọi người, các ngươi là niềm tự hào của Thần Tông!

Ngay cả giọng của Dịch Tinh Ẩn cũng hơi khàn.

Đệ tử của bốn tông môn theo trưởng bối của mình dẫn dắt, lưu luyến chia tay.

Bọn họ đều hiểu rằng, bọn họ liên hợp không đại biểu tông môn của họ sẽ liên hợp.

Con đường tương lai thân bất do kỷ.

- Quyết chiến cuối cùng tiến hành ở Tam Nguyên chiến trường vào ba ngày sau, đã ra danh sách ba mươi hai người. Đến lúc đó khai chiến, trực tiếp đánh tới kết thúc, chỉ có liên tục thắng năm trận, người giết đến cuối cùng mới là Đệ Nhất Thiên Hạ!

Không ra dự liệu, Lý Thiên Mệnh xếp ở hàng đầu tiên trên danh sách.

Lý Thiên Mệnh lấy điểm trong Địa Ngục chiến trường hơn hạng hai gấp mười lần.

Đây là điều xưa nay chưa từng có.

Nhưng Lý Thiên Mệnh chỉ muốn một suất vào sân.

Sau khi Dịch Tinh Ẩn công bố, nhóm Lý Thiên Mệnh, Hiên Viên Vũ Thành, Phương Thần Cảnh lần lượt vào danh sách.

Dịch Tinh Ẩn nói:

- Thiên Mệnh, chủ yếu vẫn là xem ngươi, chỉ có ngươi là có tư cách giao phong với ba Tiểu Quỷ Vương.

- Vâng!

- Đi đi.

- Đi nơi nào?

- Nhiên Linh Cung, gặp tôn thần. Hành trình ba ngày này của ngươi có lẽ sẽ bị sắp xếp chật kín.

- Được.

Dịch Tinh Ẩn đặc biệt đi theo Lý Thiên Mệnh đến Nhiên Linh Cung.

Lý Thiên Mệnh bây giờ quá quan trọng với Thái Cổ Thần Tông, có lẽ một Kiếm Vô Phong bảo hộ còn chưa đủ.

Lúc đi Hiên Viên Hồ có ngang qua Nhất Nguyên chiến trường ở Nhân Nguyên tông.

Lý Thiên Mệnh trông thấy hơn ba mươi vạn đệ tử ở bên trong thế nhưng không rời đi.

Lý Thiên Mệnh nghe tên của mình vang vọng chân trời.

Dịch Tinh Ẩn cảm khái nói:

- Ngươi dùng biểu hiện của chính mình tựa như anh hùng chinh phục đệ tử Thần Tông. Giây phút này, bọn họ xem ngươi như thần!

- Thần?

Thảo nào chính mình thu được Chúng Sinh Thiên Ý từ bọn họ.

- Thiên Mệnh, tôn thần không nói gì, nhưng chúng ta biết nàng chọn ngươi, khiến ngươi chinh phục thiên hạ là dụng ý của nàng.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ừm, ta sẽ cố gắng báo đáp nàng.

Đúng như dự đoán của hắn, hắn biểu hiện càng tốt thì sẽ có vẻ như Khương Phi Linh cao thâm khó dò.

Thậm chí có người hoài nghi, nàng thật sự chưa thành thần sao?

Loại ý tưởng này nổi lên khiến kẻ phỏng đoán cảm thấy siêu khủng bố.

Bình Luận (0)
Comment