Lý Thiên Mệnh đi trong hư không này, chọn một phương hướng, cứ thế tiến lên.
Lý Thiên Mệnh lấy Đông Hoàng Kiếm ra, chỉ hướng đằng trước:
- Chỉ dẫn phương hướng cho ta!
Lý Thiên Mệnh biết Hiên Viên Đại Đế mang đến cảm giác hơi giống Hỗn Độn Thần Đế của Đông Hoàng Kiếm.
Có lẽ giữa cả hai có mối liên hệ nào đó, ít nhất bọn họ là cùng một loại người.
Lý Thiên Mệnh khép mắt lại, dùng Đông Hoàng Kiếm mở đường.
Trời đất u tối, Đông Hoàng Kiếm như đom đóm, chỉ là một đốm sáng nhỏ mong manh dưới bóng đêm.
Nhưng ít nhất hắn đang tiến lên.
- Thần Tông trong phút sống còn, Đệ Nhất Thiên Hạ Hội hung hiểm tàn ác. Thủy Tổ, đệ tử Lý Thiên Mệnh, vâng chịu đế đạo, thủ hộ thương sinh, đi con đường đế quân, đi con đường vạn dân. Nếu có họa loạn thiên hạ, tiểu bối nguyện trả giá máu tim, không chối từ!
Lý Thiên Mệnh cho rằng mọi gặp gỡ đều nên xuất phát từ tim.
Cộng hưởng trái tim là mọi thứ.
Cho nên Lý Thiên Mệnh rất thông minh về mặt này, hắn dùng trái tim cố chấp, mặc kệ mọi thứ, dùng Đông Hoàng Kiếm chỉ đường tiến lên.
Một ngày, hai ngày.
Lý Thiên Mệnh biết rằng thời gian thuộc về mình rất ngắn ngủi.
- Không thể loạn tâm tình, không thể chú trọng được và mất, nếu không có thu hoạch, cứ đi đến cuối là được.
Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi.
Nếu bàn về tâm tính thì hắn đã rất chính chắn.
Ngày thứ ba.
Ban đầu hắn bối rối, tâm tình dao động.
Nhưng đi đến cuối cùng, hắn lần lượt cảnh tỉnh, từ từ quên mọi thiệt hơn.
- Đường của minh quân, ta nguyện đi cùng. Sương mù phía trước con đường đều chỉ là hư vô, húc đầu lao đến cuối đi! Bất chấp thứ khác!
Lý Thiên Mệnh từ đi bộ sửa thành chạy nhanh.
Hắn cất vào Đông Hoàng Kiếm, giống như trở về hồi nhỏ chạy như điên ở vùng hoang vắng.
Sinh mệnh trẻ tuổi co chân chạy trong núi rừng, đón gió to.
Cảm giác chạy nhanh là cảm giác của sinh mệnh.
Hai chân của hắn điên cuồng vận động.
- Lên lên lên!
Chạy nhanh đến mức tóc trắng bay lên, như ảo ảnh trong bóng đêm.
Trong mơ hồ, có âm thanh như hồng chung, đinh tai nhức óc.
Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang.
Nhật nguyệt doanh trắc, thần túc liệt trương.
Vân đằng trí vũ, lộ kết vi sương.
Kim sinh Lệ Thủy, ngọc xuất Côn cương.
Dấu thập cự khuyết, châu xưng dạ quang.
Long sư hỏa đế, điểu quan nhân hoàng.*
(*) Trích từ Thiên Tự Văn của Chu Hưng Tự thời Nam Triều
Giải nghĩa: Trời là màu xanh đen, đất là màu vàng, vũ trụ hình thành từ trạng thái hỗn độn mông muội
Mặt trời vừa thẳng vừa xéo, trăng sáng vừa tròn vừa khuyết, sao điểm xuyết đầy trên khung trời vô biên.
Mây hơi nước bay lên gặp lạnh sẽ hình thành mưa, giọt nước ban đêm gặp lạnh sẽ ngưng kết thành sương.
Vàng sản ở sông Kim Sa, đá quý ra ở khu vực núi Côn Luân.
Sắc bén nhất là bảo kiếm tên Cự Khuyết, quan trọng nhất là minh châu tên Dạ Quang.
Long Sư, Hỏa Đế, Điểu Quan, Nhân Hoàng là chỉ bốn nhân vật trong trong truyền thuyết cổ đại.
Long Sư tức Long Cung, ý chỉ Phục Hy thị, đứng đầu Tam Hoàng thời Thái Cổ của Trung Quốc. Vị này đại biểu Tam Hoàng gồm Phục Hy thị, Thần Nông thị, Hoàng Đế.
Hỏa Đế là Toại Nhân phát minh ra đánh lửa, là người đặt nền móng cho văn minh loài người, có lửa thì loài người mới từ biệt bóng tối đi vào thời đại văn minh sáng sủa, cho nên đây là Hỏa Đế sớm nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Điểu Quan là vị đứng đầu Ngũ Đế thời Thái Cổ, Thiếu Hạo thị, đại biểu cho Thiếu Hạo, Chuyên Húc, Đế Cốc, Đường Nghiêu, Ngu Thuấn, Ngũ Đế.
Nhân Hoàng là Nhân Hoàng thị, đại biểu Tam Hoàng trong lịch sử viễn cổ gồm Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhân Hoàng.
- Nhân Hoàng, Nhân Hoàng!
Khi Lý Thiên Mệnh lao đi với tốc độ nhanh nhất thì thiên địa trước mắt đột nhiên phát sáng.
Ầm!
Lý Thiên Mệnh đột nhiên ngẩng đầu.
Một Đế Hoàng mặc áo vua ngồi trên ngai rồng cao cao, trên cao nhìn xuống Lý Thiên Mệnh, nét mặt trang nghiêm.
Lý Thiên Mệnh kêu một tiếng:
- Thủy Tổ!
Hiên Viên Đại Đế đã xuất hiện.
Sau lưng Hiên Viên Đại Đế là năm con rồng thần kim mộc thủy hỏa thổ hiện ra, mắt rồng cũng nghiêm nghị nhìn Lý Thiên Mệnh.
- Grào!
Đột nhiên từng tiếng rồng ngâm nổ vang bên tai.
Lý Thiên Mệnh tập trung nhìn vào.
Trên người năm con rồng thần bắn ra vô số vảy rồng, rậm rạp cỡ trăm vạn mảnh.
Trăm vạn vảy rồng chất đống với nhau, rậm rạp, từng mảnh vảy rồng thu nhỏ, tất cả vảy rồng hội tụ lại ngưng kết thành một bộ áo giáp rồng thần ở trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Oong!
Áo giáp rồng thần gồm trăm vạn vảy rồng của năm con rồng thần bay về phía Lý Thiên Mệnh.
Trong khoảnh khắc, áo giáp dán lên da của hắn.
- Thiếu niên, Nhân Hoàng Long Giáp, cùng ngươi tiến lên!
- Nhân Hoàng Long Giáp?
Lý Thiên Mệnh choáng váng.
Hắn cúi đầu, nhìn vảy rồng năm màu nhiều cỡ trăm vạn mảnh tổ hợp, sắp hàng cuối cùng hình thành áo giáp bao bọc toàn thân hắn.
Áo giáp này có mũ, che cổ, che chỗ hiểm, áo giáp, che ngực, váy giáp, giày giáp, mỗi phần đều dày cứng, thần quang bao phủ vảy, thậm chí còn có một chiếc áo choàng tổ hợp từ vảy rồng năm màu, có thể nói là cực kỳ phong cách.
Đặc biệt là đầu, hai tay và hai chân, vảy rồng tụ thành hình dạng đầu rồng, có màu vàng, xanh, lam, đỏ và nâu, càng thêm uy vũ bá khí!
Trọn bộ áo giáp, cơ hồ bao phủ toàn thân Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh lúc này cao lớn vạm vỡ, ánh sáng lấp lánh, long khí ngút trời, giống như Nhân Hoàng vĩ đại, quân lâm thiên hạ.
Khi Nhân Hoàng Long Giáp này sinh ra, mặc lên người, tổ hợp với thân thể, Lý Thiên Mệnh cảm thụ được không chỉ tăng thêm sức mạnh phòng ngự.
Nhân Hoàng Long Giáp này có lực lượng rồng thần bàng bạc hùng hồn, giống như vòng xoáy Đông Hoàng của Đông Hoàng Kiếm, khiến sức mạnh của Lý Thiên Mệnh tăng thêm.
Đây là tăng lên toàn bộ thuộc tính của lực lượng, phòng ngự, tốc độ, bùng nổ, đạt đến hiệu quả giống như Phụ Linh.
- Mạnh quá!
Nỗi lòng Lý Thiên Mệnh rung động.
Hắn rõ ràng cảm thụ được lực lượng rồng thần bàng bạc này, nó giống như là vực sâu, vô cùng vô tận.
Giống như vòng xoáy Đông Hoàng của Đông Hoàng Kiếm, hiện giờ lực lượng chảy xuôi thân thể của Lý Thiên Mệnh chỉ là một phần nhỏ.
Lý Thiên Mệnh siết chặt nắm đấm trái, đâm vào không khí, không khí chấn động nổ tung, có thể thấy uy lực mạnh mẽ cỡ nào.
- Nhưng mà . . .
Qua một chốc, hắn cảm giác tinh thần có chút mệt mỏi.
- Có lẽ là vì ta chưa hoàn toàn nắm giữ Nhân Hoàng Long Giáp này, sử dụng lực lượng đó làm tiêu hao thần hồn của ta rất nhiều. Xem ra hiện tại không thể sử dụng thường xuyên, chỉ có thể chọn lúc then chốt hình thành bùng nổ mức độ nhất định. Không sao, dù gì ta chỉ mới tiếp xúc Nhân Hoàng Long Giáp này, về sau còn cơ hội nghiên cứu.
Bây giờ Lý Thiên Mệnh còn chưa hiểu được Đông Hoàng Kiếm và Thái Nhất Tháp, càng miễn bàn cái khác.
Lý Thiên Mệnh cảm giác chính mình và Nhân Hoàng Long Giáp chỉ mới kết nối liên hệ bước đầu.