Lý Thiên Mệnh còn chìm đắm trong sảng khoái giết Hắc Ảm.
Các cường giả Thần Tông lòng tràn đầy vui mừng.
Thế lực của Cửu Cung Quỷ Tông khổng lồ, mười vạn năm nay độc tôn Viêm Hoàng đại lục, đệ tử của các tông môn ít ai đối kháng lại bọn họ nổi, càng miễn bàn quang minh chính đại đánh gục Hắc Ảm.
Cường giả các phương đều nghe nói về Thực Mệnh Độc, càng biết nó là vũ khí chiến tranh đáng sợ, một khi truyền bá thì dễ dàng không đánh mà thắng, phá hủy một đội quân.
Hắc Ảm được đến Thực Mệnh Độc, nhưng bị Lý Thiên Mệnh trực tiếp diệt sát, cắt đứt ngọn nguồn.
Dù sao, không phải ai đều có thể trở thành ký chủ thứ nhất của Thực Mệnh Độc, khiến nó sinh sôi. Hắc Ảm có thân thể âm độc rõ ràng là khâu quan trọng nhất của Cửu Cung Quỷ Tông trong tương lai, cái chết của gã sẽ khiến toàn bộ Cửu Cung Thần Vực khó chịu biết bao.
Giờ phút này, Quỷ Thần Sơn Mạch dâng trào sát khí dữ tợn.
Làm bá chủ Viêm Hoàng đại lục hiện nay, người của Cửu Cung Thần Vực được gọi là quân đội quỷ thần, nơi đi qua không mọc một cọng cỏ.
Có thể khiến bọn họ khó chịu, buồn bực, bị nhục, Lý Thiên Mệnh lần thứ hai bày ra sự cương liệt của Thái Cổ Thần Tông với toàn thiên hạ.
Nhưng mà!
Vào phút thế này, phát sinh sự tình đáng giận khiến cường giả Thần Tông và Lý Thiên Mệnh bức bối.
- Có người ám sát tôn thần?!
Đây là quả bom lớn, sét đánh giữa trời xanh.
Ầm!
Tin tức vừa truyền đến, các cường giả của Thần Tông trong khoảnh khắc lao về phía Hiên Viên Hồ.
Bọn họ đều là nhân vật hàng đầu đại lục, bao gồm Phương Thái Thanh, Hiên Viên Đạo, Kiếm Vô Ý biến mất trong tích tắc.
Oong!
Không còn bao nhiêu người ở lại.
Thần Tông hoàn toàn loạn.
Lý Thiên Mệnh cảm giác như có cây nhọn đâm vào đỉnh đầu, cảm giác đau nhức đó quả thực không cách nào hình dung bằng ngôn ngữ.
Chuyện hắn không muốn xảy ra nhất lần thứ hai phát sinh!
Hơn nữa vào lúc ngoài ý muốn.
Lý Thiên Mệnh và Linh Nhi muốn sinh tồn trong kẽ hở các thế lực lớn này thật sự quá khó khăn, cho tới nay Lý Thiên Mệnh chú ý cẩn thận, như đi trên miếng băng mỏng, không ngờ vẫn xảy ra chuyện.
Hiện tại, hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào sự bảo hộ của nhóm Hiên Viên Đạo.
Nhưng mấu chốt là, trong quyết chiến cuối cùng, Hiên Viên Đạo càng phải ở chỗ Tam Nguyên chiến trường.
Không có Hiên Viên Đạo trấn giữ thì không chừng kẻ đánh lén có khả năng thành công.
Dù sao, nếu không nắm chắc thì ai dám ra tay?
- Cường giả của các tông môn đều ở Tam Nguyên chiến trường, rốt cuộc là ai ra tay?!
Lý Thiên Mệnh hít thở ồ ồ, hốc mắt đỏ rực.
Hắn không ở yên chỗ này được.
- Thiên Mệnh!
Âu Dương Kiếm Vương xuất hiện bên cạnh Lý Thiên Mệnh, biểu cảm nghiêm túc bảo vệ bên cạnh hắn.
- Âu Dương ca.
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Hơi loạn, ngươi đừng rời khỏi ta.
Lý Thiên Mệnh cắn răng nói:
- Ta muốn đi!
Lý Thiên Mệnh cảm giác trong ngực có một ngọn núi lửa, nhiều tình huống tưởng tượng tồi tệ không ngừng hiện ra, khiến tâm trạng của hắn táo bạo.
Núi lửa trong lồng ngực sôi trào lăn lộn, theo tai mắt mũi miệng không ngừng phun trào ra ngoài, phần tròng trắng mắt trong hốc mắt tuôn ra nhiều tơ máu, khiến hắn trở nên cực kỳ dữ tợn.
Âu Dương Kiếm Vương hỏi:
- Ngươi xác định?
- Xác định.
- Được, ta mang ngươi đi.
Âu Dương Kiếm Vương và Tam Nguyên Kiếp Lão khác liếc nhau.
Âu Dương Kiếm Vương dặn bọn họ trấn giữ nơi này, còn lão thì mang theo Lý Thiên Mệnh, trên người của lão có trên vạn Thiên Kiếp Kiếm Khí đều bắn ra hội tụ thành một ở trước mắt.
Âu Dương Kiếm Vương mang Lý Thiên Mệnh đạp lên kiếm, Thiên Kiếp Kiếm Khí di chuyển với tốc độ khủng bố bay nhanh về phía Nhiên Linh Cung.
Động tĩnh lớn từ Hiên Viên Hồ khiến chiến đấu trong Tam Nguyên chiến trường ngừng lại.
Cường giả của các tông môn tạm thời không rời khỏi chỗ ngồi.
Dù sao Thái Cổ Thần Tông còn để lại nhiều cường giả giám thị bọn họ.
Ầm ầm!
Lý Thiên Mệnh vừa rời đi Tam Nguyên chiến trường, phương hướng Hiên Viên Hồ phát sinh chấn động lớn.
Chín con rồng thần to lớn dài cỡ nghìn thước bỗng bay vút lên tầng mây, phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc trên bầu trời, quả thực chấn thiên động địa.
Rồng thần nuốt mây phun khói, phiên vân phúc vũ, thậm chí phun ra lửa gió khuếch tán nhanh, hình thành một tấm khiên tròn rậm rạp hoa văn rồng, bao phủ nguyên Hiên Viên Hồ.
Rồng thần dài nghìn thước đó không phải rồng thật, mà là linh tai và lực lượng thiên văn hội tụ.
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Kết giới Cửu Long Bàn Thần mở, hẳn là không có việc gì. Ngươi yên tâm.
Thật ra kết giới này vẫn luôn mở, chẳng qua không hiện hình.
Nhưng trước mắt chỉ có thể giới hạn cường giả ngoài tông không được vào, nếu như chiến đấu phát sinh trong Hiên Viên Hồ, rất có thể là người bên trong Thần Tông.
Âu Dương Kiếm Vương tăng tốc độ, rất nhanh đến bên ngoài Hiên Viên Hồ.
Lúc này kết giới Cửu Long Bàn Thần hoàn toàn đóng kín, Âu Dương Kiếm Vương cũng không thể đi vào, đành cùng Lý Thiên Mệnh đứng bên ngoài sốt ruột nhìn vào trong.
Trên Hiên Viên Hồ đang phát sinh một cuộc chiến động trời.
Đó là một trận vây công!
Rất nhiều người đánh nhau, Lý Thiên Mệnh không thấy rõ ai là ai, tóm lại đa số kiến trúc của Hiên Viên Hồ sụp đổ.
Ầm ầm!
Lớp băng Hiên Viên Hồ nổ tung, nước hồ bắn lên trời.
Ánh mắt Âu Dương Kiếm Vương bỗng lạnh băng, khó tin kêu lên:
- Là hắn!!
Lý Thiên Mệnh hỏi dồn:
- Ai?
- Độc Cô Tẫn, đệ nhất Kiếp Lão của Độ Kiếp Phong hiện nay!
Lý Thiên Mệnh có nghe về người này.
Nghe đồn người này thực lực rất mạnh, tuy không làm tông chủ nhưng có thể xếp vào ba hạng đầu trong toàn bộ Thái Cổ Thần Vực.
Người này là kẻ mạnh nhất trong Thần Tông không thuộc ba thế lực thị tộc.
Nhóm Âu Dương Kiếm Vương, Dịch Tinh Ẩn đều không có quyền thế như Độc Cô Tẫn.
Lý Thiên Mệnh sốt ruột hỏi:
- Linh . . . tôn thần sẽ không sao chứ?
Âu Dương Kiếm Vương nhíu mày nói:
- Không biết, không thấy được bên trong Nhiên Linh Cung, nhưng Nhiên Linh Cung bị hủy một nửa, xem ra kết giới bị phá nhiều.
Lý Thiên Mệnh nôn nóng hỏi:
- Độc Cô Tẫn này là chó săn của Cửu Cung Quỷ Tông? Hay là người của Âm Dương Ma Tông Lục Đạo Kiếm Tông? Người lần trước ám sát tôn thần không lẽ là hắn?
Hiện tại kết giới Cửu Long Bàn Thần đã đóng kín, Âu Dương Kiếm Vương vào không được.
Lý Thiên Mệnh ngược lại có thể phá vỡ lá chắn đóng kín, nhưng đi vào kiểu đó sẽ bị dấu hiệu của kết giới tấn công.
Cảm giác bất lực không thể giúp đỡ này thật sự quá khó chịu.