Đám người kia người đông thế mạnh, thế lực cường đại, điều khiển thiên hạ.
Trong tiếng gầm rống rung trời của bọn họ, Diêm La xuất hiện.
Trong gió tuyết, một nam nhân thấp bé mảnh khảnh từ phía đối diện đi tới, gã chỉ cao đến ngực của Lý Thiên Mệnh, làn da có màu hơi xám trắng, mặt mày như con gái, yêu dị, tóc màu xám, trông nhợt nhạt như sắp chết.
Đôi mắt đỏ tươi quả nhiên giống như mãnh thú theo dõi Lý Thiên Mệnh.
Đôi mắt này chỉ có giết chóc, không có bất cứ cảm tình.
Ánh mắt như vậy không khác gì với mãnh thú đói khát trong Trầm Uyên chiến trường.
Giọng của Diêm La khàn khàn, nghe như thú hoang gầm nhẹ:
- Hôm nay là ngày đặc biệt nhất trong cuộc đời khô khan của ta, dưới sự chứng kiến của người trong thiên hạ, ta muốn ăn sống thịt của ngươi, uống máu của ngươi để chúc mừng giây phút huy hoàng đều tiên trong cuộc đời của ta.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Vậy sao? Đáng tiếc, đối với ta thì ngày làm thịt ngươi chỉ là một ngày hết sức bình thường.
Điều duy nhất không bình thường trong hôm nay là Độc Cô Tẫn lại lần nữa ám sát Linh Nhi.
Nhưng năm Thần Vực lấy Cửu Cung Thần Vực dẫn đầu mới là bàn tay đen thật sự.
Khương Phi Linh là một trong hai người quan trọng nhất trong sinh mệnh của hắn.
Sát khí và lửa giận trong lòng Lý Thiên Mệnh tăng vọt chưa từng có.
Khoảnh khắc nhìn thấy Diêm La, sát khí bộc phát từ người Lý Thiên Mệnh, tay cầm Đông Hoàng Kiếm.
Lý Thiên Mệnh đạp từng bước trên mặt tuyết, mắt màu vàng và đen bắn ra tia sáng uy nghiêm bá đạo trong bão tố này, tia nhìn đâm vào mắt của Diêm La.
Diêm La không nói gì thêm.
Khi Lý Thiên Mệnh bắt đầu tăng tốc, phá tan bão tuyết giết hướng Diêm La, trên người của gã tràn ngập một mùi máu tanh.
Đó là Hung Linh Khí!
Bị Hung Linh Khí hỗn tạp màu máu và màu xám ảnh hưởng, Diêm La hơi khom người, càng lúc càng hung thần, càng lúc càng giống mãnh thú, lực lượng Tử Kiếp trên người của gã hỗn hợp với Hung Linh Khí trong càng cuồng bạo.
Diêm La hiện giờ đã không còn giống như con người, gã hoàn toàn không có thần trí.
Chỉ có giết chóc, chỉ có con mồi Lý Thiên Mệnh.
Gã đói khát lâu lắm rồi.
Gã nói uống máu ăn thịt, tuyệt đối không phải đùa giỡn.
Huyết mạch Hung Linh hiện ra thì Diêm La đánh mất bản thân, trở thành hung ma.
Đối diện Lý Thiên Mệnh lao đến, Diêm La nhếch môi cười, trong con mắt hung hăng kia tràn đầy coi rẻ đối với con mồi.
Cùng lúc đó.
Trong bão tuyết bay đầy,
từng tiếng thú rống cuồng bạo bộc phát từ trong người của Diêm La, chấn động toàn bộ Tam Nguyên chiến trường.
Ai đều biết đó là bốn con thú bản mệnh của Diêm La.
Đều là thú bản mệnh được mãnh thú nuôi lớn!
Bốn con thú bản mệnh hung hãn này là biển hiệu của Diêm La.
- Grào grào!
Gió bão hỗn tạp cùng tiếng rống, bốn con thú bản mệnh dữ tợn xuất hiện ở xung quanh Diêm La.
Thân thể của gã rất nhỏ bé, nhưng bốn con thú bản mệnh này thì vô cùng to lớn, hung tàn.
Mỗi một con đều là hung ma giết ra từ núi thây biển máu.
Lý Thiên Mệnh không biết xuất thân của Diêm La, nhưng hiểu biết đại khái thú bản mệnh của gã.
Bốn con thú bản mệnh này đều có hơn năm trăm đốm sao trong mắt, mỗi con đều là Sinh Tử Kiếp Thú ngũ giai.
Nếu như không có Lý Thiên Mệnh, người như Diêm La đúng là mạnh hơn đệ nhất đệ tử ban đầu Hiên Viên Vũ Thành của Thiên Nguyên tông nhiều.
Có thể nói, bốn con thú bản mệnh của Diêm La lại lần nữa dẫn tới thiên hạ tán thán.
Nghe nói, Diêm La thuở nhỏ bị vứt bỏ cũng là vì bốn con thú bản mệnh.
Lúc chúng nó sinh ra phẩm cấp không cao, nhưng bốn con đều là thú hung thần, là dấu hiệu điềm xấu.
Thú bản mệnh thứ nhất là một con chim bay, toàn thân màu xám, trên người không có một cọng lông chim, ngược lại mọc gai nhọn dữ tợn, trông như nhím mà hình dạng chim.
Đáng sợ là nó có chín cái đầu, trên mỗi đầu đều có con mắt đỏ tươi như mãnh thú.
Đây là Vô Mộng Quỷ Điểu.
Con thú bản mệnh thứ hai thì Lý Thiên Mệnh khá quen thuộc, đó là một con Thao Thiết. Huyết mạch của Thao Thiết rất rộng, con này toàn thân màu đen, mọc đầy vảy đen, có hai cái đầu, tứ chi thô to và vuốt nhọn, hai cái đầu đều có mồm máu to, trong miệng có mấy hàm răng sắc bén, rậm rạp, tuyệt đối có thể xé nát bấy con mồi.
Đây là Song Đầu Âm Minh Thao Thiết.
Đúng vậy, bốn con thú bản mệnh của Diêm La đều là loại hình khác nhau.
Về điểm này thì Diêm La rất giống Lý Thiên Mệnh.
Con thú bản mệnh thứ ba của gã bề ngoài hơi giống trâu, lông toàn thân đỏ tươi, trên đầu mọc hai cái sừng rồng, lưng mọc đôi cánh, có thể xé gió bay đi, đáng sợ nhất là một đôi mắt, giống như là vòng xoáy màu đen, khiến người nhìn xây xẩm mặt mày.
Đây là Ám Tinh Quỷ Nhãn Cùng Kỳ.
Con thú bản mệnh cuối cùng có khuôn mặt rất giống con người, nhưng thân thể thì như hổ, lông siêu dài, rũ xuống, miệng và răng như heo, cái đuôi vừa dài vừa thô to giống như cây roi sắt. Lông của nó màu vàng sậm, người dơ dáy hôi rình, trông bộ lông như sóng dập dìu.
Trên thân thể vạm vỡ đó mọc tám cánh tay như của con người, tay cầm tám loại Kiếp Khí, thoạt nhìn hẳn là tu luyện một ít chiến quyết.
Đây là Bát Tí Hoàng Tuyền Đào Ngột.
Chúng nó đều có huyết mạch Hung Linh, khi Diêm La mất hết thần trí thì bốn con thú bản mệnh cũng vậy.
Chúng nó gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thiên Mệnh và các thú bản mệnh của hắn, đều mở mồm máu to.
Chúng nó chẳng những là muốn giết người, càng muốn ăn sống đối thủ!
Trên thực tế, trên con đường tu luyện chém giết của Diêm La đã ăn vô số đối thủ.
Không chỉ thú bản mệnh của gã ăn, bị Hung Linh Khí ảnh hưởng, đôi khi gã cũng ăn.
Chỉ khi tỉnh táo lại Diêm La mới buồn nôn ói ra.
Đây là số mệnh đi kèm huyết mạch Hung Linh, Diêm La không thể cưỡng lại, vì càng mạnh, gã chỉ có thể đi đến cuối con đường này.
Giây phút này, hai tay của Diêm La đều cầm binh khí, một đao một kiếm.
Đao kiếm đều có tám sợi kiếp văn, cấp độ cực kỳ cao.
Trong đó, thanh đao rộng lớn giống như một cánh cửa, màu đen âm u, quỷ khí dày đặc.
Đây là Quỷ Môn Trảm Đao, nghe nói sinh ra chuyên môn để chặt đầu.
Kiếm trong tay trái của gã có màu nhạt, nhìn ngang thì tựa dòng sông chảy. Trên kiếm điêu khắc thi hài và oan hồn, âm khí dày đặc, kinh sợ tâm hồn.
Đây là Hoàng Tuyền Âm Hà Kiếm.
Kiếm chỉ hướng nào thì đó là suối vàng địa ngục.
Diêm La cầm một đao một kiếm, như ác quỷ đi tới nhân gian, mang theo bốn con thú bản mệnh tiến đến câu hồn đoạt phách lấy mạng!
- Ta sắp bắt đầu, giờ thì tiễn ngươi lên đường.
Diêm La còn có thể nói ra câu nói này chứng minh gã giữ chút thần trí.
Nhưng tiếp theo hễ đánh nhau thì gã chẳng còn lý trí.
Hai người đều không phải loại người nói nhiều.
Gần như trong tích tắc, đọ sức giữa sống và chết bộc phát trong bão tuyết.
Hai người đều là một người bốn thú, hơn nữa loại hình của bốn con thú khác nhau.
Nhưng từ khi Lý Thiên Mệnh có được Tiên Tiên thì mô thức chiến đấu đã khác với đối phương.
Diêm La rất mạnh mẽ, nếu gã lựa chọn đấu cứng thì Lý Thiên Mệnh sẽ dùng kiểu phòng thủ thay tấn công.
- Hắn dùng thần trí đổi năng lực giết chóc thì ta càng phải dùng trí tuệ chiến đấu, chứ không phải so đấu máu me với đối phương.
Trong lòng Lý Thiên Mệnh biết rõ đây tuyệt đối là một trận chiến đấu hung hiểm sống chết.