- Ha ha, ngươi hỏi cái này vì suy nghĩ cách chạy trốn sao?
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Hài tử, Phệ Tâm Trùng của ta ở trên người của ngươi, đời này ngươi đừng suy nghĩ phức tạp quá.
Tuy Huyết Ý Quỷ Vương không trả lời trực tiếp nhưng đáp án rất hiển nhiên.
Thiên Tinh Kết Giới này chỉ có Lý Thiên Mệnh vào được, nếu không thì kết giới tự hủy, Kiếp Nguyên chí cao biến mất.
Từ khi Kiếp Nguyên chí cao xuất hiện chín Thần Vực đều chú ý nơi này, Cửu Cung Quỷ Tông muốn độc bá không dễ dàng như vậy, nên mới lập ra Đệ Nhất Thiên Hạ Hội.
Thiên Tinh Kết Giới là Thái Cổ Thần Vực đưa ra, phỏng chừng Thái Cổ Thần Tông không ngờ Thiên Tinh Kết Giới sẽ tạo thành phiền phức lớn như vậy cho Cửu Cung Quỷ Tông.
- Chỉ có bản thân ta có thể đi vào thì . . .
Trong lòng Lý Thiên Mệnh thả lỏng nhiều.
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Ngươi có thể lựa chọn từ chối, ta sẽ cho ngươi nhấm nháp uy lực một ngày của Phệ Tâm Trùng trước, sau khi một ngày kết thúc, nếu ngươi trở nên ngoan hơn, đóng kín Thiên Tinh Kết Giới thì ta sẽ cho ngươi từ hưởng phúc chín ngày còn lại rút ngắn còn một ngày. Nhưng nếu làm vậy thì ngươi sẽ miễn phí hưởng thụ một ngày. Người trẻ tuổi, nên tin vào lời khuyên của tiền bối đi, nếm thử một ngày ngươi sẽ hối hận chính mình là con người.
Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi, nói:
- Ta đi vào.
- Sảng khoái vậy à?
Huyết Ý Quỷ Vương giật mình, hắn còn tưởng đâu cái tên kiên cường này sẽ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta tin tưởng sự tàn nhẫn của ngươi tuyệt đối sẽ vượt qua tưởng tượng của ta.
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Giỏi lắm, ngươi nhìn thấu suốt, ta đã xem nhẹ ngươi.
- Ừm.
Trước bao nhiêu sự chú ý, Lý Thiên Mệnh cứ như thế đi hướng Thiên Tinh Kết Giới.
Đám người Phong Thanh Ngục, Lý Thải Vi, Long Thương Nguyên đều đang nhìn thiếu niên sắp đi hướng tử vong.
Thiên Tinh Kết Giới mà bị đóng lại thì hắn chết chắc.
Bất đắc dĩ thú bản mệnh của Huyết Ý Quỷ Vương là Phệ Tâm Cự Ma nổi tiếng thiên hạ.
Lý Thiên Mệnh bị trồng Phệ Tâm Trùng, chỉ có một con đường chết, lựa chọn ít chịu khổ là quyết định lý trí nhất.
Nói thật thì nhiều trưởng bối đều không có dũng khí trực diện cái chết.
Đa số người phải thật sự ăn chút đau khổ mới biết trần gian tàn khốc tới cỡ nào.
Đứng trước Thiên Tinh Kết Giới, Lý Thiên Mệnh vươn tay chạm vào, Kết Giới Chi Tâm trên người của hắn hiện ra, hút hắn vào trong.
Lúc này Lý Thiên Mệnh đã vào trong phạm vi kết giới.
Lý Thiên Mệnh bỗng nhiên cười lên.
Tất cả áp lực trên người biến mất hết, chỉ có tức giận ngút trời tràn ngập trong lồng ngực.
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn các cường giả hàng đầu của năm Thần Vực, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở người áo đỏ.
- Huyết Ý Quỷ Vương!
Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực nhìn Huyết Ý Quỷ Vương, trong mắt bùng nổ tia sáng hung tợn.
Huyết Ý Quỷ Vương cười nhạt hỏi:
- Làm gì thế?
Lý Thiên Mệnh gầm lên một tiếng, chấn động trời sao:
- Bố tiên sư cha nhà mi!!!
Mọi người ngẩn ngơ.
Trong trời sao yên tĩnh như chết.
Huyết Ý Quỷ Vương há hốc mồm, ngây ra cả buổi rồi bỗng xì một tiếng, ôm bụng cười to.
- Ha ha ha!
Mọi người đều cười.
- Thằng nhãi này làm ta cười chết mất.
- Đúng là một kẻ kỳ diệu, chậc chậc.
- Được rồi, cho hắn trút ra đi, dù sao người trẻ tuổi tự cho mình giỏi là chuyện bình thường, chưa bị xã hội đánh bầm dập mà.
- Huyết Ý, ngươi cứ tạm ngậm bồ hòn đi.
Bầu không khí ở lối vào Thiên Tinh Cảnh trở nên sống động vì Lý Thiên Mệnh.
Cười cả buổi, Huyết Ý Quỷ Vương khoát tay:
- Rồi rồi, cho ngươi lấn lướt đấy, đã chửi xong rồi thì đừng lề mề nữa, làm việc đi, đóng Thiên Tinh Kết Giới.
Lý Thiên Mệnh thu về vẻ giận dữ, ngược lại cười toe gằn từng chữ:
- Đóng cái mả mi!
Mọi người lại ngẩn ngơ.
Nhưng lần này không ai cười, mọi người hơi mất kiên nhẫn.
Huyết Ý Quỷ Vương thản nhiên nói:
- Có phải trong óc của ngươi có mụt nhọt không? Chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta không thể vào Thiên Tinh Kết Giới thì không làm gì được ngươi? Đừng quên Phệ Tâm Trùng còn ở trên người của ngươi.
Gã sắp hết kiên nhẫn.
Lý Thiên Mệnh hỏi ngược lại:
- Phệ Tâm Trùng gì chứ? Là hóa thân ngu xuẩn vô tri của ngươi hay gì?
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, bọn họ hoàn toàn không có ý cười, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Thiên Mệnh không biết sống chết.
Bao gồm Huyết Ý Quỷ Vương cũng lạnh lùng mà âm u.
- Huyết Ý, ngươi đã đánh giá cao hắn.
- Xét cho cùng thì đây là đứa trẻ chưa chịu khổ bao giờ, cho hắn nếm mùi trước đi.
- Dù sao tuổi quá nhỏ, tâm hoảng đánh mất luôn thần trí.
- Nếm mùi rồi hắn sẽ biết nên nói chuyện thế nào, nên làm gì.
Cường giả khác ở xung quanh đều có chung một ý tưởng.
Tất cả người trên Viêm Hoàng đại lục đều sợ Phệ Tâm Cự Ma của Huyết Ý Quỷ Vương, dù là Quỷ Vương khác cũng kiêng kỵ.
Khi đã bị Phệ Tâm Trùng chui vào người, trốn trong trái tim thì dù xé trái tim ra cũng chưa chắc có thể lôi nó ra. Lúc nó ăn thì sẽ dung hợp với trái tim trước, nuốt từ từ, chế tạo nỗi thống khổ thấu tim, trong quá trình này tổng thể trái tim sẽ không bị khuyết nhiều, chỉ chậm rãi chuyển đổi.
Sau khi ăn xong, Phệ Tâm Trùng là trái tim của Lý Thiên Mệnh, nhưng trái tim này đã không thuộc về bản thân hắn.
Lý Thiên Mệnh biết nó đáng sợ đến mức nào.
Nhưng đối phương căn bản không biết Nhân Hoàng Long Giáp của hắn đặt ở trái tim.
Bọn họ càng không biết, trên người hắn còn có một loại Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ chuyên ăn máu thịt!
Khi Huyết Ý Quỷ Vương lắc đầu định sai khiến Phệ Tâm Trùng hành động thì từ lồng ngực của Lý Thiên Mệnh bỗng thò ra một nhánh lá.
Trên nhánh lá mọc ra một đóa hoa Địa Ngục màu đỏ máu, Mạn Châu Sa Hoa.
Mạn Châu Sa Hoa có nhiều cánh hoa hình kiếm, rậm rạp, lãnh diễm mà sắc bén.
Cái này chưa phải là gì, chân chính khiến toàn trường tĩnh mịch, ngơ ngẩn là trên đóa hoa màu đỏ máu đó có một con sâu thịt màu máu đang nằm.
Toàn thân của nó găm đầy cánh hoa hình kiếm, đang thống khổ giãy giụa.
Ngay sau đó, ngực của Lý Thiên Mệnh lại vươn ra nhiều rễ cây màu đen đâm vào người của Phệ Tâm Trùng, chớp mắt ăn sạch con sâu thịt to mập này.
Mấy người cường giả của năm Thần Vực nhìn toàn bộ quá trình, trợn mắt há hốc mồm, một câu nói đều nói không ra.
Mãi đến khi nhánh cây ở ngực Lý Thiên Mệnh rút về hết, không gian vẫn tĩnh lặng.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười thở phào:
- Tiên Tiên, đa tạ ngươi.
Tiên Tiên chu môi nhỏ, bộ dạng còn thèm thuồng:
- Không cần tạ, về sau còn có người đưa thịt vào thì nhớ sớm kêu ta đi ra ăn. Bé sâu ngon quá đi, tuy giỏi tránh né nhưng sao có thể thoát khỏi miệng nhỏ của Tiên Tiên được, hi hi! Hắn có tặng một vạn con sâu vào thì ta đều ăn sạch hết, Tiên Tiên còn chưa no.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ha ha, ngươi lập công lớn, cứu ta một mạng, kế tiếp nhất định sẽ có thưởng lớn!
- Ôi, vui quá là vui, hoan hô!
Tiên Tiên vui vẻ múa trong không gian bản mệnh.