Trừ nam nhân trung niên này ra còn có một người dẫn đầu, đó là một bà già lưng khòm.
Bà ta tóc hoa râm, thấp bé mập mạp, nhưng mà tinh thần phơi phới, mặt mày hồng hào, đi đường vững vàng.
Tuy thân thể của bà ta lòm khòm nhưng rất linh hoạt, trên người chỉ có khuôn mặt là có nếp nhăn, làn da nơi khác mềm mịn như của trẻ sơ sinh, thoạt nhìn rất kỳ lạ.
Nam nhân mặt trái dâu hỏi:
- Anh bà, có phải ngươi lại cho thú bản mệnh của mình ăn con nít không? Lần trước ngươi đã bị tố cáo, đường chủ nạt nộ lệnh cho ngươi bỏ thói xấu này rồi mà, sao còn tái phạm?
Anh bà cười híp mắt nói:
- Cừu Cung, ngươi đừng ra vẻ người tốt, ngươi cũng biết Quỷ Anh Thú của ta thích món này nhất, nếu nó không ăn thì bà già này sẽ phải chết trong Tử Kiếp. Ta đã hơn ba trăm tuổi, sao có thể so với các ngươi được? Hơn nữa Cửu Cung Thần Vực lớn như vậy, đủ mọi loại người làm bất kỳ chuyện gì, nhưng có một đám súc vật ra vẻ trang nghiêm, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, lén lút làm đủ chuyện xấu. Ta sống hơn ba trăm năm, có loại người nào chưa từng gặp? Hiện giờ Thiên Tinh Cảnh mở, cũng cần đánh trận, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, tự nhiên phải sống thật sảng khoái mới không uổng đến thế giới này một lần.
Hai người mang theo bảy Kiếp Lão đi vào dung nham.
Mọi người đều là bằng hữu cũ, giao tiếp khá tùy ý, vừa tra xét vừa tán gẫu.
Cừu Cung mặt trái dâu nói:
- Bên này không có khe nứt không gian, có thể thả thú bản mệnh ra. Thường nghe nói Thiên Tinh Cảnh là nơi có bảo bối, mọi người hãy xem cho kỹ. Chúng ta không tìm được bảo bối nhưng bị người của tông môn khác tìm được thì sẽ bị phạt. Trong lòng mọi người cũng biết thủ đoạn của đường chủ rồi.
- Biết.
- Bởi vậy mới nói, vào Thiên Tinh Cảnh chưa chắc là chuyện tốt, không hốt được nhiều như trên chiến trường, còn có thể gây ra họa.
- Nói cũng phải, ai mà dám tự ý lấy bảo bối ở đây? Trên chiến trường thì khác, giết rồi cướp thôi.
Anh bà cười khúc khích nói:
- Biết làm sao được, lỗi tại kết giới phong cấm, áp chế đám trùm Sinh Tử Kiếp cảnh bát trọng trở lên xuống còn Tử Kiếp thất trọng, ta nghe nói đường chủ cảnh giới Tử Kiếp thất trọng của chúng ta ở trong này có thể đánh với Quỷ Vương. Việc này mà truyền ra thì người đời đều không tin nổi, bà già sống hơn ba trăm năm cũng chưa từng nghe có kết giới phong cấm ghê gớm như vậy. Ai biết Thiên Tinh Cảnh trong truyền thuyết này là thế giới vỡ nát đâu chứ?!
Cừu Cung nói:
- Anh bà, ngươi nói vậy là sai rồi, dù cảnh giới của Quỷ Vương bị áp chế xuống Tử Kiếp thất trọng, cùng cảnh giới với đường chủ của chúng ta, nhưng nếu thật sự đánh nhau ở đây, với thủ đoạn của Quỷ Vương thì một bàn tay đều có thể bóp chết đường chủ của chúng ta. Bọn họ làm Quỷ Vương, trên người có quá nhiều thứ vượt qua cảnh giới, không có Sinh Tử Kiếp cảnh bát, cửu trọng thì đừng hòng hạ được bọn họ.
- Ai chẳng biết, còn cần ngươi nói? Ta ví von vậy thôi, dù sao chuyện này mới lạ!
- Nói đúng, đó giờ chưa từng cảm thấy có ngày ta và đám trùm tông môn gần nhau đến thế.
Bọn họ rất thoải mái trò chuyện rôm rả.
Có vài người lặn xuống dung nham, tìm kiếm khắp nơi.
Bỗng nhiên trong dung nham vọng ra tiếng hét the thé:
- Chỗ này có người, là Lý Thiên Mệnh!!!
Đó là tiếng hét của Anh bà.
Đúng vậy, Lý Thiên Mệnh đã bị bà ta nhìn thấy.
Đối phương đã tìm tòi lại đây, Lý Thiên Mệnh vốn định âm thầm rời đi, nào ngờ bà già này rất thính mũi, chỉ ngửi sơ đã ngửi được mùi người.
- Anh bà, ngậm miệng lại!
Giọng nói của Cừu Cung từ phương xa truyền đến.
Anh bà khóa chặt Lý Thiên Mệnh, khó hiểu hỏi:
- Tại sao phải ngậm miệng? Đường chủ khiến chúng ta phát hiện ra hắn lập tức báo lên!
Cừu Cung nói:
- Báo cái quái gì, nhanh chóng bắt hắn thì công lao thuộc về chúng ta!
Mắt Anh bà sáng rực, tuy bà không đi Đệ Nhất Thiên Hạ Hội nhưng có hiểu đôi chút về Lý Thiên Mệnh.
Một siêu thiên tài hơn hai mươi tuổi giết luôn Diêm La, xác thực rất kinh người.
Nhưng bọn họ có chín người!
Nhóm bọn họ cảnh giới thấp nhất là Sinh Kiếp lục trọng, cao hơn Diêm La một trọng.
Bà và Cừu Cung càng là từ sinh vào tử, bước vào Tử Kiếp lục trọng, có sức mạnh Tử Kiếp khủng bố.
- Bà già hơn ba trăm tuổi, từ khi vào Quỷ Tông thì không làm thiên tài, nhưng ba trăm năm nay thiên tài bị ta giết nhiều cỡ hàng nghìn hàng vạn, ha ha!
Anh bà đã thấy nhiều thiên tài ngã xuống, Lý Thiên Mệnh ở trong mắt bà ta là một đứa con nít kiêu ngạo.
- Ra tay!
Trong phút chốc chín người xúm lại, ra tay công kích.
Lý Thiên Mệnh đối mặt áp lực từ bốn phương tám hướng, hắn híp mắt.
Lý Thiên Mệnh vốn định khiến Meow Meow dựa vào tốc độ mang theo chính mình chạy khỏi nơi này, nhưng những người này tốc độ không chậm, nếu bị bọn họ bám sát sau lưng, động tĩnh lớn thì kẻ truy sát sẽ càng lúc càng nhiều.
Thế thì chỉ có con đường chết.
Lý Thiên Mệnh vứt bỏ ý nghĩ chạy trốn, lựa chọn chiến đấu chỉ vì một nguyên nhân.
Đó là . . . đối phương tham công!
Bọn họ cũng không muốn làm ra động tĩnh lớn.
Đây là lẽ thường của con người, Lý Thiên Mệnh nhìn thấy lòng tham khó mà che giấu trong mắt họ, điều này thành cơ hội của hắn.
- Đánh nhanh thắng nhanh!
Lý Thiên Mệnh nháy mắt đi vào trạng thái tử chiến.
Oong!
Bốn thú bản mệnh của hắn giống như bốn ngôi sao rực rỡ lao ra khỏi không gian bản mệnh.
Chúng nó sau khi lột xác đây là lần đầu tiên xuất chiến!
Nơi này vẫn nằm trong lớp dung nham cạn, có thể tùy thời lao ra, nhóm Lam Hoang cũng có thể thích ứng nhiệt độ cỡ này.
Đối với Lam Hoang thì biển lửa tựa như sóng biển, thể lỏng là vùng trời của nó.
Nhưng ngay phút đầu tiên phong tỏa toàn trường là Khởi Nguyên Thế Giới Thụ.
Tiên Tiên sợ lửa, nhưng dung nham lớp nông không ảnh hưởng tới nó quá nhiều, cành lá, dây leo, rễ cây, và ba đóa hoa trắng, đỏ, đen đều nở ra.
Có Vĩnh Dạ Sắc Vi rực rỡ ánh sao vừa nở hoa.
Trong ánh sáng này, thân thể của Tiên Tiên đã kéo dài mấy nghìn thước, có thể chạm tới bất kỳ chỗ nào.
Thiên Trọng Tinh Hoàn trên người Lam Hoang đã bắt đầu xoay tròn, con rồng hai đầu cuồng bạo này lưng cõng chín tòa Quỳ Sơn, trong bụng có chín tầng Quỳ Hải, tựa như thế giới vì sao, sẵn sàng lật trời đổ nước trong biển dung nham này.
Còn có một con cự thú lôi đình đi ra từ hắc ám, toàn thân ma khí ngập trời.
Nó nằm rạp xuống, xuất hiện ở bên cạnh Lý Thiên Mệnh, hình thể tương đương với một phần ba của Lam Hoang, khá to lớn.
Khiến người da đầu tê dại nhất là đôi mắt màu trắng lạnh lùng túc sát của nó, móng vuốt và răng vừa dài vừa sắc bén, còn có một cái đuôi như roi dài đung đưa ở sau lưng.
Đây là Meow Meow có được Thái Bạch Ma Cốt.
Ngoài ra, còn có Huỳnh Hỏa treo trên vai Lý Thiên Mệnh, nó thoạt nhìn không gây chú ý nhất.
- Giết sạch!
Khi Lý Thiên Mệnh thốt ra hai chữ này, một người bốn thú gần như ra tay cùng một lúc.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, đã nắm rõ đối thủ lần này.
Chỉ có hai người hơi khó đối phó.
Một bà già, một người đàn ông mặt trái dâu.