- Giúp ta!
Không cần Anh bà kêu, vẫn có một đám người công kích Lý Thiên Mệnh.
Nhưng những công kích đó rơi xuống người Lý Thiên Mệnh vậy mà không phá vỡ được Luyện Ngục Thuẫn Giáp.
Thậm chí Kiếp Khí trong tay một người bị Luyện Ngục Thuẫn Giáp làm gãy.
- A!!!
Anh bà gầm lên một tiếng, cầm Ma Nha Long Trượng thi triển chiến quyết Sinh Tử Nhị Nguyên.
Ma Nha Long Trượng múa thành tầng tầng lớp lớp, lực lượng của Tử Kiếp lục trọng hội tụ trong đó, biển dung nham bị đánh dạt ra một con đường.
Keng!
Lý Thiên Mệnh một kiếm chém trúng Ma Nha Long Trượng.
Kiếp Khí đứng đầu này đột nhiên nổ nát.
Mảnh nhỏ của Kiếp Khí đều đâm vào người Anh bà.
- Xéo!
Lý Thiên Mệnh quét kiếm qua, đầu của Anh bà với con mắt trợn trừng chết không nhắm mắt bay ra ngoài.
Nhiều lực lượng sinh mệnh bị sức mạnh Tử Kiếp cướp đoạt, bị Sinh Chi Mệnh Tuyền của Lý Thiên Mệnh hấp thu.
Hắn muốn thông qua giết người lại vào Sinh Kiếp.
Lý Thiên Mệnh không biết Anh bà, cũng không biết ở vài nơi trong Cửu Cung Thần Vực, bà ta là quỷ cuồng ăn trẻ sơ sinh khiến phụ mẫu trong thiên hạ nghe tiếng sợ vỡ mật.
Rất nhiều nữ nhân mang thai mười tháng sinh con ra bị Anh bà bắt cóc cho thú bản mệnh ăn vặt.
- Đây là lực lượng gì?
Trong khoảnh khắc Anh bà chết, Lý Thiên Mệnh nghênh đón một ít Thiên Ý chúng sinh kỳ lạ.
- Loại cảm giác này . . . tên là công đức?
Điều này khiến hắn cảm giác được mới mẻ.
Hắn giết Anh bà, có người cảm kích hắn, hơn nữa là rất nhiều người?
Những người này căn bản không thấy cảnh này!
Nó khác với Thiên Ý chúng sinh trước kia về mặt bản chất, nhưng Lý Thiên Mệnh cảm thấy có lẽ nó càng quan trọng hơn.
Bởi vì công đức đại biểu cho thay trời hành đạo, đại biểu cho hành hiệp trượng nghĩa, càng đại biểu chính đạo!
- Nếu đã là súc sinh gây họa một phương thì hãy chết hết cho lão tử!
Lý Thiên Mệnh không dừng lại một phút nào, trực tiếp gia nhập chiến trường, bắt đầu đại khai sát giới.
- Giết giết giết giết!
Công đức tồn tại trong vô hình, có thể phong phú Thiên Ý Đế Hoàng, mặc kệ đối phương làm ác nhiều hay ít, miễn là giết đối phương thì không sợ không có.
- Giết kẻ ác, lấy công đức, còn có thể cướp đoạt sinh cơ, từ chết chuyển sống?
Lý Thiên Mệnh đã thấy rõ con đường Sinh Tử Kiếp cảnh nghịch thiên của mình.
Mấu chốt nhất là, hắn là con cưng của trời, thay trời hành đạo.
Sức mạnh của hắn thành lập trên cơ sở chính đạo, mà không phải mất trí phát cuồng, gây họa một phương.
Bảy Kiếp Lão Sinh Kiếp lục trọng, nhỏ nhất cũng được một trăm tuổi, già nhất là Anh bà ba trăm tuổi.
Giờ phút này, bọn họ trông thấy Anh bà bị giết, nhìn thấy Lý Thiên Mệnh đáng sợ như vậy, lập tức đổi ý muốn đi kêu thêm người.
Nhưng đã muộn!
Vĩnh Dạ Ma Chú của Tiên Tiên đã bén rễ trên người họ, khiến vài người rơi vào táo bạo.
Trong số bọn họ có người thân thể đã tổn hại nặng, bị thương dễ dàng mất đi lý trí, cho nên bọn họ cho rằng chính mình chỉ là giết đến nổi điên.
Sự thực là phấn hoa của Vĩnh Dạ Ma Chú đã đưa bọn họ vào vực sâu của ác mộng.
- Lão Triệu, ngươi lại dám đánh ta?
- Lỡ tay thôi, ngươi khẩn trương cái gì? Là sợ ta nói cho người khác biết chuyện ngươi giết huynh trưởng, cưỡng bức tẩu tử sao?
- Ngươi tìm cái chết!
- Ta sợ ngươi chắc? Nhào vô, muốn đập ngươi lâu rồi!
Đây là Vĩnh Dạ Ma Chú, hoàn toàn đào móc ra mặt tối trong tính người.
Đến lúc hăng máu thì thậm chí quay sang tàn sát nhau.
Đây là hiệu quả đỉnh cao nhất của Vĩnh Dạ Ma Chú.
Trên thực tế, nếu trong lòng bọn họ đủ bằng phẳng thì sẽ không trúng độc sâu như vậy.
Cảnh tượng như thế khiến Cừu Cung khắc sâu ý thức được, đây là thủ đoạn của cái cây kia!
Cừu Cung cảm thấy sợ.
Mấy người khác đi không được, nhưng gã thì có thể đi.
Hiện tại đừng nói công lao, mạng sống quan trọng hơn.
- Nhanh chóng thông báo cho mấy người khác!!!
Cừu Cung bất chấp thú bản mệnh, xoay người đi.
- Còn dám chạy, ăn một kiếm nát mông của lão tử! Ta đã mở độc chiêu Đế Tinh Thiểm Diệu, không chém chết ngươi thì ta làm sao xứng với danh hiệu Vua Chém Phương Bắc?!
Thái Cổ Thần Vực ở phương bắc.
Huỳnh Hỏa điên cuồng gào thét, giống như mặt trời lao đến.
Một chiêu Thần Hình Câu Diệt Kiếm mới học được đâm vào vị trí bí ẩn của Cừu Cung.
- A!!!
Cừu Cung phát ra tiếng hét xé trời, Tà Ma của Lý Thiên Mệnh chớp mắt đâm thủng đầu của Cừu Cung trong khi gã đang hét.
Cừu Cung chết thảm tại chỗ.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đừng khoe khoang nữa, có lẽ sẽ có người nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng giết sạch đi!
- Rõ, đại ca!
Huỳnh Hỏa tiếp tục Đế Tinh Thiểm Diệu, một đường cắt đầu người.
Phụt phụt phụt!
Vĩnh Dạ Ma Chú của Khởi Nguyên Thế Giới Thụ biến nơi này thành địa ngục đẫm máu.
Bọn họ tự sát, giết nhau, tàn sát, một mảnh hỗn loạn.
Thái Bạch Ma Cốt của Meow xé nát ba con Quỷ Anh Thú, thần thông lôi đình của nó hỗ trợ toàn trường, cùng Tiên Tiên phong tỏa.
Huỳnh Hỏa chém chết hai Quỷ Diện Hỏa Độc Hải Triết của Cừu Cung, sau đó một đường tập kích, số lượng giết người bắt kịp Lý Thiên Mệnh.
Càng miễn bàn Lam Hoang, dưới Thiên Trọng Tinh Hoàn, nơi nó đi qua đều là thịt nát.
Một trận đồ sát sảng khoái khiến chín người của Thanh Quỷ Đường trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ chết trận.
Thủ đoạn mới của chúng nó mạnh mẽ khiến Lý Thiên Mệnh nhìn lác mắt.
Nói tóm lại là không có con nào yếu hết.
Mỗi con đều có sở trường riêng.
Nhưng Lý Thiên Mệnh không có thời gian cảm khái.
Sau khi giải quyết xong, bốn con thú bản mệnh của hắn đều trở lại không gian bản mệnh.
Lý Thiên Mệnh lặng lẽ rời đi.
Phương xa dường như có người đuổi theo!
Hắn lập tức tăng tốc.
Không bao lâu sau, hắn âm thầm rời khỏi ngôi sao lửa này.
Đứng ở giữa hư không, Lý Thiên Mệnh nhìn xuống thấy bóng người vụt qua, hắn lạnh lùng cười.
- Tức là tại đây, cảnh giới cao nhất chỉ đến Tử Kiếp thất trọng, ngay cả Quỷ Vương đều bị áp chế ở cảnh giới này? Cho nên, ta chỉ cần không rời khỏi đây thì chắc chắn sống! Chỉ cần ta đủ cẩn thận, không bị phát hiện, tiếp tục như vậy, ta sớm muộn gì có thể chúa tể nơi này! Huyết Ý Quỷ Vương, Lý Thải Vi, các ngươi tốt nhất là vào đây hết, hãy chờ đấy!
Trong mắt Lý Thiên Mệnh dấy lên cơn bão thù hận mãnh liệt.
Lý Thiên Mệnh xoay người nhìn Thiên Tinh Cảnh vô tận.
- Đã vậy thì ta có thể thăm dò thật kỹ Thiên Tinh Cảnh này rốt cuộc có bí mật gì nhỉ?
Trong lúc vô tình nghe cuộc nói chuyện của nhóm Anh bà mang lại thông tin quá quan trọng cho Lý Thiên Mệnh.
- Nhưng không thể lơ là, bọn họ đông người hơn, sẽ có nhiều người Sinh Tử Kiếp cảnh thất trọng trong Thiên Tinh Cảnh, hiện giờ ta cùng lắm là đối phó được Tử Kiếp lục trọng. Hơn nữa người vượt qua bát trọng tuy rằng cảnh giới bị áp chế, nhưng các loại thủ đoạn như chiến quyết vẫn còn đó, sức chiến đấu khẳng định không chỉ như vậy.
- Ổn định lại . . .
Lý Thiên Mệnh hít sâu nhìn về phía sâu trong Thiên Tinh Cảnh.
Hắn lắc người biến mất trong trời sao tràn đầy khe nứt không gian.
Sau khi Lý Thiên Mệnh rời đi, động tĩnh trên ngôi sao lửa này mới càng lúc càng lớn, rất nhiều người đều đi ra.
- Khởi bẩm đường chủ, Thanh Quỷ Đường bị giết sạch!
- Bốn tông môn khác có giao hẹn với chúng ta, dù có tranh chấp cũng không thể giết người, đối phương quá hung tàn, có lẽ là Lý Thiên Mệnh!
- Có lẽ hắn còn chưa đi xa, nhanh đuổi theo!
- Báo lên trời, báo cáo Quỷ Vương rằng ở ngôi sao số một trăm tám mươi mốt phát hiện tình nghi là dấu vết Lý Thiên Mệnh!
Nhiều người lao ra ngôi sao lửa này.
Lý Thiên Mệnh thấy thế càng đi xa hơn.
- Cứ kiếm từ từ, ta không rảnh chơi cùng.
Điều bây giờ Lý Thiên Mệnh muốn biết là Thiên Tinh Cảnh này rốt cuộc cất giấu cái gì.