Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1153 - Chương 1153 - Bồ Đề Bản Vô Thụ

Chương 1153 - Bồ đề bản vô thụ
Chương 1153 - Bồ đề bản vô thụ

Long Thương Nguyên chọn một người:

- Vương Phong Hồng, ngươi lại đây.

Nghe tên của mình, một lão già xoe tròn mắt, vội vàng lắc đầu.

Long Thương Nguyên gằn giọng:

- Nghe lệnh!

Lão già hốc mắt đỏ rực, đau buồn giận dữ tuyệt vọng chất vấn:

- Tông chủ, tại sao là ta? Ta đã lập công lao hãn mã cho Tứ Tượng Hải Tông, cả đời ta cúc cung tận tụy, có chỗ nào có lỗi với tông môn? Có lỗi với tông chủ không?

Long Thương Nguyên thản nhiên nói:

- Ngươi lớn tuổi.

Lão già cười thảm:

- Lớn tuổi thì đáng chết?! Ha ha!

Long Thương Nguyên ra lệnh:

- Đừng nói nhảm, người đâu, đè hắn lại!

Người của Tứ Tượng Hải Tông do dự một chút rồi vẫn ra tay khống chế lão già.

Lão già tức giận chửi rủa:

- Long Thương Nguyên, đồ chó săn không biết xấu hổ, quỳ liếm không e ngại chi! Ngươi là sỉ nhục lớn nhất của Tứ Tượng Thần Vực ta mãi đến thiên thu vạn đời! Ngươi khiến con dân Hải Thần hổ thẹn vì ngươi! Ngươi không xứng làm Hải Long Vương!

Long Thương Nguyên mất mặt quát:

- Ngậm miệng!

Long Thương Nguyên chưa từng thấy kẻ nào không biết điều như vậy, mấu chốt là còn ở trước mặt người ngoài.

Huyết Ý Quỷ Vương không quan tâm vở kịch hài của bọn họ.

Gã lại dùng một Mệnh Linh Thạch, người của Tứ Tượng Hải Tông ném lão già tên Vương Phong Hồng xuống lỗ đen sao.

Răng rắc!

Mệnh Linh Thạch vỡ nát, người đã chết.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không kiềm được đều lùi ra sau, bọn họ sợ Long Thương Nguyên lại chọn người.

Trên tay của Huyết Ý Quỷ Vương còn cầm nhánh cây của Khởi Nguyên Thế Giới Thụ, chứng minh Lý Thiên Mệnh không chết.

Nhưng những người này lại chết rồi, việc này chứng minh cái gì?

Huyết Ý Quỷ Vương âm u nguyền rủa:

- Lại là Hiên Viên Đại Đế chết tiệt?! Cái tên đã chết hai mươi vạn năm sao vẫn âm hồn không tan?

. . .

Cục diện nguy cơ tứ phía, Lý Thiên Mệnh sẽ chỉ càng thêm cẩn thận, tuyệt đối không dễ dàng bại lộ vị trí của mình.

Thực lực của hắn càng lúc càng mạnh, năng lực ẩn giấu bản thân thì càng lúc càng cao.

Trong khi âm thầm ám sát, chính Lý Thiên Mệnh cũng không biết đã qua bao nhiêu ngày rồi.

Nhưng hắn biết chính mình giết bao nhiêu người!

Đôi mắt thẩm phán lặng lẽ quét qua một đám ngôi sao.

Gặp kẻ cùng hung cực ác tự nhiên sẽ tiễn xuống địa ngục.

Lực lượng công đức chưa bao giờ khiến Lý Thiên Mệnh thất vọng.

Thiên Ý Đế Hoàng của hắn không có Trạm Tinh Cổ Lộ thấm nhuần ngược lại trưởng thành nhanh đến chóng mặt, vượt qua cực hạn của Sinh Tử Kiếp cảnh.

Một đường gặt, có ít nhất hơn năm trăm người chết trong tay hắn.

Trên thực tế, đối phương sớm biết Lý Thiên Mệnh còn sống, cũng có một ít phòng bị.

Đáng tiếc là vô dụng.

Bởi vì bọn họ cần sưu tầm kho báu thì phải tản ra, nếu không thì hiệu suất quá thấp.

Hễ tản ra là Lý Thiên Mệnh có cơ hội.

Sau khi ám sát hơn năm trăm tên hung đồ, đi qua trên trăm ngôi sao, hắn rốt cuộc lần thứ hai bước chân vào Tử Kiếp.

- Tử Kiếp tứ trọng!

Càng đi lên càng nhìn thấy rõ con đường thành thần của chính mình.

- Từ Sinh Tử Kiếp cảnh bát trọng trở lên sẽ bị kết giới phong cấm áp chế, tức là về mặt lực lượng thì chênh lệch giữa ta và tồn tại hàng đầu trong Thiên Tinh Cảnh không còn quá lớn.

Lý Thiên Mệnh vận chuyển lực lượng Tử Kiếp toàn thân chạy từ trên xuống dưới, khuếch tán hơi thở tử vong, khiến khí chất của hắn thay đổi lớn.

So với cảnh giới Sinh Kiếp, bây giờ đạp vào Tử Kiếp, lực lượng tử vong toàn thân khiến Lý Thiên Mệnh càng giống như kẻ giết chóc trong bóng ma.

- Có lẽ bắt đầu từ bây giờ ta không cần làm rùa đen rút đầu lẩn trốn nữa.

Lý Thiên Mệnh nhìn Thiên Tinh Cảnh sao giăng đầy, trong mắt lóe tia sáng lạnh.

Co đầu rút cổ quá lâu, chạy bạt mạng bốn phương, dù làm đối thủ tức giận đến nỗi giậm chân nhưng trong lòng hắn rất ức chế.

- Nếu như ở bên ngoài thì ta và những người này cách biệt như lạch trời, nhưng trong Thiên Tinh Cảnh là cơ hội tốt nhất của ta. Có thể làm chút gì cho Thần Tông không, có thể khiến Linh Nhi an nhiên không lo âu hay không thì phải xem bản thân ta.

- Linh Nhi, nhất định phải ngoan ngoãn chờ ta mang theo tin tức tốt trở lại . . .

Trong trời sao, Tà Ma quấn quanh tay hắn, lặng lẽ bay xuống một hành tinh.

Các cường giả tiền bối năm Thần Vực sưu tầm kho báu trên hành tinh này không hay biết ác mộng càng đáng sợ đã buông xuống.

Hắn tiếp tục bước lên con đường giết chóc, càng thêm hung tàn!

Khi đã kiên định trái tim, dù làm đao phủ của Thiên Đạo thì hắn cũng sẽ không nhẹ tay nữa.

Hôm nay không giết, ngày khác làm gì còn cơ hội, để đám hung đồ tội ác đa đoan này tụ tập lại với nhau sao?

Công đức không dễ lấy.

Trong khoảng thời gian này, Lý Thiên Mệnh trừ thành con quỷ giết chóc trong Thiên Tinh Cảnh ra còn làm một việc khác.

Đó là tìm lỗ đen sao!

Lần trước Lý Thiên Mệnh nghe được tên này, hắn không có Tinh Đồ, chỉ có thể cầu may, cũng may mắn mỗi lần tới gần đều có Nhân Hoàng Long Giáp chỉ dẫn cho.

Trong quá trình tu hành Lý Thiên Mệnh lại gặp bốn lỗ đen sao khác nhau, mỗi lần đi vào, cuối cùng trông thấy con số liên tục tăng thêm.

Mãi đến con số sáu.

- Đã là cái thứ sáu, còn có bao nhiêu?

Lý Thiên Mệnh nhìn Thiên Tinh Cảnh mênh mông này, thầm suy đoán.

- Qua lâu như vậy, không biết người của năm Thần Vực lại lấy được bao nhiêu kho báu?

. . .

Một góc trong Thiên Tinh Cảnh, trên Hỏa Diễm Tinh Thần có núi lửa phun trào.

Mấy trăm Kiếp Lão tụ tập lại với nhau.

Bọn họ đến từ năm Thần Vực, mỗi tông môn đều có đại biểu có mặt ở đây.

Huyết Ý Quỷ Vương, Long Thương Nguyên đứng giữa đoàn người, mặt đen như mực.

- Quỷ Vương, đã thống kê rồi, trong khoảng thời gian này tổng cộng mất tích sáu trăm người trở lên, toàn bộ không có tung tích, hiển nhiên đã chết, tìm được xác chết của một số người rồi.

- Trên mỗi ngôi sao chỉ thiếu vài người, mọi người cho rằng bọn họ đi ngôi sao khác, không điều tra kỹ thì khó mà nhận ra.

- Nhìn từ xác chết trên cơ bản chết vào tay Đế Tử của Thái Cổ Thần Tông Lý Thiên Mệnh, cảnh giới của người chết cao nhất là Sinh Kiếp thất trọng, quanh xác chết đều sót lại chút ít cành lá của thú bản mệnh thực vật.

- Tiểu tử này rất gian xảo, ra tay cũng rất ác, vậy mà không bị phát hiện ra một lần nào.

Khi điều tra kỹ, báo cáo số liệu mới biết một con cá trong chậu chắc chắn phải chết thế nhưng khiến các cường giả năm Thần Vực siêu khó chịu.

- Hắn mới hai mươi tuổi, ngay cả Nhị Nguyên Kiếp Lão trung bình hai trăm tuổi đều bị hắn giết thì chẳng phải là nghịch thiên?

- Quỷ Vương, tiếp tục như vậy e rằng sẽ ngày càng nhiều người chết, ta nghĩ cần tạm thời ngừng tìm bảo bối, lôi cổ hắn và Độc Cô Tẫn ra giết trước đã.

- Đúng vậy! Dù sao chúng ta không thiếu thời gian.

Các cường giả tiền bối của năm Thần Vực lao nhao đưa ý kiến.

- Để một đứa nhóc gây rối tới mức này là bởi vì từ đầu tới đuôi chúng ta không xem hắn như con người, hắn có thể khiến toàn bộ Thiên Tinh Cảnh tạm dừng tìm bảo bối cũng đã đủ nghịch thiên.

Các Kiếp Lão có mặt trên cơ bản lấy Nhất Nguyên Kiếp Lão cầm đầu, nếu có một sát thủ như vậy ở bên người thì bọn họ không dám hành động một mình.

Không gian tĩnh lặng.

Tứ Tượng Hải Long Vương cực kỳ khó hiểu:

- Ta tò mò là Thiên Tinh Cảnh này không phải nơi tu luyện, hắn dựa vào cái gì trưởng thành? Ngay cả Sinh Kiếp thất trọng đều không đánh lại hắn?

Đó là bởi vì giàn giáo tư duy của bọn họ đều nằm ở Viêm Hoàng đại lục.

Bọn họ căn bản không biết cái gì là Hỗn Độn Thần Đế!

Hiện giờ truyền thừa của Hỗn Độn Thần Đế đã thành một phần trong thiên phú của Lý Thiên Mệnh, gần như ngang bằng với Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp.

Bình Luận (0)
Comment