Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1171 - Chương 1171 - Nghìn Con Hạc Giấy Của Linh Nhi

Chương 1171 - Nghìn con hạc giấy của Linh Nhi
Chương 1171 - Nghìn con hạc giấy của Linh Nhi

Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Phương Thái Thanh đứng sững sờ thật lâu.

Phương Thái Thanh chộp lấy xấp thư mật, xoay người đi.

Kiếm Vô Ý hỏi:

- Đi Hiên Viên Hồ hả?

- Ừ.

Kiếm Vô Ý lại nói:

- Ta cũng đi.

- Vậy thì đi.

Hai người lướt nhanh đi hướng Hiên Viên Hồ.

Phương Thái Thanh lắc đầu bật cười:

- Ngươi nói xem có thần kỳ không?

Kiếm Vô Ý gật đầu, nói:

- Thần kỳ chứ, nhớ lần đầu gặp hắn, ta tùy tiện ném hắn ở Nhân Nguyên tông, nếu không phải tôn thần đặc biệt nhấn mạnh thì ta lười xem hắn, ha ha.

- Ha ha!

Kiếm Vô Ý bổ sung thêm:

- Nhưng Cửu Cung Quỷ Tông bị bức ép, hiện tại Huyết Ý Quỷ Vương gặp áp lực rất lớn.

Phương Thái Thanh nói:

- Đường của Đế Tử rất hung hiểm, chờ xem.

. . .

Thái Cổ Thần Tông, Nhiên Linh Cung.

Phương Thanh Ly đứng ngoài tẩm cung của Khương Phi Linh nói chuyện:

- Tôn thần, Thiên Nguyên tông chủ, Nhân Nguyên tông chủ xin gặp.

- Ừm!

Bên trong vọng ra âm thanh dịu nhẹ, nghe có chút trống rỗng, nhẹ tênh.

Chốc lát sau, một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh nhạt mộc mạc đi ra tẩm cung.

Dù quần áo đơn giản nhưng mặc trên người nàng đều giống như quý báu.

Thần thái của thiếu nữ hơi tối tăm nhưng dung nhan tựa tiên nữ giáng trần vẫn tuyệt nhất trần đời.

- Tôn thần, mời.

Phương Thanh Ly theo hầu sau lưng Khương Phi Linh, cùng đi tới đại điện.

Trong đại điện chỉ có ba người, là ba tông chủ Thiên Địa Nhân, Phương Thái Thanh đứng giữa.

- Tôn thần, ta đã sửa sang lại thư mật về Thiên Tinh Cảnh, tôn thần xem thư này được rồi. Chúng ta có thể bảo chứng, tin tức vô cùng chính xác.

Sắc mặt của Phương Thái Thanh hiền hòa, không kinh không mừng đưa thư mật cho mẫu thân của mình, lại từ Phương Thanh Ly giao cho Khương Phi Linh.

Khương Phi Linh nhìn thoáng qua ba người trước khi xem thư mật, Phương Thái Thanh và Kiếm Vô Ý khá bình tĩnh, nhưng Hiên Viên Đạo thì lộ rõ nét mặt vui mừng, cười toe tóe.

- Chẳng lẽ có tin tức tốt? Ta phải ráng nhịn, không thể mừng vui hay bi thương ra mặt, diễn tốt thân phận tôn thần.

Trước khi đọc thư mật, Khương Phi Linh tự dặn lòng như vậy, để khỏi phải lát nữa thất thố.

Tuy hiện giờ không có nỗi lo bị vạch trần thân phận, nhưng làm tôn thần thì phải ra dáng tôn thần.

Ngón tay trắng tuyết nhẹ run mở ra thư mật gấp gọn.

Nội dung thư mật đơn giản sáng tỏ, kể rõ sự tình, không nhuộm đẫm, có gì nói nấy.

Mấu chốt là Phương Thái Thanh đã nói rằng có thể bảo đảm tin tức chính xác.

Giết Bồ Đề, cướp trọng bảo, chấn động Cửu Cung Thần Vực!

Phương Thái Thanh cất cao giọng nói:

- Tin tức này đã truyền ra ngoài, rất nhanh sẽ cuốn sạch toàn bộ Viêm Hoàng đại lục, khiến thiên hạ thương sinh đều biết. Có thể dự đoán, ít nhất trong Thái Cổ Thần Vực chúng ta sẽ dấy lên làn sóng sùng bái Đế Tử, tin tức này tăng mạnh ổn định cho sức chiến đấu của Thái Cổ Thần Quân và liên minh bốn tông môn chúng ta.

Nhìn thấy hy vọng trong tuyệt vọng, thần thái của Phương Thái Thanh dường như nhẹ nhàng rất nhiều.

Ngược lại Phương Thanh Ly chưa biết tin tức gì thì khó hiểu liếc nhìn gã.

Rất hiển nhiên, Khương Phi Linh đã xem xong rồi.

Nàng cố gắng hết sức khống chế ngón tay run rẩy, điều tiết tâm trạng của mình, không cho nước mắt lại lần nữa tràn mi.

- Ca ca . . .

Không nói mặt khác, chỉ cần biết hắn bình yên vô sự thì đã là tin tốt nhất trong khoảng thời gian này.

Khương Phi Linh nín thở, nàng biết dù đây là tin tốt động trời thì nàng vẫn không thể thất thố.

Dù cho trời sập, nàng là tôn thần, nàng không được thay đổi sắc mặt.

Khương Phi Linh kiềm nén nỗi lòng mừng như điên, dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn quét ba người Phương Thái Thanh.

Khương Phi Linh đưa thư mật cho Phương Thanh Ly, sau khi bà đọc xong, đừng nhìn người phụ nữ này mặt lạnh lùng, bình thường khuôn mặt khắc khổ, nhưng khi xem thư mật thì tay che môi son, đọc đi đọc lại vài lần, trợn to mắt suýt rớt tròng.

- Hắn giết Diệp Bồ Đề . . .

Phương Thanh Ly có ấn tượng rất sâu với Diệp Bồ Đề.

Phương Thanh Ly có một đệ tử là hậu duệ của Thái Thanh Phương thị, là đệ tử Thiên Nguyên mạnh nhất lúc bấy giờ.

Trong Đệ Nhất Thiên Hạ Hội mùa trước do Cửu Cung Quỷ Tông tổ chức, đệ tử này đụng phải Diệp Bồ Đề trong trận quyết chiến cuối cùng, bị một chiêu đánh bại, thú bản mệnh chết thảm, dù cho chuyển hóa thành linh bản mệnh nhưng sau khi gặp đả kích như thế thì người này buồn bực không vui, cuối cùng tự sát.

Hơn mười năm trước Diệp Bồ Đề đã là ác mộng của các đệ tử chín Thần Vực.

Hơn mười năm sau, y bị Lý Thiên Mệnh giết!

Phương Thanh Ly cảm giác xoang mũi bốc lửa, dù khó tin đến mức nào thì bà vẫn phải thừa nhận nhi tử nói rất đúng.

Phương Thanh Ly và Phương Thái Thanh nhìn nhau, trông thấy tin tức kiên định từ mắt của gã, thư mật không có sai lầm.

- Chúc mừng tôn thần, chúc mừng Đế Tử! Đế Tử không phụ kỳ vọng của thủy tổ và tôn thần, chẳng những chém giết cường địch, giữ gìn mạng sống, càng đoạt được trọng bảo có thể thay đổi tình hình cuộc chiến!

Hiên Viên Đạo lớn tiếng cười nói, tâm trạng buồn bực bay biến hết, quá vui sướng.

- Trọng bảo thay đổi tình hình cuộc chiến?

Khương Phi Linh lặng lẽ bình ổn nỗi lòng dao động, nàng hơi ngẩng đầu nhìn ba vị tông chủ, nói:

- Truyền hiệu lệnh của ta.

Ba vị tông chủ Phương Thái Thanh vội nửa quỳ:

- Rõ!

Mặt Khương Phi Linh nghiêm túc nói:

- Lệnh cho nội ứng của chúng ta dốc hết sức chú ý biến đổi của Thiên Tinh Cảnh, ta muốn lấy được tin mấu chốt sớm nhất. Ngoài ra, phái cường giả tông môn sẵn sàng tập kết, một khi ca . . . Thiên Mệnh có tính toán hoặc dấu hiệu trốn chạy Thiên Tinh Cảnh thì mọi người nhất định phải dốc hết sức cứu trợ, cứu ra Lý Thiên Mệnh! Đến lúc đó chúng ta đoạt được gì có thể lấy ra một phần chia sẻ với họ.

Khương Phi Linh biết đây là hành vi mạo hiểm, nhưng đây là cơ hội duy nhất để nàng bảo hộ Lý Thiên Mệnh. Nàng không muốn lại bỏ qua nữa, không muốn trốn trong Nhiên Linh Cung này, bất lực không thể bảo vệ người mình yêu.

Phương Thái Thanh hỏi:

- Tôn thần nói cường giả tông môn là đại khái mấy phần trong sức chiến đấu toàn thể của chúng ta?

Khương Phi Linh nói:

- Ta không cần biết mấy phần, điều ta muốn là khiến Thiên Mệnh bình yên vô sự trở về, những Kiếp Nguyên và Kiếp Khí này nếu rơi vào tay của đối phương thì chúng ta càng không có phần thắng. Thiên Mệnh làm rất tốt, cho nên càng phải bắt lấy cơ hội lần này.

Phương Thái Thanh nhắc nhở:

- Đã rõ! Việc cụ thể ta sẽ thương nghị với ba tông môn ngay, phỏng chừng bọn họ cũng nhận được tin rồi. Trên vạn Kiếp Nguyên hàng đầu và mười vạn Kiếp Khí hàng đầu có sức hấp dẫn to lớn, tin tưởng bọn họ cũng sẽ bởi vậy mà dốc hết sức liều một phen. Nhưng nếu chúng ta xuất kích hành động, trong tông môn thiếu người, lỡ bị đối phương tập kích có lẽ sẽ tổn thất thảm trọng.

- Liều đi.

Khương Phi Linh cực kỳ muốn cứu Lý Thiên Mệnh, cho nên nàng chỉ hạ lệnh chứ không phải thương nghị:

- Trước tiên chuẩn bị người, rồi quan sát biến đổi động tĩnh của Thiên Mệnh trong Thiên Tinh Cảnh, có lẽ hắn sẽ còn làm ra nhiều chuyện trong Thiên Tinh Cảnh, rồi sẽ có lúc chúng ta nên ra tay.

Phương Thái Thanh nói:

- Rõ thưa tôn thần, ta lập tức sắp xếp. Đến lúc đó, ta và Kiếm Vô Ý đều đi, bên tông môn giao cho Hiên Viên Đạo.

Hiên Viên Đạo gật đầu, nói:

- Không thành vấn đề.

Trong khoảng thời gian này Hiên Viên Đạo đều ở Nhiên Linh Cung, lâu rồi không ra kết giới Ngũ Long Bàn Thần.

Bình Luận (0)
Comment