- Long Thương Nguyên, còn có bảy Tam Nguyên Kiếp Lão, cộng thêm lúc trước đồ sát, chuyến đi Thiên Tinh Cảnh của ta, dựa vào thực lực thấp kém mà làm đến bước này thì đã lời to, chết cũng đáng giá!
Nghĩ đến điều này thì Lý Thiên Mệnh đã nghĩ thoáng hơn, hắn bất chấp.
- Thôi, kế tiếp giết được bao nhiêu là lời bấy nhiêu. Hy vọng lần này tổn hại nặng bọn họ có thể át chế dã tâm của Cửu Cung Thần Vực, cho những người kia được bình an.
Còn sự sống chết của bản thân thì hắn đã bỏ xuống.
Lý Thiên Mệnh cầm Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích, giết đến trời đất tối tăm.
Đưa mắt nhìn, khắp nơi đều là xác chết, máu loãng, tay chân cụt, cả thế giới nhuộm màu máu.
Lý Thiên Mệnh đánh rất gian, luôn dựa vào địa hình chạy trốn, không đánh lâu với cường giả đứng đầu bên đối phương.
Cảm giác dường như đánh thật lâu, thật ra chỉ là ảo giác.
Bởi vì mỗi giây đều căng thẳng thần kinh nên mới cảm thấy thời gian dài lâu, trên thực tế chỉ khoảng hai khắc đồng hồ.
Ngay sau đó!
Lý Thiên Mệnh phát hiện kẻ truy sát trong hành tinh lửa biến đi đâu hết rồi.
- Đâu mất tiêu rồi? Không đuổi theo nữa à?
Lý Thiên Mệnh ngây ra một lúc:
- Hay là . . . càng nhiều chi viện đã tới?
Lý Thiên Mệnh biết đối phương ở gần lỗ đen sao thứ chín, ước chừng còn một nửa số người, vài Quỷ Vương, thậm chí có Phong Thanh Ngục và Lý Thải Vi.
Hắn không lao ra ngoài được thì kế tiếp sẽ chỉ càng thêm khó khăn, nhưng không có biện pháp.
Đối phương nhiều người như vậy, không phải ăn chay, quyết tâm tru sát hắn đã cực kỳ dày đặc.
Một giọng nói truyền đến từ bên trên:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi đi ra đây, bằng hữu cũ của ngươi muốn gặp ngươi.
Đây là giọng của Huyết Ý Quỷ Vương, gã cố gắng hết sức bình tĩnh nói chuyện, nhưng táo bạo và tức giận trong lòng, còn có cảm giác hổ thẹn thì căn bản không cách nào che giấu.
Nói câu thật lòng, trông thấy Long Thương Nguyên bị một chiêu giết khiến da mặt của Huyết Ý Quỷ Vương đến tận bây giờ còn tê.
May mắn chi vạn mà gã chờ mòn mỏi rốt cuộc tới rồi.
- Dịch Tinh Ẩn, tỉnh dậy, Đế Tử của các ngươi muốn nhìn tình trạng thê thảm hiện tại của ngươi.
Huyết Ý Quỷ Vương rốt cuộc dằn xuống tức giận, biết bày mưu lập kế.
Khoảnh khắc Lý Thiên Mệnh xuất hiện gã lièn sai người mang Dịch Tinh Ẩn đến.
Chẳng qua Long Thương Nguyên không chống đỡ nổi hai khắc đồng hồ dường như càng thêm buồn cười.
Khi Huyết Ý Quỷ Vương nói ra cái tên Dịch Tinh Ẩn thì toàn thân Lý Thiên Mệnh rung lên, cau mày:
- Đồ tồi!
Bọn họ có con tin trong tay, kế tiếp hắn khó mà đơn giản chạy trốn.
- Xem ra bọn họ luôn mang theo điện chủ Dịch Tinh Ẩn, chẳng qua chỉ là không có cơ hội lấy ra uy hiếp ta. Giờ thì cơ hội đó đã tới.
Lý Thiên Mệnh đi ra hành tinh lửa, lập tức trông thấy Dịch Tinh Ẩn.
Dịch Tinh Ẩn bị trói trong một tấm lưới đen, lưới xuyên thấu thân thể của gã, thoạt nhìn tùy thời đều có thể cắt gã thành mảnh nhỏ.
Sắc mặt Dịch Tinh Ẩn trắng bệch, cả người vô lực co ro dưới sự điều khiển của Huyết Ý Quỷ Vương, mí mắt khẽ run nhưng không thể mở ra, trông như đã đánh mất nửa cái mạng.
- Điện chủ . . .
Dịch Tinh Ẩn vì an nguy của Lý Thiên Mệnh mà đến điều tra Thiên Tinh Cảnh, không ngờ gặp phải kết cục như vậy.
Trong khoảng thời gian Lý Thiên Mệnh không xuất hiện, không thể tưởng tượng Dịch Tinh Ẩn đã gặp bao nhiêu hành hạ.
Giây phút này, Lý Thiên Mệnh hô hấp nặng nề hơn, cơn giận trong lòng tăng lên vùn vụt.
Hắn biết thủ đoạn hành hạ người của Cửu Cung Thần Vực.
- Có nhiều lúc tử vong ngược lại là giải thoát, đau mà không chết được mới là tuyệt vọng.
Mí mắt Dịch Tinh Ẩn run nhẹ, không thể nhúc nhích ngón tay, thân thể bủn rủn, sắc mặt trắng bệch, tất cả chứng minh trong khoảng thời gian này gã sống không bằng chết.
Nhớ lúc ở Thái Cổ Thần Tông, khi Lý Thiên Mệnh chưa có địa vị gì, Dịch Tinh Ẩn đặc biệt chăm sóc hắn.
Hình ảnh hiện giờ thổi lửa giận trong lòng Lý Thiên Mệnh bùng cháy, hắn nhìn về phía Huyết Ý Quỷ Vương.
Huyết Ý Quỷ Vương lạnh lùng cười:
- Người trẻ tuổi, muốn khiến hắn sống thì làm giao dịch đi.
Lý Thiên Mệnh đè nén tức giận, mở miệng nói:
- Ngươi nói.
Huyết Ý Quỷ Vương mỉm cười nói:
- Ngươi là một người tính tình thực sự, ta sẽ không hét giá cao, ngươi chỉ cần tự sát tại đây ta liền thả hắn một con đường sống.
Lý Thiên Mệnh móc mỉa:
- Ngươi đùa gì vậy? Ta mà tự sát thì sao biết ngươi có thả hắn hay không?
Hắn nhìn thoáng qua, Kiếp Lão ở bốn phía không tăng thêm.
Xem ra nhóm người Huyết Ý Quỷ Vương còn đang phòng bị Lý Thiên Mệnh chạy trốn thông qua lỗ đen sao thứ chín.
Tức là, bên kia hẳn là còn có mấy vạn người canh chừng!
Nhưng tông chủ của Thất Tinh Thiên Tông Trưởng Tôn Thần Khung đã đi tới bên cạnh Huyết Ý Quỷ Vương.
Huyết Ý Quỷ Vương thản nhiên nói:
- Đã vậy thì ta lùi một bước, ngươi chỉ cần đưa Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích cho ta thì ta sẽ thả cho hắn đường sống.
Huyết Ý Quỷ Vương lạnh lùng nói:
Lý Thiên Mệnh trầm mặc.
- Ta sẽ không cho ngươi suy xét quá lâu, hiện tại quyền chủ động nằm trên tay ta, trừ phi ngươi muốn thấy hắn chết, nếu không thì phải làm theo lời ta nói.
Huyết Ý Quỷ Vương đã nhìn thấu, người trẻ tuổi dù sao khó che giấu tình nghĩa.
Loại người như Lý Thiên Mệnh thì sự sống chết của một bằng hữu có thể đắn đo được hắn!
Không ngoài dự đoán của Huyết Ý Quỷ Vương, nỗi lòng Lý Thiên Mệnh rối bời.
Huỳnh Hỏa hỏi:
- Đưa bảo bối này cho hắn thì hắn biến mạnh, ngươi suy yếu, cho dù Dịch Tinh Ẩn vào tay ngươi, ngươi mang theo một cục nợ thì sao chạy?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Con tin ở trong tay hắn, ta không có tư cách mặc cả.
Huỳnh Hỏa nói:
- Hắn sẽ không giết người, giết rồi sẽ mất uy hiếp.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nhưng bọn họ có thể hành hạ, bọn họ có nhiều biện pháp không làm chết người nhưng khiến người ta sống không bằng chết.
Huỳnh Hỏa nói:
- Thế thì hết đường gỡ, ngươi để ý mạng của Dịch Tinh Ẩn thì phải cúi đầu!
- Nếu không để ý thì ta còn là ta sao?
Lý Thiên Mệnh để tay lên ngực tự hỏi, hắn không thể nào thấy chết không cứu, hắn trầm giọng nói:
- Có lẽ kết quả cuối cùng là hai người cùng chết, nhưng dù gì ta đã đáu tranh. Ta vốn chạy trời không khỏi nắng, cục diện hiện tại chẳng qua là càng tệ hơn. Nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, ta sẽ không buông bỏ!
Huỳnh Hỏa trầm giọng nói:
- Được rồi, bốn chúng ta cùng ngươi đấu đến cùng, sống cả đời này không muốn để lại tiếc nuối.
Lý Thiên Mệnh nhìn Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích trong tay:
- Ta làm lựa chọn này có phải trông ngu lắm không?
Gà con trợn trắng mắt nói:
- Ngươi vốn là đồ ngốc.
Lý Thiên Mệnh bật cười:
- Ha ha! Vậy ngốc một lần đi, đời này ta gặp các ngươi thì không muốn lại bị hiện thực đánh ngã nữa. Chờ xem!