Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1211 - Chương 1211 - Lại Rơi Vào Hiểm Cảnh

Chương 1211 - Lại rơi vào hiểm cảnh
Chương 1211 - Lại rơi vào hiểm cảnh

Dưới hành tinh xám.

- Thiên Mệnh!

Lý Thiên Mệnh còn trốn trong Thái Nhất Tháp, phương xa có một đốm sao lao nhanh đến, kêu tên hắn.

- Dịch điện chủ?

Lý Thiên Mệnh đang định đi ra Thái Nhất Tháp, bỗng giật bắn người.

Hắn nhìn thấy Dịch Tinh Ẩn hơi thở suy nhược, tinh thần mệt mỏi, toát ra hơi thở chết chóc.

Nhưng Lý Thiên Mệnh nhớ rõ sau khi Dịch Tinh Ẩn được hắn cứu thì an dưỡng một thời gian, đã khỏe lại đôi chút rồi.

Tại sao thoạt nhìn còn bị thương nặng hơn nữa?

- Chắc chắn là Lý Thải Vi!

Lần trước bị Lý Thải Vi hố một lần khiến Lý Thiên Mệnh học khôn ra.

- Mợ nó, xui thật chứ, vừa chạy ra đã gặp ả!

Thái Nhất Tháp trực tiếp bay đi.

- Nếu vẫn còn kết giới phong cấm, một mình ta gặp ả nhất định sẽ làm thịt luôn, bây giờ thì không có cơ hội.

Hơn nữa, Lý Thiên Mệnh phát hiện khi không còn hành tinh của Thiên Tinh Cảnh, uy lực đính kèm của Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích đều biến mất, Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích hiện tại có lẽ không mạnh bằng Đông Hoàng Kiếm.

Lý Thiên Mệnh định mang Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích về đưa cho Hiên Viên Đạo, xem có thể giúp ông ấy tăng mạnh sức chiến đấu không.

Dù sao Hiên Viên Đạo là con cháu trực hệ của Hiên Viên Đại Đế.

Nếu Hiên Viên Đạo mạnh hơn một chút thì quyền phát ngôn của Thái Cổ Hiên Viên thị trong tông môn sẽ càng nặng ký.

Hiện tại Phương Thái Thanh nắm giữ tất cả, dù là ai đều khó mà yên tâm.

Mấu chốt là . . .

Có vẻ như hắn không chạy thoát được?

Dịch Tinh Ẩn thấy Lý Thiên Mệnh dứt khoát bỏ chạy lập tức lắc người biến thành người đẹp quyến rũ gợi cảm.

Quả nhiên là Thái Âm tông chủ Lý Thải Vi!

- Ngươi là đỉa hay gì mà dai vậy? Thiếu mùi đàn ông hay sao mà cứ theo ta hoài?!

Lý Thiên Mệnh muốn điên rồi, vừa ra ổ sói đã vào miệng cọp, còn là cọp mẹ.

Lý Thải Vi quát mắng:

- Bớt lắm mồm, ngươi ở trong Thiên Tinh Cảnh ỷ vào kết giới phong cấm dám lừa dối cả ta. Hiện tại ta khôi phục thực lực, tự nhiên phải dạy cho thằng nhóc nhà ngươi nhận rõ cái gì gọi là hiện thực!

- Ta không cần ngươi dạy, ta biết cái gì là hiện thực, ta nhận hèn đó, ta chạy còn không được sao?

Lý Thiên Mệnh ngoái lại nhìn, thiếu nữ mắt hồng khí thế ngập trời này đã đuổi tới gần Thái Nhất Tháp, váy dài phần phật, tóc dài tung bay.

Lý Thải Vi nhếch mép cười khẩy nói:

- Đương nhiên không được, trên người của ngươi còn có mười vạn Kiếp Khí, hơn một vạn Kiếp Nguyên, một đống báu vật quan trọng khác. Lý Thiên Mệnh, ta nhắm vào ngươi rồi, đừng hòng chạy khỏi lòng bàn tay của lão nương!

- Hai chữ lão nương dùng rất đúng, ngươi là mụ phù thủy thối tha vô sỉ, già khú đế còn mặc hường hồng, không biết ngượng à?

Lý Thiên Mệnh không thể đi ra Thái Nhất Tháp, hắn tự biết không phải đối thủ của Lý Thải Vi.

Liên tục bị bà già này rượt hai lần, trong lòng Lý Thiên Mệnh cũng rất bức bối.

- Ngẫm lại lúc trước ta đại sát bốn phương, làm thịt Huyết Ý Quỷ Vương, hào khí biết bao, kết quả quay đầu lại bị ả rượt té khói.

Lý Thải Vi hẳn là không biết Huyết Ý Quỷ Vương chết trong tay Lý Thiên Mệnh.

Lý Thải Vi vung Duyên Mộng Nghê Sa ngăn cản Thái Nhất Tháp, ả đã phục hồi thực lực, trên người phát ra sức mạnh khủng bố như cự thú, trực tiếp trói Thái Nhất Tháp kéo đến trước mắt mình.

Lý Thải Vi uy hiếp:

- Ngươi đi ra cho ta.

- Ngươi nằm mơ đi, cứ ở bên ngoài chờ dài cổ, coi ai chết dần chết mòn trước.

Lý Thiên Mệnh không sợ chết, nhưng hắn vốn nghĩ mình có thể quay về Thần Tông gặp Linh Nhi, kết quả lại bị Lý Thải Vi phá hoại, trong phút chốc bụng bùng cháy ngọn lửa.

Hắn chửi um lên:

- Lý Thải Vi, ngươi là con súc sinh già ỷ mình lớn tuổi lên mặt, đồ tồi tệ vô sỉ ti tiện dâm đãng vô tình thiểu năng trí tuệ . . .

- Ngậm miệng!

Lý Thải Vi nổi khùng lên, lấy ra một thanh kiếm chém vào Thái Nhất Tháp, kết quả làm cổ tay ả bị chấn rách, nhíu chặt chân mày cong.

- Ta không im đấy, muốn lấy Kiếp Nguyên, Kiếp Khí không? Thò chân gà của ngươi vào đây moi này.

- Lý Thiên Mệnh, ngươi có tin là ta bắt nhốt ngươi, cho ngươi suốt kiếp không ra được không?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Cảm ơn à, cho ta có cơ hội bế quan tu luyện, chờ ngày ta đi ra sẽ chặt đầu ngươi xuống ngay tại chỗ. Bây giờ ngươi cúi đầu chịu thua còn kịp, quay đầu là bờ, đỡ khỏi phải kết thúc giống như ba đồ ngu Thanh Minh, Long Thương Nguyên, Huyết Ý Quỷ Vương.

- Huyết Ý Quỷ Vương? Hắn thế nào?

- Bị ta nướng ăn.

- Phét lác, theo ta về Âm Dương Ma Tông.

Lý Thải Vi lười nói nhiều với Lý Thiên Mệnh, kéo Thái Nhất Tháp rời đi.

Lý Thiên Mệnh mắng hết nửa ngày, Lý Thải Vi nghiến răng nghiến lợi, tức giận đến nỗi phát run.

Lý Thiên Mệnh bỗng hỏi:

- Đúng rồi, ngươi biết hành tinh xám này là thế nào không?

- Không biết!

Lý Thiên Mệnh khinh thường nói:

- À, vậy chứng minh ngươi bị Cửu Cung Quỷ Tông dắt mũi, trong Thiên Tinh Cảnh bị bọn họ lợi dụng như đồ ngu.

Lý Thải Vi lạnh nhạt nói:

- Bớt châm ngòi ly gián đi, thằng nhóc như ngươi thì biết cái quái gì.

- Phong Thanh Ngục biết đó, hắn và Huyết Ý Quỷ Vương cùng hành động khiến hành tinh xám sinh ra.

Lý Thải Vi trầm ngâm hỏi:

- Ngươi nói cái gì?

- Nhìn bộ dạng ngờ nghệch của ngươi thật khó nhìn ra ngươi đã năm trăm tuổi.

- Ta còn chưa tới một trăm . . .

Nói thật lòng, bây giờ Lý Thải Vi rất muốn ném Thái Nhất Tháp này đi.

Lý Thiên Mệnh vắt hết óc cũng không nghĩ ra cách nào có thể khiến chính mình trốn thoát.

- Không có kết giới phong cấm, quay về hiện thực sẽ phải từng bước leo lên trên.

Hiện tại Lý Thiên Mệnh là Tử Kiếp ngũ trọng, chỉ cần trở về Nhất Nguyên Thần Tông, với thiên phú của hắn thì sẽ có ngày thật sự đứng trên đỉnh Viêm Hoàng đại lục.

Mắt thấy sắp bị kéo ra trời sao tầng dưới cùng, Lý Thiên Mệnh cực kỳ đau đầu.

Ngay sau đó, tia sáng hy vọng bỗng chiếu tới.

Bỗng nhiên phía bên phải có một đám người bao vây Lý Thải Vi.

Bởi vì Lý Thải Vi bị Lý Thiên Mệnh luôn mồm nhục mã quấy nhiễu, cộng thêm trong đầu suy nghĩ chuyện hành tinh xám và Cửu Cung Quỷ Tông, nên không chú ý xung quanh.

Chờ tới lúc Lý Thải Vi phát hiện thì đã bị bao vây.

Người đến là Phương Thái Thanh, Kiếm Vô Ý, có gần ba mươi người, toàn bộ đều là Sinh Tử Kiếp thập trọng trở lên.

Ngay cả Bắc Cung Lâm Lam và Lâm Quân Thiên cũng có mặt.

Quy mô cường giả này tụ tập cả ba tông môn lại, đã khá lớn.

Hơn nữa làm Lý Thiên Mệnh yên bụng là hắn nhìn thấy Dịch Tinh Ẩn trong đám người, chứng minh ông ấy được cứu trước.

Khác với lần trước, lần này Lý Thiên Mệnh không bị Lý Thải Vi trói ở bên cạnh, bị ả dùng làm lá chắn.

Phương Thái Thanh quát to:

- Thả người!

Lý Thiên Mệnh hô lên:

- Tông chủ, đừng khách khí với ả, làm thịt ngay và luôn đi! Ta không sợ công kích!

Hắn ở trong Thái Nhất Tháp, chẳng sợ gì cả.

Nghe lời của Lý Thiên Mệnh, Phương Thái Thanh và mọi người nhìn nhau một cái, trực tiếp ra tay.

- Đồ khốn!

Lý Thải Vi thật sự rất muốn bóp chết Lý Thiên Mệnh, bên đối phương quá đông, nếu ả không chạy thì sẽ mất luôn cái mạng này.

Trong khi vòng vây của đối phương chưa hoàn toàn phong kín, Lý Thải Vi lập tức bỏ chạy.

Lý Thiên Mệnh điều khiển Thái Nhất Tháp lao về phía trái ngược.

Nói sao thì hành động này của hắn làm tốc độ của Lý Thải Vi chậm lại, mất cơ hội giành trước.

Trong khoảnh khắc đó, Lý Thải Vi đành buông tay:

- Thằng nhóc, sớm muộn gì sẽ làm thịt ngươi!

- Câu này nên do ta tặng cho ngươi, về nhà rửa sạch cổ đi, chờ ta tới cửa nhận hàng!

Khi Duyên Mộng Nghê Sa buông Thái Nhất Tháp ra, Lý Thiên Mệnh thuận lợi thoát khốn, rốt cuộc trở lại trận thế cường giả Nhất Nguyên Thần Tông.

Bình Luận (0)
Comment