Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 218 - Chương 218 - Quỷ Vũ, Hồn Thệ, Mạch Động, Chấn Ngục

Chương 218 - Quỷ Vũ, Hồn Thệ, Mạch Động, Chấn Ngục
Chương 218 - Quỷ Vũ, Hồn Thệ, Mạch Động, Chấn Ngục

Mộ Dương cầm thanh kiếm gỗ, mặc trường bào đứng ở trước mắt Lý Thiên Mệnh:

- Ngươi sẽ có cơ hội đối diện với Lâm Tiêu Đình, môn kiếm quyết này là thứ duy nhất ta không dạy cho hắn. Nghịch đồ này được Thánh Thiên Phủ xem trọng thì không thèm để ta vào mắt. Thiên Mệnh, cầm kiếm này, dạy kiếm quyết này cho ngươi là thứ duy nhất ta có thể giúp ngươi. Sau này sống chết thế nào tùy vào bản thân ngươi.

Sau khi cầm kiếm, dù chỉ là một thanh kiếm gỗ nhưng Mộ Dương bỗng trở nên sắc bén hơn.

Đạo trung chính!

Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được, đó là mũi nhọn của kiếm.

Thẳng tắp, thà chết chứ không chịu khuất phục, một kiếm đâm trời, không bàn sống chết!

Mộ Dương lúc này mang theo kiếm ý ngập trời như thế.

Y có thể làm phó phủ chủ dự tuyển quả nhiên không phải người tầm thường.

- Môn kiếm quyết này tên Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm, có tổng cộng bảy chiêu. Nhân Sát Kiếm, một, như Quỷ Vũ, hai, như Hồn Thệ. Địa Sát Kiếm, một tức Mạch Động, hai tức Chấn Ngục. Mạch Động là địa mạch rung lắc, Chấn Ngục là rung động địa ngục. Thiên Sát Kiếm, hội tụ kiếm ý trời xanh, một là thần nộ, hai là thiên kiếp, ba là tiêu tan. Một kiếm Tiêu Tan mới là kiếm ý Chí Tôn, là đạo thiên ý thật sự. Ta đã đơn giản hóa bảy kiếm, trở về phần nguyên thủy, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu kiếm thì phải xem tạo hóa của bản thân ngươi.

Lý Thiên Mệnh không nói chuyện, nhưng hắn nhớ kỹ từng chữ Mộ Dương nói ra.

Đại Lôi kiếm, Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm.

Quỷ Vũ, Hồn Thệ, Mạch Động, Chấn Ngục, Thần Nộ, Thiên Kiếp, Tiêu Tan.

Chiến quyết Thiên Ý đều đặt tên bá dữ dội vậy sao?

Oong!

Mộ Dương ở trước mặt Lý Thiên Mệnh bắt đầu múa kiếm trong Viêm Hoàng Kính.

Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.

Đường kiếm này như ma quỷ nhảy múa, vô tung vô hình.

Hiển nhiên môn kiếm quyết này đã dung nhập thân pháp vào.

Thân pháp và kiếm quyết khớp với nhau mới là đường kiếm như quỷ múa.

Quỷ Vũ, đường kiếm lạ thường, trong mờ ảo có mũi nhọn.

Keng!

Kiếm gỗ rút ra phát ra tiếng như kim loại, tiếng xé gió.

Lý Thiên Mệnh híp mắt:

- Đây chính là Thiên Ý, dù đã đơn giản hóa nhưng vẫn cảm nhận được hùng hồn.

Lý Thiên Mệnh biết cảnh giới Thiên Ý là cảnh giới mà Ngự Thú Sư sánh bằng thần thông Linh Nguyên của thú bản mệnh, từ cảnh giới đó trở về sau mới là lúc Ngự Thú Sư đáng sợ nhất.

Lý Thiên Mệnh đang học tập, trong đầu không ngừng lặp lại sự hung ác của đường kiếm này.

Tiểu Hoàng Kê, Bé Mèo Mun cũng bị hấp dẫn, ngơ ngác xem phong hoa của đường kiếm.

Mới chỉ là bắt đầu.

Nhân Sát Kiếm, Hồn Thệ.

Sau Quỷ Vũ, đường kiếm thứ hai không mờ ảo mà hung và mãnh hơn.

Một đường kiếm, quỷ hồn tan biến.

Đường kiếm này xuyên thấu hư vọng, khoảnh khắc xuyên hồn.

Mộ Dương không ngừng lại.

Địa Sát Kiếm, Mạch Động.

Lần này kiếm pháp kết hợp với thân pháp càng rõ ràng hơn.

Mỗi bước giẫm mặt đất là nền đất rung rinh, Viêm Hoàng Tháp rung lắc. Nếu đang đứng ngoài trời thì sẽ là địa mạch chấn động.

Keng keng keng!

Đường kiếm này dường như người và đất hợp nhất, như sóng thần hùng dũng vỗ vào đối thủ.

Địa Sát Kiếm, Chấn Ngục.

Oong!

Đường kiếm này là cuộc bùng nổ.

Một kiếm chém giết!

Rung động địa ngục!

Ầm!

Viêm Hoàng Tháp rung lắc dữ dội.

Mộ Dương thu thế, kiếm gỗ rút về, mũi nhọn giấu đi.

- Diễn luyện bốn chiêu trước đã, khi nào học rành rồi ta sẽ dạy Thiên Sát Kiếm cho, không thể ham thứ ngoài tầm với. Mấy ngày nay ta sẽ ở đây với ngươi, có thắc mắc gì cứ hỏi. Nhưng tốt nhất hãy tự mình tham ngộ, vì bản thân tham ngộ mới chạm đến kiếm đạo mạnh nhất được.

- Rõ rồi!

Nói thật là lần diễn luyện này cho Lý Thiên Mệnh trông thấy cảnh giới võ đạo cao sâu hơn.

Mộ Dương mở ra cánh cửa cảnh giới Thiên Ý cho hắn.

Lý Thiên Mệnh phát hiện thì ra thế giới võ đạo là như vậy.

Linh khí thiên địa là thủ đoạn của thú bản mệnh, Ngự Thú Sư thì nên theo đuổi lực lượng càng huyền ảo hơn.

Có thể nói rằng hắn được ích lợi không nhỏ.

Lý Thiên Mệnh cầm Đại Lôi kiếm, nhắm mắt nhớ lại Quỷ Vũ trong Nhân Sát Kiếm.

Tiểu Hoàng Kê cũng bắt chước ở bên cạnh nghiên cứu.

Còn Meow Meow thì đang . . . ngủ.

Cái con mèo lười này!

Lý Thiên Mệnh đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình, không để ý tới nó.

Mộ Dương nhắc nhở:

- Mở mắt, nhìn mình trong gương, nhìn thẳng vào bản thân, mở to mắt cảm ngộ mới là cảm ngộ thật sự. Mở mắt nhìn thế giới này sẽ làm người ta loạn, nhưng càng bị loạn càng tham ngộ ra chân lý, mới có thể bùng nổ khi chiến đấu thật sự.

Đây chính là tác dụng của Viêm Hoàng Kính.

- Vâng!

Lý Thiên Mệnh nhìn thẳng vào bản thân.

Xung quanh là vô số bản thân.

Nhìn thẳng vào chính mình, siêu thoát bản thân.

Đây là thể nghiệm tu hành hoàn toàn mới mẻ.

Mộ Dương nói:

- Hôm nay đầu tiên là đâm ra Quỷ Vũ một ngàn lần, trong một ngàn lần đó thử xem có được một đường kiếm thật sự hiểu được tinh túy không.

Một ngàn lần?

Trích ra một đường kiếm tinh túy?

Lý Thiên Mệnh nhìn mình trong gương.

Bắt đầu!

Keng!

Không được!

Hoàn toàn sai!

Lý Thiên Mệnh thật sự đụng phải thắc mắc, môn kiếm quyết này vượt qua phạm vi của Linh Nguyên cảnh.

Hắn nhớ lại nhiều lần, hắn không cần Mộ Dương diễn luyện lần thứ hai, bởi vì lần thứ hai sẽ mang đến cảm giác khác. Hắn cần cảm giác chứ không phải bắt chước.

Cần đạt đến ý chí thế nào trong đường kiếm kia?

Lý Thiên Mệnh liên tục đâm kiếm, vừa đâm vừa nhìn vô số bản thân trong gương, đi tìm tinh túy của kiếm quyết.

Vèo!

Nhân Sát Kiếm như Quỷ Vũ.

Quỷ nhảy múa, quỷ mị không bóng dáng, biến ảo khó dò, ẩn giấu sát khí.

Thú Nguyên toàn thân hội tụ vào một điểm, vòng tròn đen đến từ Tiểu Mệnh Kiếp dường như cũng lóe tia sáng.

Tám trăm lần!

Hôm nay Lý Thiên Mệnh đâm tám trăm đường kiếm nhưng không thành công lần nào.

Mộ Dương nhắc nhở:

- Ổn định tâm tình, mỗi đường kiếm đều là bắt đầu lại từ đầu.

- Vâng.

Nói thật thì lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh cảm giác tu hành khó khăn.

Lại một đường kiếm.

Lý Thiên Mệnh chợt nhìn mình trong gương, màu tóc càng trắng hơn, giờ đã thành màu xám đậm, hơi giống màu xám nhạt của Vệ Tịnh.

- Chuyện gì đây?

Lý Thiên Mệnh cúi đầu nhìn:

- Ôi mợ!

Hắn ngây người, trên tay phải xuất hiện vòng tròn thứ hai, hai vòng tròn mắc vào nhau. Hắn nhớ rõ ngày hôm qua chỉ có một cái, giờ hắn lần thứ hai cảm giác da đầu tê dại.

Tiểu Mệnh Kiếp chưa kết thúc. Có hai vòng tròn, chưa hơn Vệ Tịnh, chắc không có vấn đề gì.

Nhưng ai biết có biến đổi gì nữa không?

Mộ Dương hỏi:

- Tại sao dừng lại?

Lý Thiên Mệnh nói ra vấn đề Tiểu Mệnh Kiếp.

- Có ảnh hưởng gì thân thể không?

- Không có, cảm giác đầu óc càng rõ ràng, hình như vòng tròn này có thể phụ trợ ta hấp thu linh khí thiên địa.

Lý Thiên Mệnh cả ngày không tu luyện cảnh giới, hắn hơi thử thì cảm giác rất dữ dội.

Mộ Dương nói:

- Ngày mai quan sát tiếp, hôm nay tiếp tục luyện kiếm.

Lý Thiên Mệnh gật đầu, hắn tiện tay túm Tiểu Hoàng Kê lên xem xét, quả nhiên đốm đen dưới cánh lại tăng thêm một cái.

- Nhiều hơn hôm qua một cái?

Tóc đổi màu, vòng tròn tăng lên, thoáng chốc đầu óc minh mẫn nhiều.

Lý Thiên Mệnh thầm lấy làm lạ.

Có khi nào ngày mai thêm một cái nữa không?

Tuy không biết là họa hay phúc nhưng hắn cảm giác hình như sự biến đổi này là do huyết mạch của hắn đảo ngược.

Hắn có linh cảm như vậy, mọi chuyện cứ đợi ngày mai sẽ rõ.

Ban ngày Lý Thiên Mệnh tu luyện Quỷ Vũ, quen thuộc Đại Lôi kiếm, buổi tối thì ở bên Viêm Hoàng Thạch tăng cao cảnh giới.

Bình Luận (0)
Comment