Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 330 - Chương 330 - Mỹ Thiếu Nữ Vô Ưu Minh Giáng Lâm

Chương 330 - Mỹ thiếu nữ Vô Ưu Minh giáng lâm
Chương 330 - Mỹ thiếu nữ Vô Ưu Minh giáng lâm

Lý Thiên Mệnh đáp xuống khe sâu, tay trái nâng Mê Linh Chi Đồng lên, vì bốn phía rất tối tăm, hắn cần thấy rõ ràng.

Bọn họ tiến nhanh lên trước.

Chốc lát sau, đằng trước có tia sáng, thấy rõ ràng hơn.

Sâu trong nước bùn đáy hồ quả nhiên có năm Thần Nguyên cùng xuất hiện, năm cái đều có dị tượng, hiển nhiên đều là Thần Nguyên cấp huyền.

Có lẽ vì mới sinh ra nên chưa có mãnh thú, Ngự Thú Sư đến. Nhưng dị tượng đã bộc phát, rất có thể sẽ có người tìm đến.

Lý Thiên Mệnh nở nụ cười.

Năm Thần Nguyên cấp huyền, có ba cái hắn không cần dùng, chỉ có thuộc tính lửa và lôi đình là có ích.

Lý Khinh Ngữ nói:

- Năm cái này đều là Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm, có thể cho thú bản mệnh tiến hóa đến bát giai thượng phẩm giống như Sóc Nguyệt.

Trước khi đến Đông Hoàng tông, Lý Thiên Mệnh không biết Thần Nguyên cấp hoàng, cấp nguyên còn chia ra ba phẩm thượng, trung, hạ.

Rất đơn giản, Thần Nguyên cấp huyền hạ phẩm cho thú bản mệnh tiến hóa thành bát giai hạ phẩm, ví dụ như Tứ Nhãn Lôi Ma Thần Ưng của Lâm Tiêu Đình.

Thần Nguyên cấp huyền trung phẩm cho thú bản mệnh tiến hóa thành bát giai trung phẩm, giống Mặc Kỳ Lân của Mộ Dương.

Năm Thần Nguyên cấp huyền uy lực đều là thượng phẩm, giá trị của mỗi cái gấp mấy lần Thần Nguyên cấp huyền trung phẩm.

Hải Long Thiên Trụ lúc trước chỉ là Thần Nguyên cấp huyền hạ phẩm.

Tiểu Hoàng Kê, Bé Mèo Mun từng ăn Hỏa Long Giác, Tam Tiêm Điện Thứ đều là Thần Nguyên cấp hoàng hạ phẩm.

Tuy chúng nó không cần Thần Nguyên để tiến hóa, nhưng Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm như vậy có thể trợ giúp rất lớn cho chúng nó đột phá gông xiềng huyết mạch.

Đây đã là Thần Nguyên tốt nhất dưới Thần Nguyên cấp địa có thể cho thú bản mệnh tiến hóa thành Thánh Thú.

Khương Phi Linh nói:

- Ta biết này, cái lửa gọi là Huyền Hoàng Dực, lôi đình thì gọi là Điện Kiếm Chi Nha.

- Sẽ tiến hóa ra cái gì?

- Tùy vào thú bản mệnh, nhưng một cái tiến hóa cánh, một cái tiến hóa răng.

Tiến hóa cánh?

Vừa lúc hợp với Tiểu Hoàng Kê.

Điện Kiếm Chi Nha?

Cái này thích hợp cho Meow Meow thích vật lộn.

Lý Khinh Ngữ thúc giục:

- Ca, có người đến! Mau cầm lên!

Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm là báu vật đối với trên chín mươi lăm phần trăm đệ tử của Đông Hoàng tông. Nhiều đệ tử có thú bản mệnh bát giai trung phẩm, hạ phẩm trước kia từng có được Thần Nguyên cấp huyền nhưng vẫn cần loại Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm này để tiến hóa.

Lý Thiên Mệnh chỉ cần dùng hai cái trong đó, nhưng ba cái khác có giá trị không nhỏ, nếu bán có thể đổi được công pháp, chiến quyết khá tốt, hoặc là thú binh, linh khoáng.

Lý Thiên Mệnh nhanh tay, hắn không cần lại gần, lấy Tà Ma ra khỏi nhẫn tu di quất về phía hồ nước, năm Thần Nguyên cấp huyền bị hắn cuốn lấy.

Vù vù vù vù vù!

Tất cả bay về phía Lý Thiên Mệnh.

Có câu không nên lộ tiền tài ra ngoài, Lý Thiên Mệnh trước tiên bỏ năm Thần Nguyên vào nhẫn tu di.

Huỳnh Hỏa thúc giục:

- Mau đưa cho ta!

Thèm nhễu nước miếng!

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Trở về sẽ cho, đỡ khỏi phải làm ta đánh một mình khi gặp người khác.

Lần trước Huỳnh Hỏa có được Hỏa Long Giác lập tức luyện hóa, trong quá trình Lý Thiên Mệnh đụng phải Cơ Trường Viêm, đánh vất vả một phen.

Giờ có người sắp đến, không biết bọn họ có thấy đẳng cấp cụ thể của năm Thần Nguyên không. Với đa số đệ tử Đông Hoàng tông, trước khi có đủ vốn liếng thành tựu Thánh Thú thì Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm đã là Thần Nguyên tốt nhất.

Ví dụ như Vũ Văn Thánh Thành, thú bản mệnh của gã là bát giai thượng phẩm. Không phải gã không cho thú bản mệnh tiến hóa mà vì thú bản mệnh không phải Thánh Thú bẩm sinh, khi tiến hóa Thánh Thú sẽ cần có năng lực chịu đựng nhất định.

Chờ thú bản mệnh trưởng thành một chút mới tiến hóa thì bảo hiểm hơn, dù sao Thần Nguyên cấp địa khá là quý trọng.

Lý Thiên Mệnh đoán không sai.

Quả nhiên rắc rối tìm đến.

Lý Thiên Mệnh đến sớm hơn một chút, ngay sau đó, có nhiều người từ phía trên nhảy xuống trước mắt hắn.

Những người này đáp xuống tạo thành hình ảnh xinh đẹp.

Lý Thiên Mệnh sửng sốt:

- Đều là nữ?

Mười mấy người đáp xuống đều là mỹ thiếu nữ thanh xuân hoạt bát.

Các nàng mặc đồ đủ màu, không nhiễm hạt bụi, tuy khuôn mặt khác nhau nhưng đều có phong tình.

Nhóm người này không ai có nhan sắc bình thường.

Lý Thiên Mệnh còn tưởng mình đến hậu cung của hoàng đế, mỗi người đều là thiên tư quốc sắc.

Hơn nữa họ còn nhỏ tuổi, đều là những cô nương thanh xuân động lòng người, oanh yến, có người tinh nghịch, có người đáng yêu, có người yêu kiều, có người ưu nhã, có người kiêu kỳ.

Mặc kệ là mẫu mỹ nhân nào đều có hết.

Lý Thiên Mệnh nghĩ ngay đến một liên minh đệ tử.

Vô Ưu Minh.

Dù sao Vô Ưu Minh lấy đệ tử Thái Nhất Tô Vô Ưu làm minh chủ, các thành viên nữ.

Nhưng sao trong các thành viên nữ lọt vào một người đặc biệt?

Lý Thiên Mệnh phát hiện nhóm người này hơi quen mắt.

Đúng rồi!

Tô Lê, Tô Đào, Công Tôn Du, Phong Trì Ngư, các đệ tử, con cháu của tông lão đã gặp bên Thái Hoàng Cửu Trọng Môn đều có mặt ở đây.

Còn có mấy người khi đó đứng cạnh Vũ Văn Thánh Thành, giờ tăng thêm một số khuôn mặt mới.

Khoan!

Lý Thiên Mệnh thấy mỹ thiếu nữ áo trắng đứng giữa đám đông, nàng là người đặc biệt kia.

- Mợ nó!

Lý Thiên Mệnh vốn thấy người này khác với các mỹ thiếu nữ, mặc đồ nam kỳ kỳ.

Kết quả đúng là nam.

Là gã, Vũ Văn Thánh Thành.

Gã đứng trong đám mỹ nữ làm Lý Thiên Mệnh nhìn lầm thành nữ.

Bề ngoài Vũ Văn Thánh Thành tuấn tú, da trắng, chắc còn tô phấn bôi son, không nhìn kỹ còn tưởng là mỹ nhân bại hoại.

Đúng là sắc xanh trong muôn khóm hoa, ẩn giấu thật tốt.

Oan gia ngõ hẹp, họ gặp nhau ở đây.

Trong Thái Hoàng Cửu Trọng Môn, Vũ Văn Thánh Thành bị Lý Thiên Mệnh đánh một trận, đến bây giờ mặt vẫn nhức, gã tốn nhiều công sức mới làm mặt xẹp xuống.

Vũ Văn Thánh Thành gạt đám mỹ nhân ra, bước ra, sắc mặt âm trầm nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm:

- Thật là đi mòn gót giày không tìm được, không tìm mà các ngươi tự mình đưa lên cửa!

Tô Lê nũng nịu nói:

- Thánh Thành đệ đệ, thứ hắn vừa lấy đi chắc chắn là năm Thần Nguyên cấp huyền thượng phẩm, trong đó có thuộc tính thủy, muội muội Tô Đào của ta đang cần một cái.

Tô Đào non nớt nói:

- Thánh Thành ca ca, chúng ta phát hiện trước nhưng bị bọn họ giành trước, chúng ta đông người như vậy, không thể để họ trốn được!

- Đúng rồi, vốn là chúng ta phát hiện trước.

Thành viên Vô Ưu Minh mới đến hỏi:

- Hai người này là ai? Dám cướp đồ của chúng ta, không biết thân phận của chúng ta là gì sao?

Ánh mắt bọn họ hằn học nhìn thoáng qua, chặn đường đi của Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ.

Vũ Văn Thánh Thành đứng đằng trước nhất, mắt sáng rực nói:

- Không sai, đúng là chúng ta phát hiện Thần Nguyên trước. Các vị tỷ tỷ muội muội, hãy chứng kiến ta sẽ làm thiếu tông chủ Đông Hoàng tông chúng ta quỳ dưới đất dập đầu với ta!

Vũ Văn Thánh Thành nở nụ cười, quá may mắn, bực bội mấy ngày nay không ngờ đụng phải cơ hội tốt như vậy.

- Người này là thiếu tông chủ?

- Đúng rồi, là hắn, hai người này là huyết mạch Chí Tôn của thánh tộc Lý thị.

- Huyết mạch này còn chưa đứt đoạn sao?

- Nhuộm tóc màu như vậy nhìn là biết không phải thứ tốt, Thánh Thành đẹp trai oai phong hơn, màu tự nhiên mới đẹp nhất.

- Đúng rồi, Thánh Thành đệ đệ còn nhỏ nhưng chờ qua hai năm sẽ là mỹ nam, ngang ngửa với ca ca của hắn.

- Không cần vài năm, hiện giờ hai huynh đệ bọn họ đã là mỹ nam đẹp nhất Đông Hoàng tông, hơn nữa phong cách khác nhau. Thần Đô ca ca hơi cao ngạo lạnh lùng, Thánh Thành là tiểu ấm nam đẹp trai.

Lý Thiên Mệnh xì cười.

Tô phấn bôi son dẹo vậy mà bảo là mỹ nam tuyệt thế của Đông Hoàng tông?

Thẩm mỹ kiểu gì vậy?

Mấu chốt là các nàng không nói đùa, là cảm nhận thật sự, Vũ Văn Thánh Thành ở trong mắt họ đẹp nhất vũ trụ.

Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ liếc nhau, chép miệng.

Bình Luận (0)
Comment