Vi Sinh Thiên Lan tò mò quan sát Lý Thiên Mệnh, hỏi:
- Tức là tuy hắn không phải cảnh giới Thiên Ý nhưng miễn cưỡng có thực lực đối kháng với cảnh giới Thiên Ý?
Diệp Thiếu Khanh đáp:
- Nếu bùng nổ thì được, bình thường có lẽ kém một chút.
Diệp Thiếu Khanh đã nghe nói về Khương Phi Linh, biết nàng đang ngủ say, Lý Thiên Mệnh mất Phụ Linh thì thực lực sẽ kém hơn một chút.
Nhưng Lý Thiên Mệnh lại đột phá, nửa tháng trước trong đất tổ Lý thị đã đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ lục trọng, hiện giờ sức chiến đấu của hắn ngang ngửa với lúc đánh bại Vũ Văn Thần Đô.
Vi Sinh Thiên Lan nói:
- Nghe thì khá đấy, nhưng ngươi nói nhiều như vậy, ta không tin hết được, ta sẽ nhìn xem biểu hiện của hắn trong cuộc chiến Cảnh Vực.
Diệp Thiếu Khanh cười nói:
- Được chứ.
Trong khi bọn họ nói chuyện, tông lão thứ nhất của Nam Thiên tông Cố Thu Vũ vẫn giữ vẻ nghi ngờ.
Lão quan sát Lý Thiên Mệnh, nói:
- Ta nhớ thể Ngũ Kiếp Luân Hồi có Kiếp Luân, hãy cho ta xem Kiếp Luân.
Lý Thiên Mệnh luôn giữ im lặng, nhưng bây giờ hắn trực tiếp từ chối:
- Không được.
Vì Kiếp Luân của hắn đã thay đổi thành chữ.
Cố Thu Vũ bật cười:
- Không dám lộ ra Kiếp Luân mà bảo là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi?
Lão không nói nhiều, trong lòng rất muốn cười nhạt.
Không khí trở nên lúng túng.
Cố Thu Vũ đinh ninh Lý Thiên Mệnh từ chối thẳng thừng là vì chột dạ.
Cố Thu Vũ cười nói:
- Các vị bằng hữu Đông Hoàng tông, nghe các người biên tạo một đống làm ta suýt tin.
Vi Sinh Thiên Lan nghiêm túc nói:
- Ngươi đừng nói nhảm.
Cố Thu Vũ đành ngậm miệng lại.
Nhưng phỏng chừng đa số tông lão của Nam Thiên tông không tin những gì nhóm Diệp Thiếu Khanh mới nói.
Không dám khoe ra Kiếp Luân thì sao họ tin thân phận của Lý Thiên Mệnh? Tin tưởng hắn giết Vũ Văn Thần Đô.
Nhưng họ không tin thì kệ họ.
Vi Sinh Thiên Lan rõ ràng tin tưởng Diệp Thiếu Khanh, tiếp tục vào thẳng chủ đề:
- Từ ba đời trước đã có thử thách Thông Thiên Lộ, theo như lần đó thì đến phần giữa sau là các đệ tử rất dễ tụ tập lại một chỗ, hình thành một đoàn thể. Nếu vậy thì người kết minh trước sẽ có lợi lớn. Mấy năm gần đây Hắc Minh tông hoàn toàn quy thuận Thánh Thiên Phủ, Vân Tiêu Kiếm phái phương bắc vốn được Thánh Thiên Phủ nâng đỡ. Điều ta lo là đệ tử của họ sẽ tụ hợp với nhau, muốn chiếm trọn bảy danh ngạch, khiến chúng ta không lên Thánh Thiên Phủ được. Không cướp được Đông Hoàng Kiếm cũng chẳng sao, nhưng sợ là bọn họ liên hợp với nhau, xuống tay ác với đệ tử Nam Thiên, đệ tử Thái Nhất của chúng ta.
Điều Vi Sinh Thiên Lan lo lắng cũng là nỗi lo của nhóm người Hoàng Phủ Phong Vân.
Đây là mục đích cho cuộc gặp mặt lần này.
Diệp Thiếu Khanh nói:
- Nếu vậy thì để bảy người trẻ tuổi làm quen với nhau, khi đó có thể chăm sóc lẫn nhau?
Vi Sinh Thiên Lan cười nói:
- Đang có ý này.
Diệp Thiếu Khanh hỏi:
- Ngươi không sợ đệ tử của chúng ta thực lực không tốt, hố chết con cháu của ngươi sao?
Vi Sinh Thiên Lan nói:
- Cũng sợ, nhưng ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi.
Diệp Thiếu Khanh nói:
- Được rồi, nếu vậy thì ta sẽ chịu trách nhiệm thực lực của ba đệ tử này, nếu hố ngươi thì cứ đến tìm ta tính sổ.
Thấy Diệp Thiếu Khanh tự tin như thế thì Vi Sinh Thiên Lan yên lòng.
Nhưng trong hai mươi vị tông lão bên họ có khá nhiều người không yên lòng.
Ví dụ như tông lão thứ nhất Cố Thu Vũ, lão nặng trĩu ưu tư đối với cuộc kết minh này.
Ví dụ như bốn vị đệ tử Nam Thiên, ít nhất Bách Thái Tuấn và Hề Mạnh Lẫm dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn ba người Lý Thiên Mệnh, dường như hơi khó chịu.
Ngược lại thiếu niên áo xanh Vi Sinh Thanh Loan đã dời chỗ ngồi sang bên cạnh Lý Thiên Mệnh, tò mò hỏi:
- Huynh đệ, ngươi thật sự đến từ thánh tộc Lý thị? Ta nghe nói Vi Sinh gia tộc chúng ta cùng nguồn gốc với thánh tộc Lý thị các ngươi.
Lý Thiên Mệnh trò chuyện vài câu với Vi Sinh Thanh Loan, phát hiện người này không tệ, rất nghĩa khí, giống Vi Sinh Thiên Lan.
Gia giáo tốt có khác, nói chuyện không châm chọc mỉa mai, không lộ vẻ khinh thường người ra ngoài mặt.
Vi Sinh Thanh Loan cười vẫy tay:
- Tỷ, Lý Thiên Mệnh thú vị ghê, mau lại đây cùng tán gẫu nào!
Cho đến nay Vi Sinh Nhược Tố luôn hơi cúi đầu, khi trưởng bối nói chuyện thì nàng im lặng nghe. Mãi khi đệ đệ kêu mình thì nàng mới ngước đầu lên, ánh mắt giao nhau với Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười chào:
- Nhược Tố cô nương khỏe, ta tên Lý Thiên Mệnh.
- Ngươi khỏe.
Đúng là một người đẹp điềm tĩnh mà dịu dàng.
Huỳnh Hỏa cười gian hỏi:
- Thế nào? Tim đập nhanh rồi hả?
- Ta đang kết minh, biến sang góc chơi đi!
Vi Sinh Thanh Loan rất tò mò thể Ngũ Kiếp Luân Hồi, nên gã hỏi Lý Thiên Mệnh nhiều điều liên quan Tiểu Mệnh Kiếp.
- Tổ tiên đời đầu thánh tộc Lý thị cũng là tổ tông của chúng ta, trong gia phả Vi Sinh gia tộc còn ghi lại câu chuyện của tổ tiên thứ nhất.
Bên bàn tiểu bối, trừ Lý Thiên Mệnh và Vi Sinh Thanh Loan ra, những người khác hầu như không nói chuyện.
Thượng Quan Vân Phong ngẫu nhiên nói hai câu, nhưng gã thấy vẻ mặt hai thanh niên Bách Thái Tuấn, Hề Mạnh Lẫm hờ hững thì không muốn nói nhiều.
Cuộc kết minh này vì bất đắc dĩ, nay xem ra chỉ là ước hẹn giữa Vi Sinh Thiên Lan và Đông Hoàng tông, không đại biểu toàn thể Nam Thiên tông, ở một mặt nào đó là đơn phương.
Lý Thiên Mệnh không phàn nàn gì, hắn khá thích thiếu niên có tính cách giống như Vi Sinh Thanh Loan, giờ quen thuộc, ngày mai nếu gặp rắc rối trên Thông Thiên Lộ thì hắn không ngại giúp đỡ một chút. Hai vị đệ tử Nam Thiên khác thì miễn đi.
Hai đệ tử Nam Thiên kia khoanh tay trước ngực, không đụng vào rượu ngon thức ăn quý, sắc mặt hờ hững, tỏ rõ bực tức với sắp xếp của tông chủ, nhưng không dám càu nhàu.
Bách Thái Tuấn hỏi:
- Nhược Tố tỷ, ta nghe nói nương thân của tỷ có thể liên lạc với người của Vân Tiêu Kiếm phái, dù sao bà ấy đến từ Vân Tiêu Kiếm phái, thuộc chi thứ của gia tộc Tư Không đúng chứ?
Vóc dáng của Bách Thái Tuấn cao gầy, mặt rất dài, hẹp dài, trông rất khôn khéo.
- Ta cho rằng chúng ta nên nương nhờ vào thân phận của mẫu thân của Nhược Tố tỷ, quan hệ tốt với người của Vân Tiêu Kiếm phái mới đúng. Lỡ gặp nhau trên Thông Thiên Lộ, nếu không đánh lại thì ít ra bọn họ nhẹ tay cho.
Nói tiếp là Hề Mạnh Lẫm, bả vai của gã rất rộng, thân trên vạm vỡ, trông cánh tay rất chắc khỏe.
Vi Sinh Nhược Tố liếc hai người một cái, nghiêm túc nói:
- Đừng nói nữa.
Vi Sinh Thiên Lan đến dự tiệc mà hai người nói về Vân Tiêu Kiếm phái thì đúng là kỳ cục.
Triệu Lăng Châu luôn im lặng đột nhiên nhếch mép nói:
- Vân Tiêu Kiếm phái là chó săn của Thánh Thiên Phủ mà, Nam Thiên tông chuẩn bị cũng làm chó săn sao?
Tính tình của Triệu Lăng Châu bộc trực, tuy nói rất nhỏ nhưng mọi người đều nghe rõ.
Đặc biệt là tông lão thứ nhất của Nam Thiên tông Cố Thu Vũ cực kỳ tức giận.
Đang lúc lão định nổi khùng lên trong bữa tiệc thì bỗng có một nữ nhân từ ngoài cửa bước vào.
Nữ nhân trông khoảng ba mươi tuổi, ăn mặc trẻ trung, nàng là cao thủ cảnh giới Thánh nên hiển nhiên tuổi thật lớn hơn bề ngoài nhiều.
Xem mắt mày thì là đại mỹ nhân hiếm có, trưởng thành chín muồi, đường nét hơi giống Vi Sinh Nhược Tố nhưng mặn mà hơn. Có điều nét mặt của nàng không quá tươi.
Nữ nhân vừa đi vào đã nhắm ngay Vi Sinh Thiên Lan, ánh mắt cực kỳ khó chịu.
Vi Sinh Thiên Lan cười tươi, vẫy tay ngoắc nàng lại:
- Linh Vũ, lại đây.
Lý Thiên Mệnh đoán được chắc đây là thê tử của Vi Sinh Thiên Lan, phu nhân của tông chủ. Nàng đến từ Vân Tiêu Kiếm phái xếp hạng bốn Đông Hoàng Cảnh, thuộc chi thứ của Tư Không gia tộc, tên Tư Không Linh Vũ.
Đương nhiên cũng là mẫu thân của tỷ đệ Vi Sinh Nhược Tố.