Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 494 - Chương 494 - Kẻ Phạm Đông Hoàng Ta, Chết Không Toàn Thây (Tt)

Chương 494 - Kẻ phạm Đông Hoàng ta, chết không toàn thây (tt)
Chương 494 - Kẻ phạm Đông Hoàng ta, chết không toàn thây (tt)

Phương hướng Thánh sơn trong chiến trường Trầm Uyên, lấy Hoàng Phủ Phong Vân dẫn đầu, chín mươi chín cường giả cảnh giới Thánh điều khiển chín mươi chín con Đế Hoang Long Mạch như chính bọn họ xông pha chiến trường.

Đế Hoang Long Mạch vốn là linh tai, không có sống hay chết, khi chúng nó xông đến trước mắt mãnh thú thì hóa thành gió lốc cuốn chúng vào bùn lầy, tàn phá.

Khi Đế Hoang Long Mạch lại xông ra thì mãnh thú đã hóa thành thịt vụn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trước mặt chín mươi chín con Đế Hoang Long Mạch, mãnh thú không ngừng bị giết chết, chỉ có một số Thánh Ma Thú hơi khó xử lý.

Càng khó giải quyết là bảy vạn Hắc Minh quân ở phía sau.

Bọn họ điều khiển thú bản mệnh giết tới, vì có nhiều thú bản mệnh hệ mẫu hoàng khiến Hắc Minh quân trông như có mấy chục vạn loài thú.

Đặc biệt là trên trời bay đầy sâu, nếu không có sương mù màu trắng thì phỏng chừng chúng nó rất nhanh có thể lao vào sâu trong Đông Hoàng tông.

- Giết!!!

Hơn một vạn Đông Hoàng Vệ đứng phía sau Đế Hoang Long Mạch, đã trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Hễ mãnh thú, Ngự Thú Sư vượt qua Đế Hoang Long Mạch và bùn lầy vô tận là Đông Hoàng Vệ sẽ xông tới, chém tận giết tuyệt.

Ban đầu, hơn một vạn người còn chống đỡ được, dù sao lúc Đế Hoang Long Mạch mạnh nhất thì đất đai như biển, nhiều Ngự Thú Sư và thú bản mệnh của họ bị cuốn vào trong đó.

Nhưng theo thời gian trôi qua, người Hắc Minh tông cũng giết đỏ mắt.

Tuy có sương mù, vũng bùn khắp nơi, nhưng đa số người đã xông tới trước mặt Đông Hoàng Vệ.

Dù sao bên họ đông người hơn.

- Chết!!!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Hai quân quyết đấu, xung phong liều chết, máu bắn tung tóe, đầu mình hai nơi.

Đặc biệt là thú bản mệnh húc đầu vào nhau, thi triển các loại thần thông Linh Nguyên phạm vi lớn, khiến chiến trường cực kỳ hỗn loạn.

Bất cứ ai đều có thể chết trong thần thông của đối thủ, cũng có thể bị người phe mình ngộ thương, không thể tránh được.

Đây mới là cuộc chiến tông môn thật sự.

- Hắc Minh tông, Thánh Thiên Phủ xem các ngươi là con tốt thí, ước gì các ngươi cùng chúng ta đồng quy vu tận, tại sao các ngươi ngu xuẩn như vậy? Bán mạng cho họ!

- Ba đại tông môn chúng ta nên bắt tay với nhau, giết Vân Tiêu Kiếm phái trước rồi hợp sức đối kháng Thánh Thiên Phủ thì mới có cơ hội sống sót!

- Nếu các ngươi vẫn óc heo đần độn thì cuối cùng sẽ khiến truyền thừa vạn năm của Đông Hoàng tông chúng ta, Hắc Minh tông các ngươi đều bị đứt đoạn! Từ nay Đông Hoàng Cảnh chỉ có Thánh Thiên Phủ!

- Các ngươi phải hiểu rằng khi Đông Hoàng tông và Nam Thiên tông bị hủy diệt thì Thánh Thiên Phủ không cần các ngươi nữa, thậm chí không cần Vân Tiêu Kiếm phái!

Giọng nói của Hoàng Phủ Phong Vân qua kết giới thiên văn văng vẳng trên chiến trường.

Đệ tử Hắc Minh tông đều hiểu những điều này, nhưng bọn họ chỉ do dự một chút rồi tiếp tục liều mình chiến đấu.

Minh Hoàng lắc đầu cười khổ nói:

- Giờ mới nói lời này đã quá muộn, hiện giờ đã thân bất do kỷ, không chấp hành mệnh lệnh thì chết càng nhanh. Đồ sát Đông Hoàng tông ngươi thì chúng ta còn có cơ hội kéo dài hơi tàn!

Từ giây phút lao vào kết giới Vạn Sơn đã định sẵn sẽ không chết không ngừng.

- Thánh Hoàng có lệnh, công phá phần chiến trường Trầm Uyên trong kết giới Vạn Sơn trước, khống chế hang không đáy đi Đông Hoàng tông!

Làm vậy thì tương đương với công chiếm một nửa Đông Hoàng tông, bọn họ có thể tùy thời từ hang không đáy giết tới phía đối diện, cuối cùng hủy diệt Đông Hoàng tông.

Nhưng với tình trạng này, khiến Đông Hoàng tông sống dở chết dở buộc Nam Thiên tông ló đầu ra mới là ý đồ của Thánh Hoàng.

Còn về làm sao ép Nam Thiên tông đi ra, sử dụng thủ đoạn gì thì chuyện đó tính sau.

Bây giờ nếu có thể đánh phá phần chiến trường Trầm Uyên trong kết giới Vạn Sơn, nắm giữ tiên cơ tương đương với thắng một nửa, rồi từ từ bày mưu lập kế sau.

Thủ đoạn của Hắc Minh tông đúng là khó chơi hơn Vân Tiêu Kiếm phái nhiều, đặc biệt là bọn họ dùng mãnh thú hóa giải một kích mạnh nhất của kết giới Vạn Sơn, lực lượng chủ thể giữ cực kỳ hoàn chỉnh.

Nhiều Hắc Minh quân chống đỡ Đế Hoang Long Mạch tàn phá xông đến trước mắt Đông Hoàng Vệ, chém giết sống chết.

Số lượng càng lúc càng đông.

Hoàng Phủ Phong Vân vội cầu viện với bên kia đưa nhiều Đông Hoàng Vệ đến hơn, nhưng xem tình huống thì vẫn khó chống đỡ đại quân thú bản mệnh kịch độc của đối phương.

Hiện giờ khắp nơi trong chiến trường kết giới đều là khói độc, tổn thương rất lớn cho Đông Hoàng Vệ.

Cứ kéo dài thì Hắc Minh quân rất có thể xuyên qua kết giới xông vào trung tâm.

Khi đó tông lão, các trưởng lão trong kết giới rất khó chống đỡ kết giới bảo vệ, không chừng phải tự mình ra trận.

Bọn họ ra trận thì không có ai chống đỡ kết giới bảo vệ, tương đương với tan vỡ.

Khi tan vỡ thì Hắc Minh quân càng tiến quân siêu nhanh.

Cân bằng bị phá vỡ sẽ mở rộng chênh lệch càng lớn, bây giờ chỉ có hơn hai mươi tông lão chủ trì cục diện, bên Hắc Minh tông chỉ riêng tông lão đã có gần năm mươi người.

Mắt Hoàng Phủ Phong Vân đỏ hoe:

- Không lẽ trời bỏ Đông Hoàng tông ta sao?

Bi ai trong lòng lão lan tràn như nước sông.

Hoàng Phủ Phong Vân nhìn nơi xa nhất chiến trường, ở đó có Minh Hoàng, Hắc Hậu, mấy tông lão ở hậu phương chưa ra trận, mặt họ lạnh lùng nhìn Đông Hoàng tông tan vỡ.

Đột nhiên có một nhóm khoảng tám người xông tới từ sau lưng họ.

Nhóm Minh Hoàng giật nảy mình vụt ngoái đầu.

Minh Hoàng nheo mắt nói:

- Vũ Văn Phụng Thiên, Tô Vân Chỉ!

Gã đương nhiên biết những nhân vật cùng thế hệ này, đó là tông lão thứ hai, thứ ba của Đông Hoàng tông. Minh Hoàng không ngờ những người này ở bên ngoài kết giới.

Mắt Vũ Văn Phụng Thiên đỏ máu, sát khí ngập trời:

- Minh Hoàng, Hắc Hậu các ngươi chết chắc rồi!!!

Minh Hoàng cười khẩy nói:

- Đùa à, bằng vào ngươi? Kẻ thua cuộc!

Minh Hoàng mới nói xong Vũ Văn Phụng Thiên đã tránh sang một bên.

Một nam nhân đứng sau lưng Vũ Văn Phụng Thiên ngước đầu lên.

Giây phút đó, lôi đình ở trên trời nổ đùng phát sáng.

Đôi mắt của người này một đen một trắng, lạnh như trời cao, tay cầm kiếm lớn màu vàng đen nặng nề, đứng dưới đất tựa giang sơn nguy nga.

Y nói:

- Kẻ phạm Đông Hoàng ta, chết không toàn thây!!!

Mắt đám người Hắc Minh tông bị thanh kiếm hấp dẫn:

- Đông Hoàng Kiếm!!!

Nhiều ánh nhìn nóng cháy rơi vào người nam nhân mắt hai màu đen trắng:

- Vũ Văn Thái Cực?

Bọn họ đều biết Vũ Văn Thái Cực là người mạnh nhất Đông Hoàng tông.

Người mạnh nhất không ở trong kết giới Vạn Sơn mà cầm Đông Hoàng Kiếm xuất hiện ở hậu phương Hắc Minh quân làm gì?

Không cho phép nhóm Minh Hoàng, Hắc Hậu suy nghĩ nhiều, vì giờ phút này, hai tay Vũ Văn Thái Cực cầm Đông Hoàng Kiếm, ánh mắt lạnh băng như thần chết đâm vào tim đám người Hắc Minh tông.

Môi Vũ Văn Thái Cực thốt ra âm thanh lạnh lẽo thấu xương:

- Giết!

Theo hiệu lệnh của Vũ Văn Thái Cực, bảy tông lão khác của Đông Hoàng tông dứt khoát hành động.

Khai chiến!

Tô Vân Chỉ, Vũ Văn Phụng Thiên, Tô Cửu Đạo, Tô Trấn, Tần Vu Liệt, Công Tôn Thắng Kỷ, Trần Nam Thiên.

Bên cạnh bảy người cùng xuất hiện bảy con thú bản mệnh Thánh Thú trong tình trạng trưởng thành, hình thể to lớn, thú uy hung hãn, gầm rống khiến muôn thú thần phục.

Cự thú màu đen dưới thân Vũ Văn Phụng Thiên dữ tợn xấu xí, thân thể to khỏe, tên gọi: Hám Thiên Thao Thiết.

Bên cạnh Tô Vân Chỉ có con rắn lửa to lớn, trên thân rắn rậm rạp hàng vạn con mắt đỏ máu, quỷ dị âm u, chỉ nhìn một cái khiến người trời đất quay cuồng.

Đây là Thánh Thú ngũ giai: Vạn Nhãn Đằng Xà.

Toàn bộ Tô gia đều là đằng xà, đủ kiểu đủ dạng. Ba vị tông lão khác có châu chấu rực cháy lửa, có ngựa tốt lấp lánh ngân hà, có vượn khỉ mặt quỷ phong lôi quấn quanh.

Bình Luận (0)
Comment