Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 544 - Chương 544 - Làm Rất Tuyệt

Chương 544 - Làm rất tuyệt
Chương 544 - Làm rất tuyệt

Nguyên Sấm thấy tận mắt thú bản mệnh nổi tiếng về sức phòng ngự vậy mà bị Lý Thiên Mệnh một kiếm giết chết!

Hình ảnh này quá khó tin với Nguyên Sấm, nên gã ngây ra như phỗng, không tin vào mắt mình.

Sau đó Nguyên Sấm phát ra tiếng gầm xé trời, đôi mắt đỏ thẫm nhỏ máu:

- Lý Thiên Mệnh!!!

Nguyên Sấm gần như bỏ quên Huỳnh Hỏa và Meow Meow, đã rơi vào trạng thái điên cuồng, mặt vặn vẹo như vỏ quýt, hai chân đạp ra sau, liều lĩnh xông lên.

Lý Thiên Mệnh cười sang sảng:

- Con rùa Nguyên Sấm, đến lượt ngươi. Giờ ta hỏi lại ngươi, ai là kẻ thua cuộc?!

Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Lý Thiên Mệnh đánh chết Chấn Ngục Huyền Vũ rồi nhanh nhẹn vỗ Thiên Chi Dực, tốc độ tăng vọt hóa thành tàn ảnh lướt đi, lôi đình quấn quanh hội tụ trên Đông Hoàng Kiếm.

Lôi Quân Hoàng Kiếm.

Đường kiếm này vừa nhanh vừa dữ, lôi đình màu đen quấn Đông Hoàng Kiếm bị hai tay Lý Thiên Mệnh nắm chặt, bộc phát ra uy lực vô cùng.

Nội tạng của Nguyên Sấm như bị xé rách, sự kiêu ngạo và tự tin của gã bị đạp nát bấy, khóe mắt sắp nứt, cơn giận nhấn chìm lý trí.

Gã có còn nhớ từng kiêu căng ngạo mạn cỡ nào khi ở trước mặt Lý Thiên Mệnh không?

Ba ngày không thấy đã nhìn với cặp mắt khác, càng không nói tới Lý Thiên Mệnh đã khổ tu ba tháng.

Nguyên Sấm thê lương rú lên:

- Ngươi chết chắc rồi! Đại quân năm mươi vạn Khôn Nguyên tông ta nhất định diệt cả nhà của ngươi, cho Đông Hoàng tông chết không còn một con ruồi!

Thú bản mệnh chết, cả đời gã cũng phế theo.

Nguyên Sấm không ngờ Lý Thiên Mệnh có lá gan đắc tội Khôn Nguyên tông.

- Bớt phét lác đi, con trai Nguyên Sấm!

Khi Nguyên Sấm cầm Huyền Minh Quỷ Phủ thi triển Khai Sơn Thánh Điển liều mạng tấn công thì bên tai bỗng vang tiếng cười âm trầm lạnh lẽo.

Khi Nguyên Sấm nhớ ra âm thanh đó đến từ con gà con như ma quỷ kia thì gã lạnh sống lưng.

Sau đó phần thân dưới lạnh lẽo.

Nguyên Sấm vụt ngoái đầu.

Trong khoảnh khắc, một nhát Xích Viêm Hoàng Kiếm đâm vào chỗ kín của Nguyên Sấm.

Phập!

Máu tươi tung toé!

- A!!!!

Mặt Nguyên Sấm tím như gan heo, toàn thân co giật, phát ra tiếng hét thảm tuyệt nhân hoàn.

Nguyên Sấm điên tiết vốn đã mất lý trí, chỉ chăm chăm giết Lý Thiên Mệnh, nào ngờ Tiểu Hoàng Kê đánh lén từ phía sau, dùng Xích Viêm Hoàng Kiếm đâm vào.

Sức sát thương của Xích Viêm Hoàng Kiếm đâm thủng lỗ máu trên lưng Nguyên Sấm.

Đây là vết thương trí mạng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cùng lúc đó, Thiên Kiếp Hỗn Độn lại giáng xuống đầu Nguyên Sấm, khiến gã một lần nữa bị thương nặng.

Bị thương đến mức đó mà Nguyên Sấm vẫn chưa chết, tay cầm Huyền Minh Quỷ Phủ vẫn chém hướng Lý Thiên Mệnh ở trước mặt gã, đủ thấy sức sống của gã dẻo dai tới mức nào.

Lôi đình màu đen quấn quanh người khiến Lý Thiên Mệnh như lôi ma, Đông Hoàng Kiếm kéo lê dưới đất nổ khe rãnh cháy đen.

- Tạm biệt!

Khi Huỳnh Hỏa đâm thủng mông Nguyên Sấm, thiên kiếp của Meow Meow đánh xuống thì Lôi Quân Hoàng Kiếm bùng nổ, Đông Hoàng Kiếm quét qua, keng một tiếng đánh bay Huyền Minh Quỷ Phủ.

Phập!

Một kiếm quét qua, Nguyên Sấm trợn to mắt, đầu bay ra ngoài, xác chết ngã xuống đất.

Vèo!

Cánh tay trái Lý Thiên Mệnh vung Tà Ma đâm vào đầu Nguyên Sấm kéo về, hắn xoay người, thân hình thiếu niên mảnh khảnh trực tiếp đối mặt thiên quân vạn mã Thánh Thiên Phủ, Khôn Nguyên tông.

Lý Thiên Mệnh giơ cao tay nâng đầu Nguyên Sấm, phát ra tiếng rống rung trời:

- Nguyên Sấm đã chết, đại quân rùa đen rút đầu Khôn Nguyên tông có giỏi thì đến giết ta!!!

Tiếng rống vang vọng tầng mây, gan to bằng trời, mạnh mẽ khẳng khái, không biết sống chết.

Chiến trường tĩnh lặng, cơn giận ngập trời của Khôn Nguyên tông bị câu nói này đốt lửa.

Lúc Chấn Ngục Huyền Vũ bị giết, nhiều cường giả Khôn Nguyên tông đã lao ra cứu viện Nguyên Sấm, nhưng Lý Vô Địch không hiền gì, Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng phun dòng lũ màu đỏ hội tụ thành biển cả đẩy lùi nhóm người Nguyên Hồn.

Cơ hồ trong khoảnh khắc Lý Thiên Mệnh đã làm thịt Nguyên Sấm, xách đầu khiêu khích.

Nguyên Sấm chết thảm tại chỗ khiến người Khôn Nguyên tông tràn đầy cảm giác ưu việt tức giận đến xì khói, nhiều người nổi khùng lên.

- Hắn giết Nguyên Sấm rồi!

- Trời ạ, Nguyên Sấm là thiếu tông chủ Khôn Nguyên tông, bọn họ chỉ đến nhặt của rơi thôi.

- Ta nhớ ba tháng trước hắn ngang ngửa Nguyệt Linh Lang mà? Nguyên Sấm là thiên tài Khôn Nguyên tông cảnh giới Thiên Ý đệ thất trọng!

- Tốc độ tu luyện của Lý Thiên Mệnh là thế nào vậy?

Rung động, khó hiểu, ngơ ngẩn, thù hận, khuất nhục, táo bạo, các loại cảm xúc đều không thể che lấp sự khó tin của mọi người đối với Lý Thiên Mệnh.

Không chỉ riêng thực lực còn có sự gan dạ, dáng vẻ rung trời.

Lẽ ra Đông Hoàng tông nên nhằm vào Thánh Thiên Phủ, không dám khiêu khích Khôn Nguyên tông mới đúng.

- Hắn trực tiếp làm thịt thiếu tông chủ Khôn Nguyên tông, bọn họ chỉ đến nhặt của rơi, chưa chắc dốc hết sức, lần này thì hay rồi, Khôn Nguyên tông nổi điên.

Đưa mắt nhìn, vốn chỉ có Thánh Thiên Phủ là đôi mắt đỏ thẫm, lửa giận ngập trời, bây giờ có thêm Khôn Nguyên tông, đại quân ba mươi ba vạn lửa giận ngút trời.

Lúc này.

Lý Thiên Mệnh xách đầu của Nguyên Sấm, ánh mắt nóng cháy nhìn tất cả quân địch, lại lần nữa cất cao giọng nói:

- Hôm nay ta treo đầu của Nguyên Sấm trên Thánh sơn, cho mỗi đệ tử phun một ngụm nước miếng, đám con rùa các ngươi có thể làm gì được ta?

Nói xong, hắn xoay người trở lại bên cạnh Lý Vô Địch.

Lý Vô Địch nở nụ cười, chộp vai Lý Thiên Mệnh, tay kia giơ ngón cái, sau đó cùng mọi người lắc mình quay về kết giới Vạn Sơn.

Giờ phút này, chiến trường đã bị kích phát.

- Giết hắn!!!

Lý Thiên Mệnh kéo thù hận lớn nhất, nhưng đều do Lý Vô Địch xúi giục, chứ không thì hắn thật sự không dám đắc tội Khôn Nguyên tông.

Lý Vô Địch khen ngợi:

- Làm rất tuyệt.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta đã hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo nhờ vào lão, ma men, lão nhớ đừng va vấp gì nhé.

Lý Vô Địch cười to bảo:

- Yên tâm, hôm nay ta có thể giết bao nhiêu người quyết định bởi lượng thù hận ngươi mới vừa lôi kéo.

Nói xong, Lý Vô Địch và đám cường giả Đông Hoàng tông, Hắc Minh tông xuyên qua kết giới Vạn Sơn, dọc đường đi toàn là Đông Hoàng Vệ, Hắc Minh quân ánh mắt nóng cháy nhìn Lý Thiên Mệnh.

- Thiếu tông chủ, bội phục!

Mới bắt đầu cuộc chiến đã mạnh mẽ giết đệ nhất thiên tài của Khôn Nguyên tông. Đôi mắt sợ hãi trước cái chết của Nguyên Sấm vẫn sống động như thật. Cảnh tượng nhiệt huyết đó khiến hai tông môn sĩ khí trầm thấp bỗng chốc sôi sục, lửa chiến hừng hực, hò reo vì Lý Thiên Mệnh.

Thời thế tạo anh hùng, hôm nay Lý Thiên Mệnh là anh hùng.

Sự kiêu dũng trong cuộc chiến vừa rồi kéo sức chiến đấu của Đông Hoàng tông, Hắc Minh tông lên một bậc.

Bên Khôn Nguyên tông thì mất mặt.

Rất nhanh, lấy Lý Vô Địch dẫn đầu, cường giả toàn tông tụ hợp trên Thánh sơn.

Bọn họ nhìn đại quân ba mươi ba vạn Thánh Thiên Phủ, Khôn Nguyên tông liều mạng gầm rống, thiên quân vạn mã lao nhanh, đất rung núi chuyển. Đưa mắt nhìn, Ngự Thú Sư và thú bản mệnh rậm rạp lao vào kết giới Vạn Sơn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, tiếng giết rung trời.

Đây là giây phút nguy hiểm nhất của Đông Hoàng tông từ trước đến nay, thực lực hai bên chênh lệch lớn đến nỗi không thể so sánh.

Kết quả sống chết cơ hồ có thể công bố trong vòng một khắc đồng hồ.

Tuy bọn họ không thể nhìn tận mắt nhưng có thể đoán được Quân Thánh Tiêu, Nguyên Hồn chắc chắn làm gương cho binh sĩ xung phong tuyến đầu.

Đặc biệt là Nguyên Hồn, còn chưa khai chiến mà gã đã ngốc như gà gỗ.

- Nguyên Sấm đã chết, không đồ diệt Đông Hoàng tông thì ta không cách nào ăn nói với phụ thân và đại ca!

Đừng nhìn Nguyên Hồn ẩn mình trong áo đen, tim gã đang đập rất nhanh, lửa xanh nhấp nháy trong hốc mắt.

Bình Luận (0)
Comment