Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Cùng tuổi với ta thì đại khái có cảnh giới gì?
Bạch Tử Căng hỏi:
- Ngươi mấy tuổi?
Lý Thiên Mệnh mặt dày đáp:
- Năm nay ta mười bốn tuổi.
Bạch Tử Căng nói:
- Nhảm nhí, xem bộ dạng của ngươi thì ít nhất mười tám tuổi.
- Ha ha.
Lý Thiên Mệnh cười cười, nhủ thầm: Nói vậy là vẻ ngoài của mình còn non xanh.
- Chờ năm tháng sau ngươi đi Thập Phương Đạo Cung là có thể trông thấy thiên tài thật sự của Thần Đô ở cấp bậc nào, tuyệt đối vượt qua sức tưởng tượng của ngươi. Bốn mươi năm nay Kỳ Lân cổ tộc sinh ra nhiều hài tử có thiên phú cao, tiếc rằng bị ảnh hưởng của Nhất Thế Chú ức chế tu vi, nhưng mặc kệ thế nào thì vẫn mạnh hơn ngươi bây giờ nhiều.
Đây là kết luận của Bạch Tử Căng sau khi nhìn Lý Thiên Mệnh đánh bại ba huynh đệ Tần gia.
Tức là dù là Kỳ Lân cổ tộc cũng có nhiều người trẻ tuổi mười bảy, tám tuổi đến cảnh giới Thánh.
Ở Đông Hoàng Cảnh thật sự không dám tưởng tượng đến khái niệm này, còn nhớ cuộc chiến Cảnh Vực, Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng đều có thể làm Thánh Thiên Tử.
- Ta không thể làm ếch ngồi đáy giếng.
Lý Thiên Mệnh nhớ rõ Mặc Vũ Thái Thượng từng nói bốn chữ ếch ngồi đáy giếng, khiến hắn rất khó chịu.
Bạch Tử Căng thấm thía nói:
- Ít nhất trong Nhiên Hồn Luyện Ngục này còn nhiều bạn cùng lứa mạnh hơn ngươi, từ từ cố gắng đuổi kịp đi, thiếu niên.
- Không thành vấn đề.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Phải rồi, Bạch tỷ tỷ, người nói Nhiên Hồn Luyện Ngục này rất lớn, núi lửa vòng quanh, càng có mãnh thú, thậm chí tồn tại Thánh Ma Thú?
Bạch Tử Căng nói:
- Đúng rồi, quanh Nhiên Hồn Hỏa Sơn còn nhiều không gian lòng đất, đều trong phạm vi Nhiên Hồn Luyện Ngục cháy bỏng. Những không gian ngầm đó có hàng trăm cái đi thông hang không đáy của chiến trường Trầm Uyên, nên có nhiều mãnh thú sinh tồn trong Nhiên Hồn Luyện Ngục, giết không hết, không ngăn được.
Lý Thiên Mệnh gật gù:
- Thì ra là vậy.
Bạch Tử Căng nói tiếp:
- Trước kia Nhiên Hồn tộc sẽ dùng một loại thủ đoạn phát ra âm thanh dụ dỗ mãnh thú, hấp dẫn chúng tiến công kết giới Nhiên Hồn. Kỳ Lân cổ tộc khi ấy phải cử nhiều người ngăn trở thú triều. Nghe đâu tình huống mấy năm nay tốt hơn nhiều, Nhiên Hồn tộc không có tiếng động gì.
- Mấy năm không có động tĩnh?
Lý Thiên Mệnh nhớ lại hình ảnh mình đã trông thấy vào hai ngày trước, hắn nghĩ: Có khi nào liên quan đến trận tế hồn kia không?
Bạch Tử Căng hỏi:
- Đúng thế, ngươi hỏi chuyện mãnh thú làm gì?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta định rút ra ba, bốn ngày tìm thú dữ cấp Thánh Ma Thú để luyện kiếm, cũng nhìn xem có thể tế luyện chút thần thông Linh Nguyên cho thú bản mệnh của ta hay không.
Bạch Tử Căng nói:
- Tùy ngươi, dù sao rảnh rỗi mọc nấm, đi thôi.
Lý Thiên Mệnh nhìn nàng chằm chằm:
- Bạch tỷ tỷ.
- Làm chi?
Lý Thiên Mệnh chỉ vào Huỳnh Hỏa, nói:
- Trả Tiểu Hoàng Kê lại cho ta đi, nó quá khốn khổ.
Bạch Tử Căng nhìn Tiểu Hoàng Kê một cái, ném nó cho Lý Thiên Mệnh:
- Vô dụng.
Rốt cuộc Huỳnh Hỏa được giải thoát.
Trở vào không gian bản mệnh, gà con kiệt sức nói:
- Không bao giờ đụng vào thú cưỡi cực phẩm nữa.
Meow Meow vỗ vai bé gà, cười gian:
- Kê ca, phồng lên can đảm đối diện đời gà nào, vùng lên, làm lại từ đầu!
- . . .
. . .
Tạm thời cất vào kết giới thiên văn màu đen, Lý Thiên Mệnh nhìn quanh, những người hùng hổ đều đi hết.
- Đi.
Bạch Tử Căng dẫn đường, hai người xuyên qua trên kết giới Nhiên Hồn này hấp dẫn sự chú ý của nhiều người.
- Bọn họ đang đi đâu?
- Không biết.
- Đuổi theo!
- Không sợ bị đánh?
- Ta đánh không lại, nhưng sẽ có người đánh được. Nếu không phải lần trước ít người thì làm gì có cơ hội cho hắn kiêu ngạo?
- Có khi nào hắn hèn muốn làm rùa đen rút đầu trốn đi không?
Chốc lát sau, một đám người trẻ tuổi Kỳ Lân cổ tộc bám theo sau Bạch Tử Căng và Lý Thiên Mệnh.
- Không dứt, rảnh quá.
Bạch Tử Căng hơi khó chịu, kéo Lý Thiên Mệnh tăng tốc.
Thoáng chốc gió mạnh rít gào, vạt áo bay phần phật, váy dài của Bạch Tử Căng bay đầy trời, mái tóc dài tỏa mùi hương xông vào mũi không ngừng phất vào mặt Lý Thiên Mệnh.
Với tốc độ Thiên Chi Thánh cảnh của Bạch Tử Căng, chốc lát sau đã hoàn toàn cắt đuôi đệ tử Kỳ Lân cổ tộc.
Trước mắt là núi cao hoang vu dưới lòng đất, cực kỳ âm u, ở xa chút sẽ không thấy rõ, địa hình cực kỳ phức tạp.
Nhưng nền đất hay đá trên vách núi đều nóng cháy, bị đốt đỏ rực.
Bạch Tử Căng nhìn không gian lòng đất mênh mông mà phức tạp ở đằng trước, nói:
- Từ bên chiến trường Trầm Uyên chui qua đây đa số là mãnh thú bình thường, ít có Thánh Ma Thú nhất giai, để ta tìm cho ngươi.
- Làm phiền Bạch tỷ tỷ.
- Không phiền gì.
Lý Thiên Mệnh dùng tốc độ cao nhất đuổi theo bóng dáng sắc trắng này. Bạch Tử Căng làm việc nhanh gọn mau lẹ, khiến người rất dễ chịu.
- Thánh Ma Thú nhất giai bằng với đối thủ Địa Thánh cảnh đệ nhất trọng, dễ đối phó một chút.
Bạch Tử Căng nói đúng, trong Nhiên Hồn Luyện Ngục không có nhiều Thánh Ma Thú.
Nửa canh giờ sau.
Hai người đến một khu vực cách Nhiên Hồn Hỏa Sơn khá xa.
- Đi về phía trước sẽ vượt qua phạm vi của Nhiên Hồn Luyện Ngục, nhưng bên này có nhiều mãnh thú.
Bên này vắng dấu chân người, có thể tùy tiện ra tay.
Bạch Tử Căng chỉ hướng đằng trước:
- Nhìn thấy không? Thánh Ma Thú nhất giai; Điện Ngục Yêu Lang.
Ở trong tầm mắt của hắn, bên trong sơn cốc sâu thẳm đằng trước có nhiều cây cối lòng đất bị rắn điện màu lam quấn quanh.
Một vật khổng lồ đang đi săn, điện quang hùng dũng.
Nhưng với sơn cốc sâu thẳm to lớn này thì có rất nhiều chỗ ẩn núp.
Bạch Tử Căng nghi ngờ hỏi:
- Ngươi còn là cảnh giới Thiên Ý đệ cửu trọng, thật sự muốn quyết đấu với Thánh Ma Thú?
Lý Thiên Mệnh thành thật trả lời:
- Ta là Thiên Ý đệ lục trọng.
Hắn biết đối phương tuyệt đối sẽ không tin.
Bạch Tử Căng lườm hắn:
- Thằng nhóc hư, muốn lừa dối ta? Lá gan to đấy.
Bạch Tử Căng cho rằng không ai có thể vượt qua nhiều cảnh giới như vậy đánh hạ đối thủ.
Nhưng làm Ngự Thú Sư có ba con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, cộng thêm Đông Hoàng Kiếm và chiến quyết Thiên Thánh, Lý Thiên Mệnh có thể làm được.
- Thú hồn của Thánh Ma Thú là chiến hồn Thánh Thú! Tế luyện chiến hồn Thánh Thú ngay tại chỗ sẽ tốt hơn lưu giữ ngàn năm.
Lý Thiên Mệnh nhắm vào con Thánh Ma Thú nhất giai Điện Ngục Yêu Lang, lặng lẽ lại gần.
Huỳnh Hỏa và Meow Meow với thân hình nhỏ bé một trái một phải âm thầm đến gần con mồi. Lam Hoang thì gây ra động tĩnh quá lớn nên phải chờ đến phút cuối mới xuất chiến.
Sau khi Lý Thiên Mệnh dần tới gần, hắn nhìn thấy sâu trong rừng rậm màu đen này, một con Điện Ngục Yêu Lang đang đến gần mấy con mãnh thú bát giai Tam Sắc Nai.
Điện Ngục Yêu Lang là con sói yêu màu lam, lông toàn thân như kim thép, mạnh mẽ chắc khỏe, tia điện quấn quanh người, đôi mắt đỏ như máu tràn ngập hung tàn.
Dù là Thánh Ma Thú thì dường như không có trí tuệ gì, không khác gì với thú hoang tầm thường.
Lý Thiên Mệnh rút ra Đông Hoàng Kiếm, đi theo:
- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau.
Huỳnh Hỏa từ bên trái đến gần, Meow Meow thì lấp lóe trong rừng rậm màu đen, rắn điện đen quấn quanh nó, một chú mèo con có màu đỏ máu lặng lẽ đến gần con mồi.
Tâm linh giao lưu:
- Hành động!
Khoảnh khắc Điện Ngục Yêu Lang tiến lên đi săn thì nhóm Lý Thiên Mệnh đã bao vây nó lại, trực tiếp ra tay.
Xèo xèo xèo!
Khoảnh khắc Điện Ngục Yêu Lang đi săn, lông toàn thân bỗng nổ tung điện quang, tia chớp màu lam rậm rạp bỗng bắn tung, quấn quanh nó thành quả cầu tia chớp to lớn.
Mấu chốt là lôi đình trên quả cầu tia chớp đang xoay tít rồi nổ tung.
Oong!
Đó là thần thông của nó: Lam Khung Điện Ngục.