Độc Huyết Minh đã chạy khắp người Lý Thiên Mệnh, cảm giác như bị điện giật, có lẽ muốn nhúc nhích một ngón tay cũng khó khăn.
Nam nhân áo đen hào hứng nhìn hắn:
- Mùi vị bị hút máu mà chết như thế nào?
Lý Thiên Mệnh nhìn gã chằm chằm, mắt đầy tơ máu rực lửa:
- Ngươi không hút nổi máu của ta, coi chừng bị đốt chết!
Hắn không cho phép ai khiến mẫu thân của hắn chịu khổ như vậy!
Đây là nghịch lân!
Là lỗi lầm lớn lao khiến hắn hóa điên.
Đến lúc này thì Lý Thiên Mệnh không còn bình tĩnh phân tích chênh lệch thực lực với đối phương nữa, trong đầu của hắn chỉ có một ý tưởng là giết y!
Giết y! Giết y!!!
Cả người hắn cháy lửa, máu cũng bốc lửa.
Vì sao máu của hắn nóng bỏng? Vì đó là máu của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.
Nam nhân áo đen cười càn rỡ:
- Đốt chết? Ha ha ha ha ha ha!
Nhưng giây sau, nam nhân áo đen thấy những Huyết Minh Trùng bò trên người Lý Thiên Mệnh bắt đầu tự cháy.
Tất cả Huyết Minh Trùng nhanh chóng bị đốt thành tro tàn, như bột phấn rơi xuống đất.
- A . . .!
Nam nhân áo đen cảm giác bụng cháy bỏng, cảm giác rất khó chịu.
Nam nhân áo đen trợn to mắt nhìn Lý Thiên Mệnh, đối với gã thì chuyện này lạ lùng nhất trên đời, chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Nam nhân áo đen đâu biết cái gì gọi là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ?
- Có chút đặc biệt, nhưng thế thì sao? Trúng độc Huyết Minh thì ngươi chỉ có thể chết đi.
Tình huống này khiến nam nhân áo đen hiểu rằng không thể cho thiếu niên cơ hội nữa.
Trúng độc Huyết Minh sẽ cứng người không thể nhúc nhích, mặc cho gã chém giết, gã định rút chủy thủ ra chặt đứt đầu Lý Thiên Mệnh.
Ngay lúc này, Lý Thiên Mệnh không thể nhúc nhích trong mắt sát thủ áo đen bỗng giơ tay trái lên:
- Ai nói ta chỉ có thể đi chết?
Sát thủ áo đen trông thấy thứ khó tin nhất trên đời.
Bàn tay của thiếu niên mọc một con mắt!
Con mắt quỷ dị, khi Thú Nguyên rót vào mạch huyễn linh thì Mê Linh Chi Đồng phát động.
Sát thủ áo đen tuyệt đối không ngờ rằng Lý Thiên Mệnh có thể kéo gã vào trong mê loạn.
Gã không hiểu nổi vì sao Lý Thiên Mệnh trúng độc Huyết Minh mà vẫn nhúc nhích được, càng không ngờ mình sẽ bị hắn mê hoặc.
Sát thủ áo đen đứng cách Lý Thiên Mệnh quá gần, nên gã không có khoảng trống phản ứng lại.
Giây sau.
Phập!
Vuốt thú tay trái của Lý Thiên Mệnh đâm vào ngực sát thủ áo đen, bóp nát nội tạng.
Lý Thiên Mệnh nghiến răng gầm lên:
- Chết!
Mặt nam nhân áo đen vặn vẹo nhìn hắn, mắt tràn đầy khó tin, rồi từ từ quỳ xuống, máu chảy thành sông.
Cuối cùng nam nhân áo đen gục ngã dưới chân Lý Thiên Mệnh, mắt trợn trắng, đã về chầu trời.
Lý Thiên Mệnh vung tay phải, Xiềng Xích Lôi Hỏa quấn lấy Huyết Minh Mẫu Hoàng:
- Ngươi cũng chết đi!
Huyết Minh Mẫu Hoàng mạnh nhất là nhờ đại quân Huyết Minh Trùng, tiếc rằng nó cách Lý Thiên Mệnh rất gần.
Huyết Minh Mẫu Hoàng muốn dùng Khấp Huyết Chi Âm mê hoặc Lý Thiên Mệnh lần nữa, nhưng nó không ngờ sẽ bị Mê Linh Chi Đồng mê hoặc trước.
Xoẹt!
Mép mắc xích sắc bén cắt Huyết Minh Mẫu Hoàng thành mấy khúc.
Mặc cho ngươi là thú bản mệnh cấp bậc gì nhưng bây giờ ở trước mặt Lý Thiên Mệnh đều phải xuống địa ngục.
Huyết Minh Mẫu Hoàng chết, tất cả Huyết Minh Trùng thành tro tàn ngay, vì chúng nó vốn là một phần của Huyết Minh Mẫu Hoàng.
Trong căn phòng tối đen này ngập ngụa máu tươi.
Tất cả vừa chấm dứt.
Bên Tiểu Hoàng Kê ngăn chặn công kích từ nhiều Huyết Minh Trùng, nó vất vả mệt mỏi bảo vê Vệ Tịnh.
Lần này thật sự là tìm được đường sống trong chỗ chết.
Lý Thiên Mệnh không sợ chút nào, hắn phát hiện mình đã thay đổi, gặp tình huống này mà tâm cảnh của hắn vẫn kiên cường không sợ.
Lý Thiên Mệnh dựa vào nội tâm mạnh mẽ vượt qua cuộc ám sát này, sau khi bước qua ngưỡng cửa đó thì cả thế giới đều thay đổi, tâm cảnh của hắn kiên cường dẻo dai hơn ai hết.
Sát thủ áo đen đã chết, nhưng Vệ Tịnh vẫn bị độc Huyết Minh hành hạ.
Giết một người không thể bình ổn cơn giận của Lý Thiên Mệnh, cũng không thể giảm bớt khó chịu cho Vệ Tịnh.
Lý Thiên Mệnh mới trúng độc Huyết Minh, nhưng giờ chất độc đã biến mất. Hắn biết độc Huyết Minh đáng ghét đến mức nào, hắn là trai tráng, còn mẫu thân thì gần đất xa trời, e rằng khó vượt qua tai nạn này.
Một nam nhân trung niên xuất hiện trong phòng:
- Ngại quá, đến chậm.
Y mặc trường bào ánh sao, đôi mắt như biển sao trong bóng đêm.
Hôm nay y không che giấu thân phận mà lộ ra khuôn mặt thật trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Thần Thánh của Tinh Thần thương hội, không uổng danh Tinh Thần Song Tử năm xưa, đúng là khí vũ hiên ngang, phong độ phiên phiên.
Đúng vậy, trước lúc về nhà đối mặt nguy hiểm thì Lý Thiên Mệnh đã bóp nát ngọc báu được Thần Thánh tặng cho.
Nhưng ám sát thuộc tình huống đặc biệt, dù Thần Thánh có năng lực thông thiên cũng cần thời gian tới nơi. Chuyện vừa rồi xảy ra trong tích tắc, y đã đến rất nhanh rồi.
- Xin lỗi, ta không ngờ ngươi sẽ gặp tình huống này.
Trước đây Thần Thánh tặng ngọc báu có thể gọi gã đến chủ yếu là ứng đối tình huống bình thường, ví dụ như Lý Thiên Mệnh bị trưởng bối nào đó trấn áp, hoặc là Vệ Tịnh bệnh nặng. Y không ngờ sẽ có người muốn ám sát vô danh tiểu tốt như hắn.
Bây giờ Lý Thiên Mệnh chỉ quan tâm một điều:
- Không sao, mẫu thân của vãn bối trúng độc Huyết Minh, làm sao bây giờ?
- Độc Huyết Minh? Ta có thể giải quyết, ngươi yên tâm.
Thần Thánh thần thông quảng đại, chắc sẽ giải quyết được trường hợp này.
Lý Thiên Mệnh lùi sang một bên cho Thần Thánh cứu Vệ Tịnh.
Thần Thánh nhìn thoáng qua, nói:
- Không sao, độc Huyết Minh chỉ là một loại độc dược gây tê, lúc trúng độc sẽ khó chịu, chờ nó qua rồi sẽ không ảnh hưởng thân thể. Ta dùng Linh Túy nhanh chóng khử độc cho nàng là được.
Lý Thiên Mệnh nghe vậy thì yên lòng nhiều.
Hắn không nói chuyện, trong lúc Thần Thánh giúp Vệ Tịnh giải độc thì hắn kéo xác của sát thủ áo đen ra sân đốt.
Đốt sạch sẽ.
Sau đó lau sạch máu trong phòng ngủ.
- Thiếu gia, sao trở về rồi?
Đại thẩm chăm sóc Vệ Tịnh thấy ánh lửa mới tỉnh dậy. Trước đó tạo tiếng động không lớn, Lý Thiên Mệnh giải quyết đối thủ rất nhanh.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:
- Ngày mai ta sẽ tham gia cuộc chiến thứ hạng học cung nên mang theo mẫu thân xem cuộc chiến.
Đại thẩm hâm mộ nói:
- Thiếu gia thật là thiên tài tuyệt đỉnh, ghen tị với phu nhân quá, có nhi tử tốt như thiếu gia.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:
- Quá khen, cảm tạ Lý thẩm chăm sóc cho mẫu thân của ta.
Lý thẩm tò mò hỏi:
- Thiếu gia cho tiền công rất nhiều, phu nhân tốt bụng, ta tự nhiên sẽ hết lòng hầu hạ phu nhân thật tốt. À mà thiếu gia đang đốt cái gì vậy?
Lý Thiên Mệnh nhếch môi cười nói:
- Xác chết.
Lý thẩm cười xòa:
- Thiếu gia thật biết nói đùa, đại thẩm sẽ không bị hù sợ!
- Vậy à, Lý thẩm mau ngủ đi, ta nói chuyện với mẫu thân một lúc.
- Được rồi, có gì sai bảo cứ kêu ta một tiếng.
Phàm nhân phố phường khi chân chất cũng khá đáng yêu.
Quý tộc hào môn lúc độc ác chẳng khác nào ma quỷ.
Là ai mua hung thủ giết mình?
Thần Thánh đi ra hỏi:
- Ngươi đã đắc tội ai mà khiến người ta thuê Huyết Hoa Điện? Với quy củ của Huyết Hoa Điện đã nhận nhiệm vụ thì phải hoàn thành, đợt này thất bại rất nhanh sẽ có lần sau.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Mẫu thân thế nào rồi?
Thần Thánh đáp:
- Nghỉ ngơi một đêm sẽ khỏe. Thân thể của nàng chủ yếu bị Tiểu Mệnh Kiếp hành, trừ bỏ Tiểu Mệnh Kiếp là khỏe mạnh ngay.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Làm cách nào trừ bỏ Tiểu Mệnh Kiếp?
Thần Thánh trả lời:
- Nàng không nói với ngươi thì ta không tiện nói, tóm lại trong Thiên Phủ có người sẽ giải trừ được.
Lý Thiên Mệnh gật đầu nói:
- Đã biết. Ta ở trong học cung thì chắc Huyết Hoa Điện không dám ra tay?
- Đúng vậy, Huyết Hoa Điện không dám vào Viêm Hoàng học cung.
- Còn mẫu thân của ta thì làm sao bây giờ?
- Ngươi yên tâm đi, lần này ta sơ sót, ta sẽ lập tức phái người âm thầm bảo vệ nàng, sát thủ đẳng cấp ám sát ngươi không đến gần chỗ này được.
- Vậy xin đa tạ tiền bối.
Nếu không nhờ y thì Lý Thiên Mệnh không biết nên làm sao.
Có lẽ chỉ biết cầu xin Mộ Uyển cho phép hắn mang mẫu thân vào Viêm Hoàng học cung.
- Không cần, ta từng có chút quen biết với mẫu thân của ngươi nên không thể thấy chết không cứu. Nhưng ngươi đừng nói cho nàng biết ta đã đến, cũng đừng nói sẽ có người bảo vệ.
- Hiểu rồi.