Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 974 - Chương 974 - Đừng Quấy Rầy Ta Học Tập (Tt)

Chương 974 - Đừng quấy rầy ta học tập (tt)
Chương 974 - Đừng quấy rầy ta học tập (tt)

Dịch Tinh Ẩn nói:

- Hai năm đầu Hiên Viên Vũ Hành dựa vào thử thách Tà Ma đã tu hành một năm ở đây, hấp thụ một phần Kim Tinh Nguyên sinh ra trong vòng mười năm trong Phồn Tinh Trì. Nhưng cung đúng kịp, hai ngươi đều không cần Kim Tinh Nguyên.

Lý Thiên Mệnh xem kỹ:

- Những cái này là Hỏa Tinh Nguyên, Lôi Tinh Nguyên, Thổ Tinh Nguyên, Thủy Tinh Nguyên, màu lục là Tinh Nguyên gì?

Lý Thiên Mệnh cảm giác Tinh Nguyên màu lục là thoải mái nhất, sức sống dạt dào, bình tĩnh tự nhiên, không táo bạo chút nào.

Dịch Tinh Ẩn nói:

- Có tổng cộng sáu loại Tinh Nguyên gồm lôi kim mộc thủy hỏa thổ. Màu lục là Mộc Tinh Nguyên.

Lý Thiên Mệnh mắt sáng lên:

- Mộc Tinh Nguyên?

Tinh Nguyên xem như một nửa linh tai, vậy chẳng phải là Tiểu Tứ cũng có thể hấp thu loại Tinh Nguyên này?

Nhưng quả trứng nhỏ bảy màu ở trong không gian bản mệnh không có phản ứng quá lớn với Mộc Tinh Nguyên.

Lý Thiên Mệnh suy đoán, có thể là bởi vì số lượng Tinh Nguyên không đủ, hơn nữa không phải linh tai thuần túy, phỏng chừng tác dụng chủ yếu là luyện thể.

Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:

“Chờ Tiểu Tứ ra đời, ta phỏng chừng trừ Kim Tinh Nguyên ra, cái khác đều có thể luyện hấp thu, tu luyện Trạm Tinh Cổ Thần Thể.”

Dịch Tinh Ẩn nhìn thấu ý đồ của Lý Thiên Mệnh, hỏi:

- Thiên Mệnh, có phải muốn hấp thu mấy loại Tinh Nguyên để khiến Trạm Tinh Cổ Thần Thể càng mạnh?

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Đúng rồi, có vấn đề sao?

Dịch Tinh Ẩn giải thích rằng:

- Có, Tinh Nguyên vào người thì sẽ xung đột với nhau rất lớn, xung đột thuộc tính, chẳng qua phá hoại mức cân bằng của cơ thể, càng sẽ ảnh hưởng tổng số Tinh Nguyên mà ngươi hấp thu được.

- Ta nêu một ví dụ, nếu ngươi hấp thu một loại Tinh Nguyên, có lẽ tổng số có thể đạt đến một trăm, nhưng nếu như ngươi hấp thu bốn loại, rất có thể tổng số đến hai mươi là cực hạn, bởi vì Tinh Nguyên bài xích, xung đột, khiến Trạm Tinh Cổ Thần Thể của ngươi trở nên chẳng ra cái gì cả, không ổn định, không kiên cố, không được lợi chút nào. Trong lịch sử có nhiều người tham nhiều, thử hấp thu nhiều Tinh Nguyên nhưng đều không có kết quả tốt, lãng phí cơ hội. Ngược lại hấp thu một loại Tinh Nguyên thì khó khăn thấp nhất, hiệu quả tốt nhất.

- Hiểu rồi.

Dịch Tinh Ẩn nói:

- Nhưng ngươi có thể làm thử, sẽ cảm nhận được cái cảm giác vặn vẹo, bài xích, thân thể giống như bị cắt đứt. Cái này không cùng khái niệm với Thiên Kiếp Kiếm Khí mà ngươi hấp thu. Thiên Kiếp Kiếm Khí là có thể hoạt động, tạm náu trong cơ thể. Nhưng Tinh Nguyên là hoàn toàn hòa vào máu thịt gân xương của ngươi, trở thành một phần thân thể của ngươi. Một cơ thể thác loạn thua xa cơ thể kiên cố, thống nhất.

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Biết, ta ghi nhớ.

Dịch Tinh Ẩn nói:

- Đây là pháp quyết của Trạm Tinh Cổ Thần Thể, nội dung không nhiều, mấu chốt ở chỗ thiên phú thể chất và tinh thần chịu cực nhọc. Hai ngươi tuyệt đối đừng vì phân bì mà phá hủy cơ thể.

- Tạ điện chủ.

Lý Thiên Mệnh và Hiên Viên Mộc Tuyết nhận lấy pháp quyết của Trạm Tinh Cổ Thần Thể.

- Cung tiễn điện chủ.

Dịch Tinh Ẩn rời đi, tiếp theo thì xem chính mình.

Phồn Tinh Trì hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Nơi này lấp lánh ánh sao, giống như ở trong trời sao, ánh sáng rực rỡ vòng quanh hai người.

Lý Thiên Mệnh nhìn lại, Hiên Viên Mộc Tuyết ở trong ánh sao tựa như dừng hình ảnh, ánh mắt thản nhiên nhìn hắn.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nhìn cái quái gì?

Hiên Viên Mộc Tuyết hỏi:

- Tại sao ngươi muốn giết ca của ta?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Hắn muốn giết ta thì ta giết hắn, đơn giản vậy thôi, đây là quy tắc đơn giản nhất trên thế giới.

Minh Hội Chiến và bây giờ, địa vị của hắn đã khác, tâm tình cũng khác, làm ra lựa chọn càng khác.

- Ta cũng muốn giết ngươi, ngươi hiện tại muốn giết ta không?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Nàng muốn cái con khỉ! Rất dễ nhìn ra ai có sát tâm, trong mắt của nàng không có thứ đó, đừng cố làm ra vẻ. Ta nhìn ra nàng hơi sợ ta.

Hiên Viên Mộc Tuyết lắc đầu, nói:

- Ngươi nhìn rất chính xác.

Lý Thiên Mệnh đang muốn vào Phồn Tinh Trì ngay, lười phản ứng nàng, trực tiếp giở ra pháp quyết Trạm Tinh Cổ Thần Thể, tập trung đọc.

Hiên Viên Mộc Tuyết đứng ở bên cạnh, nhìn thái độ nghiêm túc của Lý Thiên Mệnh, có chút hoảng hốt.

Hiên Viên Mộc Tuyết cảm thấy mừng vì mình không bị Hiên Viên Vũ Hành xúi giục, nếu không thì nàng chắc chắn không có kết cục tốt.

Nàng không kiềm được tự giễu một câu:

- Phiền quá, rất hận.

- Con người đều thực dụng như vậy sao? Ta chưa bao giờ cười nhạo ca của ta không xứng thân phận Tam Nhãn Chân Long Mạch. Bên trong coi thường nhưng vẫn muốn báo thù cho ca, ài.

Nói thật lòng, Hiên Viên Mộc Tuyết đã xem pháp quyết của Trạm Tinh Cổ Thần Thể từ trước.

- Bây giờ ta tò mò là hắn có thể tu luyện Trạm Tinh Cổ Thần Thể đến trình độ nào?

Hiên Viên Mộc Tuyết suy nghĩ vấn đề này, bước chân vào trong Phồn Tinh Trì.

Bên người nàng lấp lánh đàn sao, những ánh sáng này khiến da thịt trắng như tuyết của Hiên Viên Mộc Tuyết càng thêm trong suốt lấp lánh.

Trước mắt của nàng xuất hiện một Tinh Nguyên màu xanh nước biển, có hình tròn, trông như cây gậy thô to, mặt trên lấp lánh tia nước.

Hiên Viên Mộc Tuyết cau mày:

- Nghe nói dung hợp Tinh Nguyên sẽ rất khó chịu, kêu đau hét thảm đều bình thường, đặc biệt là Tinh Nguyên thứ nhất.

Hiên Viên Mộc Tuyết nhìn Tinh Nguyên trước mắt, thoạt nhìn to còn hơn trẻ sơ sinh ba tháng, giống tảng đá, nhét vào thân thể của mình sẽ không thấy khó chịu sao?

- Thử xem.

Mọi việc luôn khó ở bước đầu tiên.

Hiên Viên Mộc Tuyết dùng pháp quyết của Trạm Tinh Cổ Thần Thể vận chuyển lực lượng Tử Kiếp, hai tay đè xuống Thủy Tinh Nguyên, dung hợp vào cơ thể của mình.

- Ư a . . .

Hiên Viên Mộc Tuyết hít thở nặng nhọc, dồn dập, toát mồ hôi lạnh, phát ra tiếng rên đau say lòng người.

Dù sao có người khác ở, Hiên Viên Mộc Tuyết không dám kêu quá khó nghe, cố kiềm nén.

- Ư ư ư!

Hiên Viên Mộc Tuyết đổ mồ hôi lạnh rào rào, sắc mặt đã nhợt nhạt, Tinh Nguyên vào người khó chịu và đáng sợ hơn trong tưởng tượng của nàng rất nhiều.

Hiên Viên Mộc Tuyết cúi đầu nhìn, Tinh Nguyên màu xanh nước biển chỉ nhỏ đi một chút xíu, hóa thành thể lỏng chui vào người, như thủy ngân rót vào thân thể.

Cơ thể Hiên Viên Mộc Tuyết không kiềm được co giật nhẹ.

. . .

Lý Thiên Mệnh đang nghiêm túc nghiên cứu pháp quyết bỗng nhiên nghe thấy một ít âm thanh kỳ diệu.

Hắn ngước đầu, nhìn trân trân.

- Này này! Nàng làm ơn đừng vừa rên vừa đung đưa được không? Ảnh hưởng ta học tập! Bị người bên ngoài nghe được còn cho rằng chúng ta đang làm cái gì thì sao!

- Ôi chao, nàng còn ôm cái to như vậy . . .

- Lý Thiên Mệnh!

Hiên Viên Mộc Tuyết ném Tinh Nguyên ra ngoài, tức giận tím mặt.

- Đừng giận, giỡn chút thôi.

- Chốc nữa ngươi có giỏi thì đừng la đau!

- Nhưng vẫn tốt hơn nàng ư a.

- . . .!

Hiên Viên Mộc Tuyết trực tiếp chạy tới bờ bên kia, rời xa Lý Thiên Mệnh, lúc sắp đi nàng la ó nói:

- Ngươi chớ đắc ý quá sớm, có giỏi thì so đấu với ta xem ai dung hợp Tinh Nguyên nhiều hơn!

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Đánh cuộc bằng cái gì?

- Ai thua kêu phụ thân, phải gọi một năm.

- . . .!

- Không dám?

Hiên Viên Mộc Tuyết nói:

- Ta không cần ngươi kêu phụ thân, ngươi ở trước mặt ta tự xưng nô tỳ là được.

- Được.

- Lấy mười lăm ngày làm thời hạn.

- Không thành vấn đề.

Hiên Viên Mộc Tuyết tức điên.

Nhưng nàng cược vào Lý Thiên Mệnh tự cho mình rất cao, sẽ thử dung hợp Tinh Nguyên thuộc tính khác nhau trong vòng mười lăm ngày.

Hiên Viên Mộc Tuyết biết, trong tình huống không có chút cơ sở mà dung hợp Tinh Nguyên khác nhau thì sẽ dẫn đến thân thể càng hỗn loạn, trong thời gian ngắn ảnh hưởng lẫn nhau, dù chỉ thiếu một viên đều sẽ tăng mảng lớn khó khăn mỗi viên Tinh Nguyên về sau.

Lấy thời hạn một năm thì Hiên Viên Mộc Tuyết không dám so, nhưng chỉ có nửa tháng, nàng không sợ chút nào.

Bình Luận (0)
Comment