Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1001 - Chương 1001. Muốn Thần Phục Ta, Còn Phải Xem Thành Ý Của Ngươi

Chương 1001. Muốn thần phục ta, còn phải xem thành ý của ngươi
U Linh chiến trường Thiên tự bị Ma cải hấp trần khí hút mất, ngay cả thân thể mang theo linh hồn cũng trực tiếp bị hút vào.

"Quả nhiên."

Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: "Thứ này cũng không phải đồ sạch sẽ gì."

Thật ra vào thời điểm U Linh chiến trường xuất hiện lần đầu tiên, hắn đã suy xét xem có thể hút nó vào hay không? Nhưng bởi vì muốn để lại cho đệ tử lấy kinh nghiệm, cho nên vẫn luôn không có thử nghiệm .

Bây giờ kẻ tới lại có thực lực vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Tử Lân Yêu Vương cũng không thể làm gì được, hắn chỉ có thể lấy ra thử nghiệm một chút.

Để thể hiện sự tôn trọng.

Quân Thường Tiếu cũng không có mở từng ngăn ra, mà trực tiếp khởi động hình thức tăng cường.

Đương nhiên, nếu như không có Tử Lân Yêu Vương lúc trước điên cuồng tiêu hao, lấy thực lực của hắn chỉ sợ cũng khó mà tới gần.

"Tử Đường chủ."

Quân Thường Tiếu nói: "Vất vả cho ngươi rồi."

". . ." Tử Lân Yêu Vương thiếu chút nữa nhịn không được lại muốn phun ra một ngụm máu.

Ta thì điên cuồng tiêu hao, điên cuồng mất mặt xấu hổ, đến cuối cùng ngược lại thành toàn cho hắn kết thúc mọi việc một cách đầy khoa trương, cái này thật sự quá khinh người đi!

"Quân Tông chủ đang cầm cái gì vậy?"

"Vậy mà có thể trực tiếp hút U Linh chiến trường vào!"

"Chẳng lẽ lại là một loại chí bảo cao cấp?"

Đám người Hàn thành chủ đứng trên Huyền Phù sơn nhao nhao nghị luận, bọn hắn đã hoàn toàn quên mất tình huống chiến đấu điên cuồng trước đó của Tử Lân Yêu Vương, toàn bộ chú ý đều đã đặt trên Ma cải hấp trần khí.

Đây là điển hình của chiếm spotlight a.

"Tông chủ!"

Lý Thanh Dương nói: "Cứ điểm lại được mở rộng rồi!"

"Vậy sao?"

Sau khi trở lại, Quân Thường Tiếu phóng thích linh niệm, quả nhiên phát hiện diện tích cứ điểm một lần nữa đã tăng vọt đáng kể, trình độ tăng lên so với khi thu hoạch Ngọc Thanh Huyền Linh cũng không sai biệt lắm, hắn suy đoán một chút rồi nói: "Có thể là bởi vì thực lực của Thiên tự nên sau khi đánh bại đã nhận được một phần diện tích lớn."

Tính tới thời điểm hiện tại, quy mô cứ điểm của Tinh Vẫn Đại lục đã có thể so với bốn thành trấn rồi.

Nói là thành trì cũng được, nhưng chỉ là cỡ nhỏ.

Đương nhiên, có phải là thành trì hay không cũng không phải Quân Thường Tiếu nói là được, phải thông qua Nhiệm vụ Sử thi mới quyết định được, cho nên hắn cũng sẽ không vì vậy mà dừng bước, tiếp tục lấy việc mở rộng diện tích cứ điểm làm nhiệm vụ hàng đầu.

"Bội Kỳ."

Lý Thanh Dương nói: "Chúng ta lại có việc làm rồi!"

"Rống!"

Bội Kỳ ngửa đầu rống lên một tiếng, trong con ngươi lấp lóe sự phấn khởi.

Gia hỏa này tiến vào Chiến trường Vị Diện cũng được một khoảng thời gian rồi, mỗi ngày đều đang vì cải tạo cứ điểm mà bận rộn, thực lực tăng lên vô cùng rõ rệt!

Không có năng lực chỉ cần ngủ đông đã có thể tăng trưởng tu vi giống như Tiểu Long Long, Bội Kỳ chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân, từng bước một cố gắng mạnh lên, cho đến khi đạt tới đỉnh sơn phong, có thể ở cạnh làm bạn với chủ nhân.

"Bộp!"

"Bộp!"

"A a a..."

Ở bên trong Thiên Nguyên Trấn Hồn tháp, Nhị Nha huy động Trấn Hồn tiên quất vào Hồn, tên kia bị trói lại hình chữ U, phát ra âm thanh kêu gào đầy thống khổ.

Tên gia hỏa này cũng coi như là có chút năng lực, bị giam ở chỗ này một đoạn thời gian dài như vậy, vẫn chưa hoàn toàn bị tịnh hóa.

Chủ yếu là vì Hồn chân chính thuộc về loại sinh vật có tư duy, so với thuộc tính quỷ dị của Hề Tịnh Tuyền, hay lực Lôi phạt của Thượng giới là loại tồn tại khác biệt hoàn toàn.

Tên gia hỏa này càng chịu đánh, Nhị Nha lại càng vui vẻ, bởi vì có thể hoàn toàn buông thả bản thân, sử dụng các loại thủ đoạn để tiến hành trừng phạt.

"Bốp bốp bốp!"

"A a a!"

m thanh tiếng roi quất xen lẫn cùng những tiếng kêu thảm thiết.

"Vèo!"

Không gian bỗng chốc vặn vẹo, Quân Thường Tiếu cầm Ma cải hấp trần khí từ trong không trung hiện ra.

"Chủ nhân."

Nhị Nha dừng lại, cười nói: "Ngài sao lại tới đây vậy?"

Lúc tiến hành quật Hồn giống như một tiểu ác ma bước ra từ địa ngục, sau khi nhìn thấy Quân Thường Tiếu, lại cười xán lạn giống như một đứa trẻ, biến hóa này cũng không khỏi có phần quá nhanh đi!

"Đến đưa tù nhân cho ngươi."

"Thật sao?"

Con mắt Nhị Nha lập tức sáng lên.

Quân Thường Tiếu mở Ma cải hấp trần khí ra, U Linh chiến trường bị nhốt bên trong hóa thành một đạo lưu quang bay ra ngoài, sau đó bịch một tiếng đâm vào bức tường không gian bên trên, bị bắn ngược trở về.

"Đã đến nơi này, thì cũng đừng nghĩ đến việc rời chạy trốn."

Nhị Nha vung vẩy Trấn Hồn tiên, hung hăng quất lên thân U Linh chiến trường, sau đó, đạo lưu quang kia chậm rãi hóa thành hình người.

Dưới sức mạnh của Trấn Hồn tiên, hết thảy các loại hình thái đều sẽ bị cưỡng ép nhân cách hóa, sau đó tiếp nhận sự tra tấn song song đến từ thân thể cùng linh hồn.

"A?"

Sau khi Nhị Nha đánh một roi, kinh ngạc nói: "Chủ nhân, cái này hình như cũng không phải là thuộc tính nha."

"Không sai." Quân Thường Tiếu nói.

U Linh chiến trường mặc dù không có cách nào nói tiếng người, lại không có suy nghĩ, nhưng lại được Thượng giới sáng tạo ra, là một loại sinh linh cấp thấp chỉ biết chiến đấu.

"Thú vị đó!"

Nhị Nha híp mắt nở nụ cười.

Loại sinh linh này, lấy ra để giáo huấn càng có ý tứ, cũng càng có cảm giác thành tựu.

Nhìn thoáng qua Hồn đang bị treo ở một bên, Quân Thường Tiếu dò hỏi: "Tên gia hỏa này còn bao lâu thì có thể tịnh hóa?"

"Ầy…"

Nhị Nha cân nhắc một hồi, nói: "Đại khái còn phải tốn mấy tháng."

"Quân Tông chủ!"

Nhưng vào lúc này, Hồn kia nhe răng nhếch miệng nói ra: "Ta... Ta thần phục, ta nguyện ý thần phục ngươi!"

Mỗi ngày đều bị ngược đãi điên cuồng, tinh thần của nó đã triệt để sụp đổ, cốt khí, tôn nghiêm cái gì đó đều có thể không cần nữa, chỉ cầu mong có thể mau chóng thoát khỏi roi da và ngọn nến của Nhị Nha!

Còn có một nguyên nhân quan trọng khác, không thể không khiến nó buông vũ khí đầu hàng, đó chính là trong khoảng thời gian bị ngược đãi này, tư duy rõ ràng có chút bị ngốc trệ, nếu như lại tiếp tục kéo dài, sợ rằng nó sẽ triệt để mất đi bản thân.

Cái gọi là tư duy bị ngốc trệ, chính là bị tịnh hóa.

Chờ khi nó triệt để mất đi bản thân, lập tức sẽ trở thành khôi lỗi bị Nhị Nha tùy ý khống chế.

Quân Thường Tiếu nói: "Muốn thần phục ta, còn phải xem thành ý của ngươi."

"Ta có thành ý!" Hồn kia vội vàng nói.

Quân Thường Tiếu đi tới, nói: "Đã có thành ý, thì thành thật nói cho bổn tọa, tại Tinh Vẫn Đại lục này có phải vẫn còn đồng loại của ngươi?"

Năm đó, hồn tộc đến gây họa cho Tinh Vẫn có chín tên, một tên đã xuất hiện, mặt khác tám tên chưa thể nắm bắt được vẫn còn đang ẩn nấp trong bóng tối, đang âm thầm lặng lẽ phát triển.

"Cái này…"

"Nhị Nha, đánh."

"Bốp bốp bốp!"

"A a a a a!"

Hồn lập tức lại hét thảm lên, sau đó thống khổ nói: "Quân Tông chủ, ta chỉ mới thức tỉnh không bao lâu, về phần có đồng loại hay không, tạm thời ta cũng không rõ ràng a!"

"Tạm thời không rõ ràng?" Quân Thường Tiếu nói: "Ý ngươi là, có lẽ thực sự có đồng loại?"

Thần sắc Hồn dữ tợn nói: "Năm đó cùng với Võ Đế của Tinh Vẫn Đại lục đại chiến, mặc dù ta bại trận, nhưng Linh hồn lại dung nhập vào trời đất, tu dưỡng gần vạn năm mới có thể thức tỉnh, về phần đồng bọn, có khả năng có thể đã tẫn diệt, cũng có thể vẫn còn ở trong hư không tu dưỡng."

Hồn tộc bọn họ có một loại thần thông đặc thù, có thể tại thời khắc nguy cơ bảo mệnh, nhưng cái giá phải trả là bản thân sẽ lâm vào hôn mê.

Hôn mê thế nào còn phải xem vận khí cùng mức độ thương thế, ngắn thì mấy chục năm, lâu là mấy trăm hơn ngàn năm.

Đương nhiên, nếu như thương thế đã tới tình trạng cực kỳ nghiêm trọng, coi như có thi triển bảo mệnh, phải chết thì vẫn sẽ chết thôi.

Hồn tộc nhập thân vào thân thể Đái Luật, thương thế năm đó tương đối nghiêm trọng, tuy nhiên vẫn giữ được tính mạng, nhưng ở hư không kéo dài hơi tàn gần vạn năm, tu vi cùng thực lực đã triệt để yếu đi.

"Ngươi cũng không biết có đồng loại hay không?" Quân Thường Tiếu hỏi.

Hỗn vội vàng nói: "Phải!"

"Vấn đề tiếp theo."

Quân Thường Tiếu nói: "Tinh Vẫn Đại lục có ngàn vạn Võ giả, ngươi tại sao lại lựa chọn ký thác vào thân thể của Đái Luật?"

Hồn nói: "Khi một sinh linh rơi vào trạng thái phẫn nộ cùng không cam lòng, Hồn tộc chúng ta lập tức có thể tuỳ tiện dung nhập vào thân thể của hắn, hơn nữa, lúc đó, khi ta từ trong hôn mê thức tỉnh, trùng hợp gặp được hắn, cũng không có cân nhắc gì mà đã nhập vào."

Câu nói sau cùng, có một chút hối hận.

Nếu như thời gian có thể quay ngược về quá khứ, nó chắc chắn sẽ không lựa chọn Đái Luật, bởi vì cái tên gia hỏa này quá nhân từ, hoàn toàn không thể buông tay để hấp thụ Võ giả, nếu không làm sao lại rơi vào thảm trạng như bây giờ.

"Nhị Nha."

Quân Thường Tiếu nói: "Tiếp tục quất."

"Vâng."

"Quân Tông chủ… Ta…"

"Bốp! Bốp! Bốp!"

"A a a a!"

Bên trong phòng giam.

Nghĩ đến khi trước đã từng bị hồn xui khiến hấp thụ Võ giả để nhanh chóng nâng cao tu vi, bản thân lại cũng không tuân theo, Đái Luật lắc đầu thở dài nói: "Lỡ một bước chân, hối hận ngàn lần, quay đầu lại đã vào ngục ngồi xổm rồi."

"Cho nên."

Một bàn tay của Triệu Đậu Đậu khoác lên bả vai hắn ta, tận tình khuyên bảo khuyên nhủ: "Nên buông xuống vẫn là phải buông xuống, không nên bởi vì thất bại nhất thời, lại để bản thân vĩnh viễn chìm đắm trong vực thẳm a."

"Ngươi, có thể cút đi không?"

"Nếu như ta cút đi có thể đổi lấy ngươi đại triệt đại ngộ, ta cút đến chân trời góc biển thì có ngại gì."

"…"


Bình Luận (0)
Comment