Chương 1014. Chương 1005: Về sau không làm Tông chủ, cũng có thể đi kể chuyện
Môn chủ Ma Đế Môn bị hành hạ một trận, lập tức trở nên thành thực, cũng đồng ý giải quyết chuyện tiền bạc, chuyện này không chỉ làm cho Viên công tử thổ huyết, mà trong lòng gã cũng đang rỉ máu, sớm biết như thế, lúc trước sao còn phải làm như vậy!
"Xét trên biểu hiện khi nãy của ngươi, khiến bổn tọa rất không hài lòng, cho nên các ngươi cần thanh toán cho ta một ngàn vạn linh thạch nhân tạo, một trăm vạn linh thạch thiên nhiên." Quân Thường Tiếu nói.
Khóe miệng Viên công tử co giật.
Con số này, Ma Đế Môn có thể bỏ ra được, nhưng khẳng định sẽ bị thương tổn đến căn cốt!
"Quân Tông chủ, như vậy cũng quá nhiều rồi!"
"Đừng có nói nhảm với bổn tọa, nhanh chóng đưa tiền đây, nếu không..." Quân Thường Tiếu trực tiếp triệu hồi Thanh Long Yển Nguyệt đao ra, dí trước cổ của Môn chủ Ma Đế Môn.
Mũi đao sắc bén lập tức khiến y kinh hãi, vội vàng nói: "Được! Đại trưởng lão, nhanh lấy tiền đưa cho Quân Tông chủ!"
Không bao lâu sau.
Đại trưởng lão vác cái mông vẫn còn phải chịu đau đớn mãnh liệt đi lấy các loại linh thạch ra, về phần kim khố thì cũng đã rỗng tuếch rồi, căn bản không còn bao nhiêu tài nguyên.
Quân Thường Tiếu tiếp nhận từng cái, sau khi kiểm kê số lượng, lạnh nhạt nói: "Nghe cho kĩ lời của bổn tọa, từ nay về sau đừng có lại đi trêu chọc Vạn Cổ Tông!"
"Chúng ta đi thôi."
Đinh lão cùng Tử Lân Yêu Vương theo sau Tông chủ rời đi, cũng mang theo Hổ Lực Đại Vương cùng Lộc Giác Đại Vương, còn có Viên công tử đã thổ huyết đến nghiêng trời lệch đất kia nữa.
"Môn chủ…" Chờ bọn hắn hoàn toàn đi khuất, mấy tên cao tầng của Ma Đế Môn che mông, gian nan đứng lên, trong ánh mắt mang theo đau đớn mãnh liệt.
"Viên Phong hỡi Viên Phong!" Môn chủ Ma Đế Môn nằm trên mặt đất, siết chặt nắm đấm nói: "Bổn tọa đã nhìn lầm rồi! Mới có thể giao nội vụ của tông môn cho ngươi xử lý!"
Tất cả trưởng lão cũng tức đến muốn rách cả mí mắt.
Giờ phút này, bọn hắn đã triệt để coi Viên công tử là phản đồ, nếu không phải bị Quân Thường Tiếu mang đi, chắc chắn sẽ sẽ không để gã sống dễ dàng!
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Bên trong Độ Linh cốc, Giang Tà cùng Đinh lão hoàn toàn không kiêng nể gì mà nhanh chóng đi thẳng vào sâu bên trong, tìm kiếm các loại dược liệu, khoáng thạch cũng như các loại tài nguyên.
Còn chưa nói đến.
Vật tư nơi này thật sự rất phong phú!
Đặc biệt là sau khi tiến vào nơi tận cùng, đi mấy bước đã có thể tìm tới đủ loại dược liệu lâu năm.
Là đệ nhất cấm địa ở Tinh Vẫn đại lục, một thời gian dài không có sự can dự của nhân loại, tự nhiên có thể dựng dục lên một số lượng thiên tài địa bảo không tưởng.
Mấy chục vạn con hung cầm mãnh thú chỉ có thể âm thầm núp trong bóng tối phát run, cũng không dám nhảy ra ngăn cản, bởi vì thực lực của những nhân loại này quá mạnh mẽ, ngay cả hai vị lão đại cũng bị bọn hắn bắt làm tù binh rồi!
Sự tình đi đến một bước này, chỉ có thể trách Ma Đế Môn!
Nếu như bọn hắn không chuyển địa bàn đến Độ Linh cốc, thì làm sao lại dẫn tới một đám cường đạo này chứ!
Giờ phút này, Hổ Lực Đại Vương cùng Lộc Giác Đại Vương đang bị ném vào bên trong sơn động, trong lòng cũng đang điên cuồng mắng Ma Đế Môn trăm ngàn lần!
"Hai vị."
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế phía trước cửa động nói: "Suy nghĩ kỹ càng chưa?"
"Quân Tông chủ!"
Hổ Lực Đại Vương nói: "Hai huynh đệ ta thần phục ngươi, thật sự vẫn có thể có được tự do tuyệt đối sao?"
"Không sai." Quân Thường Tiếu nói: "Chỉ cần các ngươi thành tâm thành ý quy thuận, không những có thể tự do ra vào, mà còn sẽ được ủy nhiệm làm Phó đường chủ Linh Thú đường."
Sau một quá trình đắn đo suy xét, Hổ Lực Đại Vương khó khăn nói: "Chúng ta thần phục!"
Nếu như không có tận mắt nhìn thấy Môn chủ Ma Đế Môn cùng một đám cao tầng bị ngược đãi, bọn chúng có khả năng sẽ còn cứng rắn chống lại, bây giờ chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu thần phục, dù sao thì giữ được núi xanh không lo không có củi đốt.
"Tử Đường chủ."
Quân Thường Tiếu nói: "Hai huynh đệ này từ nay giao cho ngươi."
"Hừ."
Tử Lân Yêu Vương cười lạnh một tiếng.
Hai tên này năm đó không chịu đi theo bổn vương, bây giờ lại thần phục một tên nhân loại, mặt mũi Thú tộc đều bị bọn chúng làm mất sạch rồi !
Bên ngoài sơn động.
Hề Tịnh Tuyền lẳng lặng ngồi trên một tảng đá lớn, ngọn gió nhẹ nhàng thổi bay mái tóc mềm mại của nàng ta, lộ ra một gương mặt ôn nhu, đầy nét tinh tế ưu nhã.
"Hề Cung chủ."
Quân Thường Tiếu từ sơn động đi ra, đặt mông ngồi ở bên cạnh, đưa ra hai Không Gian Giới Chỉ, nói: "Trong này có hai mươi vạn linh thạch thiên nhiên, coi như là bồi thường cho các đệ tử đã hy sinh của quý tông."
Hề Tịnh Tuyền chân thành nói: "Quân Tông chủ dẫn ta tới đây, vì bọn họ đòi lại công đạo, ta đã rất cảm kích rồi, những linh thạch chúng ta tuyệt đối không thể nhận."
"Cầm lấy đi."
Quân Thường Tiếu cầm hai cái Không Gian Giới Chỉ, nhét mạnh vào trong tay nàng ta.
"Cái này... thôi được rồi." Hề Tịnh Tuyền cũng không xoắn xuýt nữa, nhận lấy Không Gian giới chỉ, sau đó nhẹ nhàng cúi đầu, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên, bởi vì mới vừa rồi đã cùng ngón tay của hắn có đụng chạm.
Quân Thường Tiếu nói: "Gần đây thiên hạ không thái bình, Hề Cung chủ cần phải căn dặn đệ tử quý tông kỹ càng hơn, đừng tự tiện xuống núi lịch lãm, để tránh lại gặp phải nguy hiểm."
" n."
Hề Tịnh Tuyền gật đầu.
Thân là Cung chủ Tứ lưu Diệu Hoa Cung, thật ra nàng ta vẫn rất có chủ kiến, nhưng ở trước mặt Quân Thường Tiếu, dường như lại biến thành một cô nương nhỏ yếu đuối.
"Nhìn xem."
Giang Tà sau khi vơ vét tài nguyên trở về, đứng dựa vào một cây đại thụ ở phía xa nói: "Tông chủ cùng Hề Cung chủ thật xứng đôi."
"Quân Tông chủ." Hề Tịnh Tuyền khó hiểu nói: "Môn chủ Ma Đế Môn đều đã bị ngươi đánh trọng thương rồi, vì sao không nhân cơ hội này giết chết y, vì Tinh Vẫn đại lục trừ hại?"
Quân Thường Tiếu chân thành nói: "Giữ lại vẫn còn chút tác dụng."
"Nga."
Hề Tịnh Tuyền cũng không có hỏi nhiều, sửa sang lại mái tóc bị gió thổi loạn, cười nói: "Quân Tông chủ có thời gian hay không, kể cho ta nghe một chút chuyện cũ đi?"
"Muốn nghe cái gì?" Quân Thường Tiếu nói.
Độ Linh cốc có không ít đồ tốt, trong thời gian ngắn không thể nào tìm kiếm sạch sẽ được, cho nên hiện tại, hắn có rất nhiều thời gian.
Hề Tịnh Tuyền cười nói: "Ngươi kể cái gì, ta nghe cái đó."
Quân Thường Tiếu ngồi xếp bằng xuống, hai tay ôm lấy chân, nói: "Vậy thì tiếp tục kể về Ngưu Lang và Chức Nữ đi."
"Được!"
"Chuyện kể rằng…"
Quân Thường Tiếu giảng giải vô cùng thâm tình.
Hề Tịnh Tuyền biết được đôi nam nữ yêu nhau bởi vì phạm phải quy tắc của thượng thiên, hàng năm chỉ có thể gặp nhau một lần, nhịn không được chảy nước mắt, nói: "Vì sao những người yêu nhau, lại không thể cùng với nhau sống đến bạc đầu giai lão?"
Như vậy mà cũng khóc sao?
Xem ra năng lực kể chuyện của ta cũng rất ghê gớm đấy!
"Hề Cung chủ."
Quân Thường Tiếu nhìn sắc trời một chút, biết được thời gian còn sớm, vì vậy nói: "Ta lại kể cho ngươi nghe thêm một câu chuyện về sự cố tàu Titanic."
Hệ thống: "…"
Ở trước mặt một cô nương cảm tính thế này, lại kể về câu chuyện tình yêu thê lương đau khổ, đây chính là hành vi coi chuyện chọc khóc người ta là vinh quang, thật sự làm cho người ta phát rồ!
"Tàu Titanic?"
"Đây là một chiếc thuyền rất lớn rất lớn, có thể chứa rất nhiều người..."
Thời gian trôi qua, đêm tối đã đến.
Hề Tịnh Tuyền đi vào căn phòng gỗ được dựng tạm, trên vành mắt vẫn còn đọng lại nước mắt.
Quân Thường Tiếu cảm thấy thành tựu tràn đầy, đứng lên khỏi tảng đá lớn, sau đó lười biếng duỗi lưng một cái nói: "Về sau không làm Tông chủ, ta cũng có thể đi kể chuyện."
"Tông chủ."
Đinh lão nói: "Nên xử lý Viên công tử như thế nào?"
Quân Thường Tiếu nói: "Thu thành thuộc hạ."
Tuy rằng số lần cùng Viên công tử tiếp xúc không nhiều, nhưng người này có thể đảm nhiệm chức Phó môn chủ Ma Đế Môn, trên phương diện quản lý khẳng định có năng lực, nếu như có thể hàng phục gã, tất nhiên có thể hỗ trợ bản thân, sau này chỉ cần vung tay làm ông chủ là được!
"Lão Viên."
Quân Thường Tiếu đi vào một sơn động khác, nói: "Suy nghĩ kỹ càng chưa?"
Viên công tử tóc tai bù xù, ngồi xếp bằng tại chỗ, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt kiên định mà nói: "Viên Phong ta, từ ngày trở thành Ma tu, đã thề chỉ thuần phục Ma Đế, sẽ không trung thành người khác!"
"Đệ tử của bổn tọa đã kế thừa truyền thừa của Ma Đế, ngươi đầu nhập vào chỗ ta cũng chính là thuần phục nàng ta, cho nên cũng không tính vi phạm lời thề." Quân Thường Tiếu nói.
Viên công tử nói: "Nữ hài kia tuy rằng có Tiên Thiên Ma thể, có Ma Đế nhãn, nhưng nàng ta cũng không có kế thừa truyền thừa của Ma Đế!"
"Vì sao lại nói như vậy?" Quân Thường Tiếu hỏi.
"Bởi vì…"
Viên công tử siết chặt nắm đấm, ánh mắt lấp lóe sự sùng bái nói: "Ma Đế đại nhân chính là kiệt thế kỳ tài, tuyệt đối sẽ không hạ mình dưới trướng người khác!"
"Xoẹt!"
Quân Thường Tiếu đi tới, kéo gã đến trước mặt, âm thanh lạnh lùng nói: "Mộng Oánh chỉ mới mười tuổi, còn chưa có thực lực tuyệt đối, ngươi muốn cho nàng ta giống như Ma Đế, hiện tại trở thành kẻ thù của thiên hạ, đó chính là muốn đẩy nàng ta đi chịu chết."
"…"
Viên công tử trầm mặc.
"Đương nhiên."
Quân Thường Tiếu buông gã ra, thân thể tránh sang bên cạnh, nói: "Vạn Cổ Tông cũng không lấy sức mạnh ra ức hiếp người gặp nạn, nếu như ngươi không muốn gia nhập, hiện tại có thể rời đi."