Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1017 - Chương 1017. Chiêu Mộ Miêu Tái Phượng

Chương 1017. Chiêu mộ Miêu Tái Phượng
Quân Thường Tiếu dùng Hoàng Tuyền Đan bị một chậu nước lạnh hắt tỉnh.

Cho nên nói, lúc trước từ quan tài nổ tung đến Hề Tịnh Tuyền khóc lóc lao tới, cũng chỉ là một giấc mộng mà thôi.

“Bây giờ có thể thu hồi kiếm rồi chứ?”Miêu Tái Phượng nói.

Dùng nước lạnh hắt là chủ ý của nàng, Lục Thiên Thiên vì để nước lạnh hơn, cố ý dùng băng hệ thuộc tính thêm vào.

Quả nhiên!

Lập tức mang Quân Thường Tiếu từ trong mộng hắt tỉnh!

“Keng!”

Lục Thiên Thiên thu kiếm vào vỏ, lạnh lùng nói: “Về phòng giam đi.”

Miêu Tái Phượng không nói, theo Lục Thiên Thiên quay về phòng giam của nữ, trên đường thì nghĩ: “Trên đời này thế mà có độc tố làm người ta chết giả, thật sự không thể tưởng tượng.”

Quân Thường Tiếu chưa chết, trên dưới Vạn Cổ tông nhất thời tràn đầy vui mừng, khí tức bi thương vốn bao phủ ở trên không cũng quét sạch.

“Chết cũng không đáng sợ.”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trong đại điện, nâng cằm nói.

Đợi chút!

Nhiệm vụ chi nhánh đâu?

Hắn vội vàng kéo ra giao diện nhiệm vụ, phát hiện nhiệm vụ chi nhánh rỗng tuếch, giá trị cống hiến lại so với lúc trước nhiều hơn một vạn điểm, vì thế lẩm bẩm: “Xem ra mình lúc giả chết, đã hoàn thành rồi.”

Nhiệm vụ chỉ cho một vạn điểm giá trị cống hiến, phần thưởng gì cũng không có, nhưng, Quân Thường Tiếu đã rất thỏa mãn, dù sao ngủ một giấc liền có giá trị cống hiến, loại chuyện tốt này đến một vạn lần nữa, hắn cũng sẽ không chê.

“Tông chủ.”

Ngụy lão nói: “Chuyện rốt cuộc là thế nào?”

Nếu không phải Miêu Tái Phượng chẩn đoán, lão thậm chí nhận định tông chủ đã chết, kết quả một chậu nước lạnh hắt qua liền tỉnh, cái này thật sự không thể tưởng tượng!

Quân Thường Tiếu cũng không giấu, mang chuyện Hoàng Tuyền Đan nói ra.

Khi đám người Ngụy lão cùng Đinh lão được biết, sau khi ăn đan dược sẽ tiến vào trạng thái chết giả, đều mở to hai mắt nhìn.

“Đúng rồi.”

Quân Thường Tiếu nói: “Hề cung chủ đâu?”

Lúc ấy nhiệm vụ khẩn cấp, hắn cũng không giải thích đã dùng đan dược, nữ nhân kia ở ngay bên cạnh, chỉ sợ cũng bị dọa hỏng mất rồi nhỉ?

Ngụy lão nói: “Hề cung chủ được an trí ở trong sương phòng lâm thời ở lại.”

...

Phòng từng dùng cho đệ tử ở lại của Thiết Cốt phong, bây giờ đã cắt làm khu khách nhân ở lại.

Quân Thường Tiếu đi vào.

Hề Tịnh Tuyền sau khi nhìn thấy hắn, đầu tiên là ngẩn ra, tiếp đó tháo xuống kính mắt dụi mắt, kinh ngạc nói: “Quân tông chủ, ngươi còn sống?”

“Ừm.” Cẩu Thặng cười nói.

“Làm ta sợ muốn chết!”

Hề Tịnh Tuyền ôm ngực, trên mặt hiện ra nụ cười rạng rỡ, chỉ là vành mắt vẫn con đỏ.

“Xin lỗi.”

Quân Thường Tiếu áy náy nói: “Để Hề cung chủ lo lắng rồi.”

Hề Tịnh Tuyền không hề để ý cười nói: “Chỉ cần Quân tông chủ không có việc gì là tốt rồi.”

“Nếu không vội, ở nơi này thêm vài ngày cũng được.” Quân Thường Tiếu nói.

Hề Tịnh Tuyền lắc đầu nói: “Ta đã ra ngoài rất nhiều ngày, tông môn có không ít chuyện chờ ta đi xử lý.”

Nàng cũng rất muốn ở tạm lại Vạn Cổ tông, nhưng thân là đứng đầu một tông, phải gánh vác trách nhiệm nên có.

Cùng ngày.

Hề Tịnh Tuyền mang theo Lãnh Tinh Nguyệt rời khỏi.

Quân Thường Tiếu nhìn theo dần dần rời đi, lúc này mới xoay người quay về.

Lục Thiên Thiên không biết xuất hiện ở cửa sơn môn khi nào, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Trên dưới tông môn vì tông chủ đau lòng muốn chết, cũng không thấy ngươi tỏ thái độ gì, ngược lại chạy tới xin lỗi Hề cung chủ.”

“A...”

Cẩu Thặng nhất thời rất xấu hổ.

Lục Thiên Thiên nói: “Về sau giả chết nói trước một chút, miễn cho mọi người lo lắng cho tông chủ.”

Quả thực.

Ở đoạn thời gian đó Quân Thường Tiếu ‘chết’, cho dù Ngụy lão từng trải qua sóng to gió lớn cũng có chút rối loạn, càng đừng nói đệ tử.

“Lúc ấy tình huống khẩn cấp.”

“Bổn tọa cũng không bận tâm nhiều như vậy, mang Hoàng Tuyền Đan ăn luôn.”

“Lần sau sẽ không làm bừa!”

Quân Thường Tiếu lấy giọng điệu tự mình kiểm điểm nói.

Lục Thiên Thiên nói: “Miêu Tái Phượng ở trên độc đạo rất có trình độ, tông chủ có thể cân nhắc mang nàng chiêu hàng.”

“Ừm.”

Quân Thường Tiếu gật đầu nói.

Có thể thăm dò ra độc tố trong cơ thể của mình, nghĩ đến lấy nước lạnh để hắt tỉnh, tuyệt đối có năng lực.

Độc đạo chi thuật, tuy ở Tinh Vẫn đại lục khó vào nơi thanh nhã, nhưng đạt tới cường độ nhất định, hạ độc Bán Thánh, Võ Thánh không thành vấn đề.

Vạn Cổ tông thiếu nhân tài phương diện độc đạo, cũng thiếu một đường lấy độc làm chủ, nếu có thể hàng phục Miêu Tái Phượng, thì có thể bù lại khoảng trống phương diện này.

...

“Kẹt....”

Phòng giam mở ra, ánh mặt trời chiếu vào.

“Sa sa sa!”

Nhện cùng bọ cạp các thứ phân tán ở bốn phía nhao nhao chạy trốn.

Quân Thường Tiếu từ bên ngoài đi vào, nhìn về phía Miêu Tái Phượng ngồi xếp bằng ở trên phản, nói: “Khoảng thời gian này, ở quen chưa?”

“Ta nói không quen, ngươi sẽ thả ta đi sao?”

“Sẽ không.”

“...”

Miêu Tái Phượng không nói.

Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng phất tay, mang một con nhện nhỏ run bần bật nắm ở trong tay, nói: “Độc tố thiên hạ, lấy vạn để tính, Miêu cung chủ hiểu biết chỉ là một góc của tảng băng trôi.”

“Ví dụ như...”Miêu Tái Phượng nói: “Độc khiến ngươi giả chết?”

Quân Thường Tiếu từ chối cho ý kiến nói: “Thật ra một tiền bối của Vạn Cổ tông ta đối với độc đạo cũng rất có nghiên cứu, từng sáng tạo một môn tâm pháp tên là Bách Thế Độc Kinh, chỉ tiếc mãi không có thiên tài phương diện độc đạo, đến nay vứt bỏ ở trong Công Pháp các.”

“Bách Thế Độc Kinh?”

Miêu Tái Phượng khẽ nhíu hàng lông mày lá liễu một chút.

“Vù!”

Quân Thường Tiếu phất tay, một quyển bí tịch rơi ở trên phản, bên trên có khắc bốn chữ ‘Bách Thế Độc Kinh’, nói: “Ngươi đã tinh thông độc đạo, hẳn là có thể đọc hiểu.”

Miêu Tái Phượng mở mắt, sau đó thuận theo tâm ý cầm lấy bí tịch, chỉ mở ra vài tờ, vẻ mặt liền dại ra ở đó.

Đây là một quyển tâm pháp độc đạo cao thâm khó lường!

Mình nếu tìm hiểu có thành tựu, không chỉ có thể tăng lên thực lực, vận dụng đối với độc thuật cũng sẽ đăng phong tạo cực!

“Vù!”

Quân Thường Tiếu nhấc tay mang Bách Thế Độc Kinh hút lại, nói: “Quy thuận bổn tọa, bản bí tịch độc đạo này chính là của ngươi.”

“Đương nhiên.”

“Vạn Cổ tông ta Luyện Độc đường còn thiếu một đường chủ.”

Miêu Tái Phượng cười.

Khó trách hắn sẽ chủ động lấy bí tịch cho mình xem, thì ra có dụng ý này.

Quân Thường Tiếu nói: “Tông môn của bổn tọa đã tấn thăng tam lưu, để chủ một tông môn ngũ lưu làm đường chủ, hình như không tính là bạc đãi chứ?”

“Ta cân nhắc một chút.”

“Cho ngươi thời gian ba ngày.”

Quân Thường Tiếu nói xong, xoay người rời khỏi.

Nhưng, đang muốn chuẩn bị đóng lại nhà giam, lại nghe Miêu Tái Phượng nói: “Ta đồng ý.”

“...” Quân Thường Tiếu không biết phải nói gì.

Năm đó thuyết phục Lê Lạc Thu, nàng cũng nói cân nhắc một chút, kết quả quay đầu đáp ứng.

Chẳng lẽ loại nữ nhân phong cách ngự tỷ này, ở trên tự hỏi sự tình, nghĩ một chút liền có lựa chọn sao?

“Miêu cung chủ.”

Quân Thường Tiếu nói: “Mời mang linh hồn bổn nguyên giao ra đây.”

Nữ nhân này là tay nhà nghề dùng độc, phải tuyệt đối khống chế, nếu không không thể dễ tin.

Miêu Tái Phượng thực bị Bách Thế Độc Kinh hấp dẫn, cho nên sau khi rối rắm một chút, mang linh hồn bổn nguyên giao ra.

...

Cùng ngày.

Quân Thường Tiếu tuyên bố, tông môn thành lập Luyện Độc đường, Miêu Tái Phượng đảm nhiệm đường chủ.

Bởi vì tạm thời không có đỉnh núi riêng, cho nên đường khẩu Luyện Độc đường lâm thời bố trí ở trên Tế Vũ phong.

Trên đỉnh núi này, đã có một ngự tỷ là xuất thân sát thủ, hôm nay lại đến một ngự tỷ xuất thân độc đạo, tuyệt đối là tổ hợp nữ tử đáng sợ nhất trong thiên hạ.

------------


Bình Luận (0)
Comment