Chương 1085. Chúng ta đã định sẵn không thể bên nhau rồi
Trong tế đàn.
Đại tế ti đứng ở trước địa linh nghi (máy đo chấn động mặt đất), nhìn khu vực thú triều bùng nổ, vẻ mặt sụp đổ nói: “Thú triều sao lại xuất hiện ở Tây Nam Dương Châu!”
“Nói chính xác!”
Một lão giả ngưng trọng nói: “Còn là ở Thanh Dương quận!”
“Thanh Dương quận?”
Đại tế ti nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Có Vạn Cổ tông, có Quân tông chủ, vấn đề hẳn là không lớn.”
Lúc trước xuất hiện thú triều tương tự xảy ra ở Thanh Dương quận.
Về sau toàn bộ thế giới loạn cả lên, các lộ cường giả lấy tốc độ nhanh nhất đuổi qua, kết quả tới hiện trường... Đàn thú bị đánh lui.
Nếu đổi làm nơi khác, đại tế ti sẽ phi thường khẩn trương.
Chỉ có thú triều xuất hiện ở Thanh Dương quận rất yên tâm, bởi vì Quân Thường Tiếu người này không bình thường, khẳng định có thể dễ dàng giải quyết.
“Không đúng!”
Một người cả kinh nói: “Đàn thú đang di động, đang hướng châu khác chạy đi!”
Đại tế ti vội vàng nhìn về phía địa linh nghi, quả nhiên điểm báo động thể hiện ra thú triều đang cấp tốc di động, rất nhanh đã thoát ly khu vực Tây Nam Dương Châu.
Đây là muốn đi đâu?
“Đại tế ti!”
Một võ giả vội vã đi đến, nói: “Vừa nhận được tin tức, tông chủ Vạn Cổ tông đang đại náo Thái Huyền Thánh Tông!”
Làm tông môn đỉnh cấp của đại lục, ban ngành có liên quan đều sẽ trọng điểm chú ý, cho nên có gió thổi cỏ lay gì, lập tức sẽ đưa tới tin tức.
Đại tế ti khẽ biến sắc, sau đó theo bản năng nhìn về phía địa linh nghi, phương hướng vị trí di động báo động trước đo lường được, đột nhiên nghĩ tới cái gì, cả kinh nói: “Tuyến đường này... Thú triều sẽ không là đi công kích Thái Huyền Thánh Tông chứ!”
“Đại tế ti!”
Lại có võ giả báo cáo: “Căn cứ Tây Nam Dương Châu truyền đến tình báo, đệ tử Vạn Cổ tông cưỡi lượng lớn hung thú, đang lấy tốc độ cực nhanh chạy đi!”
Rất nhiều chuyện khiến đại tế ti khó có thể lý giải, ôm đầu sụp đổ nói: “Rốt cuộc là tình huống gì vậy!”
...
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Bên ngoài Thái Huyền Thánh Tông, Quân Thường Tiếu cùng Lam Kính Đình kéo hào quang, ở tầng trời cao điên cuồng va chạm, dư uy cường thế đè ép không gian, khiến vỡ tan từng mảng lớn.
Cường độ bức tường không gian của Tinh Vẫn đại lục so ra kém vị diện chiến trường, thừa nhận loại cấp bậc chiến đấu này, tuyệt đối thuộc loại tai nạn cấp hủy diệt!
Đặt mình trong đại điện tạm thời bảo vệ được, tông chủ cùng cao tầng Thái Huyền Thánh Tông nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, xem mà kinh hồn táng đảm!
Thái trưởng lão.
Sức chiến đấu mạnh nhất tông môn!
Quân Thường Tiếu và hắn giao thủ lâu như vậy, thế mà không rơi vào thế yếu chút nào!
Có liên quan người này, có liên quan Vạn Cổ tông, phương diện Thái Huyền Thánh Tông đã sớm nghe nói, nhưng cho dù đối phương đạt được quán quân long hổ tranh phách, cũng không để ở trong lòng, nhiều nhất chỉ là tông môn mới phát rất có tiềm lực mà thôi.
Nhưng.
Vị diện chiến trường dựa vào sức một người, mang cứ điểm tạo thành quy mô thành trì, giết cho cường giả vị diện chiến trường nghe tin đã sợ mất mật, hôm nay lại đánh ngang tay với thái trưởng lão, cảm giác này tựa như... Đột nhiên mạnh lên, mạnh tới mức quá không chân thực!
“Ta... Ta có phải nói sai hay không?”
Rúc vào trong lòng Tô Tiểu Mạt, thấy giao thủ chấn động trời đất, trên mặt Hạ Thủy Vân hiện lên nét đau khổ.
Tình huống vừa rồi, nếu mình đồng ý hôn sự này, sự tình hẳn là có thể hòa bình giải quyết, nhưng sau khi đề cập Lục Thiên Thiên, lại đột nhiên diễn biến đến mức không thể điều đình!
Tô Tiểu Mạt lắc đầu nói: “Đại sư tỷ là đệ tử đầu tiên gia nhập tông môn, ở trong lòng tông chủ phi thường quan trọng, cho dù bị trục xuất bị phế tu vi là chuyện đã xảy ra trước khi nhập môn, hắn cũng sẽ không dừng lại ở đây.”
“Đại sư tỷ là chỉ Lục Thiên Thiên sao?”
“Ừm.”
Hạ Thủy Vân nhớ tới nữ nhân kia so với mình còn băng lạnh hơn, theo bản năng hỏi: “Lục sư tỷ có khỏe không?”
Thiên tài Thái Huyền Thánh Tông năm đó trọng điểm bồi dưỡng là Lục Thiên Thiên, nội ngoại môn đệ tử đều coi là thần tượng, nàng cũng không ngoại lệ, thậm chí từng cổ dũng khí đi thỉnh giáo vấn đề trên võ đạo.
“Nàng rất ổn.”
Tô Tiểu Mạt cúi đầu, cầm lấy tay nàng nói: “Nếu nàng muốn gặp tỷ ấy, ta có thể mang nàng đi Vạn Cổ tông.”
Bên trên hai cường giả trâu bò đang đánh kinh thiên động địa, con hàng này còn có tâm tư tán gái, không hỗ từng được Ngụy lão tự mình dạy.
Hạ Thủy Vân trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó vội vàng giãy ra, cũng giữ khoảng cách với hắn, vẻ mặt lạnh đi như băng, nói: “Tông chủ nhà huynh muốn dỡ tông môn nhà ta, chúng ta bây giờ là kẻ địch!”
“...”
Tô Tiểu Mạt ôm ngực lúc trước bị thương, đau lòng nói: “Đây là chuyện giữa bọn họ, chúng ta không nên tham dự!”
Hạ Thủy Vân nói: “Từ hôm nay trở đi, ngươi ta hai người không liên quan nữa, lần sau gặp mặt không phải ngươi chết chính là ta sống!”
“...”
Sắc mặt Tô Tiểu Mạt tỏ ra hơi dữ tợn.
“Vù!”
Đột nhiên, hắn bước nhanh lao tới, một tay lấy Hạ Thủy Vân ôm vào trong lòng.
Người sau nổi giận không thôi, hội tụ linh năng hướng ngực đánh tới.
“Ầm! Ầm!”
Dưới điên cuồng oanh tạc, Tô Tiểu Mạt mang theo nữ nhân này chạy trốn dư uy tràn ngập đến, sau đó đáp ở trên một tảng đá lớn xa xa, lấy linh năng bức bách nội thể, ngay lập tức ‘ọe’ phun máu.
Hạ Thủy Vân giờ phút này cũng đã ý thức được, đối phương không phải cố ý chiếm tiện nghi mình, mà là vì cứu mình, vì thế kích động nói: “Huynh... Huynh không sao chứ?”
Tô Tiểu Mạt sắc mặt tái nhợt nói: “Đánh dùng sức như vậy, muội... Nói có sao hay không?”
“Ta...”
Trong hốc mắt Hạ Thủy Vân lại hội tụ nước mắt.
Nam nhân này rõ ràng là kẻ lừa gạt, rõ ràng phi thường đáng giận, nhưng vì sao đánh vào trên người hắn, lại đau ở trong lòng mình.
Tô Tiểu Mạt nói: “Ta... Ta nếu như bị muội đánh cho tàn phế, nửa đời sau cũng chỉ có thể dựa vào muội chiếu cố.”
Hạ Thủy Vân trừng mắt nhìn hắn một cái, tùy ý đối phương ôm mãi không đi giãy dụa.
Tuy nam nhân này bộ dạng thay đổi, nhưng thanh âm cùng ngữ điệu cùng với loại khí tức phát ra đó, không phải là Tô Cẩm Đường, không phải là Tô Cẩu Thặng sao?
...
Ở trong loại hoàn cảnh tình yêu nam nữ tăng vọt này, trên trời cao còn đang triển khai kịch chiến, Quân Thường Tiếu và Lam Kính Đình vẫn đánh bất phân thắng bại.
“Vù!”
“Vù!”
“Vù!”
Tông chủ cùng các cao tầng Thái Huyền Thánh Tông cũng không chỉ để ý xem cuộc chiến nữa, đều bay lên lơ lửng trên không trung, đều bùng nổ tu vi của mình.
Quân Thường Tiếu là tới phá.
Vì bảo hộ tông môn, bọn họ tuyệt không để ý lấy nhiều đánh ít!
“Thủy Vân.”
Hạ trưởng lão trầm giọng nói: “Mau trở lại!”
Hạ Thủy Vân vội vàng từ trong lòng Tô Tiểu Mạt giãy ra, sau đó hướng Thái Huyền Thánh Tông bước đi.
Nhưng đi không được mấy bước lại dừng lại, đưa lưng về phía nam nhân kia, khẽ cắn bờ môi mỏng nói: “Chúng ta đã định sẵn không thể ở bên nhau.”
Tô Tiểu Mạt nói: “Hạ Thủy Vân, nhớ! Tô Tiểu Mạt ta lừa tất cả mọi người Thái Huyền Thánh Tông, chỉ có không lừa muội! Ta đối với muội là thật lòng!”
Hạ Thủy Vân bước đi, nước mắt không cầm được chảy xuống.
Từ thời khắc nàng đi vào sơn môn vỡ nát, cũng liền đại biểu tình cảm của nàng và hắn sẽ vĩnh viễn chỉ có thể chôn ở trong lòng.
“Ầm!”
“Ầm!”
Quân Thường Tiếu lại cùng Lam Kính Đình ở bầu trời liều mạng với nhau mấy chiêu, truyền âm quát: “Tô Tiểu Mạt, là nam nhân thì mang nữ nhân mình thích đi, bổn tọa cho phép ngươi xa chạy cao bay!”
“Vù!”
Vừa dứt lời, Tô Tiểu Mạt bước dài lao đi, mang Hạ Thủy Vân đang khóc đi về phía tông môn bế lên, hóa thành hào quang bay đi.
“Buông ta ra...”
“Không! Ta muốn vĩnh viễn ôm muội, thẳng đến lúc thiên hoang địa lão!”
“Vù —————————— “
Ngay lúc này, Tử Lân Yêu Vương vô cùng lo lắng từ nơi xa bay tới, nhìn thấy tông chủ đang cùng một tên Võ Thánh đại viên mãn giao chiến, cũng bị các cường giả vây khốn, giận dữ lớn tiếng rít gào: “Tông chủ, ta đến!”
“Ầm!”
Quần áo nhất thời nổ tung!
Mảnh vải vỡ vụn vừa vặn dán ở trên mặt Tô Tiểu Mạt từ bên người bay qua.
Khi hắn bỏ nó xuống, cao tầng Vạn Cổ tông lục tục từ nơi xa cực nhanh chạy tới, mà ở khu vực càng xa xôi hơn kia, mấy chục vạn hung thú chạy như điên, cuốn lên bụi đất như sóng biển!
“Ầm ầm ầm!”
Đoàn trưởng Lang Kỵ đoàn Chung Nghĩa giơ lên Long Nha Chi Nhận, quát to: “Tiến vào chuẩn bị tác chiến cấp Một!”
“Vù!”
“Vù!”
Mấy ngàn thành viên cưỡi Cụ Phong Lang ùn ùn lấy ra Long Nha Chi Cung, vừa lao nhanh tới, vừa kéo dây hội tụ mũi tên.
Thành viên hổ báo sư các quân đoàn nối đuôi sau chạy tới, ùn ùn lấy ra Long Nha Chi Nhận.
Tầm nhìn chuyển vào tầng trời cao, bốn quân đoàn như trải qua thiên chuy bách luyện, lấy hình thái khác nhau cực nhanh hướng Thái Huyền Thánh Tông xung phong, thể hiện ra hình ảnh tựa như sắp triển khai công thành chiến thảm thiết!
“Vù!”
“Vù!”
Đệ tử hạch tâm lấy Lý Thanh Dương cầm đầu cũng đã lao tới.
Bọn họ ở sau khi xác định Tô Tiểu Mạt không có vấn đề, ùn ùn hướng vị trí tông chủ bước đi.
Trong khoảnh khắc, Quân Thường Tiếu vốn nhìn qua thế đơn lực mỏng, phía sau đã hội tụ cao tầng, đệ tử tông môn thậm chí đàn thú cùng binh đoàn khổng lồ!
Thái Huyền Thánh Tông sừng sững mấy ngàn năm, giờ phút này bị sát khí mãnh liệt bao phủ, từ xa nhìn lại giống như đang phát run bần bật!
------------