Chương 1101. Vẫn là lão Viên cân nhắc chu đáo
Quân Thường Tiếu đi rồi.
Tướng thủ thành cùng binh sĩ Long Uyên thành đứng ở bên trên quặng mỏ rỗng tuếch tập thể trợn tròn mắt.
Chỉ từ lối vào có thể đại khái phỏng đoán thuộc loại mạch khoáng cỡ lớn, chỉ nửa ngày thời gian đã bị đào sạch sẽ, tên kia rốt cuộc làm như thế nào!
“Tướng quân.”
Phó tướng nói: “Hắn vừa rồi trước khi rời khỏi, đi tính sổ bị bắn mười vạn mũi tên, chẳng lẽ...”
Tướng quân lắc đầu nói: “Ba đại đế quốc sắp bị làm thịt rồi.”
Loại người cực trâu bò này nói một câu có thể dọa mấy chục vạn đại quân, ai gặp phải hắn khẳng định không có ngày lành.
Đương nhiên.
Tướng quân rất may mắn, nhận ra Quân Thường Tiếu.
Nếu không mình cũng công kích theo, vậy khẳng định cũng sẽ trêu vào phiền toái lớn.
...
Liệt Diễm đế quốc.
Hoàng cung.
Liệt Diễm đế vương giờ phút này trán che kín mồ hôi.
Bởi vì kẻ lúc trước lừa bịp tống tiền mình, lại ngồi chiến thuyền treo ở trên không.
Hắn cũng đã biết tình huống, chủ soái vài ngày trước phái đi tấn công Long Uyên thành, hạ lệnh bắn tên, người ta là tới tính sổ.
“Nói đi, việc này làm sao bây giờ?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Hắn tới đây không mắng người, cũng không đánh nhau, chỉ lấy phương thức hòa hòa khí khí giải quyết mâu thuẫn.
Đế vương lau mồ hôi trên trán: “Quân tông chủ nói làm thế nào thì làm đó.”
“Vậy thì dễ xử lý.”
Quân Thường Tiếu nói: “Linh thạch, khoáng thạch, dược liệu các thứ, vô luận đẳng cấp vô luận tầng thứ, có bao nhiêu cho bấy nhiêu đi.”
Dưỡng Thời Không Ấu Trùng cần quá nhiều tài nguyên, nếu có thể từ ba đại đế quốc kiếm một chút, vậy không còn gì tốt hơn.
“Được!”
Liệt Diễm đế vương thỏa hiệp.
Vội vàng sai người lấy ra các loại tài nguyên để làm bồi thường.
Thẳng tới lúc mang đối phương tiễn bước, lúc này mới ngồi ở trên bậc thang thở phào một hơi.
Hai đế quốc khác cũng phi thường phối hợp, chỉ cần Quân Thường Tiếu lái thuyền xuất hiện hoàng cung, đều ngoan ngoãn mang các loại tài nguyên lấy ra.
Liên tiếp hai lần bị lừa bịp tống tiền, ba đại đế quốc thương cân động cốt, nhất định tạm thời sẽ không hướng Chấn Uy đế quốc khởi xướng chiến tranh, Đông Hải Ngư Châu cũng khó có một đoạn thời gian hòa bình.
...
Mang Giang Tà đến Đông Hải tìm tỷ tỷ, kết quả người chưa tìm được, ngược lại đạt được mấy ngàn vạn viên linh thạch thiên nhiên cùng các loại tài nguyên võ đạo.
Chuyện này nói cho chúng ta biết một đạo lý, đừng ở nhà mãi, lúc không có việc gì thường xuyên ra ngoài đi một chút, có lẽ liền có thu hoạch không ngờ được, ví dụ như ở trên mặt đất nhặt một cái bánh thép.
“Tiểu gia hỏa.”
Sau khi trở lại tông môn, Quân Thường Tiếu lấy ra bộ phận khoáng thạch cùng dược liệu từ ba đại đế quốc nơi đó đạt được, nói: “Tận tình đi ăn đi.”
Thời Không Ấu Trùng nhất thời hưng phấn hẳn lên.
“Tông chủ.”
Chân Đức Tuấn đi vào, ngưng trọng nói: “Hâm Dao phát hiện trận pháp phong ấn có dấu hiệu buông lỏng, ta cùng nàng đi Bắc Mạc Châu một chuyến, kết quả ở trên chữa trị không thể lạc quan, chỉ sợ khó có thể chống đỡ mấy tháng.”
“Cụ thể chút.”
“Nửa năm, hoặc ba năm tháng.”
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, mười ngón tay đan vào nhau, nói: “Xem ra, phương diện Hồn tộc đại lục đã tìm được phương pháp phá giải, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải có chuẩn bị mới được.”
Chân Đức Tuấn nói: “Có thể ở vùng đất cát vàng bố trí lôi trận, nếu có một ngày Hồn tộc xung phong tới, mang bọn chúng nổ tung hết lên trời.”
“Cái này chung quy chỉ có thể giải quyết một bộ phận nhỏ.”
Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói: “Nếu đối phương xâm nhập quy mô, chỉ sợ khó có thể đi ngăn cản.”
Nhìn Thời Không Ấu Trùng bên cạnh đang điên cuồng ăn tài nguyên võ đạo, hắn lắc lắc đầu nói: “Nếu tiểu gia hỏa có thể nhanh nhất trưởng thành lên, từ một vị trí khác đả thông đường hầm, sớm đi vào quậy một hồi thì càng tốt.”
Phòng thủ tốt nhất chính là công kích.
Quân Thường Tiếu càng hy vọng trước một bước tiến vào Hồn tộc đại lục, mang nơi đó làm cho gà chó không yên, để cho đối phương không có tâm tư đến gây họa Tinh Vẫn đại lục nữa.
“Chủ nhân!”
Thời Không Ấu Trùng nói: “Nếu ta mỗi ngày đều có thể ăn như vậy, mấy tháng thời là trưởng thành, có được năng lực tằm ăn rỗi vách ngăn không gian!”
Quân Thường Tiếu trợn trắng mắt lên.
Với loại cách ăn này của nó, liên tục ăn mấy tháng, toàn bộ tài nguyên Tinh Vẫn đại lục sợ cũng không thể cung cấp.
“Không được, không được.”
Quân Thường Tiếu day day huyệt Thái Dương, nói: “Phải nghĩ cách, thu hoạch càng nhiều tài nguyên hơn.”
Viên công tử nói: “Tông chủ từng nói, rất nhiều vị diện lớn trong chiến trường có linh thạch cấp cao, chúng ta có thể dùng đồ ngang hàng để đổi lấy với bọn họ.”
Mắt Quân Thường Tiếu sáng lên nói: “Có đạo lý!”
Dưới tình huống không thù không oán, Cẩu Thặng làm không ra được chuyện đánh cướp cùng lừa bịp tống tiền các vị diện lớn, nhưng có thể tìm bọn họ làm ăn, để đổi lấy linh thạch nuôi nấng Thời Không Ấu Trùng.
Đặc biệt Lục Mang Tinh Thạch của Cửu Thiên đại lục, nếu đổi lấy mấy ngàn vạn viên, tất cả phiền não liền có thể giải quyết!
“Nhưng...”
Quân Thường Tiếu nâng cằm nói: “Dùng cái gì để đổi?”
“Vậy thì quá nhiều rồi.” Viên công tử đếm kỹ: “Ví dụ như Tố Thể Đan, Tố Hồn Đan, đan dược chữa thương, hết thảy đều có thể cầm trao đổi, ta cũng không tin các vị diện sẽ không động lòng.”
“Hơn nữa.”
“Loại đan dược này bán cho vị diện khác, cũng sẽ không mang đến phiền toái cho bản thân.”
Các loại đan dược Vạn Cổ tông, tuy ở Tinh Vẫn đại lục có buôn bán, nhưng luôn khống chế số lượng, để tránh bị đối thủ mua đi.
Nếu đi giao dịch với các vị diện lớn, thì không có vấn đề gì quá lớn, bởi vì đôi bên trừ chiến trường, gần như không thể có bất cứ con đường lui tới nào.
“Bốp.”
Quân Thường Tiếu vỗ vỗ bả vai Viên công tử, vui mừng nói: “Vẫn là lão Viên cân nhắc chu đáo, bổn tọa có thể được ngươi phụ tá, quả thật như hổ thêm cánh, quả thật trời cũng giúp ta!”
“Đi!”
“Đi làm ăn với các vị diện, kiếm càng nhiều linh thạch hơn!”
...
Vị diện chiến trường.
Ngoài cứ điểm Linh Nguyên đại lục.
Kha Cẩm Nam cầm một viên Liệu Thương Đan, kinh ngạc nói: “Quân tông chủ, đan dược nho nhỏ này thực sự thần kỳ như vậy sao?”
Quân Thường Tiếu nói: “Chúng ta có thể thử ở hiện trường một lần.”
“Kiểm tra như thế nào?”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu chộp trên áo một võ giả Linh Nguyên đại lục, sau đó hung hăng cho đòn quật vai, tay chân cùng sử dụng điên cuồng đánh.
“Phốc!”
“Phốc!”
Một lát sau, cường giả có thể so với cấp bậc Võ Vương này đã bị đánh bị thương nặng ngã xuống đất.
Quân Thường Tiếu làm tư thế mời, nói: “Có thể dùng đan dược rồi.”
“...”
Kha Cẩm Nam cạn lời.
Hai bên hợp tác nhiều lần, thành lập hữu nghị cách mạng thâm hậu, hắn không chần chờ mang đan dược ném vào trong miệng thủ hạ.
Vì thế, thời điểm chứng kiến kỳ tích đã đến.
Võ giả vốn bị thương nặng, sau khi dùng đan dược, vù một cái đứng lên, mặt hồng hào rạng rỡ, từ suy yếu không chịu nổi nhất thời biến thành sinh long hoạt hổ!
“Tông chủ!”
“Ta... Thế mà không bị sao hết!”
Kha Cẩm Nam vội vàng đè trên cổ tay hắn, trải qua xác nhận lại quả thực chưa bị thương, kinh ngạc nói: “Quá thần kỳ rồi!”
Người tu luyện võ đạo, bị thương thậm chí thương nặng cũng rất thông thường, dùng một viên Liệu Thương Đan lập tức sống lại tại chỗ, thế này thì phi thường nghịch thiên rồi!
Quân Thường Tiếu lại bổ sung nói: “Loại đan dược này của ta, còn có tác dụng khôi phục năng lượng.”
“Quân tông chủ.”
Kha Cẩm Nam nói: “Bán thế nào!”
Hắn đã động lòng.
Quân Thường Tiếu nói: “Xem ở trên phần mọi người đều là người quen cũ, một trăm viên mười vạn linh thạch đi.”
“Không thành vấn đề!”
Kha Cẩm Nam lấy ra nhẫn đưng trăm vạn linh thạch, nói: “Trước cho một ngàn viên!”
Đây là quan hệ tốt với Quân Thường Tiếu, đôi bên lại tín nhiệm lẫn nhau, cho nên không lo lắng sẽ bị lừa tiền.
“Hợp tác vui vẻ.”
Sau khi hoàn thành giao dịch, mặt Quân Thường Tiếu đầy nụ cười.
Linh thạch của Linh Nguyên đại lục tuy không mạnh bằng Lục Mang Tinh Thạch, nhưng cũng bằng hai ba viên linh thạch thiên nhiên của Tinh Vẫn đại lục, dùng để nuôi nấng Thời Không Ấu Trùng khẳng định không tệ.
...
Cửu Thiên đại lục.
Mạc Thương Sinh đang ở trong chủ điện bàn luận sự tình với các trưởng lão.
Một thủ hạ tới báo cáo: “Thành chủ, Quân Thường Tiếu của Tinh Vẫn đại lục bên ngoài cầu kiến!”
“Hắn sao lại đến đây?”
Mạc Thương Sinh nhất thời trở nên cảnh giác, dù sao chuyện năm đó bị lừa bịp tống tiền rõ ràng ở trong mắt, khó tránh khỏi lo lắng lại bị tên này bắt nạt.
“Mạc thành chủ.”
Ngoài cứ điểm, nhìn thấy người mình muốn tìm xuất hiện, Quân Thường Tiếu chắp tay nói: “Đã lâu không thấy, thật là nhớ nhung.”
“...”
Khóe miệng Mạc Thương Sinh khẽ giật giật.
Ngươi nhớ ta, ta tuyệt không nhớ ngươi!
“Quân tông chủ.”
Mạc Thương Sinh chắp tay nói: “Tìm đến Mạc mỗ vì chuyện gì?”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế sớm chuẩn bị sẵn, nhếch chân bắt chéo, hai tay đặt lên trên đùi mười ngón tay đan vào nhau, nói: “Quân mỗ muốn bàn việc làm ăn với Mạc thành chủ.”
“Bàn việc làm ăn?”
“Không sai, một vụ làm ăn rất lớn.”
------------