Chương 1114. Đánh cuộc
Quân Thường Tiếu bị ấn lên vách tường ngây dại rồi.
Mình rõ ràng mang linh hồn nàng hút vào máy hút bụi, sao còn có thể đột nhiên phản kích? Hơn nữa ở dưới hình thức tăng cường vung tay lên liền mang miệng hút bẹp đánh ra!
“Không đúng! Không đúng!”
Quân Thường Tiếu bình tĩnh lại, ngay lập tức dung nhập hút bụi khí, phát hiện quầng thuộc tính quỷ dị kia bị trói buộc, sụp đổ nói: “Cả nhà nó, cái này không phải linh hồn!”
Vô luận số 1 số 2 hay là số 3, linh hồn thể bị hút đều hiện ra màu xanh thảo nguyên, tuyệt đối không phải loại thuộc tính đen tuyền tương tự độc tố này.
Đợi một chút!
Thuộc tính có độc?
Quân Thường Tiếu nháy mắt ý thức được, nữ nhân kia vừa rồi hiện ra sự thống khổ, có lẽ là bởi độc tố bùng nổ, mình cho rằng cơ hội tới rồi, dùng máy hút bụi ma pháp cải tạo giúp nàng mang độc tố trong cơ thể... Hút đi, giúp nàng... Hóa giải nguy cơ?
“Nhìn từ trước mắt, tựa như là như vậy.” Hệ thống nói.
“...”
Nếu không phải bị dí lên vách tường không thể nhúc nhích, Cẩu Thặng có thể sẽ ngồi ở trong góc, hung hăng lấy tay vả mặt mình.
Quân Thường Tiếu, Quân Thường Tiếu!
Không mang nàng thu phục thì thôi, còn giúp nàng mang độc tố trong cơ thể hóa giải!
Có phải xuẩn hay không! Có phải ngốc hay không!
Quân Thường Tiếu chung quy là tông chủ Vạn Cổ tông, Thái Sơn sập trước mặt mà không biến sắc nói: “Ngươi có phải trúng độc hay không? Lại vừa vặn độc phát ra?”
Mân Côi Nữ Hoàng lạnh mặt nói: “Ngươi vừa xong nhìn thấy rồi?”
“Nói lời thừa.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Ở trong một phòng, ta không thấy chẳng phải là người mù?”
Không thể không nói, ở trước mặt loại nữ nhân cường thế phong phạm nữ vương bùng nổ này, Cẩu Thặng biểu hiện phi thường đàn ông.
Mân Côi nữ vương nói: “Sau đó thì sao?”
“Độc trong thân thể ngươi rất mạnh, sẽ mang đến thống khổ thật lớn, ta nhìn không được liền giúp ngươi giải độc.” Quân Thường Tiếu thong dong lạnh nhạt nói.
Nói từ trên ý nghĩa nghiêm khắc, quả thực mang độc giải rồi, tuy mục đích ngay từ đầu không phải là như thế.
Mân Côi Nữ Hoàng lấy ánh mắt hồ nghi nhìn hắn.
“Nếu ta không đoán sai, độc tố trong cơ thể ngươi sẽ tra tấn ngươi một đoạn thời gian rất dài, hôm nay có thể như không có việc gì trói buộc ta, còn cần đi nghi ngờ sao?” Quân Thường Tiếu nói.
“...”
Mân Côi Nữ Hoàng buông lỏng tay ra, sau đó ngồi ở trên giường, chỉ vào máy hút bụi sau lưng hắn, nói: “Dùng thứ này giúp ta giải độc tố?”
Độc tố vốn mỗi khi bùng nổ ít nhất kéo dài vài canh giờ, kết quả đột nhiên từ trong cơ thể biến mất, trong phòng chỉ có một mình hắn, cho nên nghĩ một chút cũng có thể hiểu được.
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đây là máy tinh lọc vạn độc, chuyên môn dùng để khắc chế độc tố.”
Hệ thống thực sự phục rồi.
Chém gió quả thực mở mồm ra là có!
“Đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu lại nói: “Chí bảo này của ta có chút bá đạo, ở lúc tinh lọc độc tố sẽ mang đến thương tổn cho kẻ trúng độc, cho nên...”
Mân Côi Nữ Hoàng thay hắn mang câu kế tiếp nói ra: “Ta sau khi từ trạng thái thống khổ khôi phục, cho rằng ngươi muốn hại ta, liền không cho phân trần ấn ngươi ở trên tường.”
“Ài.”
Quân Thường Tiếu thở dài một tiếng, nói: “Nếu biết giúp người hóa giải nguy hiểm bị hiểu lầm, ta vừa rồi nên làm bộ không thấy.”
Trong lòng thì nghĩ, nữ nhân này không chỉ có thực lực mạnh, chỉ số thông minh hình như cũng rất cao, về sau đối phó nàng như thế nào!
“Như thế nào?”
Mân Côi Nữ Hoàng trêu: “Còn thấy mình chịu ủy khuất?”
“...”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế, nói: “Bị ngươi đánh một trận, thương thế của ta lại nặng thêm rồi, hẹn đấu ba ngày sau phải kéo dài đến năm ngày sau.”
Hắn không phải thật muốn so đấu phân thắng bại với đối phương, mà là phải nghĩ mọi cách kéo dài thời gian, sau đó tìm cơ hội chuồn đi.
Mân Côi Nữ Hoàng đi tới, một chân giẫm trên góc ghế, cười nói: “Đừng nói năm ngày, năm mươi ngày, năm mươi năm ta cũng chờ ngươi, ngươi biết vì sao không?”
“...”
Quân Thường Tiếu ngẩn ra.
Tiết tấu này, chẳng lẽ muốn nói lời tâm tình sến súa?
“Vì sao?”
“Bởi vì...” Mân Côi nữ vương nói: “Ngươi là người hầu của ta.”
“...”
Quân Thường Tiếu khóc không ra nước mắt nói: “Đại tỷ, hai ta ngày xưa không oán, hôm nay không thù, ngươi vì sao không thể thả ta rời khỏi!”
“Thả.”
Mân Côi Nữ Hoàng nói: “Chỉ cần ngươi chiến thắng ta, lập tức đạt được tự do.”
“Được!”
Quân Thường Tiếu ánh mắt nghiêm túc nói: “Năm ngày sau, quyết một trận thắng bại!”
Hệ thống trêu ghẹo nói: “Không điều tra Hồn tộc đại lục nữa?”
“Điều tra cái rắm!” Quân Thường Tiếu ở trong lòng điên cuồng rít gào: “Lão tử phải mang nàng ta đánh bại!”
Chịu đủ rồi.
Đến lúc đó cho dù vận dụng con bài chưa lật mạnh nhất cũng không sao cả!
Mân Côi Nữ Hoàng cười nói: “Hy vọng ngươi sau khi thương thế khôi phục, đừng làm ta thất vọng đấy.”
Nữ nhân!
Bổn tọa sẽ không để ngươi thất vọng!
Cho dù Nan Thu Chi Đao không giải quyết được ngươi, ta còn có giá trị cống hiến, ta còn có thương thành cấp cao, cho dù liều sạch gia tài cũng phải chiến thắng ngươi, để vãn hồi tôn nghiêm nam nhân!
“Cái này ta thích!” Hệ thống vui vẻ nói.
Trong lòng Quân Thường Tiếu tuy phẫn nộ, nhưng mặt ngoài vẫn rất bình tĩnh nói: “Ta thua trở thành người hầu của ngươi, ngươi thua thì sao? Dù sao cũng phải có điều trả giá chứ?”
“Ta sẽ không thua.”
“Nhỡ đâu thua thì sao?”
“Không có nhỡ đâu.”
“...”
Quân Thường Tiếu thấy mình đã đủ tự tin, không ngờ một nữ nhân so với mình còn tự tin hơn, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn, trong mạnh cũng có kẻ càng mạnh!
“Như vậy đi.”
Mân Côi Nữ Hoàng bổ sung nói: “Ngươi thua làm người hầu của ta, ta thua làm chủ nhân của ngươi.”
“Cái này con mẹ nó có khác nhau sao!” Quân Thường Tiếu rít gào.
“Vù!”
Mân Côi Nữ Hoàng túm áo hắn, nói: “Tiểu tử, ngươi có biết làm người hầu của ta có thể xếp đầy một tòa thành trì hay không, ta có thể chủ động thu ngươi làm người hầu, ngươi nên cảm thấy may mắn ba đời mới đúng.”
Bởi vì khoảng cách hai người rất gần, mùi hoa hồng nồng đậm bay tới.
“Đừng nói những thứ vô dụng.”
Quân Thường Tiếu hoàn toàn không bị mùi thơm đánh động, nói: “Ta thua làm người hầu của ngươi, ngươi thua làm... Tỳ nữ của ta!”
“Hi hi hi!”
Mân Côi Nữ Hoàng buông tay, che miệng cười như cành hoa đong đưa.
Tiểu tử này lá gan thật đúng là không nhỏ, thế mà dám có ý tưởng để mình làm tỳ nữ của hắn.
“Không dám cược?” Quân Thường Tiếu nói.
Mân Côi nữ vương tới gần, ghé tai hắn nhẹ nhàng nói: “Tiểu Bạch, ta cho ngươi năm ngày thời gian đi học tập như thế nào làm một người hầu tốt.”
Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa hộc máu.
Xuyên việt đến nay, mình chưa từng bị bắt nạt không kiêng nể gì như thế!
“Ngươi, có dám cược hay không!”
“Tốt.”
Mân Côi Nữ Hoàng thu hồi thân thể, khoanh tay nói: “Ngươi thua, làm người hầu của ta, ta thua, làm tỳ nữ của ngươi.”
“Quân tử nhất ngôn!”
“Tứ mã nan truy!”
“Được!”
Đến đây, hai người đánh cuộc chính thức thành lập.
“Hệ thống!”
Quân Thường Tiếu thì hỏi: “Ngươi còn giấu bao nhiêu giá trị cống hiến!”
“Mười vạn!” Hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu ở trong lòng cười lạnh: “Vì tỳ nữ này, lão tử cho dù táng gia bại sản cũng phải bắt! Đương nhiên, làm tỳ nữ có chút nhân tài không được trọng dụng, có thể mang về Tinh Vẫn đại lục làm đường chủ.”
Cẩu Thặng coi trọng Mân Côi Nữ Hoàng rồi.
Đương nhiên, không phải tướng mạo, cũng không phải dáng người, mà là thực lực cường hãn, nếu mang nàng hàng phục, Vạn Cổ tông liền có một tay đấm mạnh mẽ.
“Cho.”
Mân Côi Nữ Hoàng ném đến một chiếc nhẫn không gian, nói: “Giúp ta giải độc, những thứ này là khao thưởng ngươi.”
Quân Thường Tiếu không đi đón, tùy ý nhẫn không gian rơi xuống dưới chân.
Cả nhà ngươi chứ!
Lấy ‘khao thưởng’ để hình dung, là mang bản thân coi là nữ vương cao cao tại thượng, hay là thực coi ta là người hầu đối đãi!
Mân Côi Nữ Hoàng nói: “Bên trong có một vạn viên linh thạch ta vừa rồi trả tiền ở quầy.”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu nhanh chóng nhặt nhẫn không gian lên, vẻ mặt tạo dáng phẫn nộ chắp tay nói: “Đa tạ!”
------------