Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1116 - Chương 1116. Ta Sẽ Cho Ngươi Rõ Cái Gì Gọi Là Thực Lực

Chương 1116. Ta sẽ cho ngươi rõ cái gì gọi là thực lực
Sau khi xem xong giới thiệu Cho Một Chai Nữa, Quân Thường Tiếu đã hiểu, thì ra là để mình thu hoạch một lần quyền mua thương phẩm hạn chế.

Hệ thống đề nghị: “Kí chủ có thể dùng để mua Càn Khôn Chi Phù.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

Thương phẩm mới cập nhật ra thứ tốt tuy không ít, nhưng cũng không có thứ nháy mắt tăng lên sức chiến đấu, dùng để ép mua Càn Khôn Chi Phù sử dụng đạt tới giới hạn không thể nghi ngờ là thích hợp nhất.

Hệ thống nói: “Lấy cảnh giới bây giờ của kí chủ, ở dưới Càn Khôn Chi Phù cộng thêm, có lẽ sẽ đạt tới Võ Thánh đại viên mãn thậm chí cao hơn.”

Mắt Quân Thường Tiếu sáng rực lên hẳn lên.

Nói từ trên trang bị, mình khẳng định không kém gì nữ nhân kia, nhưng duy chỉ có cảnh giới kém xa, nếu có thể làm được bù lại, hẳn là có thể đánh bại nàng.

Nhưng... Cho Một Chai Nữa chỉ là đạt được quyền mua, mua nó xong còn phải mua Càn Khôn Chi Phù nữa, tính ra cần 20000 điểm giá trị cống hiến!

“Huống hồ.”

Quân Thường Tiếu nhíu mày, nói: “Càn Khôn Chi Phù sau khi sử dụng sẽ suy yếu một năm, Cho Một Chai Nữa còn có thể khiến tác dụng phụ tăng gấp bội, ta chẳng phải là cần suy yếu hai năm?”

Hệ thống nói: “Đây không phải còn có thời không bí cảnh trung phẩm sao, có lẽ sau khi đi vào không được mấy ngày liền có thể triệt tiêu tác dụng phụ thì sao.”

“Có đạo lý!”

Mắt Quân Thường Tiếu lại sáng lên.

Hệ thống nói: “Loại nhiệm vụ tinh anh siêu cấp này, kí chủ nếu hoàn thành, khẳng định sẽ cho phần thưởng cao hơn.”

“Được!”

Ở dưới tiếp thị mãnh liệt, Quân Thường Tiếu nhất thời có quyết định, sau đó nhìn về phía nữ nhân đáng giận tên Hoa Mân Côi kia nằm ở trên giường, ánh mắt lạnh lùng nói: “Trước cho lão tử năm vạn giá trị cống hiến!”

“Đinh! Giá trị cống hiến tông môn: 78800/70000.”

“Đinh! Kí chủ tiêu phí 10000 điểm giá trị cống hiến, đạt được Cho Một Chai Nữa ×1, đã vận chuyển đến trong nhẫn không gian.”

“Đinh! Kí chủ tiêu phí 10000 điểm giá trị cống hiến, đạt được thời không bí cảnh ×1, đã vận chuyển đến trong nhẫn không gian.”

“Đinh! Kí chủ sử dụng Cho Một Chai Nữa cùng chọn Càn Khôn Chi Phù, đạt được một lần quyền mua.”

“Đinh! Kí chủ tiêu phí 10000 điểm giá trị cống hiến, đạt được Càn Khôn Chi Phù ×1, đã vận chuyển đến trong nhẫn không gian.”

“Đinh! Giá trị cống hiến tông môn: 48800/70000.”

Khi tiếng nhắc nhở rườm rà vang lên ở bên tai, khi Càn Khôn Chi Phù lần nữa xuất hiện nhẫn không gian, trên mặt Quân Thường Tiếu ngồi xổm trên ghế dần dần hiện lên nụ cười âm trầm, cái bóng phía sau hóa thành bộ dáng sói xám.

Một tháng quá lâu, chỉ tranh sớm chiều!

Nan Thu Chi Đao sau cải tiến có thể mang đến sức chiến đấu cường hãn cho người sử dụng, nhưng theo cảnh giới tăng lên cùng với đối thủ càng ngày càng mạnh, còn có thể chống đỡ tới khi nào, trước mắt vẫn là con số chưa biết.

Cho nên Quân Thường Tiếu không dám chỉ dựa vào vật ấy đi giao thủ với Mân Côi nữ hoàng, bởi vì một khi không có tác dụng, cho dù có thể đánh ngang tay với nàng, sau khi hiệu quả kết thúc cũng phải rơi vào kết cục mặc cho người ta xâm lược.

Hôm nay có Càn Khôn Chi Phù, sự tự tin đã rất đủ.

Dù sao loại phù chú thần kỳ này, sau khi sử dụng thấp nhất có thể tăng lên một đại cảnh giới!

Năm đó Cực Hàn cung thái trưởng lão đến gây sự, Quân Thường Tiếu lần đầu sử dụng, từ cửu phẩm kiếm võ song vương một hơi đột phá đến Võ Thánh, trực tiếp mang người trước gắt gao nghiền ép.

Trận chung kết long hổ tranh bá, đối mặt chưởng ấn thượng giới, sở dĩ đối kháng được cũng tuyệt đối không phải dựa vào mặt, chủ yếu nhất vẫn là dựa vào Càn Khôn Chi Phù.

Nan Thu Chi Đao có thể cung cấp sức chiến đấu cường đại cho Quân Thường Tiếu, làm được mang bất cứ độ khó nào nháy mắt biến thành trò chơi cắt cỏ, Càn Khôn Chi Phù thì có thể nháy mắt cung cấp cho hắn tu vi cấp bậc cao hơn, hai thứ có thể nói vương bài trong con bài chưa lật!

Đáng tiếc, Càn Khôn Chi Phù quá mức BUG, hạn chế mua hai lần.

Vốn tưởng cuộc đời này không dùng được đạo cụ phá hư trò chơi cân bằng như thế nữa, kết quả lại bị Cho Một Chai Nữa thực hiện.

“Nữ nhân đáng giận!”

Quân Thường Tiếu nhìn về phía Mân Côi nữ hoàng, ngủ say nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ: “Ta sẽ cho ngươi rõ cái gì gọi là thực lực!”

...

Năm ngày sau.

Khu vực cát vàng bay múa đầy trời, trong không khí phát ra sát khí lạnh lẽo.

Nơi này là nơi Quân Thường Tiếu cùng Mân Côi nữ hoàng lần đầu gặp nhau, hai người giờ phút này cách nhau mấy chục trượng, ánh mắt đều lóe lên sự lạnh lùng.

“Nữ nhân.”

Cẩu Thặng ngạo nghễ khoanh tay nói: “Ngươi bây giờ quỳ xuống cầu xin tha thứ, còn có thể thoát chết.”

“Phải không?”

Mân Côi nữ hoàng cười lên, mắt đẹp nổi lên nét khinh thường.

“...”

Quân Thường Tiếu không nói lời thừa thêm với nữ nhân này nữa, trực tiếp bóp nát Càn Khôn Chi Phù, tu vi từ kiếm võ song thánh đột phá đến Võ Thần đại viên mãn.

Không!

Là Võ Đế!

“Lực lượng này...”

Quân Thường Tiếu siết chặt nắm tay, cảm thụ toàn thân cao thấp tràn ngập một lực lượng cường đại đủ để hủy thiên diệt địa, ánh mắt nhất thời lóe ra hưng phấn, ngửa đầu hét lớn: “Quá con mẹ nó sướng!”

Hệ thống nói: “Kí chủ cũng không cần vận dụng Nan Thu Chi Đao nữa.”

“Vù!”

Quân Thường Tiếu nhấc tay chỉ hướng Mân Côi nữ hoàng, ngón tay ngoắc một cái, ngạo nghễ khiêu khích: “Nữ nhân, phóng ngựa lại đây đi!”

“Vù —————— “

Mân Côi nữ hoàng lao tới, tuy tốc độ cực nhanh, nhưng lúc sắp tới gần, chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kinh khủng ép tới!

“Không ổn!”

“Ầm —————————— “

Năng lượng cường thế vô cùng, ở khu vực giao chiến nháy mắt bùng nổ, mặt đất mấy chục dặm đồng loạt hướng phía dưới sụp xuống hơn mười trượng, núi đá cỏ cây cách xa hơn khó có thể thừa nhận dư uy càn quét, nháy mắt bị bốc hơi thành hư vô!

Quân Thường Tiếu thu hồi nắm đấm, linh niệm tràn ngập quanh mình, không khỏi cả kinh nói: “Cường giả Võ Đế, khủng bố như vậy!”

“Thiên Thủ Trích Hoa!”

Ngay lúc này, khu vực phía dưới lõm xuống sâu nhất bị bụi đất bao phủ, từng cánh tay non mịn hiện ra, sau đó dung hợp cùng một chỗ, hóa thành cánh tay khổng lồ hơn nữa hung hăng vung tới.

“Vù vù!”

Cuồng phong thổi tung mái tóc đen của Quân Thường Tiếu, hắn lại đứng ở tại chỗ bất động, thẳng đến khi bàn tay khổng lồ đè xuống, nhẹ nhàng giơ lên ngón trỏ ép nó dừng lại.

“Sao có khả năng...”

Đôi mắt đẹp của Mân Côi nữ hoàng lóe ra khó có thể tin.

Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng bâng quơ lấy ngón tay ngăn chưởng ấn ngàn cánh tay ngưng tụ, như vương giả cao cao tại thượng nói: “Ánh sáng đom đóm làm sao có thể tranh huy với mặt trăng?”

“Ầm!”

Đế uy điên cuồng bùng nổ, bầu trời xé rách, mặt đất vỡ nát!

“Phốc!”

Mân Côi nữ hoàng bị chấn động phun ra một ngụm máu, trong mắt có hoảng sợ tràn đầy.

“Vù vù!”

Ngay lúc này, trong tầng mây trời cao, một ngón tay thật lớn mang theo thần quang đầy trời ép xuống, uy áp khủng bố khiến không gian sụp xuống diện tích lớn.

Mân Côi nữ hoàng vẻ mặt tuyệt vọng!

Loại lực lượng cường hãn này, khiến nàng hoàn toàn không có dũng khí đi chống lại!

“Ầm!”

Cuối cùng, ngón tay khổng lồ như đến từ ngoài bầu trời hung hăng tiếp xúc với mặt đất, chỉ nháy mắt lực lượng cuốn lên như vạn tầng sóng biển hướng bốn phương tám hướng lao đi, sông núi không chịu nổi gánh nặng ùn ùn sụp đổ, như trải qua tận thế!

“Phốc!”

Mân Côi nữ hoàng bị đè ở dưới ngón tay máu tươi phun tung toé, nhìn từ sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã bị thương nặng.

“Không có khả năng... Không có khả năng...”

“Đạp.”

Quân Thường Tiếu mới xuống, một chân giẫm ở trên đầu nàng, khoanh tay càn rỡ cười to nói: “Ha ha ha! Ha ha ha ha ha!”

“Ngươi đang cười cái gì?”

Đột nhiên, bên tai truyền đến thanh âm, nháy mắt mang Cẩu Thặng trong ảo tưởng kéo về hiện thực.

Mân Côi nữ hoàng đứng ở trước mặt, thấy hắn nhếch miệng ngây ngô cười, nước miếng cũng từ trong miệng chảy ra, giận dữ nói: “Cười gợi đòn như vậy, lão nương thật sự chịu không nổi nữa!”

“Ầm ———————— “

Một đêm này, Phúc Lai khách sạn trực tiếp sụp xuống.

------------


Bình Luận (0)
Comment