Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1127 - Chương 1127. Đây Là Một Cơ Hội Tốt

Chương 1127. Đây là một cơ hội tốt
Bởi vì hệ thống phụ trợ tự động hiện ra, giúp kí chủ hóa giải nguy cơ, trái quy định bị cưỡng chế khiển trách đóng cửa.

Kết quả thế nào?

Dưới thời không bí cảnh tăng tốc, chỉ mười ngày đã trở lại!

Hơn nữa ở lúc phun Quân Thường Tiếu, hệ thống lời lẽ phẫn nộ, cảm xúc kích động, không gì không thể hiện nhiệt huyết tràn ngập một bộ phim tạo cảm hứng nên có!

“Ặc...”

Ngoài hang núi, Quân Thường Tiếu hút mấy điếu thuốc, lúng túng nói: “Thì ra là như vậy à.”

Đã hiểu biết tình huống, hắn không ngờ hệ thống không phải là bởi trục trặc, mà là vì cứu mình lọt vào trừng phạt, tạm dừng vận hành một đoạn thời gian.

Nhân vật chính nhà người khác thiếu bàn tay vàng, hoặc là bi thương vô cùng, hoặc là nỗ lực mạnh hơn, hắn thì ngược lại, toàn bộ hành trình vẻ mặt dấu chấm hỏi, toàn bộ hành trình vẻ mặt ngây dại, cho đến sau khi hiểu rõ, bàn tay vàng... Lại đã trở lại!

“May mắn kí chủ sớm mua thời không bí cảnh, bằng không...” Hệ thống bình tĩnh lại, nói: “Quỷ biết, còn có thể còn sống quay về Tinh Vẫn đại lục hay không.”

Không phải đang nói chuyện đùa.

Lấy trạng thái Quân Thường Tiếu mười ngày trước, liên tục hai năm thời gian, ở Hồn tộc đại lục thật sự nguy cơ bốn phía.

“Còn có lực lượng tượng đá kia.” Hệ thống lại nói: “Một khi kích phát sẽ khiến kí chủ đánh mất lý trí, về sau tuyệt đối không thể dùng nữa.”

Tất nhiên, chí bảo đến từ thượng giới có thể cung cấp sức chiến đấu cường đại, nhưng nếu có một ngày thực bị khống chế thân thể, vĩnh viễn lâm vào hắc hóa, vậy thành xác sống rồi.

Quân Thường Tiếu lấy ra tượng đá tạm thời ở trạng thái u ám kia, nói: “Thứ đồ chơi này tuy tà môn, nhưng mà... Nếu không có nó, ta chỉ sợ khó có thể chiến thắng Mân Côi nữ hoàng.”

Hệ thống nói: “Cho nên, việc này cũng nói cho kí chủ, cường giả thật sự không thể chỉ dựa vào chí bảo, còn cần không ngừng cường hóa bản thân mới được.”

“Ừm.”

Quân Thường Tiếu gật gật đầu.

Lần này lẻ loi một mình đến Hồn tộc đại lục, tuy có liên quan với nhắm chừng sai lầm tình báo, nhưng cũng từ khía cạnh phản ánh, thực lực của mình vẫn quá yếu, nếu không dùng cheat thì chẳng tính là cái rắm gì cả.

“Việc nơi đây xong rồi.”

“Ta sẽ càng chuyên chú vào tu luyện hơn.”

Thi triển các loại con bài chưa lật mới gian nan chiến thắng Mân Côi nữ hoàng, cuối cùng thiếu chút nữa tìm chết, gõ vang một tiếng chuông cảnh tỉnh cho Quân Thường Tiếu, mình không thể một phen thao tác mãnh như hổ, xem xét chiến tích 0-5* nữa.

(*: giết 0 chết 5, ám chỉ chơi thì thao tác như bay, nhưng thành tích thì phế)

Hệ thống nói: “Kí chủ gần nhất ở vị diện chiến trường cùng Đông Hải Ngư Châu quá mức xuôi chèo mát mái, phải biết rằng, trong vũ trụ mênh mông này, còn có rất nhiều vị diện cường đại, còn có rất nhiều cao thủ cường đại.”

“Đường còn dài, ta phải đi từng bước.”

Quân Thường Tiếu cùng hệ thống hiếm thấy lấy thái độ ôn hòa nói chuyện với nhau một phen hẳn hoi, cảm tình với nhau cũng ở trong hoạn nạn chung được thăng hoa.

“Ngươi có thể biến ảo thân thể?”

“Nói lời thừa, bằng không cường giả Hồn tộc đã sớm loạn đao chém ngươi.”

“Mau huyễn hóa ra, nói thật, ta đã nhịn ngươi lâu lắm rồi, mau để ta đấm hai cái trút giận.”

“Móa, nếu không có hạn chế, ngươi cho rằng ta không muốn ra đạp ngươi hai phát?”

Ở sau khi đấu võ mồm một phen dìm nhau, Quân Thường Tiếu kéo ra giao diện nhiệm vụ phụ tuyến, khó hiểu nói: “Ta lúc ấy mang nữ nhân đó hành hạ đã cuộc sống không thể tự gánh vác, vì sao còn chưa hoàn thành?”

“Đúng vậy.”

Hệ thống cũng không hiểu nói: “Rất kỳ quái.”

Nhiệm vụ phụ tuyến đánh bại Mân Côi nữ hoàng, Quân Thường Tiếu ba loại con bài chưa lật bùng nổ, thậm chí mang lĩnh vực tuyệt đối của đối phương cũng phá rồi, lẽ ra đã sớm phù hợp tiêu chuẩn mới đúng.

“Có thể viết lầm hay không, hẳn là đánh chết không phải đánh bại?”

“Loại sai lầm cấp thấp này, chỉ có giang hồ tái kiến thằng nhãi đó làm được, hệ thống không có khả năng xuất hiện.”

“Có đạo lý.”

Quân Thường Tiếu sờ sờ cằm nói: “Chỉ có một khả năng, ta hành hạ còn chưa đủ ác, còn chưa đạt tới yêu cầu đánh bại.”

Hệ thống: “...”

Cũng sắp bóp chết người ta rồi, còn chưa đủ ác?

“Nhưng…”

Hệ thống nói: “Lĩnh vực tuyệt đối của nữ nhân kia bị kí chủ mạnh mẽ phá đi, thương thế nhất định phi thường nghiêm trọng, không có ba năm năm chỉ sợ rất khó khỏi hẳn.”

“Cho nên...”

Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng, nói: “Đây là một cơ hội tốt!”

Hệ thống ngạc nhiên nói: “Kí chủ muốn đi bắt cô ta?”

“Các cường giả Hồn tộc tới cứu viện kia thực lực cũng chỉ cấp bậc Võ Thánh, mà nàng hôm nay lại bị thương nặng, khó có thể khôi phục trong thời gian ngắn, ta khẳng định không thể bỏ qua!” Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói.

Nói trắng ra là.

Vẫn không muốn bỏ qua nhiệm vụ phụ tuyến!

Trước không nói nhiệm vụ thất bại có trừng phạt gì, bởi vì Mân Côi nữ hoàng, lãng phí nhiều giá trị cống hiến như vậy cùng một tấm Bùa Khai Ấn, cái này nếu không hoàn thành ở trong thời hạn, khẳng định tiền mất tật mang!

Quân Thường Tiếu cái gì cũng có thể chịu, chỉ không chịu thiệt!

Huống chi.

Thời Không Chi Trùng còn đang ngủ say, không có cách nào quay về Tinh Vẫn đại lục, sao không đi thử một chút, nhỡ đâu vận khí tốt thành công thì sao?

Hệ thống cân nhắc chút rồi nói: “Hy vọng kí chủ có thể cẩn thận.”

Nó cũng không phản đối, chủ yếu bắt nguồn từ Mân Côi nữ hoàng thương thế phi thường nghiêm trọng, chỉ cần không xuất hiện loại cường giả cấp bậc đó của nàng, ở Hồn tộc đại lục không có nguy hiểm quá lớn.

“Đi.”

“Đi nữ hoàng chi thành!”

Đoạn thời gian trước ở Hồn tộc đại lục tra xét tình báo, Quân Thường Tiếu đã biết nữ hoàng ở nữ hoàng chi thành, cũng là thành trì thần thánh nhất cùng chí cao vô thượng nhất toàn bộ vị diện.

Đương nhiên.

Vì sợ bị phát hiện, Cẩu Thặng dịch dung thành bộ dáng một người trung niên hông giắt hồ lô rượu, lôi thôi lếch thếch.

“Giống tửu kiếm tiên hay không?”

“Giống tà kiếm tiên.”

“Móa.”

...

Quân Thường Tiếu cũng không vội tới nữ hoàng chi thành, bởi vì thoát khỏi nữ nhân kia đi theo, có thể tự do tự tại ở Hồn tộc đại lục đi bộ, cho nên chỉ cần gặp thành lớn sẽ vào tìm hiểu tình báo.

Hai ngày sau.

Hắn đi tới một trong những thành trì lớn nổi tiếng nhất Hồn tộc.

Nhưng, vừa mới dựa vào chứng minh thân phận trộm được trà trộn vào, chỉ thấy trên biển công bố của trục đường chính hội tụ rất nhiều võ giả Hồn tộc, cũng đang châu đầu ghé tai nghị luận.

Quân Thường Tiếu tới gần, phát hiện bên trên dán bố cáo, nội dung là —— nữ hoàng đại nhân thân mắc bệnh nặng, trả số tiền lớn mời cao thủ y đạo.

“Bệnh nặng?”

Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng nói: “Sợ là bị ta đả thương, hai ba năm không thể khôi phục, chỉ có thể xin giúp đỡ từ cao nhân dân gian đi?”

“Không ngờ nữ hoàng đại nhân cũng sẽ bị bệnh!”

“Đáng tiếc, ta không hiểu y thuật, nếu không nhất định sẽ đi nữ hoàng chi thành.”

“Nữ hoàng đại nhân có ngự y quan chuyên môn, hôm nay lại phát bố cáo chiêu mộ cao thủ y đạo, liền đại biểu không đơn giản, y giả bình thường đi cũng vô dụng.”

“Xin nhường một chút, xin nhường một chút.”

Khi mọi người ở đây nghị luận, Quân Thường Tiếu từ bên ngoài chen vào, không chút do dự bóc bố cáo.

“Tên này là ai?”

“Vậy mà dứt khoát mang bố cáo bóc đi như thế!”

“Chẳng lẽ là cao thủ y đạo có năng lực?”

Nhìn bóng lưng Quân Thường Tiếu rời khỏi, võ giả Hồn tộc đều cố gắng tự hỏi, cuối cùng ra đáp án là, căn bản chưa từng thấy nhân vật này.

...

Phủ thành chủ.

Quân Thường Tiếu đứng ở diễn võ trường, hai tay đặt lên trên cổ tay người bị thương nặng, sau khi làm bộ làm tịch chẩn đoán, cười nói: “Kha thành chủ, người này bị thương cũng không nặng, một viên đan dược của Dạ mỗ có thể khiến hắn chữa khỏi.”

Nếu dịch dung, khẳng định có thân phận, hắn bây giờ tên Dạ Tinh Thần!

Bùi A Ngưu nếu biết tông chủ dùng tên mình, ở vị diện khác giả danh lừa bịp, khẳng định tức giận đến mức liên tục uống vài hũ rượu.

“Phải không?”

Kha thành chủ vẻ mặt nghi ngờ.

Thủ hạ này của gã đoạn thời gian trước ở lúc tu luyện, nhất thời phân tâm tẩu hỏa nhập ma, bị rất nhiều y giả tuyên án tử hình, hắn có thể dựa vào đan dược chữa khỏi, thực sự có chút không thể tưởng tượng.

“Vù!”

Quân Thường Tiếu vung tay, mang Liệu Thương Đan sơ phẩm ném vào trong miệng người bệnh, sau đó ấn lần nữa ở trên cổ tay.

Vì không để đối phương lập tức hoạt bát, hắn cố ý lấy linh năng áp chế kinh mạch đối phương, khiến y tạm thời ở trạng thái nửa nghỉ ngơi.

Sau nửa canh giờ.

Quân Thường Tiếu thu hồi tay, kinh mạch không bị áp chế nữa, dược hiệu toàn diện bùng nổ, người bị thương kia từ từ mở mắt, sau đó ‘Vù’ một cái nhảy dựng lên.

“Cái này...”

Kha thành chủ nhất thời trợn to mắt.

Sau khi lần nữa xác nhận thủ hạ thương thế khỏi hẳn, mừng rỡ như điên nói: “Dạ tiên sinh thật là thần y mà!”

Quân Thường Tiếu nói: “Nữ hoàng đại nhân nhiễm bệnh nặng, thân là con dân, có thể nói đau trong lòng, nếu Kha thành chủ đối với y đạo của Dạ mỗ không có bất cứ nghi ngờ gì, còn xin chấp thuận nhanh chóng tới nữ hoàng chi thành trị liệu.”

“Bây giờ, lập tức, xuất phát!”

Kha thành chủ ở sau khi xác định người bóc bảng có bản lĩnh thực sự, vội vàng an bài xuống, cũng ở buổi chiều hôm đó, tự mình mang Quân Thường Tiếu tới nữ hoàng chi thành.

Trên đường.

Nghĩ đến y giả mình mang đi có thể chữa khỏi bệnh nặng cho nữ hoàng, về sau khẳng định thăng quan tiến chức, một bước lên mây.

Ngồi ở trong xe do linh thú đặc thù kéo, Quân Thường Tiếu vừa ngắm phong cảnh, vừa thầm nghĩ: “Mân Côi nữ hoàng, bổn tọa có một trăm loại phương thức lẻn vào tẩm cung của ngươi, sau đó mang ngươi ‘trời’ này nghịch.”

...

Vài ngày sau.

Quân Thường Tiếu theo Kha thành chủ tiến vào nữ hoàng chi thành, ngay cả thời gian ngắm phong cảnh cũng không có, liền đến đế cung nữ hoàng rộng rãi vô cùng.

Thủ vệ hoàng cung cấm địa tất cả đều là nữ, hơn nữa tư sắc đều không tệ.

Bởi vì Quân Thường Tiếu không có hứng thú gì đối với sắc đẹp, cho nên tướng mạo liền lười đi lần lượt miêu tả.

“Kha thành chủ.”

Đông uyển đại điện, một nữ tướng tư thế oai hùng hiên ngang nhìn thoáng qua Quân Thường Tiếu lôi thôi lếch thếch, nói: “Đây là y giả ngươi mang đến?”

“Không sai.”

Kha thành chủ khuôn mặt rung rung nói: “Người này y thuật cao minh, người tẩu hỏa nhập ma bị thương nặng cũng có thể ở nửa canh giờ chữa khỏi!”

“Thần kỳ như vậy?”

Trong mắt nữ tướng nổi lên nghi ngờ mãnh liệt.

Nhưng, bệnh của nữ hoàng không thể kéo dài, nếu trải qua Kha thành chủ chứng thực, hẳn là không có vấn đề gì, vì thế thản nhiên nói: “Theo ta.”

“Vù! Vù! Vù!”

Vừa dứt lời, mấy chục binh sĩ võ trang hạng nặng tới gần, bao vây Quân Thường Tiếu, sau đó dẫn ra khỏi đại điện tới tẩm cung nữ hoàng, tư thế tựa như áp giải tù phạm.

“Nữ hoàng đại nhân.”

Nữ tướng đi tới tẩm cung mùi thơm hoa hồng, hành lễ nói: “Kha thành chủ đã tìm được một cao thủ y đạo.”

“Để hắn vào đi.”

Nghe được thanh âm bên trong truyền đến, khiến Quân Thường Tiếu nhất thời khẳng định, đây là Mân Côi nữ hoàng, hơn nữa ngữ điệu suy yếu, thương thế nghiêm trọng.

“Nữ nhân xấu.”

“Ngươi trốn không thoát lòng bàn tay bổn tọa.”

“Kẹt...!”

Cửa phòng đẩy ra, Quân Thường Tiếu bị áp giải vào.

Nữ tướng cùng binh sĩ thì lui ra ngoài, trông coi bảo vệ tẩm cung.

Phòng Mân Côi nữ hoàng ở rất lớn, đặc biệt cái giường bị màn che màu đỏ bao phủ kia cũng rất lớn.

Quân Thường Tiếu đánh giá ngủ năm sáu người không thành vấn đề, không khỏi âm thầm cảm khái nói: “Đây mới là xa xỉ thật sự!”

“Vù!”

Một cái tay ngọc non mịn từ trong rèm che vươn ra, yếu đuối vô lực nói: “Ngươi hẳn là biết huyền ti (treo dây) bắt mạch chứ?”

“Ông! Ông!”

Ngay lúc này, trận pháp bên trong tẩm cung âm thầm hiện ra, mang bên ngoài ngăn cách lại!

“Vù!”

Quân Thường Tiếu sải bước đi vào, trực tiếp ấn ở trên cổ tay non mịn, cười lạnh nói: “Như vậy thì quá phiền toái.”

“Vù vù!”

Màn che bị sóng khí bùng nổ thổi ra, Mân Côi nữ hoàng vẻ mặt suy yếu hơn nữa tóc đen xõa tung hiện ra trong tầm nhìn, nàng thấy đối phương vô lễ như thế, trầm giọng nói: “Lớn mật! Làm càn!”

“Hề hề hề.”

Quân Thường Tiếu gãi gãi mặt, lấy bộ dáng con khỉ cười nói: “Chạy được hòa thượng chứ không chạy được miếu, vẫn là dám đánh bạc dám chịu thua làm tỳ nữ của lão Quân ta đi.”

Hệ thống: “...”

Kí chủ này của ta, sao mà hèn như vậy!

Đôi mắt đẹp của Mân Côi nữ hoàng hiện lên khác thường, cả kinh nói: “Ngươi là... Quân Thường Tiếu!”

------------


Bình Luận (0)
Comment