Chương 1137. Đợi tới khi con cháu đầy đàn có lẽ có thể về Tinh Vẫn đại lục
Ở sau khi tỳ nữ bưng lên rượu, hai nhiệm vụ phụ tuyến của Quân Thường Tiếu thuận lợi hoàn thành, bởi vì đã giúp Mân Côi nữ hoàng đoạt lại ngôi vị hoàng đế, mình cũng thành nhiếp chính vương.
Nhìn từ ba lần nhiệm vụ hoàn thành, nhiệm vụ tinh anh siêu cấp đều sẽ có thưởng cố định mười tấm Bùa Kinh Nghiệm, quả thực chính là tiết tấu hoàn thành một cái, thưởng cho một cấp nha.
Đương nhiên.
Khiến Quân Thường Tiếu phấn khởi nhất là linh thạch cải tạo.
Có vật ấy chẳng khác nào có thể cải tạo Nan Thu Chi Đao lần nữa, thì có thể có được hình thái mạnh hơn!
Theo cấp bậc đề cao, đối mặt kẻ địch càng ngày càng mạnh.
Con bài chưa lật lớn nhất nếu kịp thời đổi mới, khẳng định có lợi cho về sau làm màu tốt hơn.
Thoải mái!
Quân Thường Tiếu kích động kìm lòng không được uống xong rượu thành hôn, cất cao giọng nói: “Còn không, cho ta một chén nữa!”
Nếu không phải còn cần chút thể diện, hắn có thể sẽ nhảy xuống lắc mông nhảy bài Cỏ Biển rồi.
Mân Côi nữ hoàng: “...”
Phu quân này của ta, đầu óc không bình thường?
Văn võ bá quan: “...”
Vị vương này của chúng ta, đầu óc có phải bị lừa đá hay không?
Không có ai biết Quân Thường Tiếu cao hứng bao nhiêu, nhưng đã muốn uống rượu, khẳng định thỏa mãn, vì thế từng vò rượu từng vò rượu đưa lên.
“Nữ hoàng, vương uống nhiều rồi.”
“...”
Nhìn Quân Thường Tiếu say ngã xuống đất, Mân Côi nữ hoàng tức giận đến mức thiếu chút nữa không để ý thân phận đi qua đạp cho hai cái.
Hôm nay là lễ thành hôn của mình cùng hắn, lại có nhiều văn võ đại thần như vậy, hắn thế mà uống say như chết, uống không đứng lên nổi, quả thực mất hết mặt mũi rồi.
Nàng cũng biết, hôn nhân này chỉ là gặp dịp thì chơi, tốt xấu cũng diễn quá thật chút, kết quả thế nào? Toàn bộ hành trình ra sức uống rượu, đây không phải không chịu nổi sức rượu, đây quả thực chính là tửu quỷ!
Mân Côi nữ hoàng mặt lạnh nói: “Nâng về tẩm cung!”
“Vâng.”
Mấy tên thị vệ mang Quân Thường Tiếu nâng lên.
...
Hôn lễ nữ hoàng chấm dứt, văn võ bá quan đều lui ra.
Nhưng, ở trên đường mỗi khi nghị luận nhiếp chính vương Quân Thường Tiếu, luôn cho bọn họ một loại cảm giác nhìn không thấu, đoán không ra.
“Các vị.”
Một đại thần ngưng trọng nói: “Giúp nữ hoàng đại nhân đoạt lại ngôi vị hoàng đế, lại đạt được trái tim của nữ hoàng đại nhân, nam nhân này không đơn giản, chúng ta nhất định phải cẩn thận hầu hạ, để tránh xuất hiện sai lầm gì!”
Mọi người đều gật đầu.
...
Đêm tối đến.
Trong tẩm cung có ánh nến lóe lên.
Quân Thường Tiếu xưa nay rất ít uống rượu, lần này thật sự say đến bất tỉnh nhân sự, nằm ở trên giường lớn mềm mại ngủ thành lợn chết.
Mân Côi nữ hoàng đã thay áo ngủ, ngồi ở trước bàn phê duyệt tấu chương, ngẫu nhiên nhìn về phía nam nhân truyền đến tiếng ngáy, lắc đầu nói: “Không uống được thì đừng uống.”
Ngày hôm sau.
Quân Thường Tiếu mở mắt, một bàn tay ôm đầu, đầu đau muốn nứt nói: “Đáng chết... Ta thế mà uống nhiều!”
May mà không có tật xấu của Dạ Tinh Thần.
Bằng không, bây giờ đã đặt mình trong chuồng súc vật.
“Vù!”
Sau khi khôi phục một chút, Quân Thường Tiếu phát hiện mình không chỉ có để trần nửa thân trên, còn ngủ ở trên giường lớn của Mân Côi nữ hoàng, vì thế ôm đầu sụp đổ nói: “Ta sẽ không làm chuyện gì chứ?”
“Hệ thống?”
“Đinh! Hệ thống một lần nữa khởi động, loading 10%... 100%.”
Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: “Ngươi nha sao lại tắt?”
Hệ thống vừa mở ra, ý vị sâu xa cười nói: “Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, ta tự nhiên không thể quấy nhiễu kí chủ.”
Thực!
Nhân tính hóa!
Nhưng, điều này làm Quân Thường Tiếu càng thêm sụp đổ, ở trong lòng gào rú: “Ta thật sự làm việc không nên làm rồi!”
Nếu loại chuyện này, thật sự không thể tránh né, hắn sẽ không quá phận tự trách, nhưng... Sau khi uống say cái gì cũng không biết vậy mới lấy mạng người ta nhất.
“Ồ?”
Hệ thống kinh ngạc nói: “Vợ ngươi sao lại ngủ ở trước bàn?”
Quân Thường Tiếu vội vàng quay đầu, chỉ thấy Mân Côi nữ hoàng dựa bàn mà ngủ, mái tóc đen tùy ý xõa ra ở trên tấu chương đã phê xong.
“Phù!”
Quân Thường Tiếu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Xem tình huống, tối hôm qua hẳn là chuyện gì cũng chưa xảy ra.
Hắn nhẹ nhàng xuống giường, sau đó cầm áo cùng giày dính đầy mùi rượu, như có tật giật mình rón rén đi từng bước ra ngoài tẩm cung.
“Kẹt....”
Nhẹ nhàng mở cửa, nhẹ nhàng chui ra.
Chỉ là, quay đầu nhìn về phía nữ nhân kia, không đành lòng, linh niệm khẽ động mang chăn lông trên giường đắp ở trên người nàng.
Chờ sau khi Quân Thường Tiếu đi rồi, Mân Côi nữ hoàng lười biếng mở mắt ra, phát hiện trên người mình có thêm một vật, không khỏi cười nói: “Phu quân ta, thì ra còn có một mặt nhu tình.”
...
“Tham kiến ngô vương!”
“Tham kiến ngô vương!”
“Ừm, ừm, ừm...”
Quân Thường Tiếu từ tẩm cung đi ra, bị thị vệ tỳ nữ hoàng cung quỳ suốt quãng đường, bản thân hắn xấu hổ vô cùng.
“Vương!”
“Đây là trọng địa nhà tù, ngài không thể...”
Quân Thường Tiếu đứng ở trước địa lao, mặt lạnh nói: “Cút ngay.”
“Vâng!”
Tướng lĩnh địa lao vội vàng rút đi.
Quân Thường Tiếu đi vào, đứng ở trước phòng giam giam giữ Lăng Bình nữ hoàng.
Mân Côi nữ hoàng còn cần xử lý rất nhiều chuyện, tạm thời chưa cân nhắc xong xử trí nữ hoàng đời thứ ba như thế nào, cho nên chỉ có thể mang nàng nhốt trước ở nơi này.
“Ngươi tới làm gì?”
Lăng Bình nữ hoàng tức giận nhìn Quân Thường Tiếu.
Nếu không phải nam nhân này mang ba đại điện chủ đến, mình lại nào sẽ rơi vào tình trạng hiện nay.
Nói thật, nếu không có Quân Thường Tiếu, nàng chỉ sợ cả đời cũng không có cơ hội lại ngồi lên ngôi vị hoàng đế, cho dù vài ngày.
“Ta có thể tha cho ngươi không chết, nhưng điều kiện tiên quyết là, mang Thời Không Chi Trùng kia giao ra đây.” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.
Lúc xâm nhập cung điện, hắn đã thấy Lăng Bình nữ hoàng lấy ra Thời Không Chi Trùng, đây chính là thứ tốt, nếu có một con nữa, tương đương có thêm một lần cơ hội đi vị diện khác.
“Tha ta không chết?”
Lăng Bình nữ hoàng cười lạnh nói: “Ngươi coi bản thân là cái gì?”
Quân Thường Tiếu lấy ra lệnh bài, nói: “Nhiếp chính vương.”
Lăng Bình nữ hoàng đánh giá một phen, tựa như từ trong đó hiểu cái gì, cười nói: “Hoa Mân Côi thì ra là dùng sắc đẹp mới đổi lấy ngươi phụ tá!”
“Vù!”
Nàng chộp vào song sắt, như nổi điên nói: “Chỉ cần ngươi có thể giúp ta đoạt lại ngôi vị hoàng đế, ta cũng có thể hầu hạ ngươi!”
“...”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt sụp đổ.
Chẳng lẽ, bổn tọa nhìn qua rất hạ lưu rất háo sắc?
“Ngươi bây giờ có thể sống đã rất không tệ rồi, về phần ngôi vị hoàng đế, cả đời đừng nghĩ.” Quân Thường Tiếu nói.
Lăng Bình nữ hoàng không cam lòng nói: “Tướng mạo của ta không kém nữ nhân kia, thứ ả có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi!”
“...”
Quân Thường Tiếu phất tay, khống chế đối phương, mạnh mẽ từ ngón tay tháo nhẫn không gian.
Lăng Bình nữ hoàng đã thành tù nhân, tự nhiên sẽ không để ý nhẫn không gian, nàng cầm lấy song sắt, lớn tiếng nói: “Ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi... Trở về! Ngươi trở về đi!”
Quân Thường Tiếu đi hướng cửa nhà giam, lắc đầu thầm nghĩ: “Nữ nhân này đã điên rồi.”
...
Hoàng cung nội viện, khu xanh hoá.
Quân Thường Tiếu một mình ngồi ở trong đình đá, sau đó dễ dàng phá đi phong ấn tồn tại trong nhẫn không gian, mang Thời Không Chi Trùng ngủ say lấy ra, nói: “Có thể chứa đựng vật còn sống, cái nhẫn này cấp bậc không thấp.”
“Vù!”
Tâm niệm khẽ động.
Thời Không Chi Trùng tiến vào trong nhẫn không gian của hắn.
“Nữ nhân kia từng nói, kẻ này ngủ say vạn năm còn chưa thức tỉnh, con kia của ta có thể cũng cần vạn năm hay không?” Quân Thường Tiếu có chút sụp đổ.
Thực như vậy, mình khi nào mới có thể quay về Tinh Vẫn đại lục!
Hệ thống trêu ghẹo: “Cuộc đời việc lớn đều làm rồi, vậy chậm rãi chờ đi, đợi tới khi con cháu đầy đàn có lẽ có thể trở về.”
“Cút!”
Quân Thường Tiếu mắng một câu.
Đúng lúc này, Mân Côi nữ hoàng ung dung đẹp đẽ quý giá ở dưới tỳ nữ nâng đỡ đi tới, cười nói: “Phu quân, ngươi đang nghĩ cái gì thế?”
“Nghĩ rời khỏi.”
“Về Tinh Vẫn đại lục?”
“Không sai.”
“Ta có thể giúp ngươi trở về.”
“Ồ?”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt hồ nghi.
Mân Côi nữ hoàng nói: “Mấy năm nay ta ở các vị diện lớn chinh chiến, cũng không phải là dựa vào Thời Không Chi Trùng.”
“Dựa vào cái gì?” Quân Thường Tiếu vội vàng nói.
Mân Côi nữ hoàng nhẹ nhàng ngồi xuống, từng làn hương hoa hồng phả vào mũi. Nàng nâng mặt, cười nói: “Ngươi cầu ta, ta nói cho ngươi.”
“...”
Quân Thường Tiếu nắm đấm, không hiểu phong tình nói: “Ta đánh ngươi, được không?”
“Phốc.”
Mân Côi nữ hoàng che miệng cười, sau đó trở lại chuyện chính nói: “Ta tu luyện một môn thần thông, có thể tùy ý xuyên qua ở trong vũ trụ.”
Quân Thường Tiếu nói: “Lừa trẻ con ba tuổi à?”
Trên đời có lẽ thực có đại năng có thể xuyên toa vũ trụ, nhưng hắn tuyệt không tin một nữ nhân ngay cả phá toái hư không cũng làm không được có thể xuyên toa vũ trụ!
“Không tin thì thôi.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Ngươi vĩnh viễn ở lại chỗ này đi, chúng ta diễn giả làm thực, ừm... Tên con ta cũng nghĩ xong rồi, trai tên Hoa Vô Khuyết, gái tên Hoa Thiên...”
“Bốp!”
Quân Thường Tiếu vỗ bàn đứng lên, rít gào: “Đứa nhỏ không phải đều theo họ cha sao! Có ai theo họ mẹ sao!”
“Phi phi phi!”
“Chúng ta là gặp dịp thì chơi, sẽ không diễn giả làm thật!”
Mân Côi nữ hoàng u oán nhìn hắn nói: “Ngươi có phải có nữ nhân ở bên ngoài hay không? Cho nên mới sẽ không tiếp nhận ta?”
“...”
“Không sai! Ta phong lưu thành tánh!”
“Ở Tinh Vẫn đại lục đã sớm thê thiếp thành đàn, ngươi... Ít nhất là người thứ ba ngàn sáu trăm!”
Hệ thống nói: “Loại chém gió không cần thận này, ai cũng không phục chỉ phục kí chủ!”
“Vậy càng tốt.”
Mân Côi nữ hoàng chớp mắt, cười nói: “Ngươi điều dưỡng khỏi thương thế cho ta, ta theo ngươi đi Tinh Vẫn đại lục, cùng ba ngàn năm trăm chín mươi chín tỷ muội gặp một lần.”
“Phốc!”
Quân Thường Tiếu dán má trên bàn đá, sụp đổ nói: “Nàng đây là có bệnh à.”
Nhưng, Cẩu Thặng cũng coi như nghe hiểu, Mân Côi nữ hoàng nói cho mình có phương pháp đi Tinh Vẫn đại lục, điều kiện tiên quyết giúp nàng điều dưỡng khỏi thân thể.
Nữ nhân này lộ số có hơi nhiều, khó trách sẽ trở thành đời thứ tư.
------------