Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1143 - Chương 1143. Lăn Xuống

Chương 1143. Lăn xuống
Quân Thường Tiếu điều khiển Thông Cổ Chiến Thuyền, lấy tốc độ 500 dặm/giờ bay vào trong Tây Hải Linh Châu, kết quả phát hiện nơi này khắp nơi bố trí trận pháp, còn có người áo đen ẩn núp chỗ tối, có chút giống mắt điện tử bắn tốc độ.

Vì thế, hắn dừng lại.

Sai đệ tử mang người áo đen phát ra tà khí kéo hết ra, dò hỏi bọn họ là ai phái tới.

Loại hành vi bá đạo này chỉ có Vạn Cổ tông dám làm, bởi vì tông môn Cửu Châu đến chỗ này không một ai không cẩn thận, để tránh rơi vào kết cục bị tà phái quần ẩu.

“Hàn minh chủ?”

Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: “Lai lịch thế nào?”

“Hàn... Hàn minh chủ là minh chủ Vạn Tiên Minh...” Người áo đen lắp bắp nói.

Đặc biệt nhìn về phía Dạ Tinh Thần nghiêng người mà đứng, Tô Tiểu Mạt đứng trên cây mỉm cười, cùng với Tiêu Tội Kỷ nâng đá lớn squat, kinh hãi hồn cũng sắp bay rồi.

Mấy tên đệ tử hạch tâm này tuy chỉ có tu vi Võ Hoàng, nhưng quanh năm ở Vạn Cổ tông tu luyện, trong lơ đãng phát ra khí thế, quả thực tựa như những con ngựa hoang thoát cương.

“Vạn Tiên Minh?”

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Cụ thể chút.”

Người áo đen bị bọn Dạ Tinh Thần dọa tới mức trong lòng run sợ cũng không để ý tới trung thành hay không, vội vàng chuyện mang mình biết khai hết ra.

“Thì ra là thế.” Quân Thường Tiếu đã hiểu.

Cái gọi là Vạn Tiên Minh, là một tổ chức của Tây Hải Linh Châu, do hơn trăm tà phái tạo thành, tương tự Bách Tông liên minh của Thanh Dương quận.

Kẻ cầm quyền cao nhất Vạn Tiên Minh được đề cử làm minh chủ, cũng có được quyền lực tuyệt đối.

Minh chủ lần này tên là Hàn Vấn Thiên, xuất thân Tà Uyên tông, nhận chức đã hơn trăm năm, luận địa vị, thậm chí so với Đông Hải Ngư Châu chấn thiên đại địa còn cao hơn, hoàn toàn là tồn tại cấp bá chủ một châu.

“Các ngươi vì sao phải canh gác?” Quân Thường Tiếu tiếp tục dò hỏi.

Người áo đen nói: “Bởi... Bởi vì có khách nhân đến từ đại lục, cho nên minh chủ lệnh chúng ta ở các nơi bố trí phòng vệ.”

“Khách nhân đến từ đại lục? Ai?”

“Cái này... Ta... Ta một kẻ canh gác không biết tình huống...”

“Cút.”

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.

Người áo đen sợ tới mức tè ra quần bỏ chạy.

Thẳng tới sau khi rời khỏi đệ tử Vạn Cổ tông xa xa, mới ngồi bệt xuống đất, nức nở nói: “Má ơi, một đám quái vật!”

...

“Tông chủ.”

Giang Tà nói: “Khách nhân đến từ đại lục, có thể là môn chủ Ma Đế Môn hay không?”

“Có khả năng.”

Quân Thường Tiếu nói: “Đi, đi tổng bộ Vạn Tiên Minh.”

“Vù!”

“Vù!”

Các đệ tử ùn ùn lên Thông Cổ Chiến Thuyền, hướng khu vực phồn hoa nhất Tây Hải Linh Châu chạy đi.

Dọc theo đường đi, tùy ý có thể thấy được tà tu, thường thường một lời không hợp liền đánh nhau.

“Tông chủ.”

Lý Thanh Dương nói: “Tây Hải Linh Châu này rất loạn.”

Quân Thường Tiếu nói: “Nơi lấy tà phái là chủ, không loạn mới là lạ.”

Bởi vì cần tới tổng bộ Vạn Tiên Minh, cho nên cũng vô tâm đi thưởng thức phong cảnh ven đường, chạy đi với tốc độ cao nhất.

“Má!”

“Trên trời có thuyền bay qua?”

Tà tu trong sơn dã đang đánh tới đánh lui nhao nhao dừng lại, xa xa nhìn hào quang nọ ngay cả đèn đuôi thuyền cũng không nhìn thấy, trong ánh mắt nổi lên kinh ngạc.

...

Vạn Tiên thành, Vạn Tiên Minh.

Hàn minh chủ ngồi ở trước bàn rượu trong đại sảnh, cười nói: “Cơm thường, còn xin Thương môn chủ đừng chê.”

“Nghe danh đã lâu Tây Hải Linh Châu nhiều loại món ngon, hôm nay có thể có lộc ăn no bụng, quả thật là tam sinh hữu hạnh.” Môn chủ Ma Đế Môn cười nói.

Hai người sau khi nói năng khách sáo một phen, bắt đầu uống rượu dùng bữa, trên bữa nói chuyện thoải mái, tựa như bạn bè nhiều năm không gặp.

“Thương môn chủ.”

Rượu qua ba lượt, Hàn minh chủ cười nói: “Hàn mỗ tuy rất ít đi đại lục, nhưng cũng nghe nói, Ma Đế Môn các ngươi có mười chỗ mỏ linh thạch nhỉ?”

Trong lòng môn chủ Ma Đế Môn dâng lên kinh ngạc.

Kẻ này thế mà biết tông môn ta có bao nhiêu mỏ quặng, xem ra xếp vào không ít cơ sở ngầm ở đại lục, lần này chủ động mời mình đến hợp tác, chỉ sợ cũng là mưu đồ đã lâu.

“Đương nhiên.”

Hàn minh chủ cười nói: “Hàn mỗ cũng chỉ hỏi một chút, cũng không phải là hướng Thương môn chủ đòi linh thạch, xin đừng hiểu lầm.”

Ngươi nha rõ ràng chính là muốn linh thạch!

Trong lòng môn chủ Ma Đế Môn nhất thời phát sầu.

Tà tu Tây Hải Linh Châu thực lực chỉnh thể là rất mạnh, nhỡ đâu mang bọn họ mời qua, giống như dẫn sói vào nhà, cuối cùng lại bẫy mình một vố, vậy thì quá khốn kiếp rồi.

“Đến.”

Hàn minh chủ cười nói: “Vì chúng ta chân thành hợp tác, cạn chén rượu này.”

“Mời.”

Môn chủ Ma Đế Môn uống rượu, nhưng càng nghĩ càng không đúng, thậm chí cảm giác có sự mắc mưu.

Lúc này, tầm quan trọng của Viên công tử liền hiển lộ ra, bởi vì nếu có mặt hắn, khẳng định sẽ cho phân tích cùng đề nghị phi thường toàn diện.

Bây giờ sao.

Xin lỗi, Ma Đế Môn sống chết không quan hệ với ta, bởi vì ta chỉ ủng hộ Vạn Cổ tông, chỉ ủng hộ Quân Thường Tiếu, chỉ ủng hộ Diêu Mộng Oánh có Tiên Thiên Ma Thể!

“Hàn minh chủ.”

Môn chủ Ma Đế Môn nói: “Vạn Cổ tông này ở trong vài năm ngắn ngủn quật khởi, tuyệt đối không thể xem nhẹ.”

“Thương môn chủ xin yên tâm.”

Hàn minh chủ uống một chén rượu, nói chắc như đinh đóng cột: “Một cái tông môn tam lưu, Hàn mỗ có vạn loại phương pháp, có thể khiến nó nháy mắt hóa thành bụi bậm lịch sử.”

“...”

Môn chủ Ma Đế Môn cạn lời.

Kẻ này vốn đã đủ trâu bò, uống chút rượu càng trâu bò hơn, chỉ sợ lấy trạng thái bây giờ, một mình đấu chín đại Võ Đế không nói chơi.

Ài.

Đồng bạn hợp tác này của ta, sao mà nhìn không đáng tin.

Loại đồng đội heo này ngay cả vương giả mạnh nhất Viên công tử cũng không kéo nổi, thế mà có mặt mũi chê đồng đội khác.

“Đến!”

Hàn minh chủ nói: “Chén rượu này chúc chúng ta lòng nghĩ việc thành, thuận buồm xuôi gió!”

“Minh... Minh chủ...” Vừa mới dứt lời, một thủ hạ từ bên ngoài chật vật chạy vào, chỉ bên ngoài, trong mắt đầy sự hoảng sợ nói: “Có... Có... Có thuyền... Đánh vào...”

Thuyền? Đánh vào!

Hàn minh chủ đứng dậy, giận dữ đập bàn nói: “Ngươi có phải quá chén rồi hay không!”

“Này này này.”

Đột nhiên, trên không bên ngoài đại sảnh truyền đến tiếng thử giọng, nói: “Hàn minh chủ có đó hay không, mời đi ra một chút, bổn tọa có việc thương lượng.”

“Bốp!”

Chén rượu môn chủ Ma Đế Môn bưng trong tay rơi xuống trên bàn, sắc mặt kinh biến nói: “Quân Thường Tiếu! Là Quân Thường Tiếu! Hắn sao lại ở đây!”

“Quân Thường Tiếu?”

Hàn minh chủ nói: “Thương môn chủ vừa rồi nói tông chủ Vạn Cổ tông?”

“Không sai! Chính là hắn!”

Sắc mặt môn chủ Ma Đế Môn trở nên càng thêm khó coi, đặc biệt nhớ lại một màn ở Độ Linh cốc, mông nhất thời truyền đến từng trận cảm giác mát.

“Thế mà chạy đến địa bàn của ta.”

Hàn minh chủ bước ra, trong mắt tràn đầy tức giận nói: “Hàn mỗ đi gặp hắn chút.”

...

Ngoài đại sảnh.

Mấy ngàn thành viên Vạn Tiên Minh cầm các loại vũ khí đứng ở ngoại viện, không ai không vẻ mặt khiếp sợ nhìn chiếc chiến thuyền cổ xưa đó treo ở trên cổng.

Thuyền có thể bay lên, thật sự là gặp quỷ rồi!

“Vù —————— “

Hàn minh chủ từ trong đại sảnh bay ra, ầm một tiếng đáp ở trên diễn võ trường, tà khí cường thế tràn ngập ra.

Người này, thực lực rất mạnh!

“Ừm?”

Hàn minh chủ ngẩng đầu nhìn về phía chiến thuyền, rốt cuộc rõ thủ hạ vì sao sẽ nói thuyền đánh vào, vì thế cười lạnh một tiếng nói: “Bên trên, ai là Quân Thường Tiếu?”

“Ta.”

“Cút xuống!”

“Ngươi là?”

“Tông chủ Tà Uyên tông, minh chủ Vạn Tiên Minh, Hàn Vấn Thiên...”

“Ầm!”

Còn chưa nói xong, trong diễn võ trường nhất thời truyền đến linh năng cường thế, mấy ngàn thành viên đồng loạt bị quét bay ra, đại sảnh kiên cố càng trực tiếp sập xuống.

Màn ảnh chiếu lại, tiến vào trạng thái phát chậm.

Có thể rõ ràng bắt giữ được, Quân Thường Tiếu bỗng dưng xuất hiện ở trước người Hàn Vấn Thiên, lấy bộ dáng cực kỳ nghiêm túc lạnh lùng, hung hăng đánh lên má phải của hắn.

Môn chủ Ma Đế Môn mới từ đại sảnh đi ra mắt dần dần trợn to, miệng dần dần mở ra, chờ pha quay chậm khôi phục lại, một luồng hào quang sát bả vai bắn bay đi, đại sảnh phía sau trực tiếp ầm ầm sụp xuống, toàn bộ mặt đất kịch liệt run rẩy.

Trên diễn võ trường lõm xuống mấy chục trượng.

Quân Thường Tiếu dạng chân, hơi xoay người, vẫn bảo trì trạng thái vung nắm đâm, tương tự Siêu Xayda biến thân sóng khí điên cuồng bùng nổ.

“Vù vù!”

Dưới sóng khí càn quét, mái tóc đen bay hỗn loạn.

Hắn từ từ ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Dám bảo bổn tọa lăn xuống, ngươi chán sống rồi.”

Soái (đẹp trai)!

Soái soái soái!

Trong phế tích sụp xuống đại sảnh, Hàn minh chủ sau khi rượu vào diệt trời diệt đất diệt không khí, giờ phút này đã là má phải lõm xuống, nằm như vũng bùn nhão, chân phải ngẫu nhiên còn co giật một lần.

Một đấm, KO!

Đừng xem nhẹ một cú đấm này, bởi vì vô luận từ ra tay, xuất kích, cùng với phần mặt, biểu cảm, hoàn cảnh, màn ảnh, nhuộm đẫm, kỹ xảo hậu kỳ, mỗi một cảnh kinh phí đều ở mấy chục vạn trở lên.

Môn chủ Ma Đế Môn trước phế tích, máu cùng cồn trong cơ thể điên cuồng quay cuồng.

Đã nói có thể dùng vạn loại phương pháp khiến Vạn Cổ tông trở thành bụi bậm lịch sử, kết quả vừa chạm mặt đã bị người ta Miểu! Sát! Rồi!

(miểu sát: giết, hạ gục trong tích tắc)

------------


Bình Luận (0)
Comment