Chương 1146. Tinh Không Hàng Hải Vương
Thực lực đám người Lý Thanh Dương, ở trước mặt mấy ngàn võ giả ngoại lai hoàn toàn không đủ xem, nhưng cho dù như thế, vẫn kiên trì phong cách ra sân phải có phong phạm!
Quả nhiên.
Tông chủ thế nào, thì có thể dẫn dắt ra đệ tử như thế.
Chẳng qua, Dạ Tinh Thần giẫm trên vò rượu, đừng nhìn bộ dáng Võ Đế vẻ mặt uy phong lẫm liệt, nhưng Lý Thanh Dương cùng Tô Tiểu Mạt phía sau luôn cố gắng nhịn cười.
“Vù vù!”
“Vù vù!”
Lực lượng càng thêm cường hãn, từ phương hướng vị trí năm ngàn cường giả ép tới.
Bởi vì Quân Thường Tiếu đang ở bên cạnh điên cuồng ngược đãi gã đầu trọc, bọn họ lo lắng sẽ lan đến đại ca, cho nên đợt công kích đầu tiên giữ lại không ít lực lượng, lần này có người che ở trước mặt, vậy thì không còn gì cố kỵ!
“Rút!”
Lục Thiên Thiên nói.
“Vù! Vù! Vù!”
Trong nháy mắt, đám người Lý Thanh Dương xuất hiện ở phía sau Quân Thường Tiếu, từ trạng thái chiến đấu chuyển thành phất cờ hò reo cho tông chủ.
Làm màu xong bỏ chạy, quả thực quá kích thích.
“Ầm!”
Quân Thường Tiếu một cước hung hăng giẫm ở trên mặt gã đầu trọc, sau đó đá đến trước người đệ tử, ánh mắt sắc lạnh quay đầu lại.
Ánh mắt này sắc bén lại tràn ngập thô bạo, dọa mấy nghìn người đột kích hoảng sợ thất sắc, bọn họ theo bản năng dừng lại, trong lòng dâng lên bất an mãnh liệt.
“Lên! Lên!”
Một cường giả có thể so với Võ Thánh giận dữ quát to.
Ánh mắt Quân Thường Tiếu tuy đáng sợ, nhưng chung quy chỉ là một người, mọi người ùa lên, còn không thu thập được hắn?
Mấy ngàn võ giả không biết đến từ nơi nào rõ ràng tố chất tâm lý cực cao, sau khi trải qua điều chỉnh ngắn ngủi, giống như hạng liều mạng chém giết tới!
“Vù!”
Quân Thường Tiếu bước ra một bước, tay phải đặt ở trên không tạo thành dạng móng nắm, Cửu Thiên Thập Địa Phách Thiên Thương bỗng dưng xuất hiện, hình thành thế quét ngang ngàn quân!
“Ầm ầm ầm!”
Các loại chùm tia sáng năng lượng ở dưới thương đều hủy diệt hết.
Quân Thường Tiếu như hóa thành chiến thần, một người cầm một thương xông vào, triển khai chém giết với mấy ngàn võ giả.
“...”
Môn chủ Ma Đế Môn rung động trợn mắt há hốc mồm.
Nếu chỉ là mấy ngàn Võ Hoàng, hắn cũng có thể làm được tiêu sái như thế, nhưng trong đó còn có không ít Bán Thánh cùng Võ Thánh, chỉ cần đánh tiêu hao đã có thể hao mình cạn kiệt tinh lực.
Đám người Lý Thanh Dương thì vẻ mặt bình tĩnh.
Chuyện tông chủ một mình độc đấu mấy ngàn người, ở vị diện chiến trường nhìn mãi quen mắt, càng trâu bò hơn còn từng đấu hơn hai vạn cơ.
Khi đó, Quân Thường Tiếu dựa vào là Nan Thu Chi Đao cắt cỏ, hôm nay chỉ dựa vào một thanh vũ khí còn chưa thể hoàn toàn xưng là trên tuyệt phẩm chém giết với họ, có thể thấy được thực lực tăng lên cực kỳ rõ rệt!
“Ầm! Ầm! Ầm!”
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Ánh thương mang theo vô thượng uy lực xỏ xuyên trời cùng đất.
Mấy ngàn võ giả viện trợ gã đầu trọc, không phải bị tiêu diệt ngay tại chỗ, chính là bị quét bay đi.
Bởi phía trước kinh phí thiêu đốt nghiêm trọng, cùng với Quân Thường Tiếu và các đệ tử tiền cát-xê quá cao, trận đơn đấu mấy ngàn người này hình ảnh rõ ràng làm ẩu, màn ảnh cũng phần nhiều lấy động tác chậm ghép lại, cho nên hơn mười phút qua loa kết thúc rồi.
“Ọe!”
“Phốc!”
Mặt đất sụp xuống, mấy ngàn võ giả nằm la liệt, có kẻ đã bị giết chết ngay tại chỗ, có kẻ bị thương nặng hộc máu, hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu.
Ánh mắt môn chủ Ma Đế Môn nổi lên tuyệt vọng.
Nhiều cường giả cấp bậc đứng đầu như vậy tạo thành đội ngũ, hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ tông môn đứng đầu đại lục, hôm nay lại bị một mình Quân Thường Tiếu xử lý!
Một ngày có hắn, bổn tọa có thể nào làm được việc lớn!
“...”
Buồn bực nhất thuộc về Tiêu Tội Kỷ, thần binh riêng kích phát kỹ năng tất sát, vốn tưởng tông chủ có thể để lại cho mình vài tên phát huy một chút, kết quả đều bị thu thập hết.
Chủ yếu vẫn là Quân Thường Tiếu phiền, cho nên động thủ, lấy các võ giả ù ù cạc cạc xuất hiện này làm bao cát để ngược đãi.
“Tông chủ.”
Lý Thanh Dương nói: “Môn chủ Ma Đế Môn lại chạy rồi!”
“Ừm?”
Quân Thường Tiếu lúc này mới ý thức được, tên kia đã biến mất không dấu vết, vì thế cười lạnh nói: “Chạy được hòa thượng, chạy sao được miếu?”
Hắn tạm thời bỏ qua đe dọa tống tiền môn chủ Ma Đế Môn, đi đến trước gã đầu trọc bị ngược đãi không thành hình người.
Gã tên Vẫn Tinh này phụng mệnh mà đến, còn chưa xắn tay áo làm lớn một hồi đã bị thu phục, trình độ bi kịch không kém gì Hồn tộc điện chủ vừa rồi thu vào máy hút bụi.
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế an bài sẵn, trong tay thưởng thức la bàn đặc thù, nói: “Các ngươi người nào, tới từ phương nào?”
Không gian đột nhiên sụp đổ, sau đó nhảy ra một đám võ giả ăn mặc quỷ dị, một câu một cái Tinh Vẫn đại lục, làm hắn phán đoán ra tuyệt đối không phải võ giả bản địa, có thể đến từ vị diện khác.
“Nhưng... Tên đáng ghét...” Gã đầu trọc còn chịu đòn rất tốt, bị ngược đãi thê thảm như thế, vẫn còn có thể mở mồm nói chuyện: “Bản... Bổn đại gia cái gì cũng sẽ không nói!”
“Không nói?”
Quân Thường Tiếu mười ngón tay đan vào nhau, âm trầm cười nói: “Cũng đừng hối hận.”
Trong lòng gã đầu trọc nhất thời dâng lên không ổn, đột nhiên cảm giác sắc trời tối đi, sau đó bên tai truyền đến ‘Ầm’ một tiếng.
Đây là bị chụp vào trong Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp mở ra hình thái phòng ngự.
“Nhị Nha!”
Quân Thường Tiếu quát lạnh: “Đi ra dạy dỗ hắn một chút.”
“Vù vù!”
Nhị Nha hình thái loly bỗng dưng xuất hiện, nhưng ngạc nhiên nói: “Chủ nhân, kẻ này là nhân loại mà.”
Trấn Hồn Tiên của nàng là dùng để dạy dỗ cùng tinh lọc thứ không sạch sẽ, ví dụ như thuộc tính tà ác, lại ví dụ như Hồn tộc loại linh hồn thể đó.
Về phần nhân loại...
“Thử xem.” Quân Thường Tiếu nói: “Có lẽ mẫn cảm đối với Trấn Hồn Tiên thì sao.”
“Ặc... Được rồi.”
Nhị Nha giơ tay, Trấn Hồn Tiên bỗng dưng xuất hiện.
“Xì.”
Trong lòng gã đầu trọc cười lạnh một tiếng.
Mình loại cường giả cấp độ này, cho dù bị thương nặng, lại há là roi có thể...
“Bốp!”
Đột nhiên, Trấn Hồn Tiên đã hung hăng quật ở trên lưng, thống khổ mãnh liệt nháy mắt cắt ngang gã đầu trọc tự hỏi, sau đó vẻ mặt dữ tợn kêu lên thảm thiết: “A —————— “
“Chủ nhân.”
Nhị Nha kinh ngạc nói: “Có hiệu quả!”
“Vậy thì hung hăng dạy dỗ.” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.
“Được rồi!”
“Bốp bốp bốp!”
“Bốp bốp bốp bốp!”
Tiếng roi quật vang lên lúc trầm lúc bổng, đan xen ra giai điệu tuyệt vời, đồng thời còn kèm theo tiếng kêu như giết heo của gã đầu trọc.
Ước chừng dạy dỗ vài phút, Quân Thường Tiếu ra hiệu Nhị Nha dừng tay, dò hỏi: “Nói không?”
“... Nói... Ta nói...” Gã đầu trọc nằm ở trên mặt đất như chó chết suy yếu nói.
Thật ra ở lúc Nhị Nha quật lần đầu tiên, hắn đã tính nói, nhưng người trước hoàn toàn không cho mình cơ hội mở miệng, trực tiếp một bộ liên kích dạy dỗ đánh ra.
Tác dụng Trấn Hồn Tiên là quất linh hồn, thuộc về công kích linh hồn, cho nên vô luận khí tà ác hay nhân loại, đều rất khó đi chống lại.
...
“Tên.”
“Vẫn Tinh.”
“Thân phận.”
“Dưới trướng Tinh Không Hàng Hải Vương, một trong lục... Lục tướng...”
“Tinh Không Hàng Hải Vương?”
Quân Thường Tiếu nói: “Lai lịch gì?”
“Ặc...” Gã đầu trọc trầm mặc một lát, cho giải thích đơn giản nhất: “Du lịch vũ trụ, vào nhà cướp của.”
“Thì ra là cường đạo.” Quân Thường Tiếu đã hiểu.
Thật ra Tinh Không Hàng Hải Vương này là gã đầu trọc cùng một đám thủ hạ tự xưng, vị diện khác đều xưng là Tinh Không Cường Đạo Vương.
“Các ngươi đến Tinh Vẫn đại lục là đánh cướp?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Gã đầu trọc nói: “Là... Là tới mang nó chiếm cứ, làm điểm trung chuyển lâm thời, thuận đường đi cướp đoạt vị diện khác...”
“Lão đại các ngươi đâu?”
“Hắn... Hắn đi vị diện khác rồi...”
Mắt Quân Thường Tiếu nhất thời sáng lên.
Tinh Không Hàng Hải Vương này đã thích đánh cướp các vị mặt, trong tay khẳng định có không ít tài nguyên võ đạo, mình nếu đánh cướp hắn, há không lập tức phát tài?
“Lão đại ngươi thực lực như thế nào?”
“Có thể so với cảnh giới cao nhất của Tinh Vẫn đại lục các ngươi.”
“Võ Đế?”
Quân Thường Tiếu lâm vào trầm mặc.
Loại cường giả cấp bậc này, mình nếu gặp được, chỉ sợ phần thắng không phải rất lớn.
Hệ thống nói: “Lấy tu vi kí chủ bay giờ, gặp được cường giả cấp bậc Võ Đế, một chút phần thắng cũng không có.”
“...”
Lời này rất tổn thương Quân Thường Tiếu.
Nhưng, tên kia thực lực đã cường đại, mình còn phải cẩn thận là trên hết, vì thế dò hỏi: “Lão đại ngươi ở vị diện nào đánh cướp, có thể đến Tinh Vẫn đại lục không?”
“Lão đại bây giờ ở Hồn tộc đại lục... Hắn nếu biết ta thất bại, khẳng định sẽ...”
Gã đầu trọc còn chưa nói xong, một tay Quân Thường Tiếu túm hắn tới, nói: “Ngươi vừa rồi nói đại lục gì?”
“Hồn... Hồn tộc đại lục!”
------------