Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1179 - Chương 1179. Quân Phu Nhân

Chương 1179. Quân phu nhân
Mân Côi nữ hoàng còn chưa bị thương nặng, còn chưa tới thời điểm tràn ngập nguy cơ, Quân Thường Tiếu thế mà trước một bước chạy tới, sau đó mang bảy luồng lực lượng tới từ phương vị cao thấp hóa giải toàn bộ!

Đột phá kiếm võ song thánh, hắn bây giờ thật sự cường đại đến...

Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu lặng yên không một tiếng động mang Hiên Viên Thần Giáp mặc ở trong áo bào đen thu vào nhẫn không gian.

Được rồi.

Thì ra là cái này.

Vấn đề đến rồi.

Quân Thường Tiếu vì sao mặc một bộ áo bào đen, cố ý trùm đầu?

Nguyên nhân rất đơn giản, sau khi thi triển Nhất Quyền Tất Sát, mái tóc đen nhánh rụng hết sạch.

Khiến hắn không thể chịu được nhất là, sau khi trở lại tông môn phun thuốc mọc tóc, kết quả không có một chút hiệu quả nào!

Thực để cho hệ thống cái miệng quạ đen này nói chuẩn rồi.

Tác dụng phụ Nhất Quyền Tất Sát mang đến, cho dù có thuốc mọc tóc ma pháp cải tạo cũng vô ích!

Vì thế, Cẩu Thặng ở trong lòng mang hệ thống mắng cả ngày, mắng đối phương thật sự chịu không nổi, chỉ có thể cưỡng ép mình đóng cửa thật lâu.

Làm tông chủ có uy tín danh dự của Tinh Vẫn đại lục, làm sát thần phát rồ của vị diện chiến trường, đầu trọc ra ngoài khẳng định mất mặt, cho nên chỉ có thể mặc vào áo bào đen chí tôn thương phẩm thưởng.

Như thế cũng có thể thấy được, Quân Thường Tiếu thật ra còn cần chút thể diện.

Đổi làm Tử Lân Yêu Vương, đừng nói đầu trọc, cởi truồng đối mặt thiên hạ hào kiệt cũng không sẽ xấu hổ.

Nhưng, sau khi ra sân cực kỳ làm màu cũng mang các loại lực lượng phá đi, gió cường (tác) kình (giả) trực tiếp mang áo bào đen thổi ra, cái đầu trọc nhất thời hiện ra.

Mân Côi nữ hoàng vốn là bị bộ áo bào đen kia mê luyến, nhìn thấy cái đầu bóng loáng mượt mà của Cẩu Thặng, mắt đẹp nhất thời lóe sáng, thiếu chút nữa nhịn không được bay tới, đưa tay ở bên trên dùng sức xoa xoa.

“Hắn biết ta thích.”

“Cho nên cố ý cạo thành đầu trọc sao?”

“Rõ ràng để ý ta, còn biểu hiện xa cách, thật sự là một người nói một đằng nghĩ một nẻo.”

Mân Côi nữ hoàng tự mình tưởng tượng một phen, hiện ra bộ dạng tiểu nữ nhân thẹn thùng tự nói, trong ánh mắt nhìn về phía Quân Thường Tiếu tràn ngập tình yêu thê tử mới có.

“Đừng tự mình đa tình.”

Quân Thường Tiếu rốt cuộc không áp chế được cảm xúc nóng nảy, quay đầu giương nanh múa vuốt rít gào: “Ta đầu trọc không phải vì đón ý nói hùa ngươi!”

“Tiểu tử đầu hói.”

Hạ tiền bối lơ lửng ở giữa không trung, nói: “Ngươi là võ giả Hồn tộc đại lục?”

Nháy mắt phá đi lực lượng cường đại sáu người mình hội tụ, tên tuổi còn trẻ đã hói này, thực lực không thể khinh thường.

“Vù!”

Quân Thường Tiếu quay đầu, hai mắt đỏ rực nói: “Ngươi gọi ta cái gì?”

Ánh mắt này phi thường dọa người, khiến cường giả đám người Hạ tiền bối không tự chủ được run rẩy.

Run rẩy?

Phế vật này.

Hồng Nghiêu đứng ở bên cạnh cách đó không xa, giờ phút này tuy lơ lửng ở giữa không trung, nhưng hai tay cùng hai chân đều đang kịch liệt run rẩy, cơ thịt trên mặt nhảy lên như chuột rút.

“Hồng cung chủ, ngươi làm sao vậy?”

Một cường giả chữ Thiên của Sa La đại lục dò hỏi.

“Hắn... Hắn... Hắn...” Hồng Nghiêu ‘hắn’ hồi lâu, rốt cuộc cố gắng mang lời phía sau nói ra: “Là Quân Thường Tiếu!”

Quân Thường Tiếu?

Mấy tên cường giả chữ Thiên nhíu mày.

Đột nhiên, vẻ mặt trên mặt bọn họ bảo trì nhất trí cùng nhau biến sắc, thất thanh nói: “Chính là Quân Thường Tiếu tông chủ Vạn Cổ tông lưỡng vạn trảm (chém hai vạn người) kia?”

“Không sai...”

Hồng Nghiêu nói xong, vẻ mặt trên mặt cùng tâm tính hoàn toàn tan vỡ rồi.

Bởi vì kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, Quân Thường Tiếu đột nhiên giết đến nơi đây cũng che ở trước mặt Mân Côi nữ hoàng, khẳng định là đang bảo hộ nàng!

Hai người nhất định có quan hệ, hai người nhất định có một chân (quan hệ nào đó, quan hệ mờ ám…)!

Đổi làm người khác, vô luận hậu trường đến đây mạnh bao nhiêu, Hồng Nghiêu cho dù có kiêng kị cũng sẽ không biểu hiện ra, chỉ có đối mặt Quân Thường Tiếu, đó là thật sự thiếu chút nữa ngã bệt xuống đất.

Đây là ca.

Đây là gia.

Đây là cha!

Xích Hải đại lục ta tuyệt đối không thể trêu vào!

Nhớ tới lần này liên minh là mình phụ trách tổ chức dẫn đầu, máu trong cơ thể Hồng Nghiêu sôi trào, ức chế không được phun ra một ngụm.

Quân Thường Tiếu chưa phóng thích uy áp mạnh mẽ, cũng chưa cố ý nhìn hắn, chỉ đứng ở phía trước Mân Côi nữ hoàng, đã có thể mang người ta dọa hộc máu, sức uy hiếp là thật mạnh mẽ!

Đương nhiên.

Lăng Vân đại lục, Thánh Huyền đại lục đám đại lão liên minh, giờ phút này cũng là tâm huyết sôi trào, thiếu chút nữa nhịn không được phun ra.

“Hồng cung chủ.”

Quân Thường Tiếu mắt lạnh đảo qua sáu gã chữ Thiên, trầm giọng nói: “Hồn tộc đại lục phạm vào sai lầm lớn bằng trời gì, phải khiến các vị lao sư động chúng* cùng nhau liên thủ nhằm vào?”

(lao sư: nhọc quân; động chúng: kinh động nhiều người)

Hồng Nghiêu: “...”

Ta con mẹ nó vì sao không ở cứ điểm uống trà ngâm tắm, ta con mẹ nó vì sao sẽ xuất hiện ở nơi này!

“Thực thơm.”

Trong cứ điểm Cửu Thiên đại lục, Mạc Thương Sinh đang vui vẻ thưởng thức trà.

“Phu quân.”

Mân Côi nữ hoàng nói: “Hồn tộc đại lục ta thế thân một vị diện khốn kiếp bởi vì phạm quy đi vào chiến trường, bọn họ liền tranh nhau đến bắt nạt, bị ta đánh chạy không phục liên hợp lại.”

“...”

Vẻ mặt Quân Thường Tiếu cạn lời.

Vị diện khốn kiếp trong miệng ngươi nói, chính là Tinh Vẫn đại lục ta!

Đám người Hồng Nghiêu dần dần há hốc mồm.

Phu... Phu quân?

Mân Côi nữ hoàng này là... Thê tử của Quân Thường Tiếu? !

Nếu bây giờ trên mặt đất nứt ra một cái hang, Hồng Nghiêu tuyệt đối sẽ ngay lập tức chui vào, sau đó mang mình chôn đi, làm bộ như chưa từng xuất hiện, giả bộ chưa từng tồn tại.

Nói đến cũng lạ.

Quân Thường Tiếu cũng không bài xích xưng hô ‘phu quân’, lạnh lùng nói: “Các ngươi, ai cầm đầu?”

“Vù!”

“Vù!”

“Vù!”

Lăng Vân đại lục, Thánh Huyền đại lục cường giả các phương diện cùng với sáu gã chữ Thiên động tác phi thường nhất trí chỉ về phía Hồng Nghiêu!

“Má!”

Tâm tính Hồng Nghiêu vốn đã sụp đổ, hôm nay một đám đồng đội lại xỏ lá mình, vậy thật sự là...

“Hồng cung chủ.”

Quân Thường Tiếu sờ sờ cái đầu bóng loáng, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Cái tật xấu bắt nạt tân thủ này của ngươi, khi nào mới có thể bỏ đây?”

“Quân tông chủ! Hiểu lầm!”

Hồng Nghiêu ở sâu trong nội tâm có ham muốn sống rất mạnh, cho dù vẻ mặt cũng tan vỡ không thành hình người rồi, vẫn chưa bỏ cuộc nói: “Đây tuyệt đối là một cái hiểu lầm lớn bằng trời!”

Nói tới đây, hắn cúi gập cả người xuống.

Hai tay nâng mấy cái nhẫn không gian, thanh âm run rẩy nói: “Xin nghe Hồng mỗ giải thích!”

“Vù!”

Quân Thường Tiếu vung tay lên thu hồi nhẫn, linh niệm dung nhập trong đó, phát hiện linh thạch bên trong không ít, nói: “Cho ngươi cơ hội giải thích.”

Hồng Nghiêu âm thầm thở phào một hơi, vội vàng điều chỉnh tư duy cùng tổ chức ngôn ngữ, nói: “Đây không phải có cơ duyên xuất thế sao? Chúng ta liên minh với nhau là vì thuận tiện đạt được, cũng không cố ý nhằm vào Quân phu nhân!”

“Quân phu nhân?”

Mân Côi nữ hoàng thầm nghĩ: “Tập tục vị diện khác, tựa như đều là nữ theo họ nam.”

Sao?

Nghe ý tứ này, tập tục Hồn tộc đại lục chẳng lẽ nam theo họ nữ? Người ngoài gặp Cẩu Thặng xưng hô Hoa cô gia?

“Đúng không?”

Quân Thường Tiếu lạnh lùng nhìn về phía đại lão vị diện khác.

“Đúng! Đúng! Đúng!”

“Đúng không?”

Quân Thường Tiếu lại hỏi một lần, ngữ điệu cất cao không ít.

Đại lão các vị diện dù sao đều từng bị tống tiền, đã có kinh nghiệm phong phú, nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ giơ lên nhẫn không gian nói: “Đúng đúng đúng!”

“Vù!”

Quân Thường Tiếu vung tay lên, rất thuần thuộc mang nó thu hồi, nói: “Cơ duyên loại chuyện này, dựa vào là vận khí, không thể cưỡng cầu thì đừng cưỡng cầu, cần gì cứ phải liên minh chứ.”

“Quân tông chủ nói có lý!”

Hồng Nghiêu chắp tay nói: “Hồng mỗ còn có việc, cáo từ trước.”

“Đi đi, đi đi.” Quân Thường Tiếu nói.

Hồng Nghiêu đầu đầy mồ hôi xoay người rời đi, nhưng mới vừa đi không bao xa, liền nghe Quân Thường Tiếu cất cao giọng nói: “Hồng cung chủ, ngày khác Quân mỗ sẽ tự mình tới nơi bái phỏng.”

“Phốc!”

Hồng cung chủ phun ra một ngụm máu.

Đây là bày rõ lại muốn tới lừa bịp tống tiền mình đây mà!

Mân Côi nữ hoàng là thê tử hắn, mình liên hợp vị diện khác cùng nhau nhằm vào, sự tình lớn như vậy, nếu chỉ dựa vào mấy chục vạn khỏa linh thạch liền có thể dẹp yên, hắn đã không phải Quân Thường Tiếu phát rồ!

“Vù!”

“Vù!”

“Vù!”

Võ giả Lăng Vân đại lục, Thánh Huyền đại lục các vị diện ùn ùn rút lui, nhưng trước khi rời khỏi đều bị Cẩu Thặng nhắc nhở, hôm khác sẽ đi bái phỏng.

“Sáu vị hẳn là đến từ Hạo Hãn đại lục cùng Sa La đại lục đội bậc thang thứ nhất nhỉ?”Ngay tại lúc vài tên cường giả chữ Thiên muốn chuồn đi, Quân Thường Tiếu cất cao giọng nói: “Sau khi trở về xin nhất định phải chuyển lời cho người đứng đầu cứ điểm các ngươi, Quân mỗ sau đây không lâu tự mình tới bái phỏng.”

Lời thuyết minh ——

Bảo lão đại các ngươi mang tiền chuẩn bị sẵn cho ta!

“...”

Sáu cường giả chữ Thiên khóe miệng run rẩy một trận, sau đó mang người của mình nhanh chóng biến mất.

Một lát thời gian, sáu bảy vạn võ giả vốn hội tụ khu vực cơ duyên xuất thế đã biến mất không dấu vết, ngay cả võ giả thuần tranh đoạt cơ duyên cũng trốn tới chỗ xa nhất, một hồi đại chiến kinh thiên động địa chưa bắt đầu đã tuyên bố kết thúc.

“Ài.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói: “Đây là sức uy hiếp.”

Đột nhiên, xoay người lại đem bắt lấy tay ngọc, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Ngươi làm gì!”

“Vù!”

Mân Côi nữ hoàng như rắn trườn cuốn lấy Quân Thường Tiếu, một tay khác nhanh như chớp đặt lên trên đầu hắn, cười nói: “Phu quân, đầu ngươi thật tròn thật bóng loáng.”

------------


Bình Luận (0)
Comment