Chương 1203. Chiến trường thiết lôi
Vì sao Quân Thường Tiếu vừa tới chiến trường, đại lão các vị diện liền biết?
Bởi vì đối với loại tồn tại siêu trâu có gan chống lại thượng giới này, tự nhiên sẽ phái rất nhiều cơ sở ngầm an trí ở ngoài cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
“Đến rồi?”
“Đến rồi.”
Cơ sở ngầm ngồi thủ ngoài cứ điểm qua lại quen rồi, gặp mặt không chỉ có chào hỏi, còn thường xuyên tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm.
Loại cho dù người không có mặt, cũng khiến các vị diện lưu ý toàn bộ hành trình, không dám có chút lơi lỏng này, chỉ sợ cũng chỉ có Tinh Vẫn đại lục.
Đương nhiên.
Đại lão các bên phái cơ sở ngầm không phải là vì giám thị Quân Thường Tiếu.
Mà là chờ hắn xuất hiện, lập tức báo cáo mình, sau đó nhanh chóng dặn dò thủ hạ cần phải an phận thủ thường, tuyệt đối đừng đắc tội tên kia.
Nói như thế đi.
Khi Quân Thường Tiếu chưa tới, chiến trường giống lúc bình thường nên đánh thì đánh, nên tranh đoạt cơ duyên thì tranh đoạt, so với ngày trước còn náo nhiệt hơn.
Sau khi hắn xuất hiện, trận không đánh nữa, cơ duyên không đoạt nữa, lui hết vào trong cứ điểm.
Nếu thế giới cao võ có giải thưởng hòa bình, phát cho Quân Thường Tiếu tuyệt đối danh xứng với thực, dù sao vị diện lấy tranh đấu làm chủ, bởi vì hắn lại đến, đừng nói đánh nhau, ngay cả chửi nhau cũng không còn, có thể nói một mảng ca múa mừng cảnh thái bình.
Thà chọc diêm vương, không chọc cứ điểm.
Ở vị diện chiến trường phải là thà chọc diêm vương, không chọc Cẩu Thặng.
“Sao hắn lại tới nữa?”
Mạc Thương Sinh sau khi đạt được tin tức, biểu cảm trên mặt rất đặc sắc.
Ở vị diện chiến trường công khai phản kháng thượng giới, tuyệt đối sẽ bị phán tử hình, sau khi chống đỡ qua lôi phạt nhanh chóng chuồn quả thật là cử chỉ sáng suốt, kết quả không bao lâu lại giết trở về, chẳng lẽ không sợ...
“Bốp!”
Mạc Thương Sinh vỗ ót, tỉnh ngộ nói: “Quên rồi, quên rồi, Quân phu nhân còn ở chiến trường, hắn lần này hẳn là tới thăm!”
Cũng công khai nghịch thiên rồi, còn dám mạo hiểm tiến vào.
Quân tông chủ đối với thê tử của mình, đó tuyệt đối là tình yêu thật sự.
Nói đến Mân Côi nữ hoàng, liền không thể không nói Hồn tộc đại lục gần đây ở chiến trường sống tương đối an nhàn, chỉ cần người của bọn họ xuất hiện, võ giả các vị diện tất cả đều đi vòng.
“Chào Quân phu nhân.”
“Tạm biệt Quân phu nhân.”
Cường giả biết chuyện nhìn thấy Mân Côi nữ hoàng, trước khi rời khỏi đều biểu hiện rất khách khí.
Trước kia Hồn tộc đại lục bị các đại vị diện liên thủ công kích, từ sau khi thân phận ‘thê tử Quân Thường Tiếu’ sáng tỏ, nhất thời bị liệt vào một trong những người không thể trêu chọc nhất.
Thậm chí có cơ duyên gì xuất thế, chỉ cần Mân Côi nữ hoàng chạy tới, vị diện khác cân nhắc cũng không cân nhắc dẫn người lập tức rời khỏi, hoàn toàn tương đương chắp tay nhường cho.
Nói, Quân Thường Tiếu dựa vào máy thăm dò bảo vật chơi xấu, cơ duyên tồn tại ở chiến trường xấp xỉ bị đào hết rồi, về sau thượng giới phong ấn cứ điểm Tinh Vẫn đại lục cùng hủy bỏ tư cách, lại tiến hành một lần tiếp tế tiếp viện.
Giá trị công huân cùng cơ duyên trong chiến trường là động lực kích thích võ giả vị diện vào, tự nhiên không thể xuất hiện gián đoạn, nếu không sẽ không còn ý nghĩa tồn tại.
Bởi vì vừa tăng thêm vào, tần suất cơ duyên xuất thế khá cao, lại không có ai tranh với Hồn tộc đại lục, cho nên tốc độ cứ điểm phát triển rất nhanh.
...
Cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
Quân Thường Tiếu đứng ở trên ngọn núi cao nhất, trên mặt hiện lên sự không vui.
Lúc trước tiến vào, vách ngăn cứ điểm bị Thúy Hoa phá đi, kết quả lại bị lấp lại rồi.
“Thượng giới.”
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, giận dữ ở trong lòng thầm nghĩ: “Lão tử sớm hay muộn sẽ đi lên, mang các ngươi giẫm ở dưới chân!”
Dù sao cũng từng làm chuyện chém trời, không để ý lại làm chuyện nghịch thiên!
Huống chi, sáng tạo chiến trường lấy giết chóc là chính, hoàn toàn mang sinh linh phàm trần coi là cỏ rác, cái này căn bản không phải trời, nghịch nó lại có thể như thế nào!
Bởi vì bị khiển trách cùng chế tài, hạt giống thù hận đã chôn ở trong lòng Quân Thường Tiếu.
...
“Chủ thượng.”
Trong đại điện rộng rãi, lão giả lưng còng nói: “Quân Thường Tiếu lại lấy thủ đoạn phi pháp nhập cư trái phép tới vị diện chiến trường.”
“Thật sự là hạng người không an phận.” Lăng Dao Nữ Đế bị mây mù bao phủ nói.
Lão giả lưng còng nói: “Giới đường nếu biết được, chỉ sợ lại muốn chế tài hắn.”
“Sẽ không.”
Lăng Dao Nữ Đế phủ nhận nói: “Lúc trước chế tài triệt tiêu toàn bộ tội lỗi, hắn lần này chỉ là nhập cư trái phép, không đến mức bị chế tài lần thứ hai.”
“Hy vọng tiểu tử kia có thể giữ khuôn phép, đừng tiếp tục khiêu khích thượng giới định ra quy...” Lão giả lưng còng đột nhiên ngừng nói.
Bởi vì Quân Thường Tiếu đang ở vị diện chiến trường, giờ phút này đã lệnh Thúy Hoa lại mang cứ điểm gặm nát.
Ta con mẹ nó thế mà nghĩ, tên kia sẽ giữ khuôn phép, ta có phải điên rồi hay không, ta có phải đầu bị lừa đá rồi hay không?
...
Ngoài cứ điểm Linh Nguyên đại lục.
Lục Thiên Thiên cùng Lý Thanh Dương đám đệ tử hạch tâm, lấy mười người làm một tổ bố trí ra Tứ Phương Thiên Địa Trận.
“Lão Kha.”
Quân Thường Tiếu ngồi ở nơi xa uống một ngụm trà, nói: “Có thể bắt đầu rồi chứ?”
“Có thể.”
Kha Cẩm Nam đáp.
Nhưng trong lòng thì không tự tin.
Đệ tử Vạn Cổ tông bố trí ra trận pháp, tản mát ra khí tức hùng hậu, thoạt nhìn đã không tầm thường, mình phái đi cường giả chữ Huyền chỉ sợ có chút ăn không tiêu.
Quả nhiên!
Sau khi luận bàn bắt đầu, chiến đấu một câu là lướt qua, cường giả Linh Nguyên đại lục đều cạn kiệt tinh lực nằm ở trên mặt đất.
“Lợi hại, lợi hại!” Kha Cẩm Nam nói từ đáy lòng.
Mười đệ tử Vạn Cổ tông tu vi ở cấp bậc Võ Hoàng, chỉ dựa vào trận pháp, đã mang mình cường giả cấp chữ Huyền tầng thứ cao phái đi tiêu hao thành như vậy, quả thật không thể tưởng tượng.
Quân Cẩu Thặng cười.
Tứ Phương Thiên Địa Trận quả nhiên cường thế!
Mười đệ tử Võ Hoàng bố trí ra, hoàn toàn có thể chiến một trận với nửa bước Võ Thánh!
“50000 giá trị cống hiến chết có đáng giá không!” Hệ thống nói.
“Đáng giá!”
Quân Thường Tiếu nói: “Siêu đáng giá!”
Hệ thống tiếp tục phát triển bản lĩnh tiếp thị của mình, nói: “Cho nên muốn mạnh lên, còn phải dựa vào hệ thống.”
...
“Thành chủ!”
Trong đại điện cứ điểm Cửu Thiên đại lục, thủ hạ chắp tay nói: “Quân tông chủ đưa tới một phong thư.”
“Ồ?”
Mạc Thương Sinh ngạc nhiên tiếp nhận thư.
Sau khi mở ra liền thấy bên trên viết —— Quân mỗ ở ngoài cứ điểm Tinh Vẫn đại lục bày lôi đài, mong Mạc thành chủ dẫn cường giả tới cổ động.
Lôi đài?
Tình huống gì vậy?
Vẻ mặt ngây dại tương tự còn có Hạo Hạn đại lục, Sa La đại lục các vị diện.
Bởi vì bọn họ giờ phút này cũng đều thu được thư của Quân Thường Tiếu, nội dung cùng phong thư kia của Mạc thành chủ giống nhau như đúc.
“Cung chủ, chúng ta đi hay không?”
“Có thể không đi sao!”
Trong nhất thời, phàm là đại lão vị diện thu được thư, đều mang một đám cường giả của mình khởi hành hướng tới cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, cho đến khi chạy tới hiện trường, liền thấy ngoài kết giới tự dưng có thêm một lôi đài cỡ lớn.
Quân Thường Tiếu ngồi ở bên trên uống trà.
Một đám đệ tử xếp hàng ở dưới đài, tạo dáng hai tay sau lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực.
Bên trái lôi đài viết —— ngã tự hoành đao hướng thiên tiếu.
Bên phải lôi đài viết —— khứ lưu can đảm lưỡng Côn Luân.
Hoành phi, thiết cốt boong boong.
Cái này không phải là năm đó Thí Thần điện liên hợp mấy chục tà phái Hoa Dương quận đến tìm phiền toái, lệnh đệ tử ở chân núi lập đài sinh tử sao!
Cường giả các vị diện lục tục chạy tới nhìn thấy lôi đài, cùng với chữ viết rồng bay phượng múa, đều ở trong lòng nói thầm, Quân tông chủ đây là muốn làm chi?
“Các vị.”
Quân Thường Tiếu đứng dậy, cất cao giọng nói: “Quân mỗ hôm nay ở đây bày lôi đài, lấy mười đệ tử cấp chữ Hoàng khiêu chiến một cường giả chữ Huyền, nếu như bên ta thua nguyện dâng mười vạn linh thạch.”
“Cái này...”
Ánh mắt cường giả các vị diện đều nổi lên kinh ngạc.
Mười tên cấp chữ Hoàng sao có khả năng đánh lại một tên cấp chữ Huyền, linh thạch của Quân tông chủ nhiều đến mức không có chỗ mà tiêu sao?
“Đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu lại nói: “Nếu là các ngươi thua, thì phải cho Quân mỗ một vạn linh thạch.”
------------