Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1205 - Chương 1205. Anh Danh Một Đời Hủy Rồi

Chương 1205. Anh danh một đời hủy rồi
Đám người Lục Thiên Thiên cùng Lý Thanh Dương làm đệ tử hạch tâm nhất của Vạn Cổ tông, vô luận tư chất hay tu vi đều phi thường không tệ, cho nên ở sau khi đối chiến chữ Huyền, Quân Thường Tiếu không phái bọn họ ra trận, cảm giác có chút tài lớn dùng vào việc nhỏ.

Đối mặt chữ Địa cao hơn, vậy nhất định phải xuất chiến.

Kết quả không làm Quân Cẩu Thặng thất vọng.

Đám người Lý Thanh Dương liên tục xuất chiến hơn mười trận, phương diện nhân số xuất chiến căn cứ thực lực đối thủ để quyết định, cuối cùng đều là xinh đẹp thắng được, lại kiếm cho hắn một trăm vạn linh thạch.

Thậm chí, còn lấy quy mô năm mươi người chiến thắng một cường giả có thể so với Võ Thánh.

Như thế tới nay, rung động cường giả vị diện thật sâu.

Kém hai tầng thứ, lấy vẻn vẹn năm mươi người chữ Hoàng chiến thắng một vị chữ Địa, điều này thật sự quá không chân thực!

Nhưng, khi mọi người nhìn về phía đệ tử trên đài bày ra các loại tư thế đứng, chạm đến khí thế sắc bén phóng thích, ngược lại dâng lên một loại cảm giác ‘Bọn họ thắng là đương nhiên’.

“Đệ tử của Quân tông chủ tất cả đều là rồng trong loài người!”

Mạc Thương Sinh cho đánh giá cực cao, ánh mắt dâng lên kính nể.

Tông nội môn có đệ tử kinh diễm rất bình thường, nếu có một đám đệ tử kinh diễm, vậy quả thực quá khủng bố!

Ở trong mắt hắn, đám người Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương tùy tiện chọn một người, đều có giá trị khiến thế lực nào đó dốc hết toàn lực đi bồi dưỡng.

Một khắc đó, Mạc Thương Sinh hoàn toàn có thể nghĩ đến, những đệ tử Vạn Cổ tông này tương lai một khi mang cảnh giới tăng lên, tuyệt đối là đám yêu nghiệt làm người ta nghe tin đã sợ mất mật!

Càng quan trọng hơn là...

Bồi dưỡng một đám người yêu nghiệt, bản thân cũng là siêu cấp yêu nghiệt.

“Đáng sợ!”

Mạc Thương Sinh càng nghĩ càng chấn động, càng nghĩ càng rung động.

Quân Thường Tiếu cũng không biết hắn đang điên cuồng tưởng tượng hình ảnh về sau, mà là cười nói: “Còn có ai đi lên không?”

“...”

Cường giả các vị diện đều trầm mặc.

Đánh xong hơn mười trận, bọn họ đã hiểu, Vạn Cổ tông dựa vào trận pháp đặc thù, có thể lấy nhân số ít, tu vi cấp thấp nhất chiến đấu với võ giả cảnh giới cao, mình đi lên chính là tặng tiền.

Cho đến lúc này, võ giả các vị diện mới chính thức rõ, Quân Thường Tiếu sở dĩ dám làm mua bán lỗ vốn, bởi vì có tự tin tuyệt đối.

Muốn từ trong tay hắn thắng được lượng lớn linh thạch... Đầu chúng ta nhất định bị lừa đá tàn rồi.

Đổi là trước kia, bị Quân Thường Tiếu tống tiền một trận, võ giả vị diện vừa đau thịt vừa phẫn nộ, hôm nay lại thua tâm phục khẩu phục, dù sao không dùng thủ đoạn cường thủ hào đoạt, lấy đệ tử cấp thấp đường đường chính chính đánh bại mình.

Đây là chỗ cao minh của Cẩu Thặng.

Rõ ràng hướng tới bù lại thiệt thòi từ Cửu Tinh Lãm Nguyệt đại trận bài lôi đài, kết quả qua chiến đấu một phen võ giả thua đều không có lời oán hận.

Từ xưa chân tình lưu không được, chỉ có lộ số đắc nhân tâm.

...

“Đã không có ai lên đài, thi đấu chấm dứt ở đây, mọi người đều giải tán đi.”

Sau khi trải qua chiến đấu chữ Huyền, chữ Địa, đạt được hơn hai trăm vạn linh thạch phẩm chất cao, cũng coi như bù lại rất tốt tổn thất lúc trước, cho nên Quân Thường Tiếu có ý niệm khải hoàn về tông.

Huống hồ, đánh nhiều trận như vậy đệ tử chưa thua một lần, ai sẽ ngu ngốc lại lên đưa tiền nữa.

“Quân tông chủ.”

Mạc Thương Sinh chắp tay nói: “Cáo từ!”

“Cáo từ!”

“Cáo từ!”

Quân Thường Tiếu lần lượt ôm quyền.

Nhưng, vừa muốn mang đệ tử đi vào cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, phía sau truyền đến thanh âm mềm mại đáng yêu: “Chờ một chút.”

“Vù! Vù!”

Cường giả các vị diện chuẩn bị rời khỏi đều dừng chân, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía xa, chỉ thấy Mân Côi nữ hoàng xinh đẹp tuyệt luân, khí chất cao quý mang một đám thủ hạ Hồn tộc đi tới.

“...”

Biểu cảm trên mặt Quân Thường Tiếu trở nên đặc sắc.

Hắn chưa quay đầu, cũng chưa dùng linh niệm, chỉ từ thanh âm đã nghe ra ai tới!

Quên rồi, quên rồi!

Nữ nhân này cũng ở vị diện chiến trường!

Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ đám đệ tử đều quay đầu nhìn tới.

“Tam sư huynh.”

Lý Phi thấp giọng nói: “Nữ nhân này khí tràng thật mạnh.”

Tô Tiểu Mạt nâng cằm, nói: “Hẳn là có thân phận cực cao.”

“Sư tỷ.”

Lăng Uyên Tuyết truyền âm nói: “Nàng thật xinh đẹp nha.”

Đều nói nam nhân để ý nữ nhân, thật ra nữ nhân cũng để ý nữ nhân, đặc biệt Mân Côi nữ hoàng loại dung mạo nghiêng thành, khí chất cao quý này.

Lục Thiên Thiên không nói.

Trên mặt cùng trong mắt trước sau như một băng lạnh như sương.

Rất nhiều đệ tử đều đang lưu ý dung mạo và khí chất Mân Côi nữ hoàng.

Chỉ có Hà Vô Địch, Dạ Tinh Thần để ý là vô hình trung phát ra khí tức cường đại, ra kết luận là, nàng này thực lực bất phàm!

“Vù! Vù!”

Cường giả các vị diện bao gồm Mạc Thương Sinh ở trong đều nhường đường.

Đệ tử Vạn Cổ tông nhất thời ý thức được, nữ nhân này ở chiến trường nhất định có thân phận không tầm thường!

Quả nhiên!

Khi nàng đi tới, đại lão các vị diện đều chắp tay nói: “Quân phu nhân.”

Quân phu nhân?

Thế mà cùng họ với tông chủ.

“Vù.”

Mân Côi nữ hoàng đứng ở trước lôi đài, nhìn về phía Quân Thường Tiếu luôn đưa lưng về phía mình, giọng điệu tỏ ra hơi u oán nói: “Đến đây cũng không cho ta biết một tiếng sao?”

Trên mặt đám người Lý Thanh Dương cùng Tô Tiểu Mạt hiện lên ngạc nhiên.

Vừa rồi còn phát ra khí thế cao cao tại thượng, sao khi nói chuyện với tông chủ biến thành thân thiện rồi?

Đám người Mạc Thương Sinh cũng ở trong lòng nói thầm.

Mân Côi nữ hoàng là thê tử Quân Thường Tiếu, chẳng khác nào tông chủ phu nhân, một đám đệ tử thấy nàng sao không hành lễ chứ?

Kỳ quái.

Quá kỳ quái rồi!

Quân Thường Tiếu vẫn đưa lưng về phía nàng, thản nhiên nói: “Ta vì sao phải thông báo ngươi?”

“Đao đâu.”

Hệ thống nói: “Ta muốn chém tên ế cả đời này!”

Quân Thường Tiếu biểu hiện không lạnh không nhạt, khiến đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ ý thức được, tông chủ và nàng hẳn là có thù oán, vì thế đều cảnh giác hẳn lên.

“Vù vù!”

“Vù vù!”

Trong thời gian ngắn, không khí trở nên nghiêm nghị.

Mân Côi nữ hoàng nhìn lướt qua đệ tử Vạn Cổ tông trận địa sẵn sàng đón quân địch, nói: “Những người này đều là đệ tử của ngươi sao? Tựa như đối với ta có gì hiểu lầm.”

“Đi.”

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.

Dứt lời, cất bước đi về phía cứ điểm.

Đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ tuy theo sát sau đó, nhưng, vẫn giữ cảnh giác cao độ đối với nữ nhân kia.

Đám người Mạc Thương Sinh lại bắt đầu âm thầm nói thầm.

Nhìn từ hai vợ chồng này đối thoại, quan hệ tựa như có chút khẩn trương, chẳng lẽ cãi nhau, hay là đang chiến tranh lạnh?

Khó trách đệ tử Vạn Cổ tông thấy tông chủ phu nhân không hành lễ, dù sao hai người một khi xuất hiện mâu thuẫn, bọn họ khẳng định càng có khuynh hướng tông chủ hơn.

“Quân Thường Tiếu!”

Mân Côi nữ hoàng tức giận nói: “Ngươi muốn trốn tránh tới khi nào!”

“...”

Quân Thường Tiếu làm bộ chưa nghe thấy, tiếp tục hướng cứ điểm đi đến.

Nhiều đệ tử hạch tâm như vậy ở đây, nếu để bọn họ biết mình cùng nữ nhân này có danh nghĩa vợ chồng, anh danh một đời sẽ hủy!

Đi!

Đi mau!

“...”

Nhìn tên kia dần dần bỏ mình đi xa, Mân Côi nữ hoàng cắn môi, đôi mắt sáng che kín u oán.

“Khụ khụ!”

Ngay lúc này, Mạc Thương Sinh đi ra hoà giải, nói: “Quân tông chủ, chính cái gọi là đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, giữa vợ chồng không cần thiết bởi vì một chút mâu thuẫn nhỏ, để mãi trong lòng nha.”

Đám người Lý Thanh Dương nhất thời ngây ra tại chỗ, biểu cảm trên mặt hiện ra sự ngây ngốc.

Đầu giường cãi nhau cuối giường hòa?

Vợ chồng với nhau?

“Đúng vậy.”

Đại lão vị diện nào đó khuyên giải: “Quân tông chủ cùng Quân phu nhân là vợ chồng, nhất định trải qua cả đời, không thể bởi vì một chút ma sát nho nhỏ trong sinh hoạt liền mang lẫn nhau coi như kẻ địch mà đối đãi.”

“...”

Đệ tử Vạn Cổ tông vẻ mặt đặc sắc nhìn về phía Quân Thường Tiếu.

Bọn họ không phải kẻ ngốc, đã từ trong lời nói của các lộ cường giả phân tích ra, nữ nhân này cùng tông chủ là vợ chồng, về phần ‘Quân phu nhân’ cũng không phải bởi cùng họ, mà là một loại xưng hô lễ phép đối với phối ngẫu của nhà trai!

“Tông chủ!”

Tô Tiểu Mạt không nhịn được, bật thốt lên kinh hô: “Ngươi có vợ từ bao giờ!”

------------


Bình Luận (0)
Comment