Chương 1242. Chương 1235. Nhận tội
Cửa khách điếm.
Bụi đất bay lên, linh năng quấy rối.
Thương Hữu Ngân kinh ngạc, choáng váng.
Trong phạm vi có thể dùng mắt nhìn thấy, Tông chủ vừa khéo đưa lưng về phía mình, bảo trì trạng thái oanh kích.
Phẫn nộ và linh năng tràn ngập quanh thân, giống như một ác ma bạo phát.
Trong nháy mắt, Thương Hữu Ngân ý thức được, Tông chủ đang động thủ.
Gợn sóng linh năng vừa mới lan đến, khiến bàn trà và chén trà trong quán toàn bộ bị vỡ, nhất định là vì như vậy.
“Vù vù!”
Gió lạnh thổi tới, bụi đất tán đi.
Hai con mắt Thương Hữu Ngân lại trợn tròn!
Cửa lớn khách điếm sụp đổ, bức tường bên trong toàn bộ toác ra lỗ thủng, thậm chí xuyên qua rất nhiều cửa hàng và kiến trúc!
Linh niệm dõi theo đến cuối, là phạm vi tường thành thành Bắc, tuy xây dựng cứng rắn vô cùng, nhưng giờ phút này lại hiện ra hình lõm, bốn phía hiện lên tựa như mạng nhện chi chít.
“Ừng ực.”
Thương Hữu Ngân nuốt một ngụm nước miếng, thầm nghĩ trong lòng: “Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Nói thế nào giờ?
Bởi vì tên lão ca tính cách nóng nảy liên tiếp khiêu khích Tông chủ kia lúc này đang lõm trên bức tường bên trong tường thành, ngực có lỗ thủng thật lớn, người cũng bán sống bán chết.
Từ tình hình hiện trường, cùng với Tông chủ xuất quyền, Thương Hữu Ngân lập tức có thể suy đoán được là hắn làm!
Nếu ở thế giới hư không tranh đấu hoặc giết người, không tính là vấn đề gì lớn, nhưng nơi này là Cứ điểm Tinh Không, rõ ràng ra lệnh cấm võ giả tự mình tranh đấu!
Thương Hữu Ngân muốn lao ra.
Nhưng, dặn dò lúc trước của Tông chủ vang lên bên tai.
Ta hiểu rồi!
Tông chủ hắn đã sớm tính toán sẽ động thủ, cho nên mới nói với mình, bất luận bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không được ra!
......
Thời gian trở lại trước lúc Thương Hữu Ngân vừa tiến vào quán trà, Quân Thường Tiếu đến trước cổng khách điếm.
Lão đại ca tính cách nóng nảy hai tay cuộn vào nhau chặn đường, ngạo nghễ nói: “Tiểu tử, hình như ngươi quên lời ta vừa nói.”
“Lời gì?”
Quân Thường Tiếu cúi đầu nói.
Trong ánh mắt không biểu lộ cảm xúc gì.
Nếu như các đệ tử Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ ở đây, nhìn thấy Tông chủ có bộ dạng như vậy, nháy mắt có thể đoán ra, đây tuyệt đối là dấu hiệu trước khi bạo phát mới có.
Người anh em.
Ngươi không may rồi!
Lão đại ca nóng nảy hiển nhiên không ý thức được, lãnh đạm nói: “Chỉ cần nhìn thấy lão tử, phải giống cháu trai đi đường vòng.”
Chỉ sang bên cạnh, nói: “Hiện tại có thể, từ cửa sau đi vào.”
Bởi vì trước khi vào thành, Quân Thường Tiếu hơi dừng lại chậm trễ khiến hắn mắt một chút thời gian, thế là hoàn toàn bị ghi hận, không thể không nói, tâm nhãn thật là nhỏ.
“Ha.”
Cẩu Thặng đáp một tiếng, cất bước mà đi.
Hắn cũng không đi đường vòng, mà là đi về phía trước.
“Ừm?”
Lão đại ca nóng nảy có chút kinh ngạc.
Chẳng lẽ mình nói còn chưa đủ rõ ràng, hay là hắn không nghe thấy, cho nên mới lựa chọn đi cổng chính?
“Tiểu tử, ngươi......”
“Hô!”
Lão đại ca nóng nảy vừa mở miệng, Quân Thường Tiếu đi đến trước mặt đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lóe ra sự tức giận ngập trời khiến người trước mặt sởn tóc gáy, sau đó huy quyền đánh tới.
Giả vờ cháu ngươi.
Chỉ vì trước tiên muốn mua đủ nguyên liệu.
Hiện giờ đồ vật toàn bộ mua đến tay, ngươi còn dám trêu chọc ta, vậy là đang tìm chết!
Quân Thường Tiếu cũng không rêu rao mình thành người tốt, chỉ cần trêu chọc đến mình, chỉ cần chạm đến phẫn nộ, quản hắn là Thiên hay là Địa!
“Ầm”
Một quyền.
Chỉ là một quyền!
Lão đại ca nóng nảy tu vi không tồi, nhưng căn bản không nghĩ tới thực lực đối phương mạnh như vậy, lại dám động thủ ở Cứ điểm, cho nên bị đánh trên ngực, từ cửa xuyên qua tầng tầng kiến trúc lõm trên tường thành.
“Nam nhân chân chính, lại trở về!” Hệ thống nói.
Đây mới là ký chủ, đây mới là người hung ác dám cùng Thượng giới cứng rắn, dám đối mặt Lôi Kiếp Chi Lực.
......
Giải quyết lão đại ca nóng nảy liên tục nhiều lần nhắm vào mình xong, Quân Thường Tiếu lập tức đứng tại chỗ, trên mặt không biểu lộ bất kỳ biểu cảm nào.
Nhưng mà, võ giả hội tụ xung quanh ngốc rồi!
Nhìn như người trẻ tuổi nho nhã, vậy mà coi thường quy tắc Cứ điểm, dám ngang nhiên động thủ, thậm chí còn oanh sát, tuyệt đối phạm vào tội danh không thể tha thứ!
Nhất là các thực khách nghi ngờ Quân Thường Tiếu lúc trước.
Có bộ phận thấy một màn vừa phát sinh, tất cả đều trợn tròn mắt.
Trời ạ!
Hóa ra tên này không phải hèn nhát!
Hung ác lên hoàn toàn là một bộ dạng kẻ lỗ mãng không sợ trời không sợ đất!
Bởi vì động thủ nên linh năng bạo phát tràn ngập gần phân nửa thành Bắc, nhất thời thu hút rất nhiều võ giả phóng thích linh niệm, nhìn kiến trúc bị phá hư, nhìn Quân Thường Tiếu đứng ngạo nghễ, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ khó tin!
“Hắn xong rồi!”
“Dám giết người trong Cứ điểm, đây tuyệt đối là đại tội!”
“Chấp pháp trong thành khẳng định lập tức tới!”
Nghe thấy mọi người nghị luận, khóe miệng Quân Thường Tiếu mỉm cười, cuồng loạn lão đại ca nóng nảy chính là vì để bị định tội.
“Xoạt!”
“Xoạt!”
Một lát sau, từng tên binh lính mặc chiến giáp từ hai bên đường xông đến, nhanh chóng bao vây Quân Thường Tiếu, rút vũ khí bên hông ra, còn kém giơ thương lên, hét một tiếng: “Không được nhúc nhích.”
Cẩu Thặng phối hợp giơ tay lên, sau đó xoay người lại.
Một tướng quân chấp pháp phụ trách trị an Bắc khu phẫn nộ nói: “Ngang nhiên động thủ ở Cứ điểm, tương đương chà đạp quy định, còng lại cho bản tướng quân!”
“Rõ!”
Mười mấy tên binh lính ào ào vây đến.
“Tạch tạch tạch!”
Xích sắt kiên cố giống còng tay khóa trên cổ tay Quân Thường Tiếu.
Mà toàn bộ quá trình hắn vẫn không phản kháng, ngược lại khiến người qua đường mê mang!
Vừa rồi còn trâu bò như vậy, sao đột nhiên lại héo rồi?
“Tông chủ!”
Thương Hữu Ngân đứng ở cửa trà lâu nhìn Tông chủ bị xiềng xích trói buộc, muốn xông tới, nhưng nhớ tới lời căn dặn vừa rồi, chỉ có thể cưỡng chế phần ý niệm kia.
“Dẫn đi!”
Tướng quân chấp pháp quát.
“Cạch cạch cạch!”
Quân Thường Tiếu giống như phạm nhân bị áp giải đi trước mắt bao người, hơn nữa khuôn mặt trước khi rời đi lại hiện ra mỉm cười ngạo nghễ, khiến các võ giả trợn mắt há mồm.
“Cứ điểm Tinh Không do chín tầng Địa Ngục thiết lập thành, người này chỉ cần có tội sẽ bị nhốt vào, vậy mà còn có thể cười được, vừa nhìn đã biết là kẻ hung ác!”
“Tên bị đánh bay ta biết, đến từ Thiết Ưng đại lục, tính tình nóng nảy, tàn bạo, hiện giờ bị đánh thành bộ dạng như vậy, cảnh giới võ đạo sợ rằng cũng ngừng ở đây.”
Mọi người còn đang nhiệt tình nghị luận, nhưng đến khi binh sĩ chấp pháp trong thành bắt đầu dọn dẹp cảnh vật bị phá hoại, bèn ồ ạt tản ra, nên bận bịu thì bận bịu việc của mình.
“Ta nên làm gì bây giờ?”
Thương Hữu Ngân đứng tại chỗ, vẻ mặt sụp đổ.
Mặc dù Tông chủ không cho mình ra ngoài, nhưng thân là đệ tử, làm sao trơ mắt nhìn hắn vào ngục được.
“Tông chủ!”
Thương Hữu Ngân nắm tay nói: “Ta đi tìm người nhờ quan hệ, đem tội danh của người giảm xuống thấp nhất!”
.....
“Két!”
Trong phòng giam hắc ám, Quân Thường Tiếu đeo xích tay liền chân đi vào.
Nơi này không phải ngục giam, mà là tạm thời giam giữ.
Phía Cứ điểm lại phái quan phán quyết đến xem xét, chỉ cần bị phán định cấp bậc tội danh, thì sẽ xem xét có nhốt vào chín tầng Địa Ngục hay không.
Quân Thường Tiếu bị nhốt một canh giờ, hai tên binh lính lôi hắn ra, sau đó đưa đến phòng phán quyết.
Trong phòng có một người trung niên trông có vẻ rất có tu dưỡng, hắn ta ngồi trước bàn, bên trên bày bút mực, mở miệng nói: “Trong Cứ điểm tự tiện ra tay, lại đánh trọng thương một võ giả, ngươi có nhận tội?”
“Nhận tội.”
Quân Thường Tiếu nói.
Người trung niên nhất thời sửng sốt.
Phán quyết và thẩm vấn phạm nhân nhiều rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người thẳng thắn như vậy!