Chương 1259. Chương 1251. Cửu đại Võ Đế
Quân Thường Tiếu mặc bộ Đại Thánh vào, sau đó thêm ba món trang bị. Linh hồn, phòng ngự, thân pháp toàn bộ đều tăng lên, có thể nói cả người giống như thăng hoa toàn diện.
Thế hiện rõ nhất chính là, mặc dù Tần Lâm Nhiễm bị thương, nhưng dù sao có Nhất Soái Chi Lực, kết quả không kịp để phòng bị đập một gậy trên ót ngất đi.
Chờ hắn ta tỉnh lại lần thứ hai, thấy trên người Quân Thường Tiếu mặc trang bị kim quang lòe loẹt, ánh mắt nhất thời dâng lên kinh hoàng.
“Ca...” Tần Lâm Nhiễm cố gắng đứng lên, sau đó quỳ xuống, nói: “Ta… Sai rồi, ta sai thật rồi…”
Quần Thường Tiếu tóm hắn tới, lạnh mặt nói: “Nói lớn tiếng cho ta, ai là người đẹp trai nhất vũ trụ!”
“Là ca!”
“Ca đẹp trai nhất!”
Tần Lâm Nhiễm lớn tiếng nói.
Quân Thường Tiếu buông lỏng cổ áo, sau đó nhẹ nhàng giúp sửa sang một chút, cười nói: “Câu trả lời của ngươi làm cho ta rất hài lòng, tới đây, giao linh hồn căn nguyên ra.”
“Cái này…”
“Không giao ta sẽ hát!”
“Giao giao giao!”
Vừa nghĩ đến tiếng hát kinh khủng vừa rồi, cuối cùng Tân Lâm Nhiễm lựa chọn thỏa hiệp, ngoan ngoãn lấy linh hồn căn nguyên ra.
“Xoạt!”
Quân Thường Tiếu xoay người cười, nhìn về phía mấy ngàn tên tù nhân đang rúc ở trong góc, trầm giọng quát lên: “Các ngươi, ai tới từ Tinh Vẫn đại lục!”
“Tinh Vẫn đại lục?”
“Hình như vị diện cấp thấp nhỉ.”
Mọi người thấp giọng nghị luận.
Ánh mắt hai tên tù nhân ở trong góc hiện lên kinh ngạc.
Một màn này bị Quân Thương Tiếu bắt được, nói: “Hai người các ngươi đến từ Tinh Vẫn đại lục?”
“Chủ nhân hỏi hai người!”
Tần Lâm Nhiễm cả giận nói: “Còn không cút ra đây nhanh lên!”
“…”
Hai tên tù nhân trố mắt nhìn nhau.
Sau đó không biết đi ra ngoài làm sao, trong lòng tràn đầy thấp thỏm bất an.
Có thể giải quyết hết sáu tầng Địa Ngục, cũng cam nguyện dâng hiến linh hồn căn nguyên ra, đây tuyệt đối là người mạnh, mình không trêu chọc nổi.
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Ta là tông chủ tông môn đứng đầu Tinh Vẫn đại lục, Quân Thường Tiếu, lần này tới chín tầng Địa Ngục là vị giải cứu Cửu đại Võ Đế bị giam cầm, các ngươi có từng gặp qua?”
“Phụt!”
Hệ thống thầm chửi.
Không thể phủ nhận, Vạn Cổ Tông rất mạnh ở Tinh Vẫn đại lục, chung quy có thể chứng nhận thứ hai, hắn lại không biết xấu hổ nói tông môn thứ nhất.
Hai tên tù nhân nghe vậy, thân hình đột nhiên chấn động một cái.
Quân Thường Tiếu lưu ý nhất cử nhất động của bọn họ từ đầu đến cuối, thấy gương mặt cùng ánh mắt biến hóa vi diệu, trong lòng liền khẳng định, vì vậy ôm quyền nói: “Hai vị tiền bối, các ngươi chịu khổ rồi!”
…
Không sai.
Hai tên tù nhân từ trong góc đi ra, chính là một trong Cửu đại Võ Đế mà Quân Thường Tiếu muốn tìm, bọn họ một người là Lịch Đế - Diêm Phi Vũ, một người là Thông Đế - Nhậm Tinh Hà.
Cả hai bị nhốt cùng nhau ở tầng Địa Ngục thứ sáu, gặp phải tiếng đàn tẩy não của Tần Lâm Nhiễm, hóa thành ngưới ái mộ cuồng nhiệt mấy ngàn năm.
Nếu như không phải Quân Thường Tiếu hỏi, hai Võ Đế này so với Đỗ Ấn Khanh ở tầng trên còn không có cảm giác tồn tại.
Sự tồn tại ở đại lục bị coi là chí cao vô thượng, nhưng hôm nay lại luân lạc tới bi thảm như vậy, hết thảy sau lưng là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức chôn vùi? Kính xin chú ý sự cống hiến hàng năm “Đi vào Cứ điểm Tinh Không”.
…
“Ai.”
Khu vực bóng tối, Diêm Phi Vũ thở dài một cái, chán chường quanh thân hiện lên càng đậm, hoàn toàn không có khí thế sấm rền gió cuốn ngày xưa.
Ở trong hoàn cảnh vĩnh viễn không có ánh sáng, cuộc sống không bằng chết, đổi thành ai cũng sẽ dần bị xóa đi góc cạnh, xóa đi sắc bén.
Đã từng là hai Võ Đế chí cao vô thượng, bây giờ chỉ là ông lão chán nản đơn giản, so sánh cùng người mặc bộ Đại Thánh Quân - Thường Tiếu thì chính là - Trường giang sóng sau đè sóng trước, đợt sóng trước chết ở trên bờ cát.
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu đánh vỡ bầu không khí bi thương, dò hỏi: “Rốt cuộc các ngươi phạm tội gì mà bị giam trong Địa Ngục?”
Vấn đề này Đỗ Ấn Khanh không giải đáp, để cho hắn tò mò tràn ngập từ đầu đến cuối.
“Ta phạm tội không thể tha thứ.” Nhậm Tinh Hà nói.
Diêm Phi Vũ nói: “Không đề cập tới cũng được.”
“…”
Quân Thường Tiếu hỏng mất.
Các ngươi càng không nói ta lại càng tò mò!
“Hai vị.”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu nghiêm trọng nói: “Ta cần phải biết chân tướng mới có thể cứu các ngươi đi ra ngoài, nếu không… Chỉ có thể bị giam vĩnh viễn trong mặt đất, trở thành con rối bị người khác tùy ý thao túng.”
Những lời này kích thích tới Nhậm Tinh Hà và Diêm Phi Vũ.
Hai người nhìn nhau một cái, tựa như đã đạt thành một loại ăn ý, Nhậm Tinh Hà có tài ăn nói nói: “Nếu ngươi đến từ Tinh Vẫn đại lục, có từng nghe qua Thái Huyền lão nhân?”
“Nghe qua.” Quần Thường Tiếu nói.
Năm đó hệ thống từng đề cập đến, mấy vạn năm trước xuất hiện một cường giả tuyệt đỉnh, tự xưng là Thái Huyền lão nhân, được coi là truyền kỳ một thế hệ.
“Thái Huyền tiền bối từng sáng tạo hai loại tâm pháp, một là Thái Huyền Băng Tâm Quyết, hai là Thái Huyền Kinh Thánh.” Nhậm Tinh Hà nói.
“Từng nghe đồn.”
Quân Thường Tiếu không chỉ nghe nói qua, hơn nữa còn biết tàn quyển của tâm pháp thứ nhất bị người khác đạt được, sau đó sáng lập Thái Huyền Thánh Tông.
“Thế nhân chỉ biết hai loại tâm pháp bị coi là áp đảo trên Thần Phẩm, hoàn toàn không biết trong đó còn giấu một bí mật lớn.” Nhậm Tinh Hà nói.
“Bí mật gì?” Quân Thường Tiếu vội vàng nói.
Nhậm Tinh Hà nói: “Bản thân tâm pháp tu luyện đến trình độ cao nhất có thể xé rách hư không, phi thăng Thượng giới, nhưng thực ra còn ghi lại một loại tên là Vi Đoạt Thiên Tạo Hóa đại trận, chỉ cần khởi động thành công có thể bỏ qua cảnh giới, bỏ qua tu vi cưỡng ép phi thăng!”
“Hơn nữa!”
Diêm Phi Vũ ngưng trọng bổ sung nói: “Tuyệt đối không thất bại!”
“Con mẹ nó!”
Quân Thường Tiếu trợn to hai mắt.
Đạt tới cảnh giới Trung Vị Phá Không Cảnh có thể phi thăng, nhưng tỷ lệ thành công cực thấp, dù là lên Thượng Vị Phá Không Cảnh cũng không thể nói một trăm phần trăm thành công.
Hôm nay hai Võ Đế nói cho mình, chỉ cần khởi động Vi Đoạt Thiên Tạo Họa Địa đại trận là có thể phi thăng đi lên mà không thất bại, đây quả thực quá rung động!
Kinh khủng nhất là, lại có thể bỏ qua cảnh giới và tu vi!
Trong nháy mắt, Quân Thường Tiếu nhớ tới cái gì, nói: “Các ngươi khởi động Vi Đoạt Thiên Tạo Hóa đại trận này, sau đó bị Cứ điểm Tinh Không phát hiện, cho nên bị nhốt ở chín tầng Địa Ngục?”
“Không sai.”
Nhậm Tinh Hà và Diêm Phi Vũ đồng thanh nói.
May là từ đầu đến cuối ba người lấy truyền âm trao đổi, nếu không, bị đám người Tần Lâm Nhiễm nghe được, tuyệt đối có thể nói kinh thiên động địa!
“Thì ra là thế.”
Quân Thường Tiếu hoàn toàn rõ ràng.
Tổ tiên Thương Hữu Ngân từng dùng thủ đoạn cưỡng ép lên Trung Vị Phá Không Cảnh, bị nghi ngờ vi phạm quy định nên bị giam vào trong ngục giam, Cửu đại Võ Đế cưỡng ép phi thăng Thượng giới, kết quả rơi vào kết cục như này cũng rất bình thường.
“Các ngươi đã tìm được Thái Huyền Thánh Kinh?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Nhậm Tinh Hà lắc đầu: “Chúng ta không tìm được, nhưng Dạ Đế tìm được.”
“Dạ Đế?” Quân Thường Tiếu nói: “Chính là người hàng ngàn năm trước bị nữ nhân của mình ám toán, được sử quan đặt danh hiệu Võ Đế bi thảm nhất?”
“Không sai.”
Vẻ mặt Nhậm Tinh Hà và Diêm Phi Vũ đầy khinh bỉ nói: “Chính là tên trộm rượu kia!”
Nhớ tới năm đó có ý tốt gọi đối phương tới uống rượu, uống nhiều không phải là hất bàn thì cũng là đạp ghế, hai người tức giận đến sôi máu.
“Tiếp tục.” Quân Thường Tiếu nói.
Nhậm Tinh Hà nắm chặt nắm đấm, cả giận nói: “Thái Huyền Thánh Kinh bị Lăng Dao lấy được, mời bọn ta liên thủ bố trí Vi Đoạt Thiên Tạo Hóa đại trận, nói là có thể cùng nhau phi thăng Thượng giới, kết quả…”
Bên trong ánh mắt hắn bốc lên lửa giận, cắn răng nghiến lợi nói: “Khởi động trận pháp, nàng đi trước một bước, chúng ta…”
“Phụt!”
Lửa giận công tâm, máu phun ra.
Quân Thường Tiếu mở miệng nói: “Các ngươi bị rơi xuống?”